Phần 29
Cơn sóng triều đang im lìm chợt biến đổi, sóng đánh càng dồn dập vào bờ. Nó cũng như tình hình của bà Phương bây giờ. Bao rụt rè ngượng ngập dần mất hết, bà đang ôm chặt Trung, ngấu nghiến hôn môi anh. Đã bao năm tuổi xuân, chỉ thụ động chờ chồng ân ái. Đó là một chuỗi lặp những động tác, tư thế lặp đi lặp lại. Nhưng từ cái đêm hôm đó, bà Phương biết được làm tình nó lại có thể sướng như thế. Bà đã mất nhiều thời gian để bình thường lại, để dằn cái xúc cảm đêm đó cho vào phủi bụi. Nhưng khi Trung định về, cái khát khao sâu thẳm trong bà làm bà lên tiếng… giữ anh lại.
Những xúc cảm mới chớm bị bà nén lại giờ đã có dịp bung ra một cách mãnh liệt. Chả cần ai dạy, bà hôn Trung thật ngờ nghệch nhưng điên cuồng. Cái bản năng giống cái là thứ duy nhất chỉ dẫn cho bà, mong muốn tìm miệng và lưỡi Trung để giao tiếp, để cảm nhận.
Trung để mặc bà hôn mình, anh như cũng bị kích thích khi thấy sự điên rồ của bà. Cái áo ngủ vừa mặc xong còn chưa ấm hơi người đã lại bị cởi ra. Cả hai con người cuốn chặt lấy nhau trên giường trong trạng thái nguyên sơ nhất.
Trung vuốt ve tấm lưng vẫn còn mịn màng của bà Phương, anh đang nằm tận hưởng nụ hôn của bà Phương khắp người mình. Bà chả cần biết nơi đâu là điểm nhạy cảm, bà chỉ muốn hôn, hôn hít khắp nơi trên thân thể người đàn ông này. Cái lưỡi vụng về liếm khắp ngực, đôi môi cứ hôn quanh ngực rồi cổ Trung.
Trung nhẹ vuốt mái tóc dài đang xõa tung ra. Anh kéo nhẹ bà lên, mặt sát mặt nhau.
– Mẹ thèm lắm phải không.
– Mẹ muốn con… mẹ xấu xa lắm phải không. Nhưng mẹ không chịu nổi nữa. Cảm xúc trong mẹ làm mẹ khó thở, mẹ muốn được yêu con, được làm chuyện đó cùng con.
– Mẹ ngốc quá, cái đó sao mà lại xấu xa. Mẹ đã kìm nén cái nhu cầu của mình quá lâu. Để con làm mẹ sướng nhé. Tình dục không có gì là xấu, nhất là ở tuổi như mẹ.
– Già rồi mà còn ham muốn… xấu lắm…
– Xấu gì… đẹp như thế này… em còn đẹp lắm Phương ơi.
Bà Phương đỏ bừng mặt khi nghe Trung nói. Bà không phản bác nữa mà e thẹn che mặt lại nhưng môi vẫn hé ra cười. Trông bà cứ như nữ sinh 18 mới biết yêu vậy.
Trung ghé môi xuống hôn lên môi bà, rồi mặt bà, cổ bà. Bà Phương lim dim mắt, hưởng thụ sự chăm sóc cơ thể của Trung. Bàn tay Trung khẽ xoa bóp bầu vú mẹ vợ, vẫn còn săn và chưa nhão đâu. Những hơi thở dần nặng nề, không khí trong phòng nóng dần lên.
Miệng Trung dần lui xuống ngực bà Phương. Anh bóp cả hai bầu vú thật chặt rồi đá cái lưỡi la liếm, bú mút cả hai bầu vú liên tục. Bà Phương há mồm ra để thở và cũng để sướng. Cơn sướng râm ran khắp ngực, không quá mạnh mẽ nhưng đủ để bà quằn quại. Bên dưới bà cái lồn đã rỉ ra đầy nước nơi cửa lồn.
Trung vẫn chậm rãi. Anh biết cái bà Phương cần là sự nâng niu, sự kích thích của cả cơ thể. Chứ đục đẽo thì có gì khác, ai chẳng như ai. Anh bú chán chê vú bà thì trườn dần xuống dưới. Ngón tay vừa vét dọc khe lồn thì nó đã ướt nhẹp. Cái lồn hơi giật lên khi tay anh chạm vào. Trung đưa ngón tay xoa dọc mồm đốc rồi day quanh hột le. Tiếng bà Phương thở gấp gáp, bà như điên lên vì ngón tay của Trung.
Trung không vội tiến quân vào đồn địch, anh còn mải hôn hít hai bên háng của bà Phương, cái mu lồn của bà nữa. Người mẹ vợ anh thơm tho lắm, da thịt vẫn đàn hồi đầy sức hấp dẫn.
