Phần 59
Ngồi bên một gốc cây Vệ Minh ngã lưng hai tay gác lên đầu suy nghĩ.
“Chính xác là khí tức ma phương huynh! Có lẽ hắn giận ta nên bỏ ta di mà dời qua cơ thể Lâm Kì Lục! Nhưng chuyện đó không quan trọng bằng tại sao Thánh Nữ lại cảm thấy khí tức đó quen thuộc? Tại sao ma phương huynh có thể hút thuộc tính ám? Chẳng lẽ ma phương huynh chính là… cha nàng sao? Nhưng nếu nói vậy sao ma phương huynh lúc mới gặp Thánh Nữ một sống hai chết đòi ta giúp giết nàng chiếm đoạt cơ thể nàng để hồi sinh nương tử… Có khi nào đây là kế của ma phương huynh nhằm tạo cơ hội tiếp xúc Thánh Nữ để lấy mạng nàng không? Có thể… Không được!! Nếu như vậy Lý Nhã Vân sẽ gặp nguy hiểm…”
Thất bộ tính di nhanh như chớp vận chuyển đưa Vệ Minh tiến về nơi Thánh Nữ đang ở, để đề phòng cho trường hợp hắn đúng, Vệ Minh quyết định lúc này sẽ ở bên cạnh Lý Nhã Vân hay nói cách khác là Thánh Nữ không rời để phòng ngừa bất nhất.
Mấy tên gác gần đây đã quá quen mặt Vệ Minh khi thấy hắn liên tục đi cùng Thánh Nữ nên cũng không ngăn cản, kéo đắc tội hắn, hắn méc Thánh Nữ thì xong đời nên cũng không ra tay ngăn cản để mặc cho Vệ Minh đi vào, bước vào khuôn viên mà hôm trước hắn lẻn vào.
Phía xa xa ngay một con suối nhỏ có một mái đình có đặt bàn ghế, Thánh nữ đang cởi bỏ khăn che mặt, khuôn mặt đẹp như tiên thiên bao lần làm Vệ Minh say đắm nay đang nói cười vui vẻ với tên Lâm Kỳ Lục đang đạo mạo múa may ba tấc lưỡi, nhìn khuôn mặt Thánh Nữ đang hân hoan, pha lẫn xúc động mong chờ lắng nghe lời nói của Lâm Kỳ Nam mà Vệ Minh trong lòng dâng lên 1 cảm giác khó chịu, khó chịu vô cùng…
– Ai? – Thánh nữ nhanh như cắt phát hiện ra Vệ Minh.
– Ngươi đến đây làm gì? Ta cho phép ngươi vào đây hả? Cút cho ta! – Lại giọng nói băng lãnh thường ngày của kẻ bề trên.
– Ta tìm nương… – Vệ Minh lấy cớ tìm Lý Nhã Vân nhưng câu nói vừa dứt đã bị chặn họng.
– Cút! Nàng ta nói ngươi đừng tìm nàng ta! Nàng ấy tạm thời không muốn gặp ngươi!
– Tại sao… lý nhã vân… lý nhã vân… – Vệ Minh lên tiếng gọi nhưng đáp lại là lý nhã vân không chịu xuất hiện.
– Thấy gì chưa! Cút! Không đừng trách ta!
– Hừ! Ngươi đã làm gì nàng ấy! Nói mau! – Vệ Minh lo lắng không biết Lý Nhã Vân đã gặp chuyện gì.
– Hừ! Nhất Ám Chỉ! – Thánh nữ không nói nhiều tay xuất chỉ về thẳng ngực Vệ Minh nhưng một chiêu ma chưởng đã nhanh hơn đi trước chỉ của nàng một bước.
Ma toái chưởng!
