Phần 104
Bà Linh hớt hải chạy vội ra nơi có tiếng kêu gào. Vào đến phòng bà Thúy bà Linh chưa hiểu chuyện gì xảy ra nhưng cảnh tượng đập vào mắt bà là cả ba người nọ đang không có một mảnh vải trên người.
– Có chuyện gì mà chị kêu vậy? – Bà Linh hỏi ngay khi thấy bà Thúy mặt mũi tái mét, nước mắt ngắn nước mắt dài.
– Ông..ông…Hùng… – bà Thúy chỉ lắp bắp được có vậy.
– Ông Hùng làm sao?
Bà Linh nhìn về phía giường thấy chồng mình đang nằm trần truồng mồm há hốc, mắt trợn ngược, bà sợ quá chạy đến bên ông lay ông dậy nhưng ông Hùng vẫn nằm bất động.
– Bố..bố…chết rồi..mẹ ạ! – Long đứng đằng sau lắp bắp vài từ cho bà Linh biết.
Bình thường trông hùng hổ và liều lĩnh như vậy, nhưng trong hoàn cảnh này thì Long thấy sợ khủng khiếp, tinh thần nó cũng bị dao động mạnh, mặt không còn hột máu, chim cò lúc trước còn hùng dũng oai phong là thế, mà bây giờ có lẽ sợ quá mà nó rụt lại to bằng đúng ngón tay cái.
– Sao? Cái gì cơ? Ông Hùng ơi…ông Hùng…. – Bà Linh vẫn chưa tin lời Long nói, bà vẫn cố gọi chồng dậy.
Gọi mãi ông Hùng không dậy, bà Linh khóc nức nở và đã tin là ông đã chết. Chẳng cần hỏi nguyên nhân bà nhìn bãi chiến trường thì bà cũng hiểu ba người vừa làm cái gì và nguyên nhân tại sao chồng bà đã ra đi vĩnh viễn. Trong cơn đau lòng bà Linh hết nhìn bà Thúy lẫn thằng Long, bà thấy căm tức và ghê tởm hai người, họ quá đồi bại….bà gục xuống bên xác ông Hùng khóc ròng rã.
Lễ viếng ông Hùng có mặt đông đủ bạn bè gia đình đến đưa ông về cõi vĩnh hằng.Vì là vấn đề tế nhị và cũng là danh dự của gia đình nên bà Linh phải khai chính bà đã quan hệ với chồng đêm hôm đó và ông bị thượng mã phong trong khi quan hệ tình dục. Đúng là số trời khi ông Hùng chết ở căn nhà đó, căn nhà hoan lạc và chết cũng bởi trong khi hoan lạc.
Trong lễ tang ngày hôm đó có cả Thành, anh đứng từ xa với vẻ mặt đau buồn khi nhìn thấy mẹ con bà Linh khóc thương tiếc cho ông Hùng. Thành lặng lẽ đến gần an ủi bà Linh và Thảo, anh dìu hai người phụ nữ đứng dậy bên cạnh chiếc quan tài.
Bà Thúy cũng đau buồn lắm vì dù sao lỗi cũng một phần do bà gây nên. Mặc chiếc váy đen, bà cũng rơm rớm nước mắt tỏ ra tiếc thương cho ông. Long đứng bên cạnh mẹ, nó là người đàn ông duy nhất trong nhà nên phải lo liệu mọi thứ,nó tỏ ra bình tĩnh sự việc.Biết mẹ mình đang hối hận và thấy có lỗi trong chuyện này nên Long ôm eo bà động viên, tay nó bóp bóp phần thịt của cái eo bà Thúy như muốn nói mẹ bình tĩnh, ko phải lỗi tại mẹ đâu. Thấy đằng sau mình không có ai, Long lại dở trò thú tính ra, nó đưa tay từ phần eo của bà Thúy xuống phần mông xoa xoa cặp mông căng tròn được che đậy bởi cái váy mỏng.Bà Thúy đang khóc quay sang nhìn Long vì bà không hiểu sao lúc này nó còn có thể hứng thú xoa với bóp mông được cơ chứ.