Hai chân bà Phương chợt được kéo lên cao. Bà đang dùng hai tay để giữ kheo chân mình lại. Trung cười trộm trong đầu, mẹ vợ anh thế mà muốn anh bú lồn đây. Cái miệng Trung ngay tức khắc tuân lệnh, anh ngoạm cả miệng vào cái lồn đầy nước. Bà Phương thở mạnh ra, cơn sướng như quá sức tưởng tượng của bà.
Trung cứ miệt mài liếm láp quanh cái lồn vẫn còn đầy ham muốn này. Ông Hà bố vợ anh ít làm hay sao mà bướm mẹ vợ anh vẫn còn đẹp và gọn lắm. Trung như con chó cứ thè dài lưỡi ra liếm dọc mép lồn, làm từng đường dọc khe lồn. Đôi lúc anh vục cả miệng vào bú lấy bú để, cái lưỡi lại chọc ngoáy loạn nơi cửa lồn.
Bà Phương không thở mạnh nữa mà rên rỉ. Tay bà ôm chặt đầu con rể ấn vào lồn mình. Giờ thì con rể mẹ vợ gì nữa. Anh là thằng đàn ông, bà là đàn bà. Bà muốn thằng đàn ông làm bà sướng, thỏa mãn bà, khai phá cho cái sự ngốc nghếch chưa hiểu nhiều về tình dục như bà.
Cái lưỡi Trung thật quái quỷ, cứ liếm đến đâu là háng bà lại tê vì sướng. Cái tay Tung cứ day quanh một điểm làm bà đôi lúc như muốn khóc lên. Sao có thể sướng thế chứ. Hồi xưa có một ông cùng cơ quan tán bà, bà cũng hơi thinh thích nhưng rồi thôi, vì bà bảo thủ và không dám phản bội chồng. Nếu ông đó có thể làm bà sướng như thế này, có lẽ bà bỏ chồng bỏ con đi theo ông ấy rồi đấy. Nhưng cái đàn ông xưa cũng chỉ tán tỉnh rồi nắm tay, đôi lúc mạnh dạn sờ mông sờ vú. Ai như thằng con rể bà, nó bú đến đâu lồn bà ra nước đến đấy.
Cả khung xương chậu tê rần. Bà Phương gồng người lên, một dòng dịch ấm từ lồn bà chảy ra, bà rên to lên, giữ thật chặt cái đầu Trung vào lồn bà. Vậy là bà đã sướng lần đầu tiên.
Trung trườn lên, anh nhìn người đàn bà vẫn phập phồng thở trong cơn sướng mà vừa thương vừa thèm bà. Anh thương bà bị bỏ bê quá lâu. Những cảm xúc của bà chứng tỏ bà vừa không có kinh nghiệm làm tình, vừa không được cưng chiều. Khác hẳn con gái bà, luôn bắt Trung hầu hạ làm nàng quằn quại vì sướng mới cho địt.
Trung nằm đè lên bà, hai chân tách chân bà rộng ra. Anh cầm con chim cứng ngắc, ấn vào lồn bà. Cái lồn ướt nhẹp chỉ cần ấn nhẹ là con chim tự động chui vào. Bà Phương đang còn mải miết trong cơn sướng chợt thấy lồn lại bị lấp đầy. Vách lồn truyền tín hiệu báo lại về con chim đang căng vách lồn ra đâm sâu vào.
Trung ôm chặt bà rồi nắc. Anh bắt đầu với tư thế nguyên thủy nhất. Nhưng tư thế này cũng là da thịt anh và bà tiếp xúc nhiều nhất. Anh có thể cảm nhận trọn vẹn sự run rẩy của cơ thể bà Phương khi con chim liên tục thọc sâu vào bên trong bà.
– Phương có sướng không.
– Hỏi gì thế. Mẹ xấu hổ.
– Lại còn xấu hổ. Đã địt nhau thế này, ôm nhau thế còn xấu hổ. Em có sướng không Phương.
– Sướng… sướng lắm… con làm mẹ sướng muốn khóc… ư… chọc sâu thế… sướng… sướng lắm con ạ.
– Phải gọi anh. Anh làm em sướng đúng không.
– Ư… ư… sướng… mẹ sướng… em sướng… ư… ư… ư… sâu quá… ư… ư… anh ơi… anh ơi…
– Anh đây. Anh sẽ làm em sướng. Khi nào muốn thì gọi anh. Anh làm em sướng. Anh sẽ làm em không còn cô quạnh thiếu hụt nữa. Anh địt làm em sướng đây.
– Địt đi… em thèm địt thế này… ư… ư… lâu lắm rồi. Địt để em thành con đĩ… ư… aaaa… địt em đi anh ơi… aaaaa… aaaaa…
– Em chỉ đĩ với anh thôi… anh thích thế… Phương ơi… lồn em bót thế… anh địt làm em sướng… mẹ vợ của anh… đĩ của anh…
Trung dập phầm phập, bà Phương dạng hẳn hai chân ra để Trung dập vào lồn bà cho dễ. Cả hai con người kêu la ầm ỹ vì cơn sướng đang trào dâng nhanh chóng. Trung gồng người lên, anh cố sức đóng liên tiếp vào lồn bà Phương rồi phun mạnh đống tinh trùng thật sâu bên trong lồn bà.
