Phần 14
Buổi sáng Chủ Nhật, Trung và chị như đôi chim câu dính nhau. Chị đi chợ về là Trung sáp vào quấy rối. Chị giơ chân đạp tới đạp lui mà không dứt ra được, lại bị Trung vần vò một chặp. Anh đẩy chị nằm úp lên bàn ăn, tay dang hai chân chị ra, úp cái miệng mình vào bú lồn chị.
– Làm gì đấy, từ hôm qua chưa rửa gì đâu, bẩn lắm.
– Em thích, để yên em ăn sáng.
– Cái đồ điên, vừa ăn rồi còn gì. Chị đái vào mặt cho bây giờ.
– Em há mồm rồi đây, chị đái đi.
Chị cứ quậy cái mông, nhưng vẫn để Trung liếm. Cái mông cong lên khi lưỡi anh ngoáy loạn nơi cửa mình của chị. Cơn nứng tình làm lồn chị nhanh ướt. Trung cứ vừa bú vừa mút chùn chụt nước lồn của chị. Anh bất chợt banh mông chị ra, liếm nhẹ lên cái lỗ đít nâu nâu của chị. Một mùi nồng nồng hơi gai mũi chợt xì ra. Chị bật cười sặc sụa.
– Đáng đời, ai bảo làm trò bẩn.
Trung bực mình, anh vỗ lên mông chị, hằn in dấu bàn tay đỏ ửng mông chị. Chị để yên cho anh vỗ, bàn tay cứ thế vỗ hết mông này đến mông kia của chị. Con chim cứng đơ nhanh chóng kê vào cửa lồn rồi đâm chọt thật sâu. Chị cứ rên hừ hừ mặc con chim Trung đưa đẩy. Con chim vừa được ngủ nghỉ cả đêm hay do đã quen lại lồn chị mà cứng mãi, cứ chọc thật mạnh miết vào lồn chị. Chị cứ ư ử trong miệng, chân kiễng lên để cái lồn cao thêm cho con cặc chọc vào thật dễ.
– Ư… ư… ư… nhanh nữa lên… ư… á… aaa… đau… aaaaa…
– Cái mông hư này, nhổm lên đợi ăn đòn phải không.
– Ư… nó đợi em vỗ đó… nhẹ thôi… á… aaaa… aaaa… á… nữa đi… á… ái… aaaa…
– Em đĩ lắm Miên ơi. Anh nghe em rên mà không chịu nổi.
– Aaaa… em chỉ đĩ với anh thôi… aaaa… em không cho… ai địt đâu… aaaa… aaaa… đúng rồi… mạnh… mạnh quá… aaaaa… sướng… địt em đi… em chỉ là đĩ của anh thôi… aaaaa… anh ơi… địt em… aaaaa…
Trung dập như điên, như trút hết sự phấn khích vào cái lồn chị. Chim anh căng ra rồi phun mạnh vào lồn chị. Trung đổ gục úp người lên chị, đầy thỏa mãn.
– Cái đồ con heo này. Giảm cân gì mà nặng thế.
– Để yên, em muốn ngâm chim thêm trong lồn chị. Nó nhớ cô bé của chị.
Chị nhu thuận nằm đó, để chim Trung trong lồn chị. Nhưng chỉ chốc lát, khi con chim hơi xìu đi là chị co lồn lại đẩy chim Trung ra ngoài. Trung bực mình, vỗ lên mông chị. Chị quay lại, liếc Trung cái sắc lẹm rồi ngồi xuống. Con chim lại được ngậm, nhưng là ngậm trong miệng chị. Trung mắt rực lên nhìn người đàn bà đang mút mát con chim mình. Cái miệng cứ ngậm chặt mút kéo dài con chim ra. Bàn tay cầm nơi bìu dái cứ vân vê hai hòn dái. Chả mấy chốc con chim cứng hẳn ra. Chị cười khanh khách bỏ chạy. Trung đuổi theo, bàn ghế xô đẩy hết cả. Anh cuối cùng cũng bắt được chị. Chị thôi cười, tay tuột cái áo ra, để bộ ngực trắng muốt lộ ra một phần, phần còn lại được che bởi cái áo ngực trong suốt. Trung hau háu nhìn vào bộ ngực đó, mắt chợt như có lửa:
– Chị mặc áo này để ai coi.