Vệ Minh vận sức hai tay quán chú thuộc tính phong xoay chuyển nghịch vòng tạo thành lực xoáy đẩy bật ma chưởng… xoẹt… ầm… luồng gió quanh hai tay Vệ Minh tạo thành một bức tường xoáy đánh bật ma chưởng qua một bên nhưng đối chiêu ai thắng ai thua đã thấy rõ, Vệ Minh bật lùi trượt về sau gần 10 mét còn người ra chiêu là Lâm Kỳ Lục vẫn ung dung ngồi im tại bàn tay kia vẫn cầm ly trà nhấm nháp.
– Sư muội ta đã đuổi mà ngươi vẫn lì lợm không đi! Xem ra mặt dày hơn ta tưởng! Cút!
Lâm Kì Lục vừa nói dứt chữ chân dậm mạnh một cái một luồng ma khí tỏa ra dạt dào xung quanh áp bức mạnh mẽ về phía Vệ Minh, không vừa Vệ Minh dậm chân cơ thể bá khí tự động toả ra đối chọi gay gắt với luồng ma khí đó, luồng ma khí của Lâm Kì Lục vặn vẹo biến hình thành một con quỷ răng nanh lởm chởm hai tay móng vuốt kéo dài chồm chụp về phía Vệ Minh, luồng bá khí của Vệ Minh ẩn hiện thành hình một võ giả trung niên tay cầm đao chính khí lẫm liệt đang thủ thế nghênh đón.
Một đao định thiên hạ! Một trảo tận diệt sinh linh! Chuẩn bị đối chọi…
– Dừng tay! – Thánh nữ lúc này lên tiếng.
Vệ Minh lập tức thu tay quay lưng bỏ đi không nói 1 lời nào vì hắn đã có thứ hắn muốn, trong lúc đang vận công đối chọi một viên đá từ tay Thánh Nữ đã bí mật phóng về phía hắn trên viên đá có khắc 5 chữ.
“Đêm nay Thánh Âm Dược!”
Lâm Kỳ Lục thì nở một nụ cười nhếch mép khinh thường, chưa đánh đã lui, kém cỏi…
– Ma phương xem ra ông chọn lầm người rồi! Phải từ đầu ông chọn ta thì có lẽ giờ ông đã trọng sinh!
Đáp lại hắn là một sự im lặng…
– Hừ khinh thường ta! Để rồi xem! Ta sẽ chứng minh cho các ngươi thấy ta mới là lựa chọn đúng đắn! – Lâm Kỳ Lục tức giận.
…
Vệ Minh biết nếu đấu lực lượng thì hắn sẽ thua tu vi hắn còn kém Lâm Kỳ Lục, không biết ma phương dùng cách nào khiến Lâm Kỳ Lục trong thời gian ngắn ngủi tạo lập lại đan điền tu văng tăng khủng bố, nhưng nếu đấu khí lực hắn chắc chắn sẽ thắng, hắn tin tưởng luồng bá khí trời sinh của mình có thể khắc chế ma khí của tên đó.
Đến lúc này rồi ma phương đã rời bỏ đi, hắn phải dựa vào chính hắn, thời gian qua có lẽ hắn đã dựa dẫm quá nhiều vào ma phương, trong đầu hắn bật nhớ lại một câu nói của Nam Thúc sư phụ.
Đan phương có sẵn vẫn là đan phương của người khác!
Thế thì Võ công có sẵn vẫn là võ công của người khác… nắm chặt tay Vệ Minh âm trầm tập trung cao độ tâm trí ngồi xuống vận hành tìm hiểu luồng bá khí này… trong đầu diễn tập lại tất cả các loại võ công hắn đã học… tất cả… từng chiêu thức một… luồng ký ức của Nguyên Phong viện trưởng cung được Vệ Minh diễn hoá ra và kết hợp.
Từ lúc gặp ma phương được cho các bí pháp các tâm pháp bá đạo khiến vệ kinh dần dần ỷ lại vào những tâm pháp đó mà xao nhãng, mà phải nói là hắn chả có tập luyện tu luyện mẹ gì, luyện thành sau đó cứ móc ra mà xài, cộng với 5 thuộc tính bá đạo gần như hắn đánh đâu thắng đó đến nỗi hắn gần như chỉ dùng có một bộ võ kỹ phong thần cước.
