Phần 64
Ba người ngồi ăn uống đến 9h tối thì cả ba cũng hơi biêng vì làm mấy vại bia to.Có men vào ông Hùng lại nổi máu cờ bạc. Ông Hùng là người thích đánh bạc, trước đó ông hay đi chơi bạc với tụi Hùng con hàng đêm. Nhưng casino bên Đức thường bé và giới hạn số tiền chơi.Bên Séc thì cứ như là thiên đường của casino, nhiều quán casino mọc lên đến nỗi đi đường cứ mấy mét là lại có 1 quán. Tại khách sạn hai bố con nghỉ cũng không ngoại lệ,ở phòng dưới là casino cho mọi người giải trí.Ông Hùng thích thú và choáng ngợp bởi độ hoành tráng của casino tại đây. Căn phòng rộng hơn 1000m đủ các ánh màu của các máy chơi tự động, các bàn blackjack, rulleta, poker cũng đầy đủ.Không khí tại đây rất náo nhiệt đủ mọi thành phần già trẻ,gái trai, nhưng đa phần là các khách du lịch. Nghe nói casino bên séc rất thu hút khách du lịch, thậm trí nhiều người sang đây lấy cớ đi du lịch nhưng chủ yếu là để chơi casino.
Thảo ghét cờ bạc nên cô về phòng tắm rửa, cô để cho ông Hùng ở dưới thoải mái chơi vì mấy khi có cơ hội được sang đây.Tắm rửa xong Thảo lên giường nằm chờ ông Hùng,cô nhắn tin cho ông mau về phòng để chịch vì cô đang nứng.Nhưng chờ mãi ông Hùng vẫn mải chơi không chịu lên phòng làm Thảo bực bội.Thảo cho ông giải trí chút cho đỡ căng thẳng nhưng hơn tiếng rưỡi rồi mà ông vẫn mê mẩn với trò đánh bạc mà ko thèm để ý đến cái cơ thể đang hừng hực nhựa sống của cô. Chờ không được thì Thảo đành vác thân xuống gọi, cô cố tình mặc cái váy quá ư là ngắn, quá ư là sexy để quyến rũ ông rời xa cái chốn bài bạc.Mặc xong cái váy lên người, Thảo soi gương thấy váy ngắn quá, chỉ cần chiếc váy co lên một chút là nhìn rõ cả hai bờ mông căng tròn. Thảo cũng hơi ngại vì ở đó đông người, cô định cởi ra mặc cái khác nhưng lại thôi, vì cá tính của cô là chẳng ngại cái gì, mà cũng chẳng sợ bố con thằng nào đánh giá.
Khi Thảo xuất hiện thì tất cả các ánh mắt của các con bạc đều đổ dồn về phía cô. Thảo mỉm cười vì thấy rằng họ đang say bạc như vậy thế mà vẫn phải bỏ đấy để ngắm nhìn cô. Ông Hùng vừa ngạc nhiên vừa ngại khi thấy Thảo mặc như vậy xuống đây. Ông đang chơi ở bàn Rulleta và tất cả mọi người đang chơi ở bàn đó đều nhìn Thảo mỉm cười, thầm thì to nhỏ.
– Con xuống đây làm gì? Lên phòng đi! Bố chơi một lát rồi lên sau.
– Không. Một là lên luôn, hai là con cứ ngồi đây đợi bố chơi xong.
– Nhưng ai lại ăn mặc thế này xuống đây. Con không thấy tất cả mọi người đều đang nhìn con à.
– Kệ họ. Họ thấy đẹp thì họ nhìn, mình cấm sao được.
– Haizz…Lên phòng đi!
– Không lên!
Hưng không chơi nhưng đang đứng cạnh xem ông Hùng và mọi người chơi, thấy hai bố con đôi co nên anh đành lên tiếng :
– Thôi để bố em chơi lúc nữa đi em. Mấy khi ông được sang đây chơi thoải mái thế này. Mình ra quầy ngồi uống cái gì đi.
– Chơi một lúc nữa thôi bố nhé. – Thảo nói với ông Hùng rồi cùng Hưng ra quầy rượu ngồi.
Hưng dẫn Thảo ra ngồi ở quầy rượu, đưa ánh mắt chiếu ngay vào háng Thảo đang khẽ hở, anh nói :
– Em uống gì? Ở đây uống thoải mái không mất tiền, kể cả bia. Mỗi rượu và thuốc lá là phải trả thôi.
– Em uống rượu.
Thảo nói tủm tỉm cười còn Hưng thì thấy cô hơi oái ăm. Rượu ở ks thường đắt, gọi 1 ly nhỏ ực cái là đi tong 5 euro. Nhưng Thảo muốn uống nên Hưng đành chiều cô gọi hai ly.