– Ai thích thì coi, chị mặc ra ngoài đường mà.
– Chị có thích chết không. Lần sau cấm, nghe chưa.
– Chị cứ mặc đấy, em làm sao nào.
– Em ghen. Em không muốn ai nhìn thấy thân hình chị, ngoài em.
Chị thôi cười cợt, tay vuốt ve má Trung. Ánh mắt nồng nàn đắm say nhìn Trung.
– Đồ ngốc, mặc áo ngoài vào ai nhìn thấy. Chị cũng chỉ mặc cho một người xem thôi.
Trung đẩy chị vào tường, anh kéo mạnh chân chị lên, con chim chọc vào nơi lồn chị. Chị lấy tay cầm con chim để đúng nơi cửa lồn, cái chân co cao lên chờ đợi. Trung nhấn vào, cái lồn lại trơn tuột ấm áp chờ đón con chim. Trung cứ thế dịt vào chị mà địt. Chị quặp chặt chân vào hông Trung, rên mạnh khi con chim cứ thúc thật sâu vào lồn chị. Tư thế này làm Trung khá mỏi, vì anh cao hơn chị nhiều lắm. Chị như biết ý, mà khẽ đẩy Trung ra. Chị lại nằm lên bàn ăn, nhưng là nằm ngửa. Trung hấp tấp nhét chim lại vào lồn chị. Hai chân chị co cao lên, tay giữ chặt để cái lồn cao lên giời. Con cặc thích thú địt phầm phập nơi lồn chị không ngừng nghỉ, như muốn chứng tỏ chủ quyền, chỉ nó là được sở hữu cái lồn này.
– Ư… ư… địt mạnh thế… tí rát lồn chị mất.
– Cho chị nhớ… lồn này chỉ là của ai… chị biết không.
– Của Trung chứ của ai… em chỉ cho Trung địt thôi… ư… ư… sâu nữa vào… ư… ư… anh ơi…
– Không được hớ hênh với ai. Từ giờ không được trêu ghẹo ai đâu đấy. Anh ghen.
– Em cứ trêu. Em muốn anh ghen. Xem anh ghen đến mức nào.
– Vậy thì đáng đánh đòn.
– Ưưư… đánh đi… cho chim anh sâu vào đánh đòn em… ư… aaaa… ôi… ôi… chọc ngược lên… như vậy… ôi… đúng rồi… đâm nát lồn em đi… ư… ư… ôi… ôi. Ôi… anh ơi… anh ơi…
Trung kéo hẳn chân chị ép chặt lên cao, con chim cứ chọt liên tiếp đâm vào điểm G của chị. Con chim chợt tuột ra đâm miết nơi hột le của chị. Chị vội vã cầm con chim nhét lại vào lồn mình. Trung cứ thế chọt chim, chị cứ thế gào lên. Cái lồn co chặt lại, Trung gầm lên đè lên người chị. Anh nhấp tới tấp rồi lại bắn đầy lồn chị.
Chị lại vuốt ve Trung, đôi môi hôn hít nơi vai và cổ anh. Trung khoan khoái, anh thích cái cảm giác được vuốt ve bởi chị.
– Đừng bao giờ ghen nhé. Không cần đâu, vì em chỉ có mỗi anh thôi. Em không thích anh bực mình, vì em không có hình bóng ai khác ngoài anh.
Chỉ một câu nói thôi đã xua tan hết muộn phiền trong Trung. Anh yêu Miên thật rồi. Trung hôn tới tấp lên môi lên mặt Miên. Miên bật cười đẩy Trung ra, hôn gì mà mặt chị đầy nước bọt.
Bữa cơm trưa đạm bạc mà không nhiều thức ăn lắm. Chị bảo chị ăn kiêng, ăn rau củ cho trẻ lâu. Trung làu bàu, chị mỉm cười đợi anh ăn giữa bữa mới mang đĩa tai lợn trộn thính ra cho anh. Chị lại gắp cho anh ăn, khui bia cho anh uống. Chị thích cảm giác hầu hạ, chăm sóc Trung như vậy.
