Phần 160
Tôi tiến vào nhà và cô Loan dẫn tôi tới một cái bàn gỗ cũng mục nát, được bày đặt sơ sài gần như không có gì chỉ có một cái bát hương và di ảnh của thằng Vũ. Trong nhà có một bà già là bà nội của Vũ, cùng với một người phụ nữ già khác khoảng gần hơn 60 tuổi. Hai người đó là hai bà vợ của ông nội Vũ. Một thằng bé khoảng hơn 10 tuổi cũng đang nằm đau đớn trên giường, nhưng tôi nhìn trên khuôn mặt cậu bé không hề có dấu hiệu đau đớn, miệng không rên rỉ. Nhìn gương mặt rất kiên cường, và có nét giống thằng Vũ. Tôi bày biện hương hoa và bánh kẹo ra, đặt luôn trên bàn chứ cũng không có đĩa và đốt nhang khấn vái nó một hồi.
– Sao bàn thờ sơ sài quá vậy cô, không có gì để cho nó ngửi hương hoa…
– Nhà còn gì đâu mà thờ nó hả cháu. Người sống còn không có cái ăn, thì lấy đâu ra cái để đặt lên thờ nó chứ. Thi thoảng trong vườn có trái chín thì hái đặt lên bàn thờ rồi cũng lấy cho mấy đứa ăn thôi. Nó khi còn sống là trụ cột của gia đình, lo cho bà già ốm yếu và mấy đứa em ăn học. Giờ nó mất rồi thì mình cô đâu có thể lo nổi cho bằng này miệng ăn và nhất là không làm gì được nữa vì bị quấy rối.
– Nhà không có gì ăn sao hả cô, sao mà khổ quá vậy.
– Cậu xem, nhà chỉ còn cái xác nhà thôi, có cái gì ở nhà để ăn nữa đâu. Mọi người thương thì cho một thùng bắp ăn tạm qua ngày. Mấy đứa này cũng thành thiếu nữ cả rồi mà cậu nhìn kìa, quần áo rách tả tơi hở cả da thịt ra ngoài.
Cô nói rồi chỉ tay về phía Ly, con gái Út của cô. Theo hướng tay cô chỉ thì tôi cũng chú ý đến mảng da thịt ở đùi trắng ngần của Ly. Ly vội vàng lấy tay kéo vạt áo che lại.
– Cháu không có sự chuẩn bị, cô cầm lấy mua gạo và đồ ăn cho cả nhà. Tôi rút ví lấy hết tiền trong ví ra đưa cho cô, cũng được hơn 3 triệu.
– Sao… sao cháu cho cô nhiều vậy. Cô… cô không dám nhận đâu. Mà cháu nhanh nhanh rồi về đi kẻo bọn kia chưa chịu để yên đâu, chúng nó kéo đến lại phiền.
– Cô cứ cầm đi, mua gạo, thức ăn và quần áo cho các em. Không phải lo cho cháu đâu. Cháu có anh Trung bảo vệ rồi.
– Nhận tiền của cháu thì cũng phải ngày mai ngày mốt mới nhờ người mua gạo được.
– Sao vậy cô, sao lại phải nhờ người mua và phải chờ?
– Cô ra khỏi nhà thì bọn chúng nó lại kéo đến bắt bọn nó đem về làm vợ, chính vì thế từ khi thằng Vũ mất cô và cả nhà không đi đâu được ra khỏi nhà. Không kiếm cái gì ăn được.
– Cô… cô nói cháu biết đi, vì sao thằng Vũ chết vậy. Nếu nó bị người hại thì cháu sẽ tìm cách trả thù cho nó.
Nói xong thì tôi cũng lấy điện thoại ra mà gọi cho cô vợ của tên cầm đầu mà hôm qua phải hầu hạ anh Trung. Tôi yêu cầu cô ta ngay lập tức phải mua gạo, thức ăn, gà vịt lợn và quần áo rồi mang lên đây gấp, hỏi đến nhà cô Loan và giao tận tay cho cô. Chuyện của chồng cô ta và thằng Đạt thì sáng nay tôi cũng đã nói chuyện với Nguyệt để có hướng giải quyết có lợi nhất.
