Phần 153
Sáng hôm sau thì tôi cũng dậy khá sớm và làm tình với các nàng. Vẫn không thể thiếu phần Lan được. Đêm qua nàng cũng phải đòi tôi chiều một cái rồi mới chịu đi ngủ. Tôi làm tình với Lan, Út, Hằng và Hương. Xong cho các nàng xuống dưới tập thể dục với Trúc và bài tập của Hương. Làm với Hằng để Hằng còn đi làm, đêm qua tôi cũng cho nàng được một lần thỏa mãn để bù đắp cho việc phải đi làm cả ngày. Tôi và Tuyết cùng với Thúy, Hồng ở lại trên nhà để làm tình thêm, đêm qua tôi đối với các nàng cũng lạnh nhạt do phải làm tình với những người chưa được nếm mùi như Mến, và Hằng…
Tôi dành buổi sáng hôm đó ở nhà để gần gũi các nàng hơn sau một thời gian đi xa. Cần phải bù đắp tình cảm bị thiếu hụt trong khoảng thời gian đó. Mọi việc thì đều như sắp xếp cả. Mẹ Minh, mẹ Mạnh, cô Mận đều đã đăng ký học lớp của Trúc. Cô Xuân hôm qua cũng đã nhận được tiền và tối Quỳnh cũng mang thêm tiền về. Việc ở lớp học vẫn diễn ra bình thường, tối nào Hằng cũng mang về một bát tinh dịch để các nàng đắp mặt nạ dưỡng da.
Chiều thì sau khi ngủ dậy xong tôi lấy xe máy đi lên thị trấn. Tôi có hẹn với Hoa đi chơi với Hoa và tặng quà cho Hoa nữa. Đi chơi một chút thì tôi lại dẫn Hoa vào nhà nghỉ. Tôi có nhiều tiền, nên chi tiêu cũng thoải mái. Việc mua cho Hoa vài món quà đắt tiền là đã đủ để xóa tan những hờn giận của Hoa khi không được quan tâm tới những ngày qua.
Hoa mới mất trinh nên vẫn chưa làm lại được. Tôi đưa Hoa vào khách sạn chỉ là để ôm ấp, hôn hít và đào tạo dần cho Hoa mút của tôi. Đang nghỉ hè nên Hoa trốn bố mẹ đi chơi, Hoa cũng chỉ đi được một lúc là vội vàng về vì sợ bố mẹ biết. Nhưng Hoa không ngờ là Hoa vừa về được vài phút thì mẹ Hoa đã tới để thay con gái phục vụ cho tôi. Thậm chí là hai mẹ con đã giáp nhau ở cửa khách sạn nhưng Mai thì đã như ninja kín mít từ đầu đến chân vì sợ người khác biết. Tôi gọi Mai, Hoài và Cúc đến để vui thú với tôi. Con gái vừa rời đi 5 phút thì mẹ đến làm cái việc mà con gái vừa làm cách đây 5 phút. Ngậm cái dương vật vẫn còn nước miếng của con gái mình bám vào đó.
– Hôm nay không địt nó hả.
– Không, vừa mới địt tuần trước, để cho lành vết rách đã.
Để Mai mút một lúc thì tôi cũng mặc lại quần áo và đi về nhà mình. Tôi hẹn Cúc ở nhà, Hoài thì cũng dạy học ở ngay gần đấy nên là tôi gọi đến luôn. Hoài dẫn theo mấy đứa nhỏ đến nhà tôi. Đến cổng nhà thì tôi đã thấy một người phụ nữ đang bán hàng nước ở đó. Anh Vinh cũng đang ngồi uống nước tại đó cùng với một anh công an trẻ tuổi. Thấy tôi thì anh Vinh nhanh chóng rời ghế mà lại chào hỏi.
– Chú Long hôm nay trở về nhà ah. Lại đây uống cốc nước.
– Chào anh. Vâng, thôi anh uống đi, em bận chút.
– Thế vậy thôi anh không làm phiền nữa. Mai kia hôm nào rảnh thì ngồi làm cốc bia hay ăn bát cháo lòng nhà bà chủ Thu nhỉ. Cậu thấy sao. Anh Vinh nhìn thấy ba người phụ nữ đi theo tôi trong đó anh đều biết cả thì biết tôi bận việc gì. Anh cũng không quên ghé tai tôi nói nhỏ: Em gái bà chủ Thu đó.
