Phần 96
Long biết Thảo đang tò mò nên nó chuồn nhanh ra khỏi phòng tắm mặc kệ Thảo đứng ngẩn ngơ suy nghĩ xem là bất ngờ cái gì. Đang đứng soi gương trong khi sơ vin chiếc áo sơ mi vào trong quần, Thảo lặng lẽ đôi chân trần đứng đằng sau ôm lấy Long, tay cô vuốt lướt qua chỗ đũng quần như kiểu vô tình thôi mà.
– Chồng em đẹp trai thế nhỉ?
– Em mặc quần áo đi không kẻo muộn bây giờ.
– Em quên mất hôm nay có lịch 9h đến bệnh viện để khám. Em khám xong mới ra công ty. Nào điều bất ngờ gì vậy? Hóng quá à?
– Hehe..em cứ đi xuống dưới nhà trước đi, rồi anh sẽ cho em biết ngay thôi.
– Nhớ đấy nhé. Em xuống trước đây.
– Không mặc quần áo vào à mà mặc độc cái quần lót với cái áo ngắn đến rốn vậy.
– Làm gì có ai đâu mà ngại. Ở nhà em thích mặc thả rông thế này cho thoải mái.
– Cậy mình có body đẹp chứ gì?
– Chuẩn! Lâu lắm rồi chồng em mới nói được câu chuẩn đấy. Tranh thủ thả rông tí, mấy hôm nữa bụng to muốn cũng chẳng được.
Thảo đi xuống dưới nhà đã thấy nồi xương bốc khói nghi ngút, cô mỉm cười đứng sau xem bà Thúy nấu món gì.
– Món gì mà trông hấp dẫn vậy mẹ?
– Mẹ ninh xương nấu bún dọc mùng. Con đang có bầu ăn phải có dinh dưỡng chút thì thai nhi mới khỏe được. Chứ mẹ thấy sáng nào mọi người cũng ăn mì tôm thì lấy đâu ra chất.
– Hihi..ngon quá. Công nhận mẹ nấu cái gì cũng thấy ngon và nhiều món nữa chứ.
– Là phụ nữ, là vợ thì cũng phải biết và học nấu nướng chút con ạ. Chẳng có gì nhanh và hiệu quả bằng tình yêu qua đường dạ dầy. Nấu ngon thì chồng mình đỡ phải ra ngoài ăn lung tung.
– Lúc nào con bầu to nghỉ ở nhà con sẽ học nấu ăn. Mẹ dậy con nhé.
– Uh, cứ chịu khó là biết hết thôi mà. Con gái con đứa không biết làm bếp đi đâu người ta cười cho đấy. Người ta cười vào bố mẹ là không biết dậy con, con có biết không? Nên dù sống ở đâu kể cả là châu âu thì biết vẫn là tốt hơn. Đấy là chưa kể phải về quê, đông họ hàng khi có cỗ này nọ thì con gái phải xắn tay vào bếp hết. Lúc đấy cứ đứng ngơ ngơ không biết làm gì thì các cô các bác cười vào mặt nhà mình. Tuy chỉ là quê, nhưng gốc gác và tổ tiên của mình ở đó, con không bao giờ được khinh họ nghèo, họ lạc hậu đâu nhé. Phải luôn lễ phép kính trên nhường dưới.
– Vâng, từ nay con sẽ học dần dần luôn. Mà mẹ nói vậy làm con sợ về quê quá à.
– Có gì mà sợ.Cứ học và biết làm hết mọi thứ thì sẽ tự tin thôi. Mà ở quê con người hiền hậu và sống tình cảm lắm, con đừng lo.
Bà Thúy đang giảng dậy cho con dâu thì Long xuất hiện đằng sau từ lúc nào không hay.Nó nghe mẹ đang chỉ dậy cho Thảo mà nó thấy ấm lòng. Long đứng dang đôi tay ra ôm luôn cả hai mẹ con, nó cười nói :
– Hai người đẹp đang nói chuyện gì vậy mà tươi cười hạnh phúc thế nhỉ?
– Hihi..từ nay em sẽ học nấu ăn đấy.
– Có nghe nhầm không nhỉ? – Long trêu lại và cúi xuống hôn nhẹ lên má Thảo
– Anh đừng có mà khinh em nhé. Em không thích làm thôi, nhưng đã muốn là sẽ làm bằng được.
– Thôi hai đứa ra bàn ngồi đi để mẹ làm cho kịp mà ăn.
Long đứng miết nhẹ tay vào đúng háng nơi chỉ có chiếc quần lót ở đó, nó thì thầm :
– Nào vợ ra ngồi bàn đi để anh cho vợ biết cái bất ngờ.