– Anh gọi cả chai đi! Gọi từng ly làm gì cho đỡ mất công người ta phải phục vụ.
– Uống hết không mà gọi cả chai? Em có biết nếu như uống trong nhà hàng hay ks mà gọi nguyên chai là họ tính tiền theo ly đó. Sẽ đắt gấp 2 gấp 3 giá bình thường.
– Có sao đâu. Nếu anh ngại thì để em trả cũng được.
Thấy Thảo nói vậy tuy không muốn nhưng vì sĩ diện là thằng đàn ông nên Hưng cố nhịn và gọi cả chai whisky . Hưng tính ngay trong đầu chai rượu này nếu mua ở ngoài hết khoảng 40 euro, nhưng mua trong này tính theo ly thì cũng mất toi ít là 200 euro. Hưng cố nhoẻn nụ cười gượng gạo nói :
– Ai lại để cho người đẹp trả bao giờ cơ chứ. Đáng bao nhiêu đâu.
Thảo mỉm cười thấy Hưng nói vậy. Thảo vốn thông minh tinh ý, cô biết Hưng đang sót tiền lắm.Cô cố tình gọi cả chai là để trêu tức Hưng. Một là cô tức vì anh dám thờ ơ với cô, hai là từ lúc sáng đi vào trong chợ ăn uống mua đồ, Thảo thấy Hưng khá chắc, nếu không muốn nói là bủn xỉn.Ăn uống toàn hai bố con trả tiền, mua cái gì rẻ rẻ ít tiền thì Hưng xông xáo đòi trả, nhưng khi mua cái gì nhiều tiền là anh chàng toàn đánh trống lảng chở vờ hỏi cái này cái kia.
Trong cái không khí đông vui nhộn nhịp của chốn ăn chơi, Thảo ngồi thấy uống vào thế. Ngồi một lúc vèo cái đã hết 4-5 ly rồi. Rượu vào thì Thảo lại thấy hứng tình, hai đùi cô cứ phải khép chặt, nước lồn cũng bắt đầu rỉ ra mà chưa ai chạm vào. Mặt Thảo bắt đầu ửng hồng vô cùng quyến rũ, cô bắt đầu tươi cười lẳng lơ với Hưng hơn như kiểu phát sóng. Nhìn xa xa thấy ông Hùng vẫn chăm chú vào các con số, Thảo bực mình và chuyển sang Hưng.Lúc này cô thấy Hưng sao mà đẹp trai thế, nhất là nụ cười của anh, rất thu hút.Cái bản tính thích chinh phục đàn ông trong Thảo lại nổi lên, cái tò mò về khả năng của Hưng trên giường thế nào lại thôi thúc cô muốn tìm hiểu. Thích là làm ngay không suy nghĩ nhiều, đó là bản tính của Thảo. Cô đứng lên kéo váy nói ỡm ờ với Hưng :
– Em lên phòng đây. Anh có muốn lên phòng uống tiếp không?
Hưng ngước mắt nhìn Thảo, anh biết Thảo thích mình từ lâu rồi và chỉ cần gật đầu là Thảo sẽ ngã ngay vào lòng. Hưng suy nghĩ thật nhanh, anh biết Thảo đang thèm đụ, đang nứng lồn. Đây là cơ hội rất tốt để Thảo giúp anh trong việc hợp tác làm ăn với ông Hùng. Hưng biết đàn bà mà hứng tình lên thì bảo cái gì cũng sẽ làm theo, nhất là những cô gái đôi mươi ít kinh nghiệm như Thảo. Đưa mắt nhìn ông Hùng, Hưng thấy hơi ngại nếu ông biết mình chén con gái của ông.
– Em lên trước đi. Anh lên sau.
– Lên ngay nhé không em đi ngủ đấy.
– Ok.
Nhìn cái mông Thảo lắc lư, Hưng mỉm cười chuẩn bị kế hoạch cho mấy phút tới.Ngồi lại một mình hơn 5 phút thì Hưng mới đứng dậy thanh toán rồi lẳng lặng cầm chai rượu đi lên phòng Thảo. Khi cánh cửa mở ra, Hưng hơi choáng vì Thảo mặc trên người cái váy ngủ màu đen mỏng tang mà có thể nhìn rõ được cả các bộ phận cơ thể bên trong. Thảo mỉm cười rồi cô quay người bước đi về giường.Thấy phòng có hai giường, Hưng đóng cửa lại rồi hỏi :
– Hai bố con thuê 1 phòng hả em?
– Vâng, cho đỡ tốn.
Hưng ngồi xuống cạnh Thảo quay sang định nói gì đó nhưng lại quay mặt đi vì anh hơi ngại khi nhìn thấy cặp nhũ hoa ẩn hiện bên trong mà không có áo lót che chắn. Quá rõ là Thảo đang muốn gì, Hưng nghĩ thầm và chắc chắn sẽ thành công dụ Thảo giúp anh trong công việc làm ăn.