Thấy tôi mở cửa và dẫn theo ba người phụ nữ cùng mấy đứa trẻ vào nhà thì chị chủ quán mỉm cười đon đả chào tôi và mời tôi uống cốc nước. Mắt không quên quan sát những người phụ nữ đi theo tôi. Tôi cũng gật đầu chào lại rồi đi vào nhà. Chị Ly cũng đang ở nhà. Và tôi để mấy đứa nhỏ vui chơi ở phòng bên, dẫn 3 người sang phòng tôi vui vẻ. Chị Ly không chịu được, một lúc rồi cũng tự sang và gia nhập cuộc vui. Chơi xong thì mấy người lóc cóc ra về, chị Ly vào bồn tắm cho tôi. Cô Thu có lẽ cũng đã được em gái báo tin nên cũng nhắn tin hờn dỗi với tôi. Tôi nhắn cho Hằng nói bọn trẻ tôi đã đón về nhà, tí về tạt qua mà đón.
Tôi lấy phong bì tiền của lão Tới đưa hôm trước, đi ra ngân hàng chỗ Quỳnh thì đang đóng cửa để quyết toán sổ sách chưa xong. Tôi liền tự cầm về nhà để đưa cô Xuân vì lát nữa tôi còn gặp cô Mận ở phòng tập gym. Các phòng tập gym thì thường là đông vào buổi sáng và đông nhất là vào buổi tối lúc tan tầm. Tới nhà thì thật may cô Xuân đang có ở nhà, cô đang ở dưới bếp nấu cơm.
Thấy tôi thì cô cũng vô cùng ngạc nhiên, nhất là lại thấy đi theo tôi thêm một người nữa là anh Trung. Từ lúc tôi đi ra khỏi nhà, anh Trung luôn đi theo sát tôi. Lúc tôi đi vào nhà với ba người thì anh ngồi uống nước với anh Vinh. Tôi dặn anh đứng chờ ở ngoài và nếu có người thì đánh tiếng. Sau đó tôi đi vào bếp với cô Xuân.
– Cái Quỳnh nó chưa về đâu, Long lên nhà đợi đi chắc lát nữa nó về.
– Cháu biết rồi, vừa đi qua chỗ Quỳnh. Cháu đến đây để gặp cô mà.
– Gặp cô làm gì, cô già rồi. Với lại không sợ cái Quỳnh ah, sáng qua gặp nó ghen đấy. Ah, cô quên chưa cảm ơn Long đã cho cô tiền để sửa nhà.
– Thì Long qua đây là vì chuyện đó. Cô cầm thêm đi. Sửa nhà cho tươm tất, thiếu cứ nói với Long.
– Sao nhiều quá vậy, hôm qua đã có rồi mà. Úi, Long làm gì vậy, buông cô ra, cô đang nấu nướng, ngoài kia có người.
– Để im Long bóp vú chút đi, vú cô bóp thật sướng.
– Đừng, đừng làm thế Long ơi, đừng nói thế có ai nghe thấy. Buông cô ra đi, ở đây không được đâu.
– Mút buồi Long cái đi rồi Long về, Long nhớ được cô làm thế.
– Nhưng… nhưng còn… ngoài kia.
– Không sao đâu, anh ấy không nghe không nhìn thấy gì đâu. Có ai đến thì anh ấy cũng đánh động cho. Mút cho Long đi.
Vừa nói thì tôi đã vừa đưa tay xuống cởi khóa quần. Cô biết không thể chối được tôi nên cũng từ từ quỳ xuống và ngậm lấy dương vật tôi mà mút. Hai bàn tay tôi luồn vào mái tóc cô mà ghì đầu cô vào háng mình và tận hưởng sung sướng.
– Ra đi Long, không nhỡ cái Quỳnh nó sắp về.
– Thôi vậy được rồi, Long về đây. Ah, mà có cái này tặng cô.
– Cái gì vậy.
– Bí mật, tối cô mở ra khắc biết.
