Phần 45
Phủ Lâm Kỳ Nam một tên thư sinh đang nằm bẹp trên nóc nhà nghe ngóng.
Lâm Kỳ Nam ngồi trên ghế rồng 1 tay vuốt trán đau đầu giải quyết mâu thuẫn giữa 2 thằng đệ mình.
– Đại ca! Huynh phải tin ta ta không phải là người giết Lâm Diễm!!! Đại ca… – Lâm Đại cố thanh minh.
– Câm miệng! Đồ ngu xuẩn! Đến giờ này ngươi còn chối sao? Ngươi có biết ta đã hứa gả Lâm Diễm cho con của Âu Dương Bắc không? Ngươi nghĩ Bắc Quốc hỗ trợ chúng ta không công à! Giờ ta phải ăn nói thế nào đây?? – Lâm Kỳ Nam đau đầu.
– Giờ mọi việc cũng đã lỡ dù gì chúng ta cũng là huynh đệ, nghe đại ca một lần bỏ qua chuyện này được không? Chúng ta cùng nhau làm đại sự trước đã!
– Đại sự? Đại sự cái con mẹ mày! Con gái tao chết mà chúng mày chỉ nói bỏ qua là bỏ qua sao? – Lâm Chấn suy nghĩ ức chế trong lòng, tức nghẹn họng.
– Hahahahaha hay cho bỏ qua! Hay cho bọn chó các ngươi! Lâm Kỳ Nam ta hỏi ngươi 2 đứa con ngươi chết dưới tay Vệ Minh ngươi có bỏ qua không? Giờ con ta chết ngươi nó bỏ là bỏ sao! Được được Lâm Chấn ta vô dụng! – Lâm Chấn nói xong phóng người đạp khinh công đi.
– Lâm chấn! Ngươi đi đâu? Đứng lại! – Lâm Đại với theo.
– Giữ hắn lại! Bất khả kháng… cứ nhốt hắn lại đợi bình tĩnh rồi tính – Lâm Kỳ Nam bóp trán đau đầu.
Lâm Đại lập tức đạp khinh công dí theo mà không biết rằng tên thư sinh là Vệ Minh đang nằm trên nóc nhà đó cũng đang tà tà bám theo 2 người.
Đến nơi thuận tiện tên thư sinh lập tức tiếp cận Lâm Chấn mà bất ngờ tung chiêu.
“Phong thần cước!”
Không nói nhiều chân Vệ Minh như 1 cơn gió đạp mây bốn phương tâm hướng tung cước về Lâm Chấn.
Hự! Lâm Chấn bất ngờ bị dính 4 5 cước của Vệ Minh mà choáng váng.
– Khốn kiếp ngươi là ai? Dám đánh lén ta! Chẳng lẽ ngươi là sát thủ của đại ca và Lâm Đại phái tới giết ta???
Đáp lại hắn là những đòn thế thay cho câu trả lời với tu vi Nhất Thất của Vệ Minh nhanh chóng áp đáp tên Lâm Chấn khiến hắn cuống cuồng chống đỡ liên tục bị dính đòn nặng.
– Đả cẩu quyền! – Vệ Minh đấm đá sướng tay và kết thúc bằng 1 cú đấm ngay ngực nện tên Lâm Chấn từ trên không ngã nhào xuống đất lăn lộn phun máu.
– Ngươi! Ngươi là ai! Sao ám sát ta! Người thuê ngươi cho ngươi bao nhiêu tiền! Ta cho gấp đôi.
– Rắc… á… tay ta… đừng đừng ta trả gấp 10 lần!
– Rắc… ư… một chân của Lâm Chấn bị Vệ Minh trực tiếp đạp gãy, tiếng xương vang lên ghê rợn khiến Lâm Chấn đau đớn không thốt nên lên.
– Lũ chó tụi bây chết ngàn lần chưa hết tội! Tiền hả… – vừa nói xong chân còn lại của Lâm Chấn đã bị chấn gãy tiếp khiến Lâm Chấn lê lết trên đất cắn môi đến bật máu vì đau đớn.
– Đại hiệp… đừng… xin tha cho ta… dù muốn gì ta cũng có thể đáp ứng! – Lâm Chấn năn nỉ.
– Trả Từ Hoa và Lâm Phụng cho ta!