Những tên mà chồng cô ta thuê đi và bị đám anh Đạt, chú Hoàng giết chết thì vợ chồng cô ta phải bỏ tiền ra đền bù và nói người nhà của họ rút đơn kiện. Ngược lại thì tôi cũng kêu gia đình những người bị chết rút đơn kiện và để chồng hắn sớm được thả. Do có nhiều người chết, vụ án điểm nên phải có người ngồi tù lâu và tôi sẽ tác động đến công an huyện để ép cung, để chồng của Thơm và mấy tên nghiện hút kia phải lĩnh án 20 năm hay tù chung thân. Trong khi sẽ xóa án cho thằng Đạt chỉ liên quan và bị một vài năm tù thôi. Cô ta đang phải phụ thuộc vào tôi nên nhân tiện sai vặt và cũng bắt cô ta cho đàn em bảo kê cho sự an toàn của gia đình thằng Vũ.
– Kia là cái Dung, vợ thằng Vũ. Cũng chính vì nó mà thằng Vũ bị người ta hại chết.
– Vì sao vậy cô, cô nói rõ hơn đi.
Cô từ từ chậm rãi kể chuyện. Và cô vừa mới kể được một chút thì ở bên ngoài lại ồn ào. Đám người lúc nãy lại kéo đến đông hơn và mang theo gậy gộc và dao đi rừng của người bản. Cô và mọi người hốt hoảng chạy ra và khi thấy bọn chúng như vậy thì sợ hãi tột độ. Nhưng tôi thì không một chút sợ hãi vì đã biết rõ bản lĩnh của anh Trung, bảo cô không cần phải lo lắng vào nhà kể chuyện tiếp.
– Bọn chúng không phải chỉ là bọn lúc nãy không thôi đâu, mà bọn lúc nãy đã được thêm viện binh và một đám khác nữa riêng biệt.
– Cô không cần phải lo, vào kể tiếp cho cháu nghe nào.
Anh Trung đã mang theo bên người một khúc côn gỗ nghiến và múa tít. Anh biết là tôi gặp nguy hiểm nên khi đi theo bảo vệ cũng đã mang theo sẵn vũ khí. Anh múa côn để thị uy bọn kia cho chúng biết sợ mà rút rồi lại cất vào người. Nhưng bọn kia cậy đông lại có vũ khí, đang muốn báo thù lúc nãy nên như con thiêu thân lao vào. Anh Trung chỉ cần vơ tạm cái chổi ở nhà cô để chống trả bọn chúng và chẳng mấy chốc đầu gối tên nào cũng bị một gậy.
Nhưng bọn chúng lại tiếp tục dùng cả dao vào tấn công khiến anh phải lôi côn ra và trừng trị chúng nghiêm khắc và khắc nghiệt hơn. Khi tôi bất chợt nghe tiếng reo hò ở trong nhà và nhìn ra bên ngoài thì đám người nằm la liệt trên sân nhà cô. Tiếng reo hò là của Ly và thằng bé con. Thằng em trai Vũ ra hiệu cho chị gái dìu nó ra cửa để nhìn xem cảnh đánh nhau và nhìn tận mắt cảnh anh Trung thể hiện thần uy.
Cô Loan cũng ra cửa nhìn và trong gương mặt của cô không hề có sự vui mừng mà tôi còn nhận thấy sự lo âu nặng trĩu hơn. Cô tiếp tục kể về cái chết của thằng Vũ.
Theo lời cô kể thì Dung là bạn học của Phượng. Và mới đây đã lọt vào mắt một thanh niên ở bản khác con nhà có thế lực. Hắn đã bắt Dung về làm vợ theo thủ tục bắt vợ của người dân tộc ở nơi đây. Vũ cũng biết Dung qua em gái, biết là Dung không hề muốn làm vợ tên đó nên đã ra tay nghĩa hiệp giải cứu. Nhưng sau đó Dung lại bị bọn kia đến bắt đi, khiến Vũ lại thêm một lần nữa ra tay giải cứu.