Khi thi triển phong thần cước chủ yếu là dùng hai chân vậy hai tay để không làm gì sao không biến chiêu thành chưởng hay là để phóng ám khi bất ngờ… đơn giản chỉ là như vậy là khiến nó trở nên mạnh gấp hai lần… khó làm sao để làm được mà vẫn trôi trảy… Vệ Minh suy nghĩ như thế và đắm chìm vào một thế giới chiêu thức của riêng hắn… bất động không biết bao nhiêu lâu…
Cảnh giới không linh võ ý mà bao võ giả mơ ước đang hiện diện tại đây tại một Vệ Minh đang nhập định khi hắn đang thật sự chú tâm kiên định làm một điều gì đó.
3 ngày 3 đêm Vệ Minh ngồi im như thế bất động hắn không biết rằng có một cô gái đêm nào cũng đến đứng bên cạnh hắn chờ hắn tỉnh dậy đó là Lý Nhã Vân trong thân xác Thánh Nữ.
Một luồng gió không biết từ đâu nổi lên bốn phương tám hướng trong luồng gió mang theo hỉ nộ ái ố cảm xúc dạt dào đánh thẳng vào tâm trí mọi người, tiếp sau đó luồng gió đang nhẹ nhàng bỗng như một cơn cuồng phong mang theo bá khí uy áp đè nén khiến người đứng trong đó trở nên nhỏ bé trước uy áp của nó, muôn vàn cánh tay gió như vươn ra… hất tung bay váy của Thánh Nữ xinh đẹp, bàn tay gió như sờ mó vuốt nắn khắp thân thể nàng, từng tất da tất thịt.
– Ối… Thánh nữ đỏ mặt đưa tay bụm váy, khó chịu uốn éo như né tránh những cánh tay gió!
– Vận Nhất Ám Kình lên cho ta! Cái thằng chết tiệt ngay cả tu luyện cũng dâm dê! – Giọng Thánh Nữ băng lãnh vang lên.
Lý Nhã Vân lập tức làm theo nhưng bất ngờ những cánh tay gió như lại phân ra thành hàng ngàn hàng vạn cánh tay khác nối tiếp nhau xông phá Nhất Ám Kình.
– Vù… vù… vù… ối… hàng ngàn hàng vạn cánh tay gió đồng loạt công phá Nhất Ám Kình khiến nó đang bao bọc cơ thể Thánh Nữ cũng bị gãy vỡ tan nát biết mất.
–
Ối… ối… Lý Nhã Vân cuống cuồng tay chụp chỗ này che chỗ kia những chỗ bí hiểm của con gái đang bị cánh tay gió ve vuốt.
– Sao… sao bi giờ… – Lý Nhã Vân bối rối hỏi Thánh Nữ, nàng che được sao khi mà những cánh tay gió như vô hình ve vuốt nàng, khiến cơ thể nàng bất giác dâng lên một xúc cảm vừa thoải mái vừa kích thích.
– Hử… ân… ưm… chạy… chạy chứ sao! – Tất nhiên Thánh Nữ cũng cũng cảm nhận y như vậy, những cánh tay gió như bàn tay đàn ông đang ve vuốt trên cơ thể nàng nhẹ nhàng mơn trớn kích thích êm dịu… một cảm giác thích thú rất lạ.
Chạy được sao? Những luồng gió như có linh tính phân ra bao bọc nắm chặt lấy hai chân nàng đóng băng lại, trên cao là luồng bá khí uy áp đè ép khiến chân khí nàng như đông cứng là thuộc tính băng đã gia nhập.
– Ối… chân… chân bị đóng băng… Làm sao đây… Lý Nhã Vân bối rối gương mặt thẹn thùng cộng với bị kích thích làm đỏ bừng mặt.
