Phần 114
Bà Linh như không tin vào tai mình, đưa mắt nhìn Thành với hai hàng nước mắt lại tuôn rơi, chân bà như muốn quỵ xuống. Bà không thể ngờ với cái tuổi 43, góa chồng, lại mang quá khứ không tốt đẹp gì mà vẫn có người tỏ tình muốn lấy mình làm vợ. Chẳng biết trả lời thế nào, chứ thực ra từ ngày ở bên Thành thì bà thấy quá hạnh phúc, ở bên Thành bà thấy như là một gia đình thực thụ với đàn con thơ quây quần xung quanh.
Biết bà Linh ngại trả lời, Thành ôm lấy bà và cứ để cho bà khóc nức nở như một đứa trẻ con trên vai mình. Thành nâng mặt bà Linh lên, anh hôn nhanh lên chán, lên mắt, lên má, rồi hôn nhẹ lên bờ môi, anh lại thủ thỉ :
– Đồng ý làm vợ anh nhé! Sao em lại nhẫn tâm để anh và những đứa trẻ đáng thương kia bơ vơ một mình? Chúng nó cần người mẹ như em, và anh cũng yêu em nhiều lắm em có biết không? Những tháng ngày ở bên em là anh đã biết rằng trái tim anh đã hoàn toàn thuộc về anh rồi. Anh sợ em không chấp nhận nên anh ko dám bầy tỏ cho em biết.
Đúng là Thành đã bầy tỏ thật lòng, lần này thì bà Linh không nghe nhầm nữa, bà sung sướng rúc đầu vào ngực anh khóc, khóc vì hạnh phúc. Bà ngẩng mặt lên thỏ thẻ :
– Nhưng quá khứ của em, lại còn cái thai trong bụng nữa, anh…
Chưa kịp nói hết câu thì Thành chặn lại bằng nụ hôn ướt át, nụ hôn cháy bỏng.Hôn bà Linh một lúc thì Thành mới rứt ra nói :
– Quá khứ là quá khứ. Từ nay đừng nhắc, cũng đừng có nghĩ đến làm gì. Hãy chôn cái quá khứ đó đi em ạ. Anh chỉ quan tâm bây giờ và tương lai thôi,miễn là em đừng làm như vậy nữa là được.Còn đứa bé trong bụng em, nó là con em và em yêu thương các con của anh như thế nào thì anh cũng yêu thương nó như vậy. Nó là đứa bé thì nó có tội tình gì đâu phải không em?
Lần này thì bà Linh chủ động kéo đầu Thành xuống để hôn, hai người cứ thế đứng hôn nhau một hồi lâu. Bà Linh tươi cười lại như xưa, bà trêu :
– Em mỏi chân quá anh à! Và em đói nữa.
– Hihi..anh quên mất. Em đang mang bầu mà cứ bắt em đứng lâu. Em ngồi xuống ghế đi để anh nấu ăn. Tối nay em ăn cơm với bố con anh ở đây nhé.
– Em sợ!
– Còn sợ gì nữa hả em?
– Không phải. Em sợ về ngôi nhà kia lắm…
Thành nghe xong hiểu ra liền cười, anh lại cúi xuống tiếp tục hôn. Lần này thì hai lưỡi đá nhau chí chóe trong miệng, Linh tinh nghịch cắn nhẹ vào lưỡi Thành làm anh phải dứt ra.
– Sao? Có đồng ý cho người ta ngủ lại không để còn biết đi về luôn đây.
– Nhưng em đã đồng ý trả lời là có làm vợ anh đâu. Không phải vợ chồng thì ai lại ngủ lại. – Thành cũng không vừa trêu lại Linh
– Lại còn không trả lời nữa à. Thế không đồng ý mà từ nãy đến giờ cho anh hôn mòn cả môi rồi à.
– Hihi..anh ngố nên có biết đâu. Từ hôm nay em ở đây luôn nhé. Xa em một đêm chắc anh không chịu được đâu.