Trung đang định chiều rủ chị đi siêu thị thì điện thoại lại reo. Là thằng Hùng, em vợ… cũ. Nó lại bô lô ba la kêu phải đưa bạn đi chơi, đẩy trách nhiệm trông mẹ cho anh. Nó kêu anh phải thương nó, nó mà không lấy vợ phần trách nhiệm thuộc về anh. Chị Miên bên cạnh nghe mà cũng phải bật cười. Trung nhìn chị, vậy là chiều lại lỡ hẹn đi siêu thị với chị.
Trung đến nơi thì thằng Quân chạy ngay ra mở cổng. Nó hò reo vui như hội khi thấy bố. Trung dắt xe vào, mẹ vợ anh đang ngồi xem tivi.
– Sáng mẹ khám sao rồi.
– Mẹ chưa đi khám.
– Sao lại chưa đi khám. Mẹ phải đi xem thế nào chứ.
– Từ tối qua thấy đỡ rồi. Với cá giờ đi lích kích, đợi lâu lắm.
– Nhưng phải xem thế nào còn uống thuốc, để vậy lâu khỏi lắm mẹ.
– Mẹ đỡ rồi, chân đi chầm chậm một ít được. Thức ăn trong nhà còn nhiều không cần đi chợ.
– Vậy để tí con nấu cơm rồi xem còn thiếu gì con đi siêu thị mua thêm.
– Chả cần đâu con ạ. Nhà có hai bà cháu ăn là mấy.
– Còn em nó nữa chứ.
– Cái thằng ấy toàn ăn bên ngoài. Nó đang quen con bé nào đấy, khen nấu ăn còn ngon hơn cả mẹ. Con với chả cái.
– Hahaa… chú ý cũng đến tuổi rồi. Mẹ giờ kệ chú ý, em nó lấy vợ mẹ càng nhàn.
– Biết có nhàn không, cái thằng không bằng được một góc của con.
– Con thì có gì, mẹ cứ khen vậy con ngại. Mai suốt ngày chê con…
Trung buột miệng nói thì dừng lại. Giờ không như trước nữa. Anh lặng lẽ quay qua xem tivi. Không khí trong nhà tĩnh lặng lại.
Thằng Quân vậy mà học xong rồi. Nó hò hét đòi xem tivi, đến giờ bật phim của nó rồi. Trung bắt nó dọn sạch sách vở rồi mới bật cho con xem.
– Trung này…
– Sao mẹ…
– Con đỡ mẹ lên gác. Từ trưa ăn xong tới giờ toàn ngồi mỏi quá.
– Vâng.
Trung hơi ngần ngừ, nhưng rồi anh vẫn bế bổng bà Phương lên. Tay bà chợt bám vào cổ anh, mặt bà lại sát gần mặt anh. Trung nhìn lướt qua, anh chợt thấy bà nhìn anh thật khác lạ.
Trung đặt nhẹ bà Phương xuống. Cái đầu anh chỉ cách ngực bà có chút xíu. Anh có thể cảm nhận được mùi thơm nước hoa của bà, thơm dịu nhẹ. Cái áo rộng cổ làm cả khoảng ngực trắng ngay gần mắt Trung. Anh hoa lên, vội đứng dậy né ánh mắt đi nơi khác.
– Trung, đợi đã.
– Sao hả mẹ.
– Con… bóp cho mẹ nhé. Hôm qua con bóp xong đỡ đau hẳn.
Bà Phương chủ động nằm sấp xuống. Trung hơi ngập ngừng rồi cũng ngồi xuống bên cạnh. Cái áo được khẽ vén lên, để lộ gần nửa lưng trắng muốt của bà Phương. Bàn tay Trung chạm vào, bà Phương hơi run lên. Đôi bàn tay Trung cứ vuốt dọc lưng, khẽ siết nơi thắt lưng. Làn da phụ nữ đã 50 sao mà vẫn mịn bóng thế nhỉ. Trung cứ mải miết xoa nắn, anh cũng không có ý gì. Trung đang nghĩ tối nay có nên bày trò massage cho chị không. Cái cơ thể hừng hực ấy, nghĩ đến là chim lại cứng lên.