Thánh nữ nghẹn họng biết làm gì bây giờ, Thục Nhàn bị cô đuổi đi về phòng mất tiêu ai mà cứu…
– Ân… ư… ta… ta… vận dụng hết sức phá xem… – Thánh nữ cũng bị cơn kích thích làm bối rối nói giọng có giọng không, những làn gió vô lại cứ liên tục ma sát ngay ngực nàng… ứ… nàng bật rên khi trong luồng gió bất ngờ có một tia lửa điện rất nhỏ chỉ đủ làm nàng kích thích mà không tổn thương nàng đánh thẳng lên đầu vú nàng tê tê nhẹ nhàng.
– Ứ… một cảm giác sung sướng tột độ như một dòng điện lan tỏa khắp cơ thể nàng, cơ thể nàng không tự chủ mà run lên hai chân run lẩy bẩy bất giác kẹp chặt vào nhau.
– Tí… tách… ứ… a… lại tiếp một luồng lôi điện nhỏ đánh lên đầu vú bên kia làm nàng muốn chết đi sống lại vì sung sướng, một cơ thể hai linh hồn, 2 giọng nói thay phiên nhau rên la kích thích cực hạn.
Cũng may Thánh Nữ và Lý Nhã Vân đang bị cơn sung sướng làm mờ mắt chứ nếu để ý kỹ sẽ thấy cái gì đó đang nhô lên một cục ngay đũng quần tên đang tu luyện kèm theo một nụ cười như không cười dâm dê tà mị.
Đích xác Vệ Minh đã tỉnh và hắn đang thử nghiệm một thứ mới mà hắn vừa ngộ ra với cái tên hắn vừa đặt Lĩnh Vực!
Một trạng thái cao cấp của mê mị khi bất cứ ai lọt vào bán kính Lĩnh Vực của hắn sẽ bị tác động, với mê mị thì chỉ thôi miên hoặc đánh vào trí não nhưng với Lĩnh Vực này ngay cả thân xác cũng sẽ bị hành hạ bằng 5 thuộc tính hắn đang có kết cục chỉ có chết… chết về thể xác lẫn tinh thần… mà trong lĩnh vực này hắn là Thần…
Đây là kết quả của việc Vệ Minh tổng hợp lại tất cả những gì mình đang có làm cơ sở tạo ra nó, tất nhiên mọi thứ không dừng lại như thế.
Lôi điện với cường độ cực thấp bắt đầu len lỏi đi dần xuống hạ thể Thánh Nữ và Lý Nhã Vân đang hứng tình tột độ, với Lý Nhã Vân thì còn đỡ nàng đã được nếm trải cái hoan lac của quan hệ xác thịt ở thế giới trước, còn với Thánh nữ thì đây quả là 1 trải nghiệm mới, một trải nghiệm làm người con gái khi lần đầu được nếm trải sẽ mê say thèm muốn…
– Tách… xoẹt… ứ… – Thánh Nữ rên đầu tiên tận hưởng cảm giác sung sướng không chịu nổi khi lôi điện tí tách kích thích ngay âm vật nàng, chỉ một luồng lôi điện duy nhất nàng đã không chịu nổi hai chân bấu chặt vào nhau, một luồng nước nóng ấm cô đặc trắng xoá nhẹ nhàng tuôn trào từ âm vật nàng chảy dài xuống hai bên đùi.
– Ứ… a… hai cô nàng cùng lúc được tận hưởng cảm giác lên đỉnh vu sơn, cả cơ thể không tự chủ run bần bật sung sướng ngã ngồi phệt xuống, ngay lập tức những luồng gió như có linh tính tụ tập lại sau lưng tạo thành một cái giường bằng gió êm dịu mềm mại đỡ nàng nằm xuống.
…
Những luồng gió cứ tiếp tục ma sát vuốt ve, chốc chốc lại đánh đòn quyết định bằng lôi điện nhỏ làm hai nàng đê mê mất tự chủ chỉ biết tận hưởng.