Hai người nói dăm ba câu linh tinh rồi cái gì đến cũng phải đến khi hai cái môi dính chặt vào nhau. Thảo bạo dạn chủ động vừa hôn vừa đưa tay xoa xoa chỗ đũng quần Hưng. Hưng thấy Thảo đã hoàn toàn hứng tình, đang rất thèm muốn đàn ông nên anh nghĩ lúc này nói ra là phù hợp nhất. Vì nếu để cho Thảo thỏa mãn rồi thì có thể cô sẽ không nghe. Nghĩ đã đến lúc hành động nên Hưng dừng hôn, anh nói :
– Từ từ đã em. Sao vội vã thế? Anh đang có chuyện nhờ em giúp.
– Việc gì thì để sau nói cũng được mà. – Thảo vẫn xoa xoa chỗ bẹn nhưng bàn tay cô vẫn chưa thấy cái cục thịt bên trong nằm ở đâu.
– Anh phải nói luôn bây giờ không nhỡ may bố em về lại không có cơ hội để nói.
– Anh yên tâm. Ông ấy mà ngồi đánh bạc không có ai dục về thì ngồi đến sáng luôn. Máu me cờ bạc lắm.
Thảo nói xong lại tiếp tục đưa miệng áp chặt vào miệng Hưng để nút lưỡi. Tay cô đang kéo khóa quần của Hưng xuống và tìm cách len lỏi mấy ngón tay vào bên trong.Hưng cố giữ tỉnh táo, anh chủ động dứt ra và nói :
– Việc quan trọng với anh lắm. Nếu không được giải quyết xong thì anh chẳng có đầu óc đâu mà nghĩ tới sex cả. Em giúp anh được không?
– Việc gì anh nói ra xem nào. Nếu em giúp được thì em giúp, em không hứa chắc chắn đâu nhé.
Thảo đã chạm được vào khúc thịt bên trong quần Hưng, cô cố moi nó lên và trong thâm tâm Thảo hơi thất vọng vì không những mềm oặt, mà còn bé bằng đúng ngón tay cái. Thảo không ngờ nhìn bề ngoài Hưng cao ráo điển trai như vậy mà chim cò lại như đứa bé mẫu giáo. Thảo nào con vợ tây nó bỏ là đúng thôi, Thảo nghĩ thầm.
– Anh với bố em đã thống nhất tất cả các khâu trong việc hợp tác làm ăn. Nhưng còn đúng một khâu mà cả hai vẫn chưa đạt được sự nhất trí. Cái này có lẽ phải nhờ em giúp thì mới ok được.
Hưng nói ra một chàng cho Thảo biết nhưng anh không thể biết được tâm trạng của Thảo lúc này như thế nào. Lúc trước đang hứng bao nhiêu thì bây giờ Thảo thấy tụt hết con mẹ nó cả hứng khi nhìn thấy chim to hơn quả ớt một tí. Nghe Hưng nói về công việc Thảo đã không thích rồi, cô không thích lúc đang trên giường cứ lôi công việc và chính trị theo. Nhưng Thảo vẫn lịch sự hỏi :
– Thế anh cần em giúp cái gì?
– Anh cần em giúp nói đỡ với bố em để ông đồng ý.
– Nói cái gì mới được cơ chứ? Tay Thảo đã dời khỏi đũng quần Hưng vì thất vọng.
– Bố em muốn anh phải chuyển tiền sang trước thì mới có hàng. Nhưng thú thực là anh mới bắt đầu làm ăn nên vốn liếng không có nhiều và không thể đủ để trả cho toàn bộ lô hàng. Em có thể nói giúp với bố em là anh nhận hàng xong và trong một tuần sẽ thanh toán toàn bộ lô hàng không thiếu một xu. Vì khi hàng về anh bán luôn cho các chủ đổ buôn và sau 2-3 ngày anh thu được tiền về sẽ chuyển qua cho bố em. Làm ăn phải tin nhau thì mới dài lâu được đúng không?