Và để cứu Dung khỏi tay tên kia thì Vũ cũng làm như thủ tục bắt vợ, bắt Dung về nhà làm vợ. Bọn kia chắc là thù oán với Vũ nên đã tìm cách sát hại. Một lần Vũ đi rừng thì đã bị đánh chết trong rừng và không điều tra ra được ai là thủ phạm. Sau hôm đó thì chỉ khoảng nửa tháng sau bọn chúng đã tìm tới đây để đòi bắt Dung.
– Sao cô có vẻ không vui, ngược lại còn có vẻ buồn và lo lắng hơn khi bọn kia bị anh Trung đánh thế.
– Mừng làm sao được chứ. Cháu không biết đó thôi, cháu đâu có ở đây mãi để bảo vệ cô được. Mai cháu về rồi thì bọn nó lại kéo tới đây trả thù. Thằng Phát kia cũng vì bảo vệ mẹ và các chị mà bị đánh, còn không có tiền mà chữa trị cho nó.
– Cô nói là bọn kia gồm 2 bọn vậy thì còn bọn nào nữa.
– Còn một bọn nữa cũng muốn bắt cái Phượng làm vợ. Trước thằng Vũ còn sống thì nó ở nhà bảo vệ gia đình không đứa nào dám bắt nạt các em nó và cô. Nhưng khi nó mất thì bọn kia cũng muốn bắt cái Phượng về làm vợ.
Rồi cô ngồi kể thêm về những biến cố của thằng Vũ mà tôi không được biết cả những biến cố về cuộc đời cô. Khi tôi vừa mới rời quê lên Sapa cùng bố tôi 5 năm trước thì vài tháng sau ba thằng Vũ chết. Khi đó cô vẫn còn trẻ và chỉ hai năm sau khi ba Vũ mất thì đã có nhiều người đàn ông đến theo đuổi cô nhưng đều bị Vũ xua đuổi đi. Cô cũng còn phải một nách nuôi 4 đứa con và 2 bà mẹ già của chồng nên cũng không nghĩ đến chuyện tái giá.
Gần đây khi mà cả Phượng và Ly đều là thiếu nữ xinh đẹp thì lại càng có nhiều ông tìm tới ve vãn cô và hứa hẹn là sẽ nuôi cả ba mẹ con cô, chu cấp cho cô nuôi hai thằng con trai để hai thằng con trai ở nhà cũ của chồng hương khói cho chồng và chăm hai bà mẹ. Cô biết mục đích của họ là nhổ cả cụm, chiếm cả mẹ lẫn con và thằng Vũ cũng không cho phép điều đó xảy ra. Nên sau khi thằng Vũ mất thì nhà cô không một ngày yên ổn.
– Nếu bọn người kia vì Dung mà đến đây gây loạn cho gia đình cô. Thằng Vũ chết rồi, vậy cháu sẽ đưa Dung đi, thay thằng Vũ chăm sóc cho Dung để gia đình cô không bị quấy rối nữa, cô tính sao. Bọn chúng khi không thấy Dung ở đây nữa thì cũng sẽ không làm phiền nữa.
– Có thật… có thật là anh muốn đưa em đi không? Dung lắp bắp hỏi…
– Cháu… cháu thật sự muốn lấy nó làm vợ chứ. Cái này cháu phải hỏi ý nó.
– Uh, em có đi theo anh không.
– Em có. Mẹ, mẹ cho con đi theo anh ấy nhé.
– Mẹ ơi, mẹ cho con đi theo anh ấy nữa với. Anh ơi, anh cho em đi theo anh với, em muốn học võ của chú kia để sau này về trả thù cho anh Vũ.
– Này nhóc, em còn nhỏ lo ở nhà học đi. Chuyện của Vũ anh sẽ trả thù cho.
– Không, chuyện của anh Vũ em không cần ai trả thù thay hết. 8, 10 Năm sau em lớn em sẽ tự tay trả thù. Em muốn tự tay trả thù. Em không học nữa đâu, mẹ cũng không có tiền cho em đi học, em sẽ đi làm phụ mẹ.
– Cái này… cái này… tôi không biết nói sao.
– Nó nói đúng đó cháu. Giờ gia đình cháu thấy đấy, gạo ăn còn không có thì tiền đâu cho chúng nó ăn học. Cả 3 đứa đều nghỉ học hết.