Lúc này một bàn tay nóng ấm đặt lên má hai nàng nhanh sau đó là một nụ hôn đặt lên đôi môi đỏ mọng xinh đẹp mê người đó, đôi môi mà bảo đảm bất cứ một thằng đàn ông nào cũng phải thèm khát.
– Ối… Vệ Minh… – Lý Nhã Vân sau nụ hôn nhanh lập tức la lên.
– Oái… ngươi muốn… chết… Câu chưa nói dứt hai nàng đã trố mắt ra mà nhìn… là gió… gió tạo thành hình Vệ Minh đang từ từ hiện rõ lên, còn Vệ Minh hắn vẫn đang ngồi yên ở 1 góc đó nhắm mắt như không biết chuyện gì…
– Ối… sao… Sao… Hai nàng tự hỏi nhau ngập ngừng không hiểu chuyện gì…
Tí… tách… ứ… ư… lại một luồng lôi điện đánh thẳng vào hạ bộ nhẹ nhàng êm ái làm hai nàng nảy tung người rên la tạm quên cái chuyện quái quỷ gì đang xảy ra.
Lúc này gió đã tạo thành hình Vệ Minh hoàn chỉnh trông y như người thật đang ngồi đó, một thân hình cường tráng cân đối dong dỏng cao, một nét mặt bá khí lạnh lùng kiến nghị pha chút tà tà ma mị, một cây… trường thương to dài mạnh mẽ ngóc cao đầu như đang chào đón 2 nàng.
– Ân… Lý Nhã Vân và Thánh Nữ thẹn thùng nhắm tịt mắt khi thấy cái thứ… độc quyền của nam nhân đó…
– Vệ Minh… ngươi… ngươi làm gì vậy… – Thánh nữ cố gắng phản kháng.
Đáp lại nàng là một nụ hôn thay cho câu trả lời, một nụ hôn ấm áp từ đôi môi cả hai phía, chân thật đầy xúc cảm.
– Nhã Vân hãy cho ta một cơ hội! Ta sẽ bù đắp cho nàng! – Lần đầu tiên Vệ Minh nói trong Lĩnh Vực này.
Nước mắt Lý Nhã Vân bất giác tuôn chảy, hai cánh tay giơ lên ôm chầm lấy Vệ Minh, đáp lại câu hỏi của hắn bằng một nụ hôn nồng cháy, tha thiết… hai con người của cùng một thế giới… cùng chịu cay đắng của số phận… cùng gặp lại nhau vì duyên phận… và lúc này tình cảm của họ lại tuôn trào…
– Hai ngươi… không… không được… dừng lại… – Thánh nữ hét to.
Nhưng thể xác lúc này Lý Nhã Vân đang nắm quyền kiểm soát, mặc cho Thánh nữ la lối, nàng vẫn thuận theo Vệ Minh mà đáp ứng hắn, nụ hôn nồng nàn tha thiết kéo dài như đắp cho những khổ cực hai người đã bị số phận vùi dập.
Bàn tay Vệ Minh đưa lên một phát tất trúng, bầu vú xinh đẹp nằm gọn trong tay hắn, núm vú hồng hào theo kẽ tay vươn ra kích thích ngạo nghễ.
– Không… á… ứ… không… tên chết tiệt… 2 đứa tụi bây… ứ…
Thánh nữ hết la nổi khi Vệ Minh đưa cái miệng nóng ấm của hắn lên bầu vú đó, cái lưỡi lúc nóng lúc lạnh ve vuốt xoáy tròn đầu vú đùa giỡn, ngậm vào kéo mạnh rồi nhả ra lại ngậm vào… ứ ư… a… không… ta không chịu… ứ…
Thánh nữ vô vọng miệng cứng nhưng lòng mềm, không mềm sao được khi nàng liên tục bị Vệ Minh kích thích tột độ sung sướng, Lý Nhã Vân thì ngoan ngoãn điều khiển cơ thể đưa tay vuốt dọc bên hông Vệ Minh, thỉnh thoảng kéo chặt hắn ôm cứng.