Đó là một cái dương vật giả mà tôi đã mua. Rời nhà cô Xuân thì tôi qua thẳng chỗ tập gym. Người chủ và cả nhân viên nơi đây đều biết tôi là người đứng sau, giữ nửa cổ phần còn lại của nơi đây chứ không phải Trúc nên đều niềm nở. Tôi dẫn ba người Ngọc, Thanh và cô Mận vào phòng riêng, đưa cho cô Mận và Ngọc bộ đồ lót vô cùng gợi cảm, có mặc gần như không mặc bảo họ mặc vào.
Cái đó tôi cũng mua khi ở lào cai và khi đi thì tôi cho vào cốp xe. Cô Mận có vẻ ngại và ngần ngừ không muốn mặc thì tôi nói với cô rằng một trong những cách để chinh phục đàn ông, làm cho đàn ông thèm muốn mình đó là ăn mặc gợi cảm và biết phô bày vẻ đẹp của bản thân. Nhìn thấy thôi là đã muốn rồi kể cả người có lãnh cảm đến đâu. Lại thấy Ngọc mặc thì đúng là gợi cảm thật nên rồi cô cũng mặc vào. Và rồi Ngọc và Thanh lại dậy cho cô cách mút buồi của đàn ông.
Những ngày sau thì đám quan chức theo phe ông chủ tịch hay đã từng bỏ tiền ra chạy chức đến gặp tôi rất nhiều. Họ được ông ta khuyên nên đến gặp tôi nên tìm tới. Họ đã theo về phe của tân bí thư. Tất nhiên là cũng có phong bì khá dầy nhưng tôi đưa lại cho Nguyệt hết để chi trả cho thanh tra và cảnh sát. Chỉ giữ lại chút ít của đám người mất tiền chạy công chức, bây giờ lại mất thêm với hy vọng là không bị sa thải.
Cũng trong những ngày sau đó thì cứ sáng và chiều là tôi lại đào tạo cô Mận cách mút. Cô cứ đi tập về là ghé qua công ty để mút cho tôi. Cô muốn tự mình mút và trực tiếp tôi chỉ dạy cô cách mút nhưng tôi không muốn thế. Tôi vẫn muốn cả Thanh và Ngọc cùng mút cho tôi. Để cho cô Mận dù cho có thèm được tôi quan hệ cũng không dám mở lời khi có hai người ở đó.
Cô đã nhắn tin riêng cho tôi với ý muốn là cũng giống như Quỳnh. Tức là muốn được tôi chơi lỗ đít thì như vậy cái lồn cô vẫn dành cho chồng, cho chú Thắng. Như vậy thì cũng coi như là cô không phản bội chú, chỉ phản bội chú hai lần tôi đã đút vào thôi. Buổi sáng sau khi để cô Mận mút xong thì tôi về nhà để chơi chị Ly, hoặc hẹn gặp Hoa để dẫn nàng ta vào nhà nghỉ vui vẻ. Trưa thì lại đưa Quỳnh về nhà cô Mận ăn cơm hay về nhà Quỳnh ăn cơm. Chiều thì tôi lại luân phiên với cô Thu và Nguyệt. Bố trí cho Nga, Thảo một buổi.
Mọi chuyện đang bình thường diễn ra thì đến thứ 7 khi mà tôi đang trân truồng như nhộng vui vẻ với các nàng thì Liên hốt hoảng báo tin dữ. Chú ba và chú Út của tôi bị người khác giết chết. Bà nội tôi khi nhận được tin dữ thì cũng lên cơn đột quỵ ngất lịm đi đang được đưa đi cấp cứu. Ông nội tôi và cô Vân điện cho tôi không được, phải điện cho Linh.
Tôi đành phải nhanh chóng kết thúc cuộc chiến với các nàng và sắp xếp kế hoạch để về nhà. Liên và Linh thì chắc chắn sẽ về cùng tôi rồi. Tuyết, Giang, Nhung cũng muốn về cùng tôi. Tôi đã hứa với họ sẽ đưa họ về ra mắt gia đình. Ông Cẩu, anh Phúc, Bác Luyến cũng về, Lan thì cu Thóc còn nhỏ đi về mệt nên tôi bảo Lan ở lại để điều hành nơi này.