– Anh nghe mẹ em nói chưa. Em xin anh cho em đi theo để em học võ. Sau này em sẽ trả thù được cho anh Vũ và bảo vệ cho mẹ và các chị.
– Em ngốc ạ, đợi em học được võ thì các chị em đã đi lấy chồng rồi.
– Kệ, vậy thì em sẽ trả thù cho anh Vũ và bảo vệ mẹ. Anh cho em đi theo anh nhé.
– Cháu thấy thế nào?
– Cái này anh không quyết được. Vì anh đâu có biết võ để dạy cho em. Em phải hỏi anh Trung kia, vì anh ấy mới biết võ và dạy cho em, anh ấy có đồng ý không.
– Chú ấy là người hầu của anh, chỉ cần anh đồng ý là chú ấy sẽ đồng ý.
– Anh Trung, anh thấy sao. Anh Trung đã được tôi gọi vào.
– Cậu chủ, tôi xin cậu hãy cho cậu bé này đi theo để tôi dạy võ cho nó. Tôi thấy thằng bé rất có tố chất và khí chất. Nhìn nó còn bé bị đánh đau mà vẫn không có vẻ gì tỏ ra đau đớn, ánh mắt kiên cường, gan dạ. Tôi thấy hình ảnh của mình ở cậu bé.
– Được rồi, nếu anh đã nhận lời thì cứ cho cậu bé đi theo đi.
– Cảm ơn cậu chủ.
– Cảm ơn anh.
– Anh ơi, cho em đi theo anh với. Em cũng muốn làm vợ của anh. Em không muốn bị mấy tên kia bắt làm vợ. Anh đi rồi, bọn chúng sẽ quay lại. Như mẹ em nói rồi đó, lúc đó mẹ con em sẽ nguy mất.
Phượng cũng nói. Ngay khi nhìn thấy tôi thì tâm hồn của mấy thiếu nữ đã bị xao động rồi. Hình ảnh của một thanh niên anh tuấn, tiêu sái, phong độ làm rung động trái tim thiếu nữ. Rồi tôi lại sai anh Trung bảo vệ và đánh đuổi bọn người kia đi để bảo vệ cho mấy mẹ con càng làm tăng thêm hình tượng của tôi.
– Nhưng anh đã lấy Dung rồi. Và anh cũng nói luôn là Dung cũng chỉ là vợ bé của anh thôi. Em còn muốn lấy anh không. Các em còn muốn theo anh không.
– Anh có vợ rồi?
– Đúng vậy.
– Thế sao anh còn muốn dẫn Dung đi.
– Thế sao cậu còn muốn lấy cái Dung, liệu vợ của cậu có chấp nhận.
Hai mẹ con nói gần như đồng thời.
– Vợ anh có chịu để anh lấy vợ bé không…
– Có, vợ anh chịu để cho anh lấy thêm vợ bé. Lấy 5 hay 10 vợ bé cũng được, vợ anh không phản đối.
– Có thật thế không ạ. Nếu vậy thì cho em được theo anh làm vợ của anh. Chỉ cần lầm vợ của anh là được. Làm vợ bé cũng được.
– Em hỏi ý kiến mẹ chưa.
– Cô không có ý kiến. Nuôi con gái lớn đến tuổi lấy chồng thì phải để nó xuất giá. Nó đã đồng ý như vậy thì cô không phản đối. Trừ khi nó không muốn thì là người mẹ cô phải bảo vệ con đến khi có thể, mà không biết có bảo vệ được không.
– Mẹ, cho con đi theo chị với, chị ơi cho em đi theo chị, anh ơi cho em đi theo chị em với. Em cũng sợ ở nhà lắm.
– Cô ah, hôm nay cháu tới đây thăm viếng thằng Vũ, không may gây ra tai họa, anh Trung đã đánh mấy đám người kia làm ảnh hưởng đến cô và gia đình. Cháu đi rồi thì bọn người kia lại đến gây sự với cô thì cháu áy náy lắm. Hay là cô và gia đình theo cháu đi khỏi đây đi, bọn kia sẽ không biết ở đâu mà gây sự nữa. Đằng nào thì các em cũng đi theo cháu rồi.
