Phần 24
Cả ngày hôm nay là thứ tư rồi, tôi sắp được về với vợ rồi. Cả ngày tôi cứ chờ tin nhắn của chị Hồng, hay tin tức trong điện thoại của vợ mà không có gì mới.
Tôi cũng đoán chắc tên Hải tối mới nhắn cho vợ tôi. Đang ngồi uống cà phê và chờ tin nhắn từ máy vợ, sao giờ đối với tôi đọc tin nhắn của vợ lại là thú vui rất, thích thú nhất, đêm qua tôi đã phải sóc lọ rồi. Tôi mong chờ tối nay sẽ có gì mới.
Đang định xem tí phim sex, thì điện thoại tôi báo, điện thoại của vợ tôi có tin nhắn…
– Chào em yêu.
– Hôm nay có mệt không em.
– Vâng, em bình thường.
– Anh nhớ em quá, cuối tuần anh về nước, mình gặp nhau nhé.
Á đù, tôi đọc đến đây cũng thấy hồi hộp vô cùng, không biết vợ tôi nhắn lại như nào. Vợ tôi cũng nhắn lại.
– Gặp làm gì hả anh. Như này đang tốt mà.
– 3 Năm rồi, không gặp em anh nhớ em lắm.
– Đợt này anh về 1 tuần, rồi định cư bên đó luôn.
– Vậy hà, chúc mừng anh nhé.
– Chúc mừng gì em.
– Vì anh được định cư bên đó.
– Vui gì đâu em, nếu như có em bên anh thì anh hạnh phúc lắm.
– Có không biết giữ, mất rồi giờ trách ai.
– Vì anh, tất cả do anh hết.
– Em không hứa có gặp anh không nữa, em phải hỏi chồng em.
– Ừ… Vậy em hỏi đi nhé, mai trả lời anh cũng được, nhưng anh cầu mong sẽ có tin tốt.
– Giờ chồng em là quan trọng nhất, anh ấy sẽ quyết định.
Tôi nghe đến đây mà mát lòng, mát dạ, không ngờ vợ vẫn còn nghĩ tới tôi. Tôi để xem bao giờ thì vợ nói cho tôi biết đây.
Tôi lại đọc tiếp tin nhắn của 2 người.
– Chồng em là người như thế nào, em có hạnh phúc không Hương.
– Anh ấy thoải mái, và rất yêu thương em. Vợ chồng em rất hạnh phúc.
– Ừ… Thế thì anh cũng yên tâm rồi.
– Mà chồng em là kỹ sư phải không nhỉ.
– Vâng, kỹ sư công trình ạ.
– Thế chắc đôi lúc phải đi xa đúng không em.
– Vâng cũng thỉnh thoảng.
– Thế em, thiếu thốn và nhớ anh ấy lắm nhỉ.
– Bình thường mà anh.
– Thôi em mệt rồi, em ngủ đây.
– Từ đã em, vẫn sớm mà.
– Thôi nhé…
– Chúc em yêu ngủ ngon…
Chắc vợ tôi tức hắn lên không muốn nói chuyện tiếp. Tôi cũng hơi thất vọng không biết nếu nói tiếp, vợ sẽ nói ra tâm sự của mình không.
Tôi cũng cất điện thoại rồi đi ngủ.
Sáng hôm sau, hơn 8 giờ thì chị Hồng nhắn tin cho tôi.
– Này em, cái Hương vừa hỏi chị, hôm qua thằng Hải nó nhắn tin bảo cuối tuần nó về, nó bảo muốn gặp cái Hương.
– Cái Hương chưa trả lời.
– Vậy hả, chị bảo Hương như nào.
– Chị bảo, chị không biết, hỏi chồng mày, hạnh phúc do chúng mày quyết định.
– Hay quá, chị trả lời hay thật.
– Vâng em biết rồi, cảm ơn chị nhé.
Tôi cũng đỡ lo hơn, vì Hương không dấu trong lòng, đã hỏi chị gái rồi. Tôi giờ chờ Hương nói thôi.
Sáng giờ nói chuyện mấy câu, Hương không nói gì.
Tới trưa, tôi vừa ăn cơm xong, thì có tin nhắn của Hương.
– Chồng ăn chưa, có mệt không…
– Ừ chồng ăn rồi.
– Vợ ăn rồi hả, nhớ chồng không…
– Có, nhớ chết đi được. Lần nào cũng hỏi câu này.
– Ừ. Cố chịu 2 hôm nữa chồng về rồi.
– Vâng, em có chuyện xin phép chồng nè.
– Kinh nhé, xin phép cơ đấy.
– Chuyện gì, nói đi.
– Cuối tuần, anh Hải người yêu cũ của em đó, anh ở Nhật về, muốn gặp em 1 chút, anh có cho phép em gặp anh ấy không.
– Ghê à… Thế em có muốn đi không.