Tôi quyết định để Tuyết, Giang, Nhung, Hương, Thúy và Hồng về cùng mình. Dù sao thì tôi về cũng nhậm chức trưởng họ, và cũng để các nàng thực hiện nghi lễ. Tôi cũng nhận thấy cơ hội rất tốt để cả gia đình đồng ý chuyện của tôi và Lan khi mà hai chú đều mất cả rồi. Hai chú là người phản đối quyết liệt nhất mà. Nhưng vì sao hai chú của tôi bị chết, ai đã giết họ?
…
Nhận được điện thoại thì tôi lập tức gạn hỏi ông về nguyên nhân cái chết của các chú nhưng ông đang hoảng loạn lên không nói được gì. Cô Vân cũng hoảng loạn thật sự khi nghe được tin như thế. Cô đã được báo tin, muốn về nhưng chưa dám về vì còn phải đợi tôi. Cô cũng sợ cái chết của hai chú có liên quan đến vợ chồng mình nên càng sợ hơn.
Tôi đành phải gọi cho bác Lượng để tìm hiểu tình hình. Thì bác cũng chỉ biết sơ sơ một chút. Hai chú của tôi chơi cờ bạc và lô đề và cũng có nghiện hút. Từ sau khi công việc làm ăn không được thuận lợi, bị phá sản và cô vợ nhí cũng bỏ theo trai và chiếm đoạt của chú một số tiền thì chú suy sụp về quê. Đúng lúc đó thì Sử đã lôi kéo chú vào đường dây của mình, lợi dụng chú để mong đưa bố tôi cũng bước chân vào con đường buôn lậu, để hợp pháp hóa và làm bình phong cho mình nhưng bố tôi đã không chấp nhận.
Chính vì vậy mà Sử mới ra tay với cả bố tôi. Để có thể sử dụng chú ba như là một công cụ thì Sử tất nhiên là cho chú dính vào ma túy để dễ bề điều khiển, sai khiến. Cũng như cung cấp cho chú các thú vui khác như gái… Trước đây sau mỗi lần thua bạc hay lô đề thì hai chú còn có thể cầu cứu Sử, để có thể vận chuyển hay phân phối ma túy để trừ nợ.
Cũng có thể xin cô Vân cho tiền để trả nợ. Các chủ nợ, chủ sòng cũng nể mặt chú Sử vài phần mà không dám đòi quá, và cứ thế cung cấp cho hai chú để hai chú dấn sâu vào con đường tội lỗi. Nhưng từ khi Sử bị bắt, cô Vân cũng bị bắt theo thì đã không còn ai có thể cung cấp tiền và thuốc cho các chú sử dụng nữa. Sử thì chắc chắn cầm chắc cái án tử nên không còn ai bảo kê cho hai chú và những tên chủ nợ, chủ sòng kia không còn kiêng dè gì nữa, đòi nợ hai chú ráo riết.
Bọn chúng đến nhà tịch thu tài sản có giá trị và cũng định gây rối, cướp phá căn nhà đang xây của tôi nhưng bị tôi nhờ Nguyệt can thiệp. Gỗ của hai chú thì cũng được tôi mua sẵn từ trước rồi. Bọn chủ nợ vẫn kiên nhẫn đòi nợ và siết nợ cũng như cho hai chú thời gian vì nghĩ rằng hai chú biết chút ít gì đó thông tin về tài sản của cô Vân.
Khi nghe tin cô Vân được thả về thì chúng càng ráo riết đòi nợ hơn nữa, chúng không tin là vợ chồng ông trùm ma túy lại cất giấu hết tiền bạc ở nhà để bị tịch thu. Chỉ có thằng ngu mới tin như thế. Chỉ cần đòi ráo riết và uy hiếp, đảm bảo hai chú sẽ liên hệ với cô Vân để cô cho tiền trả nợ. Khi đó bọn chúng theo dõi nhất cử nhất động của hai chú, sẽ biết được nơi giấu tiền và chúng sẽ là những người nẫng tay trên cướp hết số tiền đó.
