Phần 25
5 phút sau khi Khải ra khỏi nhà…
– Ba ơi… Lên đây… – Ngọc mặt đỏ ửng đứng ở cầu thang gọi. Ông Giới bất ngờ khi thấy Ngọc chủ động gọi mình, ông vui lắm, ông nhìn điệu bộ của Ngọc chắc là chuyện đó rồi, cả đêm qua ông trằn trọc khó ngủ vì con cu của ông vẫn chưa được thỏa mãn, Ngọc cũng vậy, nàng chưa được lên đỉnh lần nào, sáng nay nàng viện cớ mệt mỏi nghỉ ở nhà để thỏa mãn nốt cơn dục vọng tối qua của nàng.
Ông Giới chạy như điên lên phòng ngủ của hai vợ chồng, vừa chạy con cu của ông vừa to lên cứng đơ trong quần. Thấy Ngọc đang ngồi ở giường mặt đỏ ửng, ông liền đi ra ngồi cạnh. Bất ngờ Ngọc đứng dậy lột từng chiếc quần, áo ra khỏi người, nàng đứng đó trần truồng với đôi chân dài, vòng eo con kiến, hai bầu ngực to tròn, đầu ti đã cương lên, hơi thở nàng gấp gáp, nàng chỉ chờ đúng giây phút Khải đi ra khỏi nhà từ nãy, bên dưới âm hộ nàng đã ướt đẫm dâm thủy.
– Nhanh lên ba… anh Khải đi làm rồi. – Ngọc đòi ông Giới, nàng đã nứng lắm rồi, chân nàng dậm dậm xuống đất… Ông Giới không nói gì, mặt ông nổi gân lên, mắt mở to, lao đến ôm hôn khắp cơ thể Ngọc, Ngọc cũng đáp trả lại rất mãnh liệt, nàng tự tay cởi đống quần áo trên người ông Giới, rồi tự quỳ xuống, cầm con cu cứng như thép nguội của ông mà mút lấy mút để…
…
– Giám đốc… giám đốc… – Mặt con bé thư ký hớt hải chạy đến.
– Sao vậy, có việc gì thế em? – Mặt Khải cũng lo lắng, có lẽ công ty anh đã xảy ra chuyện. Anh bước vào phòng, có một vài cổ đông và các phó giám đốc ngồi đó mặt trầm ngâm.
– Anh Khải… Bên công ty Masan của Nhật đã từ chối đầu tư vào công ty ta… – một phó giám đốc đứng lên nói.
– Cái gì? Tại sao lại như vậy… – Khải lao đến bàn làm việc xé vài bức thư tín đặt trên bàn, chưa tin anh mở máy tính vào mail kiểm tra. Một lúc sau mặt Khải hiện lên sự thất vọng và suy sụp hoàn toàn, hai tay anh chống vào ôm mặt.
– Anh Khải… chúng ta có thể tính cách khác mà… – Một phó Giám đốc an ủi Khải.
– Mọi người đi ra ngoài đi. – Khải vẫn cúi gằm mặt xuống bàn.
– Anh… Chúng ta có cần…
– TẤT CẢ ĐI RA NGOÀI!!! MAU!!! – Khải gắt lên, chưa bao giờ anh cảm thấy bí bức và bực mình như vậy, tất cả các cố gắng của anh trong thời gian qua như đổ xuống sông xuống biển hết chỉ vì một lỗi nhỏ, mà lỗi đó do chính công ty cạnh tranh của anh dàn dựng. Khiến chủ tịch tập đoàn Masan Nhật bản từ chối đầu tư cho công ty anh, công ty của anh có thể sẽ đứng trên bờ vực phá sản nếu không tìm ra phương án mới… Hoang mang, suy sụp, buồn bã, Khải đứng lên cầm vào cà vạt kéo ra cho đỡ nóng nực, anh bước ra khỏi phòng làm việc…
…
– A… A… A… A… Ba ơi… Á Á Á… Con sướng quá, ba ơi, mạnh nữa lên… AAAAA!!! – Ngọc đang bị ông Giới đút từ đằng sau kiểu doggy, đầu tóc Ngọc rũ rượi, hai mắt lờ đờ, chiếc bụng của nàng giật lên giật xuống, tay nàng như mất hết sức lực, khụy xuống giật giật, nàng đã lên đỉnh lần thứ nhất, ông Giới đằng sau vẫn đâm như điên như dại vào trong tử cung Ngọc, ông đút bù cho hôm qua phải lén lút nhẹ nhàng, thì sáng nay ông dùng hết sức bình sinh địt Ngọc tới tấp, Ngọc run rẩy nằm úp xuống đệm, ông Giới cũng nằm lên lưng Ngọc, hai tay ông thò lên bóp bầu ngực to của nàng, bên dưới kêu lên những tiếng “nhóp nhép… nhóp nhép… pọp pọp” như đánh rắm, nước nhờn màu trắng đục chảy ra khỏi âm hộ Ngọc, ướt một mảng lớn dưới đệm.
