Phần 116
Việc Long bị mất một chiếc răng cửa chẳng làm cho Thảo động lòng thương lắm, chỉ có điều mấy ngày hôm nay ở công ty ai cũng cố nhịn cười khi thấy Long mở mồm nói cái gì đó. Mọi người khi nói chuyện sau lưng nó đều đặt cho nó một cái biệt danh là ” thằng Long sứt”. Còn Long đau lắm, cứ nhìn qua gương là nó nhói nhói vì vẻ điển trai ngày nào đâu còn nữa.Long ko muốn trả thù Thành vì cái nó đau nhất là việc từ nay đã mất bà Linh.Bây giờ nó mới ân hận về những tháng ngày qua không ở bên bà mà đi vui thú trên thân xác của những người phụ nữ khác. Sợ mất nốt cả Thảo nên giờ đây Long đã hơi tỉnh ngộ, đêm đêm nó đã chịu khó lên ngủ cùng Thảo và cũng dần giữ khoảng cách với Huyền. Còn việc làm ăn chia chác với lão Dao và Huyền thì Long vẫn âm thầm làm, vì nó đã chót nhúng chàm, chót đâm lao thì phải theo lao chứ không còn cách nào khác.
Cũng không thể trách và oán giận Long hết được. Con người sinh ra ai cũng có lòng tham và cái ích kỉ trong người. Cái xã hội giờ đây thiếu gì những người như Long, mà Long đang còn trẻ nên cũng thiếu suy nghĩ để rồi bị những kẻ xấu dụ dỗ đi vào con đường đen tối.Còn thực tế thì đầy những ông trên 50 tuổi, thậm trí trên 60 tuổi gia đình đàng hoàng, có cháu nội cháu ngoại rồi mà khi có tí tiền hay quyền lực thì cũng có giữ được mình đâu, vẫn tham lam bòn rút, vẫn mê mẩn những đứa chân dài mà chỉ bằng tuổi con hay tuổi cháu của mình đấy thôi. Vì vậy việc Long xa đà vào nhục dục, xa đà vào tội lỗi thì cũng không có gì là lạ. Chủ yếu bây giờ ai là người đứng ra làm Long thức tỉnh mà thôi. Cty giờ đây bề ngoài thì trông có vẻ danh tiếng, nhưng bên trong thì rỗng tuếch. Két thì thâm hụt tiền, kho thì hàng thiếu trầm trọng bởi đã bị lão Dao và một số kẻ khác bòn rút.
Lão Dao thấy Long gọi liền nhẹ nhàng đi vào phòng, thấy Long sợ sệt và muốn rút không làm nữa nên lão Dao hơi chột dạ. Miếng ngon thế này bỏ quá tiếc, và những ngày tháng vừa rồi tiền đủng đỉnh nên lão thấy kiếm quá dễ dàng, vậy bảo lão bỏ thì làm sao bỏ được. Lão Dao bắt đầu giở bộ mặt thật ra :
– Đã nhúng rồi thì không rút được đâu thằng cháu ạ! Phải theo lao thôi. Hoặc là chúng ta cố thực hiện cho đến khi nào Thảo sinh xong con rồi đi làm thì sẽ chấm dứt hết.
– Không chú ạ. Cháu muốn dừng ngay bây giờ.
– Cháu tưởng muốn dừng là dừng được à? – Lão Dao bắt đầu trở mặt.
– Chú định đe dọa cháu? – Long đã thấy bộ mặt của lão Dao hơi khác.
– Không phải là đe dọa. Nhưng chú nói ngắn ngọn thế này cho cháu hiểu nhé. Chú đã mất bao nhiêu công sức và kể cả cái lồn thơm ngon của chị Huyền chú cũng đã dâng lên tận mồm cháu rồi thì không có chuyện bảo chú dừng được đâu.
– Cái gì? Chú biết?
– Sao không biết? Tao nói cho mày nghe này Long. Huyền chính là tao bảo cô ấy đến với mày đấy hiểu chưa. Mà cái cty này đâu cũng có phải của mày mà mày phải sót. Thay bằng cứ ngoan ngoãn làm tiếp thì tất cả đều được sống trong hạnh phúc và vui vẻ hiểu chưa thằng cháu.
– Cút! – Long tức giận đập bàn.
– Hehe…Ok tao sẽ biến. Nhưng trước khi biến thì tao nói cho mày biết cái này nhé. Nếu mày dừng lại không làm nữa thì tao sẽ nói hết chuyện của mày cho Thảo biết. Kaka…mày biết rồi đấy, nếu như Thảo biết được thì mày sẽ ra sao nhỉ? Chắc là ra đường ko 1 xu đúng ko? Vậy hãy ngoan ngoãn nghĩ kĩ lại đi nhé. À mà tao nói nốt cái này cho mày nghe. Đã để tao trở mặt và phải nói ra những câu này thì từ nay là chia ba đều nhau nhé, chứ không phải là chia theo kiểu ăn mấy cái đồng tiền lẻ của mày đâu.
Long ngồi phịch xuống ghế, mặt thẫn thần trong căn phòng một mình, nó đang mường tượng ra cái tương lai đầy đen tối, những chuyện khủng khiếp sắp xảy ra với cuộc đời nó. Hối hận bây giờ cũng đã quá muộn rồi, mà không làm tiếp thì còn khốn nạn hơn. Biết làm thế nào bây giờ? Long ôm đầu mà vẫn không nghĩ ra cách nào.
Thảo tắt điện thoại, cô vừa nói chuyện gần một tiếng với ông Kiên ở bên Mỹ. Thảo đứng lên bắt đầu trang điểm và diện đồ để đi ra ngoài. Đứng soi gương Thảo thấy mình tuy đang bầu bí nhưng vẫn còn hấp dẫn chán. Lâu rồi cô không chăm sóc bản thân nên hôm nay cô trang điểm khá kĩ. Nhìn hai bầu ngực được độn lên vì chúng to ra khá nhiều, Thảo mỉm cười ưng ý khi đã chọn được chiếc váy phù hợp để khoe hai bầu vú căng tròn đó. Đi xuống nhà gặp bà mẹ chồng, Thảo nói :
– Con đi ra ngoài có chút việc chiều mới về nên mẹ trông Gia Bảo hộ con nhé.
Bà Thúy không biết Thảo đi đâu, chỉ hơi lạ là hôm nay tự dưng bà thấy đứa con dâu ăn mặc sao hở vú như vậy thôi. Thảo đi ra ngoài nhấc điện thoại lên vừa bấm số gọi vừa vào trong xe.
– Chị Liên à! Em Thảo đây. Em cần đặt một vé máy bay 1 chiều về VN cho thứ hai này.
– Ơ, sao lại một chiều? Em định bỏ gia đình về VN sống đấy hả?
– Không phải cho em, mà là cho bà mẹ chồng của em.
– Vậy hả? Thế em đọc rõ họ tên của bà cho chị đi.
– Vâng. Họ tên là Bùi Thị Thúy chị ạ.
– Ok, thứ 2 này hả. Hôm nay là thứ 5 rồi đấy nhé.
– Vâng. em cám ơn chị nhé. em sẽ chuyển tiền vé vào tài khoản cho chị sau.
– Ok em.
Thảo đã quyết định, sắp tới cô cần giải quyết nhiều chuyện quan trọng nên tốt nhất là để cho bà Thúy về VN là hay nhất. Thảo đến một khách sạn và đặt một phòng sau đó dặn nhân viên ks cái gì đó. Vào trong phòng Thảo soi lạ gương lần nữa rồi mỉm cười ngồi xuống ghế đợi.