Hai chú cũng có gọi điện cầu cứu cô Vân nhưng mà cô thì đang bị giám sát chặt chẽ, nhất cử nhất động đều bị theo dõi từ cả công an lẫn bọn buôn ma túy. Cô cũng chỉ biết một địa chỉ giấu tiền của Sử và chính cô cũng có một địa điểm giấu tiền bí mật. Nhưng cô không thể nói cho hai chú biết được. Nói cho hai chú biết thì liệu số tiền đó có còn không, đó là số tiền và vàng cô định dành để lo cho các con.
Chờ đợi lâu mà không thu được kết quả thì bọn chúng quyết định gây sức ép mạnh hơn. Hai chú cũng hết phương cầu cứu nên đành rủ nhau bỏ trốn. Bọn kia thì cũng muốn gây sức ép đánh cho hai chú một trận thừa sống thiếu chết để cô Vân phải nhả tiền. Hai bên đã ẩu đả, và trong cuộc ẩu đả đó thì con trai chú ba đã đâm chết một người bên phía đối phương, hai chú cũng bị đâm chết.
Tôi gọi điện cho anh Hoàng nhờ anh lái xe đưa tôi về quê. Nhưng chỉ một xe thôi thì không thể nào đủ được. Thêm xe của Hằng cũng không đủ. Cả tôi và Hằng nữa thì tất cả là 16 người về. Cần phải có thêm một chiếc xe 7 chỗ nữa. Nhân tiện gọi điện cho Nguyệt để nhờ Nguyệt tác động đến bệnh viện chữa trị cho bà nội tôi thật tốt, cùng với đó là tác động đến công an huyện để điều tra sự việc truy bắt hung thủ, thì tôi cũng nhờ Nguyệt gọi hộ một chiếc xe 7 chỗ để đưa mọi người về quê.
Do ông Cẩu, anh Phúc, bác Luyến cũng đều về quê hết cùng tôi nên anh Trung buộc phải ở lại để bảo vệ cho mọi người cũng như làm công việc của một quản gia giúp tôi. Tôi cũng khá an tâm khi đã có Hương đi cùng, ngoài ra khi về đến nhà còn có anh Hiếu là em anh Trung theo lời anh nói cũng là một tay cừ khôi. Chưa kể là khi tôi thông báo tin chấn động như vậy thì Nguyệt cũng đã cho đàn em của mình ở tỉnh xuống để bảo vệ những người trong gia đình tôi và tôi khi về rồi. Cùng với đó là kết hợp với công an để nhanh chóng truy bắt những tên hung thủ ra đền tội.
Tôi ngồi trên xe anh Hoàng chở, ngồi ở hàng ghế thứ hai. Hai bên là Tuyết và Hồng. Giang ngồi ghế phụ còn Thúy, Hương ngồi hai ghế cuối. Trên xe thì tôi bảo Tuyết mút của tôi và Tuyết cũng chẳng ngại ngần gì mà cúi xuống ngậm và mút cho tôi ngay trên xe. Rồi Hồng cũng thế. Ngồi đến giữa đường thì tôi lại nhận được tin dữ. Bà nội đã không qua khỏi sau cơn đột quỵ.
Tôi về thẳng đến căn nhà đang xây ở sapa trước để đón cô Vân về nhà. Cho cô lên xe về trước, Linh và Liên cùng với mấy người sẽ chỉ đường. Anh Hiếu và một số công an mật cũng bám sát sau bảo vệ. Còn tôi thì sau đó ghé qua trụ sở công an huyện để nhờ Nguyệt bảo lãnh cho cậu em con nhà chú Hoàng được về nhà để dự tang cha. Nhưng đi được một đoạn đường thì có vẻ tình hình không ổn, tôi quan sát thấy có nhiều kẻ bám sau.
Tôi liền kêu dừng xe để tráo đổi người. Cho cô Út sang ngồi cùng xe với tôi cùng với hai đứa con của cô còn Thúy thì sang xe bên kia. Tôi e sợ là khi tôi tạt qua chỗ công an huyện thì đám người kia sẽ ra tay. Lúc đó thì anh Hiếu sẽ tập trung lo cho tôi mà không bảo vệ xe kia để mặc cho đám công an chìm bảo vệ mà công an chìm thì lại giữ một khoảng cách khá xa. Nếu trên xe của tôi thì còn có Hương và anh Hiếu thì tôi yên tâm hơn cho cả tôi và cô Út.