…
Ông Giới rút dương vật ra, để lại một lỗ to ở âm hộ Ngọc đang chảy ra rất nhiều nước. Ông bế Ngọc dậy nằm lên người ông, hai tay ông ôm chặt tấm lưng của nàng, đưa đầu chym vào giữa, và “ót” một cái lút cán, Ngọc lại ngửa cổ lên “A!!!”. Ông Giới bắt đầu dùng sức của hông và chân gồng lên đút rất mạnh va nhanh. “PẠCH… PẠCH… PẠCH… PẠCH…” tiếng con cu ông Giới dập vào mu bướm Ngọc kêu rất to. “A… A… A… AAAAAA!!! Con sướng!!! BA ơi!!!”
Chưa hết, ông đứng dậy đẩy Ngọc lên, tư thế lúc này Ngọc như đang ngồi trong lòng ông Giới vậy, hai tay nàng choàng qua đầu ông, ôm chặt, do ông Giới nhỏ con nên khi ngồi mặt ông đúng vừa đến bộ ngực của Ngọc, ông dùng lưỡi mút, liếm, đá đầu ti nàng cực kỳ điêu luyện.
“Ơ… ơ… ơ… ư… ư… ư!!!” Ngọc giãy dụa rên lên ư ử. Bên dưới hông của nàng bất chợt không tự chủ được liền hẩy hẩy như cưỡi ngựa. Ngọc ngửa cổ lên trời, đôi môi há ra rên rỉ trong đê mê…
“AAAA… AAAAA… Sâu quá… Sướng quá… Chim ba to quá… AAAAA. AAAA…”
… Bỗng…
– Ngọc ơi! Hôm nay cả nhà mình ăn lẩu nhé, anh mua… – Khải mở cửa ra, đứng ngẩn người ở đó mất vài giây…
…
Ngọc nhìn thấy Khải bất ngờ giật mình ú ớ không nói được câu nào, nàng chỉ luống cuống đánh vào đầu ông Giới vài cái. Ông Giới vẫn đang say sưa không biết gì, ông vẫn bú mút đầu ti của Ngọc, bên dưới ông dồn sức hẩy mông lên trên cực nhanh, Ngọc đang nhìn khải ánh mắt mở to hoang mang bỗng bị ông Giới đút sâu vào trong tử cung, nàng rùng mình lại ngửa cổ lên mắt nhắm hờ. “A… A… A… A!!!”. – Sướng quá nàng không còn chút sức lực nào mặc dù Khải đang đứng đó nhìn với ánh mắt không tưởng.
– AAAA!!! Á Á Á Á Á Á Á Á Á Á!!! – Ngọc lại lên đỉnh thêm lần nữa, cùng lúc đó người ông Giới cũng giật giật ông bắn ào ạt tinh trùng vào trong tử cung Ngọc. Cả hai người bế nhau trần truồng giật giật trước mặt con trai ông. Hoàn hồn Ngọc dẫm chân nhấc người ra, Khải nhìn rõ con cu ông Giới to tưởng dài ngoằng đang dần xuất hiện từ âm hộ vợ anh kéo lên một đống tinh trùng nhầy nhụa chảy rất nhiều từ âm hộ Ngọc rơi xuống đệm. Lúc này ông Giới mới nhìn thấy Khải mắt ông mở to hoang mang, thấy con trai ông đang đứng đó mắt trợn tròn lên, mặt đỏ ửng như con gà chọi, hai tay cầm túi thức ăn và rất nhiều rau, có lẽ Khải mua đồ về để trưa nay cả nhà ăn lẩu giải đen.
Thấy hai người quay mặt ra nhìn mình, cảm giác mình đã nhận được sự chú ý, Khải làm rơi hai túi đồ xuống đất, chân run lẩy bẩy mồm ú ớ không nói được gì, Khải đang rất hoang mang cực độ, đôi mắt anh rơm rớm đỏ rực lên.
– Khải… Hãy nghe ba giải thích… Khải… – Ông Giới lồm cồm đứng dậy trong khi con cu khủng của ông vẫn chưa xìu xuống, vẫn đang dính trên đó dâm thủy và tinh trùng của vợ anh.