Thảo tò mò ưỡn cái mu lồn lên để Long miết mạnh thêm chút nữa, cô cười tình tứ rồi ngoan ngoãn ra bàn ngồi. Thảo đưa mắt nhìn Long xem anh làm gì mà bảo là bất ngờ.
Long quay lại nhìn Thảo cười rồi bước đến bên sau bà Thúy, nó nhẹ nhàng từ từ ôm chầm lấy bà, hai tay luồn vào trong áo bóp hai trái đào tiên trong sự bõ ngỡ của cả Thảo lẫn bà Thúy.
– Kìa Long! Con làm gì vậy? – Bà Thúy bỏ cái muôi xuống nồi cố chống cự.
– Mẹ đừng ngại. Đã đến lúc cho Thảo biết về mối quan hệ của mẹ con mình rồi. Thảo là người không thích dấu diếm đâu.
– Long! Buông mẹ ra!
Long không nghe lời, nó vẫn ôm chặt lấy bà Thúy, hai tay nó vẫn ôm chọn hai bầu vú của bà. Quay lại nhìn Thảo đang há hốc mồm vì ngạc nhiên, Long nói :
– Vợ ơi! Em đồng ý cho anh với mẹ quan hệ nhé. Đêm qua anh với mẹ đã yêu nhau đến nửa đêm đấy. Mẹ tuyệt vời lắm em biết không?
– Thật là ..anh..với..mẹ..đã…ấy..không? – Thảo lắp bắp vì vẫn chưa hết ngạc nhiên. Đúng là quá bất ngờ với cô.
Chẳng còn gì có thể dấu được với con dâu của mình nữa, bà Thúy đỏ mặt như quả gấc, bà quay người lại lắp bắp :
– Thảo! Mẹ..mẹ..xin lỗi..mẹ đã chót dại..với Long.
Thảo đứng lên lại gần hai người, cô tỏ ra thông cảm vì trong cái nhà này vốn dĩ mọi thứ cũng lung tung phèo hết cả rồi thì cô cũng chẳng có gì là khắt khe với cái chuyện loạn luân cả. Cô nhìn bà Thúy nói thông cảm để bà bớt xấu hổ :
– Mẹ không phải xấu hổ với con đâu. Chắc mẹ lại bị anh Long chèo kéo đúng không? Anh ấy hư lắm, chẳng tha ai hết trong cái ngôi nhà này cả.
– Hihi..vợ đừng nõi xấu chồng như thế nhé. Mẹ cũng muốn mà. Hôm qua phải thay 2 cái ga giường đấy, nước ra tùm lum nhiều quá trời luôn.
– Thôi anh ra ăn rồi đi làm đi, để em và mẹ nói chuyện với nhau. Anh nhìn mẹ kia kìa,chẳng ý tứ gì cả, để mẹ xấu hổ mặt đỏ tía tai như kia bao giờ không cơ chứ.
– Hihi..uh..nhưng em đừng giận hai mẹ con anh nhé.
– Giận cũng giải quyết được gì đâu khi anh đã làm rồi.
– Thôi anh đi làm luôn đây, hai mẹ con ở nhà nói chuyện nhé.
– Thế con không ăn à?
– Tâm trạng đang vui nên chẳng muốn ăn cái gì cả. Tối về cả nhà mình ăn cái gì ngon ngon để gọi là ăn mừng nhé.
– Anh thì mừng quá rồi còn gì nữa! – Nhìn cái mặt hớn hở phát ghét lên được. Thảo lườm Long trông cô vô cùng đáng yêu.
Long cười hì hì rồi nó hôn ngay lên môi vợ, trong khi tay thì lại đưa sang luồn vào trong váy bóp bướm bà Thúy. Bà Thúy vẫn ngại cố đẩy tay Long ra nhưng nó vẫn giữ chặt bám ở cái mu, trong khi Thảo cắn nhẹ vào lưỡi nó khi cái lưỡi đang lùa sang miệng cô.
– Ái..cắn lưỡi anh đau thế.
– Ai bảo đang hôn vợ mà vẫn tranh thủ sờ bướm người khác.
– Hihi..cho công bằng mà. Thôi anh đi làm nhé.
Long quay sang dướn cái đầu cố hôn bà Thúy nhưng bà tránh kịp, bà đẩy nó ra vì bà ngại có Thảo ở đây. Ko hôn được thì Long chuyển sang dùng tay, nó lại thọc tay vào háng bà sườ soạng rồi cười nói :
– Con đi làm nhé. Thảo đồng ý rồi đấy nên mẹ không phải ngại đâu.
Bà Thúy và Thảo nhìn Long đi ra khỏi nhà, bây giờ mới là lúc bà Thúy thấy ngại với cô con dâu của mình, bà chẳng biết nói gì.