– Ngươi… Vậy là…
– Mở mắt chó nhìn lần cuối đi! – Vệ Minh nói xong giải trừ xúc cốt vị trở lại hình dáng cũ.
– Ngươi… ngươi…
Rắc… lời nói chưa ra hết câu Vệ Minh đã vặn cổ tên Lâm Chấn quay ngược ra sau kết thúc một trong 3 tên kẻ thù giết cha mẹ và đồng thời hắn hút sạch chân khí của Lâm Chấn và dùng Mê Mị thu thập ký ức.
Thì ra Từ gia và Lâm phụng bị nhốt trong ngục lao nhà lâm đại chịu trăm cay nghìn đắng, phải nhanh cứu mẹ và em thôi.
Vệ Minh âm trầm phi tan cái xác, một thoáng nhăn mặt vì đau lòng biến thân xác thành Lâm Chấn, Vệ Minh mặt đầy sát khí muốn tìm tên Lâm Đại.
– Ma phương huynh giúp đệ tìm khí tức tên kia!
– Ừm hắn chạy không thoát đâu! Giờ đệ khoan đã ngồi xuống đều tức đi! Chân khí đệ hút được ta có chừa cho đệ đây, dùng nó mà tăng tu vi thêm!
Vệ Minh nghe vậy lập tức tìm một chỗ chui vào ngồi bình tĩnh đều tức luyện hóa chân khí ma phương đưa ra, một cỗ nhiệt khí từ đan điền lan tỏa khắp kỳ kinh bát mạch…
Trái với sự bình tĩnh của Vệ Minh bên kia Lâm Kỳ Nam như điên lên vì chuyện 2 tên đệ đệ chưa giải quyết xong đã dính đến chuyện khác.
Âm dương Bang gửi truyền âm phù hỏi rõ lý do vì sao 2 tên hộ vệ mà Lâm Kỳ Nam thuê đột ngột chết, ngọc bội vỡ nát khiến Lâm Kỳ Nam ngơ ngác, lập tức phái 2 tên hộ vộ còn lại đi điều tra.
Phải nói kì này Lâm Gia chơi lớn bỏ ra 1 số tiền cực lớn thuê toàn cao tầng của Âm Dương Bang làm hộ vệ, mất đi 1 người là mất đi 1 cao thủ của Âm Dương Bang vì thế nên Âm Dương Bang lập tức truyền âm hỏi để xem thực sự kẻ mà đang đối đầu với Lâm Kì Nam là ai…
– Khốn kiếp! Lập tức truyền lệnh ta giới nghiêm toàn quân! Ai trái lệnh chém không tha! Cấm tất cả rời đi mà không có lệnh! – Lâm Kỳ Nam ra lệnh.
– Đại ca! Ta đã về!
– Sao rồi có tìm được Lâm Chấn không?
– Ân… đệ bị mất dấu! Chưa tìm được! – Lâm Đại trả lời.
– Vô dụng! Lập tức phái thêm người tìm cho ta! Nếu hắn rơi vào tay kẻ thù sẽ lộ bí mật quân tình! 2 tên ngu xuẩn các ngươi suốt ngày gây hoạ!! Nếu không phải vì đang làm đại sự ta 1 chưởng đập chết 2 ngươi! – Lâm Kỳ Nam điên tiết.
– Còn ngươi lập tức cùng 2 hộ vệ của ta đi tìm hiểu nguyên nhân 2 tên hộ vệ kia chết! Ta cảm thấy sự việc không đơn giản có lẽ trong Lâm Gia ta có 1 tên cao thủ đang ẩn nấp!
– Vâng đệ đi ngay! – Lâm Đại lập tức cùng 2 hộ vệ đi làm việc.
Lâm Kỳ Nam bóp vỡ truyền âm phù cho một người nào đó, gương mặt âm trầm căng thẳng.
Tới phủ Lâm Chấn, hôm nay vắng không 1 bóng người, xác chết gia nhân nằm la liệt, máu chảy thành sông khung cảnh như địa ngục.
Tướng quân ra lệnh cho 2 ta đem ngài và Lâm Chấn về! Còn 2 tên kia chia ra giết hết những người ở đây! 2 tên kia tu vi Nhất Lục xem ra cũng là tinh anh của Âm Dương Bang ta! Không hiểu sao lại chết không rõ tung tích! – Một tên hộ vệ áo xám nói.