– Phải đấy mẹ ah, như vậy thì tốt quá. Mẹ đi theo chúng con đi.
– Không được đâu. Còn ngôi nhà này nữa. Còn vong hồn của ông nhà tôi, của bố bọn trẻ và cả thằng Vũ nữa. Chúng tôi không thể bỏ nó mà đi được. Sống cũng sống tại nhà này, chết cũng phải chết tại nhà này. Bọn trẻ đã theo làm vợ anh thì để chúng nó đi theo anh. Con Loan còn trẻ thì tái giá với ai đó, đi khỏi đây cũng được nhưng còn hai già này thì sống chết ở đây, không đi đâu cả.
– Cô… Cô cũng không đi đâu đâu. Mẹ không đi đâu đâu, các con cứ đi đi. Đi theo cậu ấy là mẹ yên tâm rồi.
– Mẹ, sao mẹ không đi cùng bọn con, mẹ ở lại đây nhỡ bọn họ đến nữa thì làm sao.
– Mẹ không sao đâu. Mẹ còn phải thờ bố các con, rồi lại còn chăm hai bà nữa. Bọn kia đến chỉ vì các con thôi, các con đi rồi thì chúng không đến nữa đâu.
– Chồng con đã chết 5 năm rồi, con vẫn còn trẻ. Nhân lúc còn đang xuân xanh thì tái giá đi, đừng lo cho hai già này. Trước kia thì còn phải lo cho các con, nhưng giờ chúng nó cũng xuất giá hết rồi thì con cũng tính chuyện của mình đi. Chẳng ai làm gì hại hai già này đâu. Con còn ở nhà thì còn rắc rối đó, ai bảo con đẹp quá nên ông trời bắt tội, rồi thì ngày nào cũng có người đến tán tỉnh gạ gẫm con thôi.
– Mẹ ơi, bà nói phải đó. Mẹ còn ở nhà thì mấy ông đó còn tìm tới, rồi gây hại cho bà. Mẹ theo con đi.
– Mẹ không theo các con được, các con hiểu không?
– Vì sao vậy mẹ?
– Con gái ngốc ạ, lớn rồi mà vẫn không biết gì sao. Thường thì gái về nhà chồng chỉ có cha mới được đi theo đưa tiễn con gái về nhà chồng thôi chứ mẹ thì kiêng. Cái chuyện đó còn không được thì nói gì đến chuyện mẹ đi theo con gái về ở cùng con gái ở nhà chồng. Điều đó không được con ạ.
– Hai bà có thực tâm muốn để cho cô tái giá không? Tôi hỏi…
– Sao cậu lại hỏi thế. Chồng nó cũng chết 5 năm rồi, da thịt cũng thối rữa hết rồi, nó lại còn đang xuân thì. Phận làm đàn bà với nhau chúng tôi cũng muốn nó tái giá để có hạnh phúc chứ đâu có ích kỷ bắt nó phải ở với mình đến già đâu.
– Cô, cô theo cháu nhé. Cháu sẽ lo cho cô, cháu đã hứa với thằng Vũ rồi. Cháu sẽ thay nó chăm lo cho cô.
– Không được, cô vừa giải thích với con Phượng rồi đó.
– Phát, em có đồng ý để mẹ em theo anh không?
– Em có, em muốn vậy lắm, mẹ theo anh ấy đi mẹ. Anh ấy là người tốt.
– Cô thấy đấy, ai cũng muốn cô theo cháu cả. Người ta nói phụ nữ thì có tam tòng tứ đức. Tam tòng là tại gia tòng phụ, xuất giá tòng phu, phu tử tòng tử. Nay chú mất rồi thì cô theo lệ đó tòng tử theo con tức là theo thằng Phát. Thằng Phát muốn cô theo cháu mà.
– Cô không theo con gái về nhà chồng nó được.
– Nếu vậy thì cháu sẽ làm chồng cô, cô tái giá theo về nhà cháu là được chứ gì.