Qua gặp công an huyện và đặt vấn đề cho cậu em được tại ngoại để về chịu tang bố. Mặc dù tôi đã có dịp gặp trưởng công an huyện tại nhà của Nguyệt và cũng đã được Nguyệt tác động từ trước nhưng mà công an huyện chỉ đồng ý cho phép cậu em về nhà đúng một ngày và chiều tối hôm sau mới được về. Chôn cất xong là ngay lập tức vào trại tạm giam.
Và đúng như những gì tôi nghĩ, khi xe rời trụ sở công an huyện được một đoạn đến chỗ vắng người thì chiếc xe của tôi đã bị cản trở và gây chuyện. Nhưng có anh Hiếu và Hương động võ với bọn chúng nên trong xe không ai gặp vấn đề gì. Bọn chúng nhanh chóng bị hạ gục. Thấy việc định cướp người không đạt được kết quả lúc ấy bọn chúng mới nổ súng thì cũng đúng lúc công an chìm theo sau bảo vệ cũng tới và cuộc đấu súng diễn ra.
Tôi và mọi người chỉ biết nằm rạp xuống xe để hy vọng tránh đạn. Anh Hoàng thì cũng hoảng loạn đánh xe chạy đi. Cũng may là nhanh chóng có tiếp viện nên rồi tôi cũng thấy anh Hoàng chạy xe ổn định hơn và rồi có tiếng gõ cửa của anh Hiếu. Anh đang chở Hương ở phía sau, anh bảo mọi chuyện đã ổn dừng xe lại để cho Hương lên lại xe. Lúc đó tôi đang nằm rạp xuống dưới ghế, Tuyết nằm phủ đè lên người tôi và khi thấy tiếng đập cửa thì Tuyết cũng sợ hãi mà tè cả lên người tôi.
Thì ra là sau một thời gian dài mật phục để hoàn thành nốt chuyên án trọng điểm về ma túy thì hôm nay cũng là ngày C04 bộ công an phối hợp với bộ đôi biên phòng các địa phương thu lưới. Những trùm ma túy lần lượt bị bắt, và bọn người theo sát cô Vân cũng được lệnh nếu mà bắt cóc được cô thì tốt không thì tiêu diệt luôn. Trong thời gian Sử bị bắt thì chuyên án vẫn chưa chấm dứt, vẫn có một cán bộ công an trà trộn được vào hàng ngũ bọn chúng để lần mò dấu vết.
Các mũi khác thì tập trung theo dõi, tìm kiếm dấu vết của những tay trùm đã từng tiếp xúc với Sử. Khi thả cô Vân về nhà thì xung quanh nhà cô cũng đã được lắp đặt dày đặc các camera hồng ngoại hay các thiết bị nghe lén tinh vi trên các thân cây gần nhà. Từ việc theo dõi được các đối tượng tìm đến nhà cô Vân cũng như nghe lén họ nói chuyện thì công an cũng tìm ra được người thay thế vai trò của Sử và cả đối thủ. Tên trùm phía trên Sử, mắt xích phía trên của Sử cũng dần dần bị hé mở.
Tam giác vàng ma túy ở khu vực đông nam á đã nổi tiếng cả thế giới. Nó nằm ở ba nước Lào, Thái Lan và Myanmar. Rồi ma túy từ tam giác vàng đổ bộ vào việt Nam qua biên giới. Ở phía tây bắc thì có biên giới với Lào và Trung Quốc. Một đường biên giới với Lào nữa ở miền Trung. Và dưới nữa là biên giới với Thái Lan. Nhưng ở khu vực Tây Bắc thì đặc biệt nghiêm trọng vì địa hình đồi núi hiểm trở, biên giới trải dài và ma túy có rất nhiều con đường để trung chuyển.
