Phần 3
Sau tuần đầu tiên mệt mỏi, sáng hôm thứ 7, tôi có ý định đến nhà cô Hạnh để đem cho cô một ít quà tặng để cảm ơn cô. Nhà cô ở ngoại ô, tôi lấy xe máy chạy vòng quanh một lúc mới tìm ra được nhà cô.
Tôi để xe ngoài cổng rồi bước vào sân…
Tôi lên tiếng gọi tên cô nhưng không có tiếng trả lời… tất cả đều im lặng.
Tôi do dự định quay bước ra về nhưng muốn chắc ăn, tôi quyết định bước vòng ra sân sau để xem, biết đâu cô đang làm gì đó đằng sau vườn?
Tôi mon men đi vòng ra sau… vẫn không thấy ai… vẫn không có tiếng động gì…
Tôi thất vọng, định trở ra thì cùng lúc một âm thanh khác lạ vọng lên từ một góc nhà.
Tôi tò mò bước đến cửa sổ nhìn vào… và giật mình, lui lại một bước mà nép người vào tường.
Từ chỗ tôi đứng, tôi có tầm nhìn vào phòng ngủ của cô Hạnh và… tôi nhìn thấy cô trong một tư thế thật tế nhị: Cô đang tự thủ dâm!
Cô chỉ bận có một cái áo thun, phần dưới thì hoàn toàn khoả thân. Tôi ngạc nhiên trố mắt vì chưa bao giờ tôi được nhìn thấy một cái lồn rậm lông như vậy. Tôi cũng tự hào là biết khá nhiều phụ nữ nhưng phải nói là chưa khi nào tôi được thấy ai có nhiều lông lồn như cô Hạnh! Lông cô tràn ra hai bên mép, che hết tam giác kín. Thật là một tuyệt tác của Thượng Đế! Tôi đứng nhìn mê mẩn, miệng há hốc…
Trong phòng, người phụ nữ không biết mình bị nhìn lén cứ tiếp tục đưa tay mà xoa bóp khe lồn của mình. Cô kín đáo thở nhè nhẹ nhưng chính cái kín đáo đó làm tôi nứng cặc, tiếng rên của cô lúc trầm lúc bổng, như một điệu nhạc đầy gợi cảm.
Tôi cười thầm: Không ngờ chỉ trong vòng không đầy một tuần mà tôi lại được nhìn trộm hai tình huống cực dâm, một lần nhìn hai ông bà nông dân đụ nhau và lần này được chiêm ngưỡng kỹ thuật thủ dâm của cô đồng nghiệp xinh đẹp.
Bên trong, cô Hạnh đang tăng dần cường độ, cô dùng đến hai tay, một tay tiếp tục chà xát vùng hột le và một tay thì đút một ngón vào hang lồn mà ngoáy…
Nhìn ngón tay vào lút cán, tôi tự nhủ là người đàn bà này tuy độc thân nhưng cò vẽ đã không còn trinh nữa rồi!
Tôi cũng nứng cặc quá nên không chịu được, phải móc con cặc ra khỏi quần. Tôi đứng đó bên ngoài cửa sổ, mắt nhìn vào màn diễn của cô Hạnh mà bắt đầu tự thủ dâm theo nhịp của cô…
Khi tôi đạt được tột đỉnh của lạc thì tôi không cầm được một tiếng rên nhỏ trong khi con cặc hùng dũng bắn khí ra tung tóe lên vách tường.
Tiếng rên của tôi làm cô ngước nhìn ra… cô hốt hoảng bụm mu lồn lại khi thấy gương mặt của tôi. Cô kêu lên một tiếng thất thanh làm tôi giật mình, hối hả bỏ chạy ra cửa ngõ.
Chuyện đó thật là phiền toái! Hôm sau gặp nhau ở trường, cô Hạnh tránh không nhìn tôi và tôi cũng lúng túng né cô tối đa. Thật ra tôi không được thoải mái chút nào: Vì chuyện đó mà mối liên hệ tốt đẹp giữa cô và tôi trở nên tối sầm. Tôi thật sự không muốn như vậy, cô Hạnh là người duy nhất gần gũi tôi và giúp tôi rất tận tình trong công việc mới mẻ. Lẻ dĩ nhiên có cô Thảo, nhưng địa vị Hiệu Trưởng của cô không cho phép cô ta gần gũi với tôi như cô Hạnh. Tôi bức rức không an chút nào.
Tôi bắt đầu thấy rung động trước người đàn bà này, tôi thích cá tính đặc biệt của nàng, cái cá tính của một người phụ nữ bất khuất, dám đi ra ngoài cái khung khổ gò bó của xã hội để đi theo hướng đi riêng của mình. Tôi nghĩ chắc cô Hạnh cũng có chút cảm tình với tôi… vậy mà chỉ vì một chuyện đáng tiếc mà tất cả đều như bị phá vỡ một cách thật vô lý!