– Anh Khải… – Ngọc cũng chồm dậy bên dưới mu bướm đẹp đẽ của nàng đang chảy ra rất nhiều tinh trùng của ba chồng, bố đẻ của Khải.
Lúc đó Khải chỉ biết lùi lại:
– Đừng… hai người đừng… Đừng bước qua đây… – Hai dòng nước mắt chảy xuống, hàm răng anh nghiến lại ken két, quay đầu Khải chạy rất nhanh xuống nhà, anh phi ra cổng.
– ANH KHẢI… – Ngọc vội vã đuổi theo, nàng chưa kịp mặc quần áo, nàng chạy xuống tầng ra cửa thấy Khải chạy rất nhanh ra phố. Bất chợt nàng nhìn thấy ông Vinh thịt lợn đang đứng chuẩn bị bấm chuông, máu mũi ông chảy ồng ộc ra khi nhìn thấy cơ thể Ngọc đang không có một mảnh vải nào che thân, cau mày Ngọc đóng cửa chạy vào trong nhà, nàng khóc tu tu. Chạy lên tầng mặc quần áo, cả Ngọc và ông Giới đều chạy đi tìm Khải.
…
Lúc này Khải chỉ biết chạy về phía trước, trong đầu anh rỗng tuếch, nước mắt anh chảy giàn giụa, đôi mắt sưng húp lên, thỉnh thoảng anh cười một cái, người đi đường thấy anh rất lạ, cứ nghĩ anh đang bị điên… Khải vẫn chạy, anh bỏ cả đôi giày da, vứt chiếc áo vest, mặc mỗi chiếc áo sơ mi bên trong…
…
– “Em yêu anh… Em sẽ yêu anh đến suốt cuộc đời này… Anh… Anh có đói không, em nấu gì đó cho anh ăn nhé… Anh… anh mệt rồi, để em bóp đầu cho anh nha… Anh… từ bây giờ trở về sau… anh không được ăn đồ ngọt buổi đêm nữa… có hại cho sức khỏe lắm… Anh nhớ uống ít rượu thôi… Anh… Anh mua ít đồ ăn vặt về… chúng mình cùng xem phim nha…”
– Ha ha ha ha ha. – Khải vừa chạy vừa cười như điên, hai dòng nước mắt không ngừng chảy.
– “Con trai của ba lớn lên sẽ làm kỹ sư này… ha ha… nhìn nó kháu khỉnh quá… Ba rất tự hào về con… Con không được đánh nhau như thế… Khải ơi… về đây mẹ bảo… Khải ơi!!! Hôm nay mẹ nấu món con yêu thích nè… Ha ha con trai của mẹ đẹp trai lắm… thế này các cô gái cứ gọi là phải xếp hàng dài haha… Mẹ yêu con lắm… Con cố gắng ngoan ngoãn nghe lời ba nhé…”
Khải vừa chạy vừa khóc, biết bao nhiêu ký ức trong anh lúc này ùa về, trên đời này anh chỉ yêu đúng 3 người, rất yêu. Đó là vợ anh, ba anh và mẹ anh. Mẹ anh thì đã mất 10 năm trước, Ngày hôm nay anh đã bị hai người còn lại lừa dối, công ty thì đứng trên bờ vực phá sản… Cảm xúc của anh hôm nay rối bời, hoang mang, đau buồn cực độ, anh như một kẻ điên vậy, anh vừa chạy vừa khóc, vừa cười anh cũng không biết mình chạy tới đâu rồi.
