Phần 117
Hùng, một thanh niên khôi ngô tuấn tú, tuổi đời còn khá trẻ mới 21 bằng tuổi với Thảo, làm ở kho cho công ty của ông Hùng gần một năm nay. Vì công việc bốc vác và xếp hàng nên mấy tháng đầu lương lậu của Hùng khá bèo bọt. Bốn tháng nay Hùng được ông Dao xếp thêm công việc là đi chở hàng nên lương lậu cũng tăng thêm được một tí. Hùng tuy làm ở kho nhưng có cô người yêu khá xinh xắn mới 19 tuổi, ai cũng ghen tị với Hùng về việc anh có người yêu đẹp dù tiền không có nhiều. Hùng định sang năm sẽ làm đám cưới và anh cố gắng tiết kiệm để lúc cưới vợ thì có một khoản kha khá.
Rồi thế nào vào một ngày lão Dao rủ Hùng đi uống bia, như đọc được mong muốn của anh là kiếm thật nhiều tiền nên Hùng đã đồng ý vào việc cùng lão bòn rút hàng ở kho rồi mang đi bán tại một nơi mà lão Dao đã chỉ định. Các chuyến đầu tuy hơi sợ, nhưng sau đó là các khoản chia chác hậu hĩnh của lão Dao đưa cho nên làm Hùng thấy sướng mà mờ hết cả mắt.Làm vài chuyến thì Hùng cũng đã quen và anh thấy rằng công việc cũng khá đơn giản ko sợ ai biết vì xe hàng của anh đi chở là chỉ có lão Dao đến kiểm. Hàng ăn cắp sẽ được Hùng cho xuống dưới, rồi sẽ chất hàng đi chở lên trên để che mắt mọi người. Rao xong hàng thì Hùng chỉ việc chở số hàng ăn cắp đến một địa chỉ tin cậy rồi đi về cty. Mọi giá cả hay số tiền bao nhiêu là việc của lão Dao lo và lão sẽ đến lấy sau.
Trưa nay cũng có một chuyến hàng chở đi siêu thị và như yêu cầu của Dao, Hùng chất đầy hàng ăn cắp lên xe. Chuyến này nhiều gấp đôi các chuyến khác vì lão Dao lệnh là phải cố các chuyến tới làm nhiều hơn vì sợ hết thời cơ. Chất hết hàng lên xe xong thì Hùng kêu lão Dao :
– Chú ơi! Chú chở cho cháu một chuyến này nhé. Cháu phải về ngay bây giờ vì con gấu của cháu đang điện inh ỏi về ngay đưa cô ấy đi bệnh viện. Không biết là chuyện gì nữa, cháu lo quá. Thôi cháu về đây.
– Mẹ kiếp! Sao ko nói sớm thì để hoãn cho hôm khác cũng được. Bây giờ hàng chất mẹ lên xe rồi thì mới nói. Làm ăn đúng kiểu VN.
– Dạ tại con gấu của cháu bây giờ mới gọi thì cháu biết làm sao được. Đấy nó lại gọi tiếp rồi đây này. Không biết có làm sao không đây. Thôi cháu xin phép cháu phải về ngay đây. Nếu chú không chở thì bảo người khác hoặc chú dỡ hàng ra hộ cháu nhé.
– Địt mẹ! Làm khó tao quá. Bảo thằng khác để có mà ăn cứt cả lũ à. Mà hàng thì vẫn phải đi rao cho siêu thị mới chết chứ. Làm thế nào bây giờ nhỉ? Thôi tao đi một lúc vậy? Chuyến này nhiều, tao đi là tao ăn cả đấy nhé.
– Vâng, tùy chú. Cháu bây giờ đang lo con gấu ở nhà không biết có làm sao không đây này.
– Gấu gấu cái lồn. Suốt ngày gấu. Mở mồm ra là gấu. Thôi về mà liếm lồn cho gấu đi chứ bệnh tật đéo gì.
Không còn cách nào khác nên lão Dao phải đi thay Hùng mà không thể rao phó cho được một nhân viên nào khác vì trong xe bên dưới toàn là hàng nhậy cảm. Sau khi rao xong hàng cho siêu thị xong thì lão chở nốt số hàng ăn cắp đến một địa chỉ mà thằng Hùng vẫn chở đến. Con mụ béo phị tươi cười nhìn thấy Dao hôm nay lái xe thì bà trêu :
– Đệ tử hôm nay đi đâu mà để cho sếp phải chở hàng thế này.
– Vợ nó đau đẻ gọi về đưa đi cấp cứu. Dm làm với ăn. Thôi bà cho người ra bốc nhanh nhanh để tôi còn phải về cty đây.
Bà béo gọi người nhà ra xe bốc hàng vào, đang bốc được gần một nửa thì bỗng dưng có mấy ông tây mặc thường phục xuất hiện, họ chìa thẻ ra nói bằng tiếng đức :
– Tất cả đứng im. Chúng tôi là công an đây. Chúng tôi được lệnh bắt khẩn cấp các người vì hành vi ăn cắp tài sản.