Nó có thể chuyển trực tiếp từ Myanmar và Lào qua tỉnh Vân Nam của Trung Quốc, rồi từ đó vào Việt Nam. Hoặc cũng có thể chuyển từ Myanmar và Lào qua VN rồi từ đó vào Trung Quốc. Là do đường biên giới của TQ với Lào và Myanmar rất ngắn và hẹp dễ kiểm soát. Nhưng ngược lại đường biên giới của Vn với Lào và với TQ thì trải rộng, nên con đường ma túy trung chuyển qua VN để sang TQ thịnh hành hơn. Lào Cai là một tỉnh giáp biên giới Trung Quốc và lại nối liền với Sơn La qua dãy Hoàng Liên Sơn nên cũng là trọng điểm về ma túy.
Khi Sử bị bắt thì đám đàn em nhòm ngó vị trí của Sử để lại, cả tài sản của Sử nữa. Nhưng còn ông trùm phía trên, mắt xích phía trên thì lại không quan tâm đến chuyện đó. Họ chỉ quan tâm việc buôn bán và trung chuyển không bị gián đoạn. Đồng thời thì bịt miệng để cho tung tích của mình không bị bại lộ. Đó là nguyên tắc. Khi một tên, một mắt xích bị bắt thì sẽ đối mặt với án tử và được hứa hẹn là người nhà sẽ được đảm bảo tính mạng và sống sung túc suốt đời để họ không khai gì ra cả, nhận hết tội về mình.
Còn nếu người bị bắt mà khai ra đường dây thì người nhà sẽ bị chúng giết chết. Đó là lý do mà ngay khi Sử bị bắt thì em trai và con trai của Sử đã bỏ chạy, những người khác không kịp chạy thì đã bị bắt hết. Cô Vân được thả về nhà thì bọn chúng cũng tìm cách bắt. Và khi công an thu lưới, thì chúng nghi ngờ là Sử đã khai ra chúng và ra lệnh giết người nhà của Sử, trong đó có cả cô Vân.
Khi xe về tới nhà thì Nguyệt cũng đã biết thông tin chiếc xe của tôi bị tập kích dọc đường nên cũng điều rất nhiều dân giang hồ, anh chị đến vây kín khu nhà của ông. Nhật Lệ cũng đã đưa đứa con riêng với chú ba đến để chịu tang. Chính tôi là người đã bảo Nguyệt bảo cô ta về chịu tang. Hai chị em Nhật Lệ đang bơ vơ ở cổng và bị bà vợ của chú ba cùng với mọi người xua đuổi. Khi nhìn thấy tôi thì Nhật Lệ nhanh chóng chạy lại mà quỳ xuống cầu xin.
– Cậu Long, xin cậu che chở cho mẹ con tôi. Chúng tôi chỉ còn biết trông cậy vào cậu. Xin cậu hãy để đứa trẻ này được vào viếng bố nó, chúng tôi đang bị mọi người xua đuổi không cho vào.
– Được rồi, đâu có đó.
– Long, rút cuộc cháu cũng đã về. Mọi người đang chờ cháu về để bàn bạc tổ chức lễ viếng đây. Bác Lượng chạy ra nói.
– Long ơi, bà nội mày… và hai chú… huhu… huhu…
– Ông, cháu biết rồi. Chuyện đau buồn quá, nhưng ông lo liệu đến đâu rồi.
– Tao tao đau lòng và rối quá. Quẫn trí quá đâu có lo nghĩ được gì. Bà mày cũng vì đau lòng quá mà ra đi. Với lại nhà cũng đâu còn gì, nhà chưa kịp sửa xong, cái Út gửi tiền về bao nhiêu để sửa nhà thì thằng Hoàng và Sơn nó phá hết rồi. Chúng nó cũng đến cướp lấy hết tất cả rồi. Có tiền đâu mà lo liệu, chỉ đành chờ mày về thôi.
– Cháu đã gửi tiền cho bác Lượng lo toan rồi mà.
– Bác đã đưa tiền để lo liệu công việc rồi, nhưng còn mọi việc ra làm sao thì bác còn đợi cháu về để quyết định. Giờ cháu là trưởng họ nhà ta, mọi việc sẽ do cháu quyết định.
– Bác và ông cứ quyết định như nào hợp lý và đúng thủ tục là được chứ cháu đâu có biết gì đâu. Còn thiếu gì không nữa hả bác. Lúc nãy hai cô Liên và Linh đã đưa thêm tiền cho bác chưa…
– Hai đứa nó đưa rồi. Thôi vào nhà rồi mọi người bàn.