– Để xem bố con anh có ngoan không đã. Hư là em lạ về. Thôi đi nấu cơm cho vợ ăn đi! Vợ đói lắm rồi đây này.
Thành nghe Linh đã xưng hô là vợ, anh sướng cười tít mắt, hôn chụt vài cái lên môi rồi mới quay bước đi vào bếp. Vừa đi Thành vừa ngân nga bài hát ” cuộc đời vẫn đẹp sao, tình yêu vẫn đẹp sao..”
Vì không chuẩn bị trước nên Linh tắm xong vẫn mặc cái váy cho bà bầu lên giường trước chờ Thành tắm sau và đi xem kubin ngủ bên phòng kia. Mãi một lúc sau Thành trên người chỉ mặc mỗi chiếc quần sịp tắt điện leo lên giường nằm ôm Linh từ đằng sau. Bàn tay anh xoa xoa cái bụng bầu của Linh và nói :
– Em đã bảo với Thảo là tối mai qua đây làm giỗ cho Hoa chưa?
– Vừa nãy em gọi điện bảo rồi. – Linh áp bàn tay lên tay Thành đang xoa ở bụng mình.
Thành xoa cái bụng Linh một lúc thì đưa tay lên xoa vú, vừa xoa vừa hôn sau gáy, hôn cái tai của Linh. Linh mỉm cười khoe hàng răng đều đặn trắng bóc của mình, cô hơi nhột vì Thành cứ hôn vành tai của mình.
– Anh mong chờ cái giây phút được ôm em ngủ thế này lâu lắm rồi. Sau cái lần ở nhà em, đêm nào anh cũng nhớ đến cảm giác đó. – Thành thì thầm vào tai Linh
– Em cũng vậy. Làm người ta bị ám ảnh và cứ nhớ suốt à.
– Anh hỏi thật nhé! Đêm đó anh có làm em sướng không?
– Không sướng mà lại nhớ. Thế mà còn phải hỏi.
– Thế nhớ cái gì? Nói ra cho anh nghe xem nào.
– Ai mà biết được. Chỉ biết là nhớ thế thôi.
– Nhưng cũng phải có một đặc điểm gì để nhớ chứ.
– Hihi…nhớ là anh khỏe này…nhớ cậu bé của anh..to và cứng.
Thành nghe sướng quá lại hôn lên má bà Linh, mông dí chặt cái hạ bộ vào mông bà, tay cởi hàng cúc áo để nắn bóp 2 bầu ngực giờ đây đã to ra bao nhiêu và hơi sệ với hai quầng vú thâm đen. Thành chỉ dám sờ soạng chứ cũng không dám đi xa vì sợ ảnh hưởng đến cái thai. Bà Linh quay mặt ra để đón nhận cái hôn thèm khát của Thành. Vừa hôn bà vừa cười khi thấy cái cục cưng cứng cứ chọc vào mông mình. Linh đưa tay xuống nắn nắn thì Thành biết ý tụt chiếc quần sịp ra để bà cầm lấy nó. Mấy tháng rồi chưa được cầm dương vật, bà Linh thích thú khi con cặc vừa cứng vừa ấm của Thành đã nằm trọn trong bàn tay mình. Tay Thành thì nhào nặn hai vú, còn tay bà thì sóc nhẹ dương vật của anh.Thành không biết là bà Linh cũng đang nứng lồn lắm rồi, lại thêm hơn ba tháng nay chưa được nháy nào nên bây giờ tay cầm con cặc to như cái cổ tay thì thử hỏi làm sao bà không thèm cơ chứ.
– Anh muốn lắm rồi phải không? – Linh cười hỏi
– Uh. Người như muốn nổ tung ra đây này. Em sóc cho anh ra đi!
– Thế không muốn đút vào cái lỗ này à?
– Muốn lắm chứ. Nhưng sợ ảnh hưởng đến đứa bé trong bụng của em.
– Làm nhẹ thôi thì chắc không sao đâu.
– Uh, thế em có thực sự muốn không? Nếu chỉ là để chiều anh thì thôi. Anh chịu được mà.