– Cháu… cháu…
Nhưng cô chỉ nói được đến đó thì đã bị tôi ghì đầu lại và đặt lên môi một nụ hôn vồ vập ngấu nghiến. Hành động diễn ra quá nhanh trước sự bất ngờ của mọi người. Tôi và cô cùng mấy người đang ngồi ở cái giường hay chính xác hơn là cái ván gỗ cũng cũ kỹ nên tôi nhanh chóng vật đè cô nằm xuống vừa hôn vừa sờ soạng khắp người cô. Đã quá lâu rồi cô không được đón nhận một nụ hôn nào và cũng không có bàn tay nào di chuyển sờ soạng khắp người cô nên cô bối rối, lúng túng người cứng đờ ra.
– Long yêu cô, làm vợ Long nhé, Long sẽ lo cho cô.
Tôi vừa hôn ngấu nghiến nham nhở trên môi và mặt cô vừa thì thầm vào tai cô. Tay vẫn không ngừng bóp vú và tốc váy cô lên.
– Đừng Long, cháu làm gì thế, buông cô ra.
Cô nói khi mà tôi rời môi cô ra và nói với cô. Nhưng sau đó cũng nhanh chóng bị môi tôi lấp lấy. Tôi tốc váy cô lên sờ được đến vùng tam giác thì thấy hình như cô không mặc silip mà cô chỉ quấn vải màn để che đi bộ phận sinh dục của mình. Tôi có thể sờ được những sợi lông lồn chọc ra ngoài các kẽ hở của vải màn, và vải màn thì thô ráp hơn là xilip bằng lụa của các nàng hay mặc.
Dương vật trong quần tôi cũng đã cương cứng và trong lúc cúi xuống hôn cô tay tôi cũng đưa xuống cố gắng cởi quần mình ra. Mấy cô thiếu nữ mới lớn lần đầu nhìn thấy cảnh nóng trai gái hôn nhau ngay trước mắt, lại thấy chuyện người lớn và thấy tôi cởi quần thì ngượng ngùng quay mặt đi, mặt đỏ như trái gấc chín. Từ từ rồi thì quần của tôi cũng được kéo xuống đến sát đầu gối rồi thì qua đầu gối và được chân đạp xuống đất.
Khi chiếc quần đã được đẩy xuống dưới nền nhà thì tôi bất ngờ quay ngược người lại theo tư thế 69. Hạ bộ của tôi đã ở trên mặt cô. Có lẽ đây là lần đầu tiên trong đời, cái vật của đàn ông ở gần ngay trước mắt cô đến như vậy, trước kia với chồng thì hai vợ chồng chỉ làm buổi tối và có khi cũng còn không thắp đèn. Còn hôm nay thì ngay giữa ban ngày, thanh thiên bạch nhật, cái vật đó lại chỉ cách mắt cô có 1 gang tay. Mặt tôi thì lại ở trên vùng tam giác của cô. Những sợi lông lồn loăn xoăn của cô thò ra ngoài, tôi đưa hai tay vào cái vải màn che đậy cái nơi kín đáo của cô và xé toang ra hai bên để lộ ra cái lồn mà tôi háo hức.
– Đừng, đừng làm thế, Phát ơi cứu mẹ, mấy đứa ngăn anh ấy lại.
– Các em có muốn mẹ đi theo mình không. Nếu muốn mẹ đi theo mình thì ngồi im để anh làm, đây là cách duy nhất để mẹ em theo các em đó.
Tôi nói thế thì các bé cũng gật đầu và ngồi im. Vừa nói xong thì tôi đã úp cái miệng của mình vào lồn cô mà liếm mà húp. Bên trên dương vật tôi cạ vào má cô. Chẳng mấy chốc mà cái lồn của cô đã bắt đầu lầy lội và những tiếng kêu cứu của cô bị ngắt quãng bởi những tiếng nấc, tiếng rên. Khi thấy những đứa con của mình bàng quan thì cô chịu trận ngừng hẳn.
Khi đã thấy cô đã sẵn sàng cho việc giao hợp thì tôi lại quay ngược người lại như ban đầu. Cúi xuống hôn môi cô và ở bên dưới thì đã kê dương vật của mình vào cửa mình của cô. Vừa hôn môi tôi vừa bất ngờ nhấp vào cho cậu nhỏ thâm nhập vào cô, chính thức chiếm đoạt một người đàn bà đẹp như cô. Một cảm giác thật ấm, thật chật chội và khít khao. Khi đã nhấp được vài cái rồi thì tôi mới ngẩng đầu dậy và ngoái lại nhìn bàn thờ của thằng Vũ mà nói.