– Chỗ đó đỡ rồi. Con làm… bên dưới cho mẹ.
Như không đợi Trung kéo, bà Phương khẽ nhổm mông lên, tay kéo quần xuống. Nửa cái mông của bà lộ ra. Trung ngẩn người ra, bà mặc một cái quần ren, nhưng họa tiết ren thì ít, có mỗi một con bướm nơi khe mông, còn lại trắng trơn. Cái mông tròn trịa lộ ra, chim Trung hơi nhúc nhích. Không nhích sao được, một con cái đang ngay cạnh, anh cũng chỉ là con đực. Trung nhắm mắt lại, cố xua đi ý nghĩ không đúng đắn. Bàn tay khẽ miết nơi thắt lưng gần mông.
Nhưng anh chưa miết được lâu, thì bà Phương nhích người cao lên. Tay anh để vào nơi mông bà.
– Con… bóp phía dưới. Mẹ đau mỏi phía dưới.
Trung nhìn bà Phương. Dường như câu nói này ai đó nói, chứ không phải bà. Mẹ vợ anh hôm nay sao khác thế. Nghĩ vậy thôi nhưng tay anh vẫn đặt nơi bờ mông bà. Mông gì mà vẫn mềm và đàn hồi quá. Trung vừa dùng lòng bàn tay day nhẹ, một tiếng rên khẽ thoát ra làm anh sững lại. Rồi có một mùi gì đó xộc vào mũi anh.
Trung không biết nên làm thế nào, nhưng anh chợt kéo cái quần xuống, làm cặp mông lộ hẳn ra. Mẹ vợ không nói gì. Anh đưa tay bóp hai bên, hai bờ mông cứng lên trong bàn tay anh. Trung nhìn vào nơi khe háng, thật sự trong suốt, dù chất liệu vải dày hơn. Anh có thể nhìn thấy… lồn mẹ vợ. Chân bà từ lúc nào đã hơi dạng ra rồi. Trung hơi run tay, hô hấp anh chợt nặng. Mẹ vợ… anh chưa từng nghĩ về bà trước kia. Bà làm vậy… là cố ý đúng không. Chẳng nhẽ bà… muốn anh.
Trung hỗn loạn. Anh chưa từng nghĩ đến điều này, cũng không biết xử lý sao. Tín hiệu rõ ràng quá, nhưng mà anh chưa từng có ý nghĩ, và giờ cũng không muốn. Có một sự kích thích con đực trong anh. Luôn muốn được chiếm hữu nhiều con cái, đó là bản năng được di truyền hàng triệu năm quá. Nhưng những rào cản về lý trí, về đạo đức lại ngăn Trung lại.
Tay anh vẫn bóp đều, mắt thì vẫn dõi vào cái lồn đang ẩn hiện sau cái quần lót nilon mỏng. Anh biết, giờ nếu bàn tay đưa vào, cái lồn kia sẽ ưỡn lên đồng ý. Nhưng anh không cho tay vào được, dù đôi lúc có tiếng nói trong đầu muốn anh nhanh vuốt ve nơi đó của bà Phương.
Cái mùi nồng nồng càng xộc vào mũi Trung. Anh biết đó là mùi nơi… lồn bà Phương. Dường như anh mới khám phá ra một mặt ẩn kín của mẹ vợ mình. Trung chợt cười, mẹ nào con nấy. Mai có lẽ cũng dâm ngầm, vậy mà anh không biết. Anh nghĩ về Mai, có chút đau nhưng đỡ căng hơn trước. Bàn tay Trung chợt kéo nhẹ quần bà Phương lên, ngón tay có chút nuối tiếc chạm khẽ vào bờ mông trước khi cái quần phủ kín.
– Con xuống xem thằng Quân, nó chắc xem đủ rồi.
– Ừ… con xuống đi.