Lão Dao đánh hơi thấy nguy to nên quay người chạy luôn. Vừa chạy qua chiếc ô tô hàng thì đã có một người đứng sau xe xuất hiện chặn lại và với nghệp vụ của cảnh sát,rất nhanh chóng lão Dao đã bị còng tay số 8 đưa lên xe mang về đồn. Lão Dao mồm méo sệch nhìn qua kính thì thấy bà béo đang kêu gào và cũng bị đưa lên một chiếc xe khác.
Trong văn phòng làm việc dành cho những nhân viên sổ sách, hai người khác đã đi ăn trưa, chỉ còn lại mình Dũng và Huyền. Huyền chức cao nhất trong văn phòng nên cô được ưu tiên có một phòng nhỏ làm việc riêng bên trong với đầy đủ tiện nghi. Huyền đang ngồi trên đùi Dũng, hai người hôn nhau tình tứ, cái hôn kiểu chờ đợi, cái hôn kiểu lén lút nên bao giờ cũng mang lại cảm giác đê mê, thèm khát. Bàn tay của Dũng trượt từ bầu vú của Huyền đi xuống dưới chui vào trong váy để miết cái vùng tam giác mềm mại ẩm ướt.
Dũng 28 tuổi, không đẹp trai, cũng chẳng có điểm gì gọi là ưa nhìn, thế cho nên đã gần đầu ba rồi mà đến giờ anh vẫn chưa có nổi một mảnh tình vắt vai. Ưu điểm duy nhất mà ai trong công ty cũng quý Dũng là anh rất hiền lành và thật thà. Vì đã gần đầu ba rồi mà vẫn là trai tân, chưa biết mùi đàn bà là gì nên Dũng đã bị Huyền đánh gục bởi vẻ đẹp quyến rũ của cô. Những cái hôn, những cái sờ soạng vào thân thể nảy nở của Huyền làm cho Dũng hồn bay phách tán, đêm về lúc nào anh cũng nhớ đến cô. Phải nói một gã trai tân như Dũng như trúng phải bùa mê tình yêu mà Huyền đã tung ra. Tại sao Dũng không đẹp trai nhưng Huyền lại âm thầm tấn công anh? Đơn giản là Dũng đóng vai trò rất quan trọng trong việc làm giá bán ra, và giá nhập vào, mà muốn ăn chênh lệch giá thì phải đi qua Dũng. Vì mê Huyền nên Dũng đã nhắm mắt làm ngơ, anh đã đồng ý cấu kết với cô để giúp cô thu về một lượng lớn tiền ăn chênh lệch. Nhưng Huyền đến với Dũng chỉ là lợi dụng thôi, còn Dũng thì lại si mê cô thật lòng, bởi bản tính của anh là thật thà, kể cả là trong chuyện tình cảm anh cũng không thể dấu lòng.
– Em có yêu anh không Huyền? – Dũng ngước mắt lên hỏi.
Huyền cảm động trước tình cảm của Dũng,cô biết anh yêu cô thật lòng chứ không phải đến với cô để lợi dụng hay để giải tỏa nhục dục như lão Dao và thằng Long. Là phận gái đã một lần đò, nên khi được một người đàn ông hiền lành tốt bụng như Dũng tỏ tình thì cô cũng rung động lắm chứ. Huyền không trả lời mà chỉ gật đầu cho câu hỏi của Dũng.
– Nếu vậy anh muốn chúng mình cùng dừng lại việc này và đi đến một nơi thật xa để sống, nơi mà chỉ có hai chúng ta thôi và anh muốn em mãi là vợ của anh.
– Nhưng anh có tha thứ cho chuyện em với lão Dao và thằng Long không? – Huyền đã rớm lệ khi nghe Dũng nói vậy.
– Anh đến với em khi mọi chuyện đã như thế rồi và anh đã chấp nhận tất cả để được có em. Chuyện em với thằng Long cũng chỉ là em bị bắt buộc phải làm theo lão Dao thôi. Anh sẽ tha thứ và sẽ quên đi hết. Nếu em đồng ý thì chúng ta phải đi khỏi nơi này thật nhanh, không là không kịp đâu.
– Vâng. Khi nào chúng ta đi? – Huyền đã đồng ý đi cùng Dũng vì cô thấy chỉ có Dũng là yêu cô thật lòng và cô bây giờ cũng chỉ tin được mỗi anh.
– Ngay ngày mai em ạ?
– Sao gấp thế anh?
– Vì anh ngửi thấy mùi không ổn rồi. Ở lại thêm ngày nào là anh lo lắm. Em hãy vứt hết mọi thứ đi và chỉ mang theo quần áo thôi. Chúng ta sẽ làm lại hết với một cuộc sống mới ở một nơi thật xa mà không ai biết.
– Vâng. Thế để sáng mai khi lão Dao đi làm thì em ở nhà chuẩn bị rồi anh đến đón em nhé.
– Uh được rồi. Thôi bây giờ anh đi có việc và chuẩn bị mọi thứ cho hành trình của ngày mai.
– Vâng.
Dũng và Huyền quyến luyến hôn nhau như không muốn dời nhau ra, đối với Huyền ngay lúc này cô đã thấy được trái tim của Dũng như thế nào, cô đã yêu anh và cô khóc……. vì đã lừa dối anh.