– Vũ ơi, tao đang địt mẹ mày này. Mày yên tâm tao sẽ thay mày suốt đời chăm lo cho mẹ mày. Tao sẽ yêu thương mẹ mày và đối tốt với mẹ mày. Mày yên tâm nhé.
Cúi xuống nhìn cô thì thấy trên khuôn mặt xinh đẹp của cô có những giọt nước mắt rơi. Tôi đưa tay vuốt má cô để lau đi những giọt nước mắt rơi và nói với cô…
– Địt lồn cô sướng quá cô ơi. Bót quá. Mình đã làm chuyện vợ chồng rồi, giờ Long muốn làm chồng cô, suốt đời này chăm lo cho cô. Cô đi theo Long nhé, làm vợ Long nhé. Có trời đất chứng giám, có linh hồn của chú, của Vũ linh thiêng chứng kiến, có hai bà và các em ở đây chứng kiến hôm nay Long làm chồng cô, Long hứa suốt đời này sẽ yêu thương bao bọc cô, nếu sai lời thề này thì…
– Đừng nói nữa, đừng thề nữa…
– Thế cô có đồng ý làm vợ của Long không.
– Đã như thế này rồi còn muốn không đồng ý được sao. Người ta đồng ý rồi, rút ra đi. Muốn thì để tối chứ ai lại làm giữa ban ngày như này.
– Long đang sướng mà, để Long địt đi, để Long sướng đi, Long sẽ làm cô sướng. Cô không sướng sao. Em có sướng không?
– Có sướng… nhưng… để tối…
– Việc gì phải để tối, đằng nào mình cũng địt nhau rồi. Mọi người thấy rồi đâu có sao.
– To khiếp. Cô cũng ngại ngùng nói với tôi.
Không thuyết phục được tôi dừng địt, cô đành phải nằm chịu trận để tôi thúc cây hàng khủng của mình vào người cô. Cô ngậm miệng lại cố gắng không phát ra những tiếng rên sung sướng. Nhưng rồi tôi cũng làm cô lên đỉnh như đã từng làm với tất cả những người đàn bà khác. Khi cô đã lên đỉnh thì vừa địt cô tôi vừa đưa tay ra sờ và bóp vú cũng như lồn Dung.
Tôi nghĩ là Dung đã mất trinh nên hôm nay muốn địt Dung luôn tại đây. Dung không dám chống cự, cứ để mặc tôi vày vò. Rồi tôi cũng bảo Dung cởi quần xilip của mình ra và nằm ngửa ra tấm phản. Tôi hơi nghiêng người không nằm đè lên người cô nữa mà chống hai tay xuống giường và úp mặt vào lồn Dung mà liếm. Bên dưới tôi vẫn cứ nắc đều vào người cô.
Khi cô lại tiếp tục lên đỉnh lần thứ hai thì tôi rút ra khỏi người cô và hào hứng chồm lên người Dung mà kề vào cái lồn Dung đã được tôi làm ướt.
– Anh địt nhé.
Không để Dung kịp trả lời tôi đã ấn vào và nhấp. Khá khó khăn, giống như là địt gái trinh vậy. Nhưng tôi đã có nhiều kinh nghiệm địt gái trinh rồi, không nghĩ là Dung còn trinh nên không thương hoa tiếc ngọc. Khi dương vật vào được một chút rồi thì tôi nhấp một cái mạnh vào lồn Dung. Bực một cái, cảm giác trong tôi rõ ràng như cái màng trinh đã bị xuyên phá, một tiếng hét lớn và bả vai tôi đã bị cào cấu một cái đau, cũng may tôi vẫn đang mặc áo. Dừng lại một chút và kéo dương vật ra từ từ tôi cúi xuống thì thấy dương vật mình nhuốm màu đỏ.
– Em còn trinh hả.
Dung nước mắt ròng ròng không trả lời mà chỉ khẽ gật đầu.