Mấy ngày hôm nay gia đình bà Linh trở nên u ám buồn bã, không ai nói với ai câu nào mà mỗi người cứ nhốt mình trong phòng chẳng buồn làm cái gì, thậm trí là ăn uống. Lúc sống thì con người ta thấy tình cảm bình thường, nhưng khi chết rồi thì mới thấy hụt hẫng, nhớ thương, buồn bã.
Thảo thì chẳng trách ai trong chuyện này cả vì cô biết cái nhà này vốn dĩ đã quan hệ với nhau bừa bãi rồi thì trách làm sao được. Nhưng cô cũng buồn chán và cũng chẳng có gì để nói nên cả ngày chỉ ở trong phòng với Gia Bảo. Với cô việc ông Hùng chết như là một sự mất mát lớn mà không thể trong một vài ngày có thể quên đi được.
Người đau khổ dằn vặt nhất có lẽ là bà Linh, bà hối hận những việc đã làm trong quá khứ của mình để ông Hùng đau khổ,rồi tai nạn, rồi phải quan hệ với người phụ nữ khác. Lỗi lớn nhất có lẽ là ở bà chứ không phải là bà Thúy hay thằng Long. Nhưng sau sự việc xảy ra, bà Linh chẳng oán giận gì ai cả, bà chỉ thấy không muốn nói chuyện với bà Thúy và thằng Long trong thời gian này. Ba hôm sau ngày ông Hùng mất,bà Linh chỉ muốn được ở một mình trong phòng nên bà không cho thằng Long ngủ cùng. Cả ngày bà Linh chỉ nằm trên giường nên cơ thể bà cũng tỏ ra đau nhức mệt mỏi.Nửa đêm tỉnh dậy đi đái,bà Linh chợt nghe thấy tiếng rên thoang thoảng phát ra từ phòng bà Thúy. Đi đến gần cửa phòng bà Linh ghé tai vào nghe thì tiếng giường kêu rầm rầm, tiếng bạch bạch của hai cơ thể va vào nhau, và những tiếng rên rỉ dâm dục của bà Thúy lẫn của Long. Từ hôm ông Hùng chết vì quan hệ tình dục với hai người nên bà Linh thấy sợ sợ khi nghĩ đến sex, bây giờ trong khi ông Hùng mới mất được ba ngày, nhà vẫn còn đầy mùi hương khói mà mẹ con thằng Long vẫn hồn nhiên và hứng thú loạn luân với nhau, bà Linh thấy thực sự ghê tởm. Bà Linh bắt đầu thấy sợ thằng Long, thấy ghê tởm nó vì ai nó cũng đè ra địt được, rồi còn bầy trò dâm loạn tình dục tập thể 3-4 người.
Bà Thúy thì rất áy náy trong cái chết của ông Hùng,mà hai mẹ con bà Linh từ hôm đó cũng không nói chuyện với mình thì đâm ra bà càng khó xử. Cũng may trong nhà còn có thằng Long, nó là con trai của bà nên không bao giờ nó bỏ rơi mẹ mình. Có lẽ bà Thúy tuy là mẹ Long nhưng bà vẫn chỉ là con rối để Long thỏa mãn thú tính trong người. Bà Thúy xuất thân là cô gái nông thôn nên đôi khi bản tính của bà vẫn là một người phụ nữ cam chịu, lắng nghe người đàn ông trong nhà. Bây giờ bà chỉ biết Long bảo gì thì bà làm theo. Trong lúc cả nhà đang u ám, bà cũng không muốn vui vẻ cái chuyện ái ân nhưng khổ nỗi thằng Long cứ vật bà ra, và cứ lần nào nó đưa lưỡi hay đút cặc vào là lồn bà lại lênh láng nước mới khổ.