– Chia ra tìm xác xem còn không? Hy vọng tìm được một ít manh mối – ! Lâm Đại ra lệnh.
Cả 3 chia nhau lật xác từng người để nhận diện.
– Qua đây! Căn phòng này ta nghe có mùi thuốc nồng nặc và mùi máu tanh – Lâm Đại nói với 2 tên kia.
Cả 3 mở cửa bước vào thì ra đây là phòng thử thuốc của Lâm Diễm, trên đất la liệt xác chết máu me có lẽ 2 tên hộ vệ kia đã vào đây đồ sát, chính giữa phòng chum thuốc đen ngòm vẫn còn đó toả hơi nóng và mùi thuốc nồng nặc.
Cả 3 lại đi lật từng xác xem mặt.
– Đây rồi! – Lâm Đại nói.
Nghe thế 2 tên hộ vệ lật đật chạy tới nhìn.
– Bùm! – Lâm Đại nhanh như cắt đá chum thuốc đổ ập văng nước tung toé về 2 tên hộ vệ.
– Á… nước thuốc lập tức phát huy công hiệu mạnh mẽ, độc thuốc ăn mòn da chảy xệ bê bết máu, 2 tên hộ vệ lập tức vận công đẩy độc dược ra ngoài.
Chỉ cần 1 khoảnh khắc đó Lâm Đại nhanh chóng 1 chưởng Hoả Băng dung hợp đánh thẳng vào đan điền tên tu vi Nhất Thất, bùm… đan điền lập tức bị chấn vỡ.
Hự… tên hộ vệ lập tức phun máu, mắt mở to ngạc nhiên nhìn Lâm Đại tu vi đại tăng hơn cả mình đang một tay trên cao thuộc tính Lôi điện lập lòe sức mạnh bá đạo vỗ thẳng xuống đầu mình.
Bùm… máu văng tung toé! Đi đời nhà ma một tên.
– Ngươi… ngươi là ai??? – Tên còn lại hoảng hồn bất chấp thương thế không vận công trục độc nữa mà nhào tới Lâm Đại.
– Lâm Đại cười nhẹ, Nhất Lục à? Đơn giản rồi! 4 cước nhanh như cắt trong Phong Thần Thoái tung ra như vũ bão quán chú thêm thuộc tính phong đập thẳng lên mặt và ngực tên hộ vệ.
Rắc rắc! Tiếng xương gãy vang lên rợn người.
Chết! Hai tay Vệ Minh chuẩn bị vỗ thẳng vô đầu.
– Ê… ế… hút chân khí đệ! – Ma phương tiếc la làng khi Vệ Minh khi nãy đã giết 1 tên mà quên hút chân khí.
– Ồ… mãi giết đệ quên!
Vệ Minh biến chiêu hai tay chụp lấy hai tay tên hộ vệ vặn gãy rồi theo dà lộn vòng ra sau, 1 tay chụp lên đầu vận chuyển Đấu Chuyển Thần Công hút chân khí.
Chân khí ồ ạt tuôn trào qua cơ thể Vệ Minh đầy sức mạnh khiến ma phương khoan khoái đắm mình trong đó mà hò reo.
– Hắc hắc mấy tên âm dương bang này chân khí có 1 chút hơi hám nè! Để như tên Lâm Chấn kia tu vi toàn nhờ dược lực mà hỗ trợ thăng cấp hút chả.
– Được nhiêu!
– Sau này cho đại ca nhiều hơn! Đệ sẽ đi âm dương bang 1 chuyến! Bọn này tưởng mình muốn giết ai là giết à!
– Hắc hắc! Ta thích! Giờ sao đệ tính giết tên Lâm Kỳ Nam rồi tất cả binh lính của hắn à?
– Chỉ hắn thôi! Đệ còn cần dùng binh lính của hắn!
– Chúc mừng đệ sắp báo được thù! Ngồi luyện hóa chân khí đi có lẽ nhiêu đây đủ giúp đệ lên được Nhất Thất đệ tam trọng đấy!
– Vâng đại ca!
Vệ Minh xử lý 2 cái xác rồi khoanh chân ngồi hấp nạp chân khí.