Cả hai con người như rã rời ra trong cơn sướng. Trung cố sức nhỏm người dậy nhìn người đàn bà phờ phạc sau hai lần sướng:
– Em có sướng không.
– Có… sướng muốn chết.
– Đợi anh nghỉ chút. Anh sẽ làm em sướng nữa.
– Thế thì chết mất. Làm tình hóa ra lại sướng thế này.
– Sướng thế thì lần sau em mới lại vồ đến anh thế.
– Nỡm, nói bậy thế. Đừng làm mẹ xấu hổ nữa.
– Phương.
– Gì nữa nào.
– Phương, nói yêu anh đi.
– Cái thằng này, mẹ không thích đâu.
– Nói đi nào, nói yêu anh đi. Để anh yêu em nữa.
– Em yêu anh, em yêu anh, được chưa nào.
Bà Phương nói xong thì dúi đầu vào cổ Trung vì xấu hổ. Trung chỉ đùa thôi, nhưng cái chính là anh muốn có một sự nhận thức của người đàn bà này dần dính vào anh. Cái bản chất chiếm hữu của con đực là từ trong gen, nó luôn muốn con cái phải lụy nó, phải thèm muốn nó. Đã trót thì trét, mẹ vợ thì sao chứ, giờ anh muốn chiếm người đàn bà này làm của mình.
Cái thuở một vợ một chồng, chả bao giờ Trung có ý nghĩ về người khác. Nhưng rồi sự việc xảy ra, rồi Trung với chị Miên. Từ đó con thú trong anh dần thức tỉnh. Anh muốn chiếm hữu đàn bà, tại sao chứ. Vì đó là từ bản năng, anh muốn đàn bà thuộc về anh, chứ không phải sau lưng anh nhấp nhổm trên người thằng khác.
Những suy nghĩ phức tạp, những tính toán đôi khi Trung cũng không nghĩ là mình nghĩ thế. Anh dần thay đổi theo hướng chính anh cũng không biết là tốt hay xấu. Nhưng giờ đây anh vẫn đang ôm ấp bà mẹ vợ trong vòng tay, khẽ vuốt ve thân thể bà Phương.
– Cứ sờ mãi thế, già rồi mà.
– Em xem vú em vẫn cứng lên khi anh sờ này. Em còn trẻ lắm.
Bà Phương e thẹn nhưng không trả lời. Bà cũng muốn trả lời, nhưng một phần vì xấu hổ. Một phần vì biết trả lời thế nào, xưng em với thằng con rể à. Dù bà cũng muốn lắm rồi, nó cứ gọi miết làm bà như thực sự muốn làm em xưng anh với nó.
Trung chợt ngồi dậy, chim anh dần cứng lại. Anh cầm 2 cổ chân của mẹ vợ, con cặc nhanh chóng lại hẩy vào trong lồn.
– Lại nữa à, chết mất.
– Ai bảo em đẹp, em quyến rũ anh. Anh địt em đây Phương ơi. Anh làm em lúc nào cũng thèm anh.
– Hứ… nói năng ghế thế. Em… lúc nào cũng thèm anh mà.
Bà Phương nói xong thì ôm mặt vì xấu hổ. Trung cười ha hả, thúc cặc liên tục vào trong cái lồn nóng hầm hập. Bà Phương dần quen thuộc với những tư thế mới. Như giờ đây, Trung không cầm chân bà nữa. Bà đang để hai chân lên ngực anh, chim anh cứ thế hẩy liên tục vào trong lồn bà. Cả hai người tập trung thở, địt và nhìn nhau. Sự ma sát nơi lồn càng mạnh mẽ thì hai đôi mắt nhìn nhau càng nóng bỏng. Trung tăng tốc, anh chưa có cảm giác ra nhưng anh muốn người đàn bà này chết mê chết mệt mình. Bà Phương mặt đỏ bừng, ánh mắt như muốn Trung địt bà mạnh hơn nữa.
Chợt điện thoại reo trên đầu giường phân tán sự chú ý của hai người. Trung tiếp tục địt, bà Phương cũng chả quan tâm nữa. Nhưng điện thoại tắt rồi lại reo, Trung dừng địt với điện thoại đưa cho bà Phương. Anh hơi sững sờ vì người gọi là Mai.
– Mẹ, sao gọi mãi mẹ không nghe máy.
– A… a… con à… sao giờ này gọi… mẹ… đang đụ… đang ngủ.
– Sao mẹ ngủ giờ này. Mọi khi mẹ còn nghe kể chuyện đêm khuya mà.
– A… aaa… hôm nay… mẹ hơi mệt… mà có thằng Trung… nó ngủ lại.
– Thế ạ, mẹ phải nói sớm. Con còn bắt taxi về chứ. Mẹ mở cửa đi, con đang dưới nhà rồi.