Trong gia đình bà Linh sau cái chết của ông Hùng thì người tỏ ra bình thản và không mấy đau buồn chính là Long. Việc ông Hùng mất đi có lẽ lại là cơ hội cho nó để nắm giữ tất cả mọi thứ. Long đang ngồi ở bàn làm việc, nó mỉm cười suy tính mọi thứ. Lúc ông Hùng còn sống, tuy là bị liệt chân ở nhà nhưng ông vẫn còn hiện diện nên Long dù sao vẫn phải sợ và nghe ông. Tên công ty và nhà cửa đất đai đứng tên ông nên làm sao nó có thể lộng hành thái quá được.Bây giờ ông Hùng không tồn tại nữa,tất cả tài sản của ông đều thuộc về Thảo và bà Linh, mà nó lại là chồng của Thảo và là bố của đứa bé trong bụng bà Linh thì đương nhiên cũng là của nó rồi. Sắp tới Thảo sẽ nghỉ ở nhà khi cái bụng bầu to ra thì việc điều hành công ty nghiễm nhiên là do nó đảm nhiệm mà không cần phải xin ý kiến ai. Nhưng có một điều làm Long băn khoăn là đứng tên công ty và nhà cửa vẫn là Thảo và bà Linh thì nó cũng chỉ là bù nhìn trong mắt mọi người. Phải làm cách nào để Thảo đồng ý cho tất cả tài sản đứng tên chung hai vợ chồng thì lúc đấy nó mới an tâm là của nó. Chứ nếu Thảo ko đồng ý thì việc nó cầy gây dựng cho công ty kiếm ra được tiền thì tiền vẫn thuộc về công ty, mà công ty lại không phải là của nó….chẳng may nếu vợ chồng li dị thì hóa ra nó sẽ mất tất cả, ra đường chỉ vài xu trong túi thôi ư!
Tiếng gõ cửa làm mất mạch suy nghĩ của Long, nhưng sau đó thấy nụ cười của chị Huyền với chiếc răng khểnh làm Long hết phiền lòng. Chị Huyền là người huế, 32 tuổi mới đi làm, ngày hôm nay là ngày đầu tiên của chị. Thực ra Long nhận chị Huyền vào làm là nể mặt ông Dao ở trong cty. Ông Dao hơn bốn mươi tuổi cũng làm trong công ty được mấy năm rồi,ông người nghệ an và trong công ty chẳng mấy ai ưa ông cho lắm. Người có lẽ ghét ông nhất là Thảo. Mấy lần Thảo nói ông Dao chỉ được cái dẻo mỏ, nịnh bợ, chứ chẳng được cái việc gì. Nhưng với Long thì ông Dao lại làm rất được việc cho nó. Vì nó mới ngồi cái ghế giám đốc nên nó cần người như ông làm thám thính tất cả mọi người trong công ty xem ai bàn tán hay chống đối gì nó không để còn biết loại bỏ ngay lập tức. Từ đó Long và ông Dao trở nên thân thiết và hay đi nhậu với nhau để bàn chuyện công ty. Ông Dao có vẻ là người mưu mẹo nên đã bầy rất nhiều kế cho Long trong thời gian vừa qua và Long thấy rất ưng ý vì công việc cũng tốt hẳn lên. Ông Dao mấy lần đã nói muốn cho Huyền về công ty để thay thế bà Hậu kế toán kiêm thủ quỹ. Long đã suy nghĩ rất nhiều về việc này nhưng cái khó là bà Hậu làm cho ông Hùng từ ngày lập nghiệp nên làm sao nó có thể gạt bỏ bà ngay được khi ông Hùng vẫn còn sống lù lù ra thế kia. Long biết bà Hậu không ưa gì nó, và thêm báo cáo của ông Dao là bà Hậu sở hữu nhà riêng với nhiều tài sản có giá trị khác thì tiền bà kiếm được ở đâu? Mấy hôm nay vì chuyện buồn của ông Hùng nên Thảo nghỉ ở nhà, tiện thể Long đã gạt bà Hậu ra, chuyển bà làm công việc khác, nhưng bà Hậu tự ái xin nghỉ hẳn.