– Em chưa biết.
– Ừ… Thế đi ăn tối à, hay đi uống rượu…
– Em không muốn đi ăn, chắc đi bar chút rồi về…
– Ừ… Được đấy, tùy em thôi, chồng cho phép đi.
– Vậy, em biết rồi, nhưng em chưa quyết định đi hay không, xem thái độ như nào đã.
– Ừ… Gặp chút cũng được mà.
– Dạ thôi anh nhé, em có khách rồi.
– Ừ vợ làm đi.
Tôi không biết mình đang nghĩ gì mà lại xui vợ đi gặp nhiều yêu cũ không biết.
Tôi sờ chim tôi, nó cửng lên nữa chứ.
Thôi để xem diễn biến như nào, tôi cũng rất tò mò…
Tối, tôi lại ngồi chờ tin nhắn của 2 người.
Hôm nay 9 giờ rồi họ mới nhắn tin.
– Em yêu, em hỏi chồng em chưa.
Hương chắc cũng đang ôm cái điện thoại lên nhắn lại ngay.
– Em hỏi rồi, chồng em bảo đi chút cũng được.
– Vậy à. Tuyệt quá.
– Mai anh bay về, tối thứ bảy anh đến đón em đi ăn tối nhé.
– Em không muốn ăn tối, em. Muốn ăn tối với chồng em.
– Vậy 8 giờ anh và em đi bar uống chút gì nữa.
– Đi bar ạ, em sợ chồng em không cho đi.
– Đi bar cho vui vẻ chút mà em, đi nghe nhạc uống rượu thôi mà.
– Vâng em biết thế đã.
– Vậy, hôm nào gặp, em có cho anh yêu em 1 lần nữa không em.
Tôi đọc giật mình. Tôi tự chửi, thằng chó chết, đã rủ vợ ông đi bar, còn muốn đi địt nữa hả.
Máu nóng tôi như sôi lên, nhưng không hiểu sao chim tôi lại cửng tếu lên không biết.
Tôi muốn biết vợ tôi nói gì lại đây.
– Oài. Anh không sợ chồng em sao, mà còn rủ em đi linh tinh.
– Anh cũng sợ, nhưng nhớ em quá. Thèm cái ấy của em quá.
– Thôi từ bỏ ý định đó đi anh. Em không muốn có lỗi với chồng em.
– 1 Lần thôi mà Hương, anh xin em đó.
– Anh còn phải để em nói rõ ra à, em nói vậy mà anh không thấy xấu hổ à.
– Anh… Anh… Chỉ biết là anh nhớ em nhiều, rất nhiều.
– Anh nghĩ em, hồi yêu em đó, cái của anh thì vừa bé vừa ngắn, quan hệ liệu được 2 phút không.
– Anh không ngại khi dở cái vũ khí của mình ra à…
– Anh biết anh…
– Giờ anh phẫu thuật rồi, to hơn dài hơn trước rồi.
– Thôi em khuyên anh từ bỏ ý định đi.
– Anh nói thật, giờ hàng của anh ổn rồi, anh cũng giữ được tầm 10 phút rồi đấy.
– Vậy, anh để cho vợ anh dùng nhé.
– Em dùng cái của chồng em thôi.
– Bye nhé, em ngủ đây.
– Ừ. Em… Chúc em ngủ ngon. Có gì anh gọi.
Tôi đọc xong, người cũng nhẹ cả người, vì vợ tôi không bị vào vòng xoáy dịch vọng, nhưng nói là vậy nhưng không biết vợ tôi nghĩ như thế nào.
Chiều thứ năm, vợ nhắn cho tôi bảo.
– 8 Giờ tối thứ bảy, Hải đến đón tôi đi bar nghe nhạc, uống nước, chồng có đồng ý không.
Tôi trả lời ngay.
– Ừ… Em đi, hãy nhớ có anh ở nhà là được.
Tôi cũng không dám nói nhiều mới vợ nữa.
Đáng lẽ tôi về nhà chiều thứ sáu cơ, nhưng tôi lại đổi lại, chiều thứ bảy tôi mới về.
Tôi tính nếu về thứ sáu, đêm thứ sáu 2 vợ chồng sẽ quan hệ với nhau, thế là vợ được thoải mái, tối thứ bảy vợ đi chơi với người yêu cũ sẽ khó có chuyện gì xảy ra.
Vì tôi biết tính vợ tôi mà, không dâm lắm, chỉ dâm trên giường thôi.
Chẳng hiểu sao tôi lại có ý nghĩ kỳ quặc tới vậy, muốn cho vợ mình đi chơi với người yêu cũ, tôi muốn thử cái cảm giác như trong phim sex là nó như thế nào.
Chẳng biết tôi quyết định vậy là đúng hay sai nữa. Tôi cũng mong chờ tới ngày mai quá à.