Phần 16
Cuối cũng thì sau 2 tháng rưỡi treo tay, hôm nay tui đã được tháo băng. Ôi cảm giác mát mẻ như bôi dầu xanh vào chim ấy. Làm vài đường cở bản sau bao ngày bảo trì. Cái việc đầu tiên tui làm là đi lấy con wave tàu về sau bao ngày xa cách. Uầy, cứ mỗi lần hư là mỗi lần xe mới hơn.
– Ùi hết nhiêu anh ấy?
– Mày nghĩ tao có muốn lấy tiền mày không?
– Cái mặt chó mày mà dám lấy tiền tao à.
– Đờ mờ 2 chai, đưa đây.
– Bố thiến.
Rồi tui gạt chân chống đứng ra về. Ùi cái bô nó vẫn còn nằm trên xe tui ồn ào vkl. Con nhỏ thì giờ đên ở trên giảng đường, ngày nào tui cũng gặp nên không nhớ nhung gì chỉ nhớ cái bụng núc ních của con nhỏ thôi.
– Đang đâu đấy?
– Em mới học về.
– Có xe đó không?
– Hôm nay em đi với bạn.
– Ở yên đó, anh sang đón.
Con wave tàu lướt ùn ùn trên từng cây số. Tuy nhiên đợt này tui chạy chậm, thiên hạ nhiều thằng mỏ thúi nói đâu trúng đó nên chạy chậm cho chắc. 5 phút sau, tui có mặt ở trường con nhỏ cũng kiêm là trường tui. Nhỏ đang đứng nói chuyện với thằng đực rựa nào ấy trông cũng bảnh bao lắm, chắc công tử. Thấy có mùi, tui nẹt bô ùn ùn gây sự chú ý của con nhỏ. Thấy tui nhỏ ngay tắp lự chạy đến.
– Ơ anh tháo băng rồi à?
– Hết rồi.
– Còn đau không? – Nhỏ kí nhẹ vô tay tui
– Không đau mà đi đón em được à.
Bỗng nhiên cái thằng bạch tạng (gọi thế vì da nó trắng) chạy lại.
– Ai thế Q.A?
– Anh yêu tui á Phong.
Giờ nhắc lại lúc đó tui vẫn thấy mắc cười, mặt thằng nhỏ mếu mếu dường như nhận ra số phận hoa đã có chậu, mà chậu đúc bằng thép 24k nữa mới đắng lòng chứ. Thằng nhỏ lủi thủi đi.
– Thằng nào thế em?
– Bạn chung lớp, kiêm lớp phó luôn.
– Xì. Lên xe anh chở đi uống nước mía.
Rồi nhỏ nhảy lên sau yên xe tui. Trước giờ tui chưa chở nhỏ lần nào, đây là lần đầu tiên tui chở nhỏ và tui lại tự hỏi sao con nhỏ không đi thi trường Y. Đờ mờ không tả nữa mắc công các bác nghĩ bậy gấu tui. Chở nhỏ đến quán nước mía mà tui với thằng Huy hay uống chỉ 5 ngàn 1 ly.
– Anh hút điếu thuốc nhé.
– Dạ.
– Không cấm anh à?
– Không nhưng mà anh đừng hôn thuốc nhiều hơn hôn em là được.
Tui đâu ngờ nhỏ nói 1 câu ngây thơ như dị.
– Cô ơi, cho con 2 ly.
Uống xong 2 ly nước, người tính tiền dĩ nhiên là tui rồi.
– Này em.
– Sao anh?
– Sang nhà anh chơi không?
– Á à … ý đồ gì.
– Đẻ con cho anh đi.
– Anh đừng chọc em.
– Anh nghiêm túc.
– Dạ.
– Anh đùa đấy.
Bộp bộp, nhỏ rút mủ bảo hiểm quất tui chạy sút quần.
– Anh … sang nhà anh ăn mực khô đi.
– Anh ăn hết rồi.
– Bữa thấy phơi nhiều mà.
– Anh ăn rồi.
– Đồ ham ăn, em qua chơi với con đen.
– Nó trắng rồi.
– Nó đen.
Rồi tui chở nhỏ qua nhà tui, cả ngày nhà tui đâu có ai ở nhà đâu. Tui cũng ít khi ở nhà nhưng từ khi yêu nhỏ, nhà tui là điểm đáp của 2 đứa. Không có public ở đây nhé, đơn giản là nhỏ thích nấu ăn với ăn trưa cùng tui thôi. Ăn no say 2 đứa dựng đầu con đen lên tắm.
Bố cái con ở dơ khiếp, lông cứng ngắc đến nổi ve không chui vào hút máu nó được. Thế là con nhỏ đầu tư chai sunsilk tắm cho nó, lâu ngày đụng nước con đen có vẻ ngại ngùng.
Các bác chưa thấy nó bơi đâu. Lúc trước tui với ba tui dắt nó ra biển, nó cõng tui vừa bơi vừa sủa làm cả đám đông né ra luôn. Lâu lâu nó còn tha tiền với đồng hồ người ta rơi, có đợt nó tha cả quần sịp chấm bi…
Sau 1 hồi kì kèo tui cũng nắm đầu ra được ngoài sân, vừa mờ vòi nước lên thì… nó bay dô ngồi ngay cái dòi nước. Mặt nó nhìn phiêu lắm, kiểu như mới xếp hình xong trần chuồng ngồi hút thuốc ấy. Tắm xong cho nó, tui với con nhỏ xích nó ngoài cổng làm ai có nhà phía dưới tui đều phải đi đường vòng mới dám về nhà. Xong tui chở nhỏ về tiếp tục nghiệp gia sư…