– Anh xin lỗi, anh sẽ nhẹ nhàng hơn.
Tôi địt Dung thêm một lúc nữa đồng thời sai Phượng đi kiếm một mảnh vải thấm nước lại cho tôi. Khi Phượng mang miếng vải thấm nước vào thì tôi rút ra khỏi người Dung rồi đưa miếng vải đó cho cô Loan bảo cô.
– Lau buồi cho Long đi.
Cô cầm lấy dương vật dính máu trinh của Dung mà lau từ từ. Bàn tay cô run run, có lẽ cô không quen cầm vật này trên tay. Khi cô lau sạch rồi thì tôi lại vật cô xuống giường và lại nằm đè lên cô. Chiếc váy của cô được tốc lên, do chiếc vải màn che chắn nơi ấy của cô đã bị tôi xé rách nên rất nhanh dương vật tôi lại thâm nhập vùng cấm và lại làm công việc truyền giáo. Tôi cuối cùng cũng ra hết vào trong cô và thụ thai cho cô.
Làm xong thì đám người của cô ả kia tôi nhờ mua gạo và thực phẩm cũng tới. Tôi bảo cô đưa lại tiền lúc trước tôi đưa cô cho hai bà để hai bà sinh sống. Tôi hứa là sau này sẽ có người đến mang lương thực và tiền cho hai bà. Anh Trung cõng thằng Phát, cô Loan cõng Dung do Dung vừa mất trinh nên đi lại không nổi để xuống núi về nhà tôi.
Dọc đường về thì Lan cũng gọi cho tôi hỏi đã về chưa. Khi biết tôi chưa về thì Lan nhờ ghé qua nhà ông bà ngoại, nghe nói mợ đã bỏ về nhà đẻ.
Anh Trung cũng ngập ngừng hỏi ý kiến của tôi cho phép để anh đưa hai đứa cháu đến ở và dạy võ cho chúng. Hai đứa là con anh trai lớn của anh Trung nhưng không muốn theo con đường học hành mà muốn theo con đường học võ như hai chú. Tôi nghĩ cũng cần tuyển thêm những nhân sự biết võ và trung thành vì một mình anh Trung là không đủ. Anh Trung chỉ lúc nào cũng theo sát và bảo vệ tôi.
Trong khi đó hoạt động kinh doanh và bảo kê mại dâm cũng đầy khốc liệt và sau này có khi cần động võ. Nếu mà bây giờ nhận nuôi cái đám trẻ lỡ nhỡ tầm hơn chục tuổi và dạy võ cho chúng nó để chúng trung thành và tận tụy làm việc thì sau này có việc động binh đao sai chúng đi làm cũng rất tốt. Nghĩ vậy nên tôi khuyến khích anh đưa hai đứa theo.
Hiện tại thì những cô vợ được xếp thứ hạng của tôi đã là 11. Hôm nay tôi muốn thu nạp ba cô bé làm vợ và cho họ danh phận là 14. Có thể thêm hai cô con gái Út của chị em Kiều Vân là 16. Ngày trước tôi nghe quen tai cái câu 5 thê 7 thiếp. Nhưng khi đã định danh phận cho 7 bà vợ thì tôi lại muốn đổi là 7 thê 9 thiếp là 16 người. Nhưng đến hiện tại tôi lại muốn nâng con số đó lên 10 thê 10 thiếp vì Hương ở vị trí thứ 8 cũng hết xẩy, vô cùng sung sướng khoái lạc.
Hơn nữa vị trí thứ 10 của Quỳnh, tôi muốn ngắt quãng ở đó nếu Quỳnh đồng ý làm vợ tôi. Vì Quỳnh là cô gái duy nhất bình thường mà yêu tôi và chấp nhận làm vợ bé. Như vậy là đã có 6 thiếp trong số 10 thiếp. Tôi muốn thêm hai mẹ con cô Thu, Loan và cô Vân vào hàng thiếp cho đủ 10 người. Những cô còn lại như: Sen, Mến, Liên, Linh, Lương, Sửu, Kiều, Vân, cô Xuân, cô Mận, Nhật lệ thuộc hàng ngũ dưới thấp hơn.