Tin cái con kẹc, Thảo nhủ thầm trong đầu.Vậy là Thảo đã rõ âm mưu của Hưng muốn lợi dụng cô để giúp anh ta làm ăn. Thảo rất ghét cái chuyện lợi dụng người khác để đạt được mục đích cho mình.Thảo là người phóng thoáng trong quan hệ tình dục,chỉ cần cô thích là cô cho ngay.Nhưng nếu như quan hệ chỉ để nhằm mục đích trao đổi làm ăn thì Thảo không bao giờ. Thảo đứng lên rồi quay lại nhìn Hưng nói :
– Thứ nhất em muốn nói là việc làm ăn của bố, em không biết gì và cũng không muốn tham gia. Nếu bố em đã quyết như vậy thì em nói ông cũng không nghe đâu. Thứ hai là em thấy hơi lạ, tuy hiểu biết kinh doanh của em kém nhưng em vẫn thấy cái gì đó ko ổn từ phía anh. Nếu như anh nói là đúng thì em thấy anh quá khôn, anh chẳng phải bỏ vốn ra mà vẫn có hàng, sau đó lãi thì anh bỏ túi hết. Mà em được biết hàng bán cho anh đa số giá rất rẻ,lãi lời bên em chẳng được mấy.Bố em muốn giúp anh nên đã cho anh cái giá đẹp để cạnh tranh, để chen chân vào thị trường. Như vậy anh còn muốn gì nữa? Đi buôn thì phải bỏ vốn ra chứ anh! Mà chưa kể đến chuyện nhỡ may hàng về nhưng sau đó anh lặn mất tăm thì bố con em biết tìm anh ở đâu để mà đòi.
– Em yên tâm tin tưởng ở anh. Không có chuyện anh bùng đâu. Thế giới này nhỏ bé lắm, chạy đi đâu được hả em.
– Trong làm ăn chẳng có chỗ cho chữ “tin” đâu anh ạ. Đầy vụ bùng tiền lừa đảo đang diễn ra hàng ngày kia kìa. Vì vậy không phải ai cũng tin được đâu. Em nói thật nếu bố em đồng ý thì em sẽ là người can chứ đừng nói là giúp.
Hưng nhìn Thảo bắt đầu thể hiện sự hằn học. Anh không ngờ mọi chuyện đảo lộn như vậy, không ngờ Thảo cũng thông minh và đanh thép hơn anh tưởng. Thấy thái độ của Thảo như vậy, biết không lợi dụng được rồi nên Hưng buồn bã nói :
– Vậy là em không muốn giúp anh chứ gì? – Hưng đứng lên cố ôm lấy Thảo để vớt vát.
– Em xin lỗi.
Hưng cúi xuống định hôn lên môi Thảo, anh định không được cái này thì cố vớt vát cái khác, cố chiếm hữu cái thân thể này tối nay và sau đó sẽ cố gắng thuyết phục cô một lần nữa khi cô đã có cảm tình. Nhưng Thảo đã né nụ hôn của Hưng và gạt tay anh ra.
– Sao vậy em? Em muốn mà. Anh không nói chuyện kinh doanh nữa, anh xin lỗi.
– Vâng. Lúc trước em muốn nhưng giờ muộn rồi, chắc bố em xắp lên phòng rồi đấy, anh về đi. – Thảo nói tránh lịch sự.
– Em thực không muốn nữa không? Em đẹp quá Thảo ơi! Cho anh được yêu em đi. – Hưng lại cố đưa tay ôm Thảo vào Lòng.
– Xin lỗi anh em đã có chồng rồi và sẽ không hay nếu bố em nhìn thấy điều này. Anh về đi! – Thảo cố thoát khỏi bàn tay của Hưng.
– Em đừng vậy mà Thảo! Anh biết em muốn anh mà. Em đừng nói dối.
– Vâng em cũng nói thật là lúc trước em rất muốn anh, nhưng bây giờ thì hết muốn rồi. Em không có hứng nữa, anh thông cảm.
– Anh xin lỗi. Anh biết đã làm em mất hứng vì lôi chuyện làm ăn vào..
– Anh không phải nói nữa đâu. Bây giờ anh có về không hay để em la lên? – Thảo nói dứt khoát rồi đứng mở cửa ra chờ Hưng biến ngay khỏi đây.
Hưng đứng nhìn Thảo tức lắm, anh thấy quá nhục nhưng không còn cách nào khác đành lườm lườm cô rồi đi ra khỏi phòng.
– Này anh! Rượu mua ở đây đắt lắm đấy, anh quên không mang về à?
Hưng quay lại thấy Thảo cầm chai rượu đưa cho anh. Hằn học cầm chai rượu bước đi làm Thảo không nhịn được cười. Cô ko ngờ Hưng lại còn mặt mũi để cầm mang về thật. Thảo cười nói thêm câu :
– Anh Hưng! Kéo khóa quần lên không con chim bồ câu bay mất bây giờ.
Thảo cười nắc nẻ rồi đóng ngay cửa lại phi lên giường. Nằm một lúc cô lấy đt nhắn tin cho ông Hùng :” Trong 5p nữa anh mà không có mặt trong phòng thì em sẽ bắt taxi về Đức. Lúc đó anh có thể ở lại một mình muốn chơi đến bao giờ thì chơi. Em không quan tâm nữa và cũng đừng nói yêu em.”