– Ah, ông ah, chú ba mất rồi, kia là vợ và con chú về chịu tang. Sao ông lại xua đuổi.
– Cái này, cái này… chính vì con đĩ đó mà thằng Hoàng ra nông nỗi này. Tao chưa băm cho nó một dao là còn nhân từ cho nó rồi.
– Đúng vậy đó, con đĩ thối tha còn dám vác cái mặt đến đây nữa sao. Vợ cả chú ba nói…
– Cháu là người bảo cô ta đến đó. Mọi việc cũng đã qua rồi, chú ra nông nỗi này cũng một phần là do chú. Bố cháu chết là do chồng cô Út đây mưu sát và cũng có cả phần của chú dính vào mà cháu đâu có thù hằn gì mấy người đâu. Nên bỏ qua để cho con trai của chú được viếng bố nó.
– Không được. Nhất định không được. Con điếm đó không được bước vào nhà này nửa bước.
– Cái con Hà kia linh tinh vừa thôi. Đàn bà đi ra ngoài, chỉ có ghen lồng ghen lộn nên là không ai bằng. Đây đâu phải là lúc. Nhà này cô là người quyết định hả. Thứ nhất là ông Ngưu đây rồi đến thằng cháu Long đây.
– Bố em đã đuổi mẹ con chúng nó đi rồi, bác không thấy sao. Có thằng Long gọi nó đến.
– Ông nghĩ sao. Tôi hỏi ông.
– Bố, không cho là không cho. Để cái con điếm đó đến thì anh Hoàng có chết cũng vẫn còn căm tức. Cô Hà tiếp tục nói.
– Nhưng thằng Long là người đứng ra tổ chức tang lễ cho bà nó và hai thằng chồng chúng mày. Hơn nữa mày không nghe cái Liên nó nói gì sao, thằng Long qua bên công an huyện để xin cho thằng Đạt ra trại tạm giam mà về chịu tang, rồi có khi xin cho nó ngồi tù ít đi. Còn những đứa con của thằng Sơn nữa, rồi đây ai sẽ là người lo cho chúng nó. Tao thì không lo được rồi, chúng mày liệu có lo được không.
– Nếu các thím không cho cô ta vào thì tùy các thím vậy. Các thím muốn làm gì thì làm, những người kia chắc cũng không cần ở lại đây nữa.
– Đừng, đừng… đừng để họ đi. Thím chịu, thế nào thím cũng chịu…
Những người kia mà tôi nói đến chính là những tay giang hồ mà Nguyệt đã điều tới từ sáng. Ngay từ khi tôi điện cho Nguyệt nhờ gọi xe hộ. Trong cuộc huyết chiến lúc rạng sáng nay thì đã có tới 6 án mạng và vài người nhập viện nguy kịch. Trong số những người của chú ba thì có chú Hoàng và chú Sơn là hai chú của tôi, con rể chú Hoàng và một người em rể bị chết.
Thằng Đạt con trai chú và ông thông gia thì giết người. Thằng Đạt bỏ chạy nhưng mà sợ bọn kia tìm đến nhà trả thù vợ con nên liều chết tìm đường trở về nhà để bảo vợ con tạm thời đi lánh nạn, cũng bảo mẹ tạm thời lánh nạn. Trong số những tên gây ra vụ án mạng hôm nay của phe bên kia thì cũng có vài ba tên bị nghiện ma túy nặng và đã bị HIV giai đoạn cuối.
Bọn chúng thống nhất với nhau đã giết người thì sớm muộn cũng bị bắt và bị kết án tử. Nên cho những thằng bị HIV ra nhận tội, và trước khi nhận tội ra đầu thú thì truy bắt và giết nốt thằng Đạt hay cha mẹ vợ con để trả thù. Cũng may là có đám đàn em của Nguyệt tới kịp thời và công an cũng tới hiện trường nhanh để bắt bọn chúng và cả thằng Đạt lên huyện. Khi thằng Đạt bị bắt đi rồi thì bọn chúng vẫn không buông tha, vẫn lởn vởn rình rập trước nhà để tìm cơ hội trả thù. Do đó nên các thím rất sợ hãi khi tôi nói để cho họ đi về.