Cơ thể nàng như 1 tuyệt tác của trời đất tạo hoá ra khiến Vệ Minh mê say mân mê mãi không chán, từng cái cử động từng cái run người đều khiến Vệ Minh như bị thôi miên không dứt ra được.
Trong niềm phấn khích tột độ Vệ Minh bắt đầu đi lưỡi dọc xuống bụng nàng từng tấc da tấc thịt được Vệ Minh tham lam không bỏ sót chỗ nào khiến hai nàng cùng một thân xác nhộn nhạo kích thích.
– Vệ Minh… đừng… đừng… ta giết ngươi… hức… đừng… ta không muốn… – Thánh nữ vẫn cứ cố gắng, còn Lý Nhã Vân thì cứ phối hợp cùng Vệ Minh tay xoa tóc hắn ấn ấn, thử hỏi vừa đấm vừa xoa hắn sao có thể nén được dục vọng mà ngừng.
Hơn nữa Vệ Minh từ khi luyện thành Lĩnh Vực hắn có tự tin chống lại Thánh Nữ hơn nữa còn có Lý Nhã Vân giúp đỡ hắn sợ gì chứ.
Lưỡi Vệ Minh không ngần ngại tấn công, một khe hẹp với những dòng suối ngọt ngào đang chờ hắn chinh phục…
– Ứ… á… aaaaaaaaaa…
Không biết tiếng rên của ai, Vệ Minh không quan tâm nữa, hắn đã mê muội hoàn toàn lạc vào khu rừng cấm ấy, mùi thơm trinh nữ hoà quyện khiến hắn như bùng cháy mà ngoáy lưỡi liên tục nuốt trọn những dòng suối ngọt ngào khiến cơ thể Thánh Nữ run lên bần bật.
– Mộng! Ta cũng sẽ yêu thương nàng! Hai nàng đều là nương tử của ta! Tuyệt đối không làm cho hai nàng phải đau lòng! – Vệ Minh lại dùng miệng lưỡi thuyết phục.
– Không… a… không… ta còn muốn đi tìm cha ta… ư…
– Ta sẽ giúp nàng đi tìm! – Nói thì nói thế thôi chứ lúc này có trời mà cản được Vệ Minh không thịt nàng.
Khúc thịt cứng ngắc của hắn đã kê ngay cái hạng động thần thánh ấy mà chuẩn bị xâm nhập, Vệ Minh cẩn thận như đang nâng niu một món bảo vật sợ làm nàng đau.
Từ chút từ chút một cây trường thương của Vệ Minh phá động mà chui vào.
Hấp… một cái nẩy nhẹ mông… một tiếng rên từ Thánh Nữ… một dòng máu nóng chảy dài xuống giữa khe đó… đánh dấu chính thức nàng thuộc về Vệ Minh… thân xác chính thức trở thành một người đàn bà.
– Ư… ư… ứ… sau giây lát đau đớn, cái bản năng tình dục lại trỗi dậy khi Vệ Minh bắt đầu chầm chầm ra vô bên trong nàng, tiếng rên hòa nhịp cùng chuyển động cơ thể, bàn tay nàng bắt đầu quơ quào bấu víu vào Vệ Minh hòa nhịp cùng hắn, Lý Nhã Vân cùng Mộng tận hưởng cảm giác khoái lạc mà khúc thịt dư của Vệ Minh mang tới… cứ thế… cứ thế… tiếng nhịp của 2 cơ thể hoà lẫn vào nhau đầy cao trào, xúc cảm…
– Khốn kiếp!!! – Ma phương bật gào lên khi cảm nhận thấy một điều gì đó!
Lâm Kỳ Lục đang ngồi tu luyện bỗng mở bừng mắt nhìn về một phương hướng nhanh như cắt hắn phóng đi như một cơn gió trên mặt tràn đầy sự tức giận.