Chỉ biết trước mặt anh là một dòng sông… Anh đứng trên thành cầu nhìn xuống dòng nước chảy xiết, có rất nhiều người cạnh đó đang can ngăn anh, họ gọi anh rất nhiều, nói chuyện rất nhiều nhưng lúc này Khải không hề nghe thấy gì, trong anh đang trống rỗng, anh rất nhớ mẹ, nhớ người mẹ đáng thương quá cố của mình, anh càng nhớ mẹ bao nhiêu thì anh càng căm hận ba anh bấy nhiêu, anh nghĩ đến Ngọc… Nước mắt anh lại chảy ra, trong tim anh như đang vỡ ra thành từng mảnh, tiếng nấc nghẹn ngào, đau lắm, rất đau…
– Nếu… có một ngày, em không còn yêu anh nữa… em hãy sống thật tốt nhé… – Khải lí nhí nói những lời cuối cùng rồi anh nhắm mắt lại lao mình xuống dòng nước đang chảy xiết để kết thúc cuộc đời quá đau buồn này…
Trên cầu mọi người lao nhao, có người thì hét lên kinh hãi, có người thì cầm điện thoại gọi điện cho lực lượng chức năng, người thì quay phim chụp ảnh… Tất cả mọi người đều đang tiếc cho mạng sống của một thanh niên đẹp mã trẻ khỏe, tương lai còn dài phía trước…
Đến tối Ngọc và ông Giới đi tìm Khải đã rất lâu không thấy nên đến trình báo ở đồn công an… tầm 1 tiếng sau hai người nhận được tin có một thanh niên đã nhảy cầu vào chiều nay, nhưng không tìm thấy xác, tất cả đặc điểm nhận dạng đều trùng với Khải. Lúc này ông Giới và Ngọc như người mất hồn, khóc không khóc được, cả hai người rất bàng hoàng, tin tức như sét đánh bên tai… các anh ở đồn công an phải đưa hai ba con về trong tình trạng người mất hồn…
Ngay đêm hôm đó, ông Giới cũng đã biến mất, Ngọc không biết ông đi đâu, nàng vẫn ngồi ở giường như người mất hồn, thậm chí điện không bật cửa không khóa, nàng cũng không quan tâm đến ông Giới nữa rồi… Bỗng đèn trong nhà bật lên, tiếng chạy bịch bịch lên cầu thang, mở điện phòng ngủ lên, hóa ra đó là Linh bạn thân Ngọc, Linh đã nghe tin và tức tốc chạy đến bên Ngọc ngay trong đêm, nhìn thấy Linh, Ngọc lao đến ôm chầm lấy cô và khóc to như một đứa trẻ…
– Đừng khóc nữa… tao biết… đừng khóc… mai tao đưa mày về nhà cô Vân nhé… Đừng khóc nữa… có tao đây… – Vân là mẹ đẻ của Ngọc, Linh là người tâm lý biết bạn mình đang gặp biến cố lớn trong cuộc đời, nàng không hề hỏi chuyện mà chỉ ở bên Ngọc cả đêm hôm đó… Linh cũng đã cùng Ngọc khóc rất nhiều…
Sáng hôm sau khắp mặt báo đưa tin Giám đốc công ty phát triển đầu tư ABC đã tự tử sau khi biết công ty sắp phá sản… rất nhiều thông tin đưa ra đều sai lệch với sự thật… Còn ông Giới trong đêm đó sau khi liên hệ với cơ quan chức năng nếu có tìm thấy xác con ông hãy liên lạc với ông để ông lên đưa Khải về quê để an táng, sau đó ra bến xe Mỹ Đình bắt xe về quê… Hàng xóm quanh khu nhà của Khải vẫn rất hoang mang về cái chết của anh, tiếng dữ đồn xa, mọi người trong xóm bắt đầu thêu dệt câu chuyện của riêng họ. Còn về phần lão Vinh thịt lợn, ra chợ oang oang cái mồm về cơ thể của Ngọc, về cuộc sống của gia đình Khải, lão bảo gia đình đó loạn luân nên Khải mới chết. Nhưng cả chợ chẳng ai tin lời một lão béo hãm tài ngu xuẩn đó cả. Nhưng… những lời ông Vinh thịt lợn nói mới là chính xác…
— Hết —
– AAAAAAAA!!! – Khải mở mắt tỉnh dậy, mặt anh rất hoang mang ngơ ngác không biết mình đang ở đâu, bỗng có một anh bộ đội mang bát cơm và cốc nước vào trong.
– Anh ăn đi… số anh may mắn lắm đó, bọn tôi nhìn thấy anh đang bám vào khúc gỗ trôi dạt sông hồng, tàu của chúng tôi đang vận chuyển nhu yếu phẩm thì thấy anh… anh nghỉ ngơi đi, lát nữa bình tĩnh, hay nói quê quán và nơi ở của mình, chúng tôi sẽ đưa anh về. – Anh bộ đội căn dặn rất nhẹ nhàng và chu đáo.
Khải ngồi đần mặt ra một lúc, sau đó nước mắt anh lại chảy ra, anh cầm bát cơm lên vừa ăn vừa khóc, thấy tủi thân… Anh bộ đội đến vỗ vai.
– Thôi nào người anh em, lạc quan lên chứ, bây giờ thời bình việc gì phải khóc lóc haha. – Được an ủi, Khải rơi bát cơm xuống chồm lên anh bộ đội ôm và khóc rất to…
– Tôi không về đâu, làm ơn… các anh hãy cho tôi ở đây, TÔI MUỐN NHẬP NGŨ huhuu… LÀM ƠN!!!