Phần Hạnh thì nàng cũng rất buồn bực khi thấy diễn biến của câu chuyện đáng tiếc đó. Nàng cũng rất trân trọng mối liên hệ mới chớm nở với người đàn ông tuy mới gặp nhưng đã rất thân thiết với nàng. Nàng không có bạn bè thật sự, gặp người đàn ông này có nhiều điểm tương đồng với mình, tưởng đâu là dịp để mở mang thêm mối liên hệ bạn bè tốt, ai ngờ… Nàng cũng tự trách mình: Tại sao lại bất cẩn đến mức đó!
Không khóa cửa vào mà lại nằm trên giường tự thủ dâm thoải mái để cho anh ta nhìn thấy mình trong tư thế tục tiểu đó? Nàng hổ thẹn đến mức không thể tưởng được khi hình dung mình nằm chàng hãng phơi vùng kín lông lá cho anh ta chiêm ngưỡng! Nàng cũng cực kỳ bối rối khi chạy ra xem xét và thấy những vệt dương khí vương vãi trên tường sau nhà: Thì ra anh ta nhìn mình mà tự thủ dâm đến nơi đến chốn. Tình huống đã đẩy hai người vào rất gần nhau trong gang tấc, chia sẻ với nhau những gì kín nhất của cuộc sống riêng tư. Vậy mà trớ trêu thay! Cũng vì vậy mà bây giờ cả hai lại xa nhau hàng chục cây số.
Những ngày sau đó, không khí càng lúc càng nặng nề giữa tôi và Hạnh làm tôi không thể nào chịu đựng được nữa, tôi nghĩ mình phải làm một cái gì đó để làm rõ ràng mọi chuyện. Tôi quyết định đi tìm gặp Hạnh để nói chuyện dù sau đó kết quả có tồi tệ đến đâu tôi cũng chấp nhận, chứ cứ để lửng lơ như vậy thật là quá sức chịu đựng của tôi.
Tối hôm đó, tôi mua một bó hoa rồi đi đến nhà cô Hạnh.
Nghe tiếng chuông, cô ra mở cửa và bối rối đỏ mặt khi nhìn thấy tôi. Sau một lúc lúng túng từ cả hai bên, tôi mới nói được ý định của tôi khi đến đây.
Cô Hạnh lí nhí mời tôi vào nhà làm tôi mừng rỡ vì điều đó là một tín hiệu rất tốt.
Ngồi xuống, tôi lấy hết can đảm trình bày suy nghĩ của tôi, sự hối tiếc vì đã gây ra sự cố, tôi cũng muốn nói cho cô biết là tôi rất buồn vì đã làm cho mối liên hệ giữa cô và tôi bị ảnh hưởng.
Nói xong hết tâm tư của mình, tôi đứng dậy xin phép ra về.
Lúc đó cô Hạnh lại mời tôi ngồi xuống và nàng cũng muốn giãi bày cho tôi nghe những suy tư của nàng. Nàng tự nhận những sơ sót của mình vì đó cũng là nguyên tố tạo ra sự cố đáng tiếc.
Được giải tỏa hết những bức xúc, những rào cản, hai đứa chúng tôi rất mừng. Thiện chí của hai bên đã giúp chúng tôi xóa được hết những mảng tối đang chia rẽ chúng tôi. Tôi và Hạnh có dịp được nói chuyện huyên thuyên đến khuya. Qua khó khăn đó, chúng tôi có cảm giác gần gũi với nhau hơn.
Hạnh tâm sự cho tôi biết về lý do tại sao nàng độc thân: Cách đây đâu chứng 10 năm, nàng có yêu một người đàn ông và nàng đã cho anh ta những gì quý báu nhất của người con gái. Nhưng sau đó anh ta bỏ đi biệt tăm làm nàng khốn đốn một thời gian. Từ đó nàng không thèm quan tâm đến đàn ông nữa, nàng cho là đàn ông đều xảo quyệt, chỉ tìm cơ hội để lợi dụng đàn bà.
Nàng nhìn tôi mà cười có vẽ thách thức:
– Thầy cũng là đàn ông, thầy nghĩ sao về ý tưởng của tôi?
– Cô đã chịu tâm sự với tôi về chuyện riêng của cô thì tôi cũng sẽ hết sức thật tình với cô. Quan điểm của tôi là vầy: Tôi rất ưa thích đàn bà phụ nữ, và tôi không biết chung thuỷ là gì! Vì vậy mà tôi vẫn độc thân. Tôi có thể yêu thương nhiều người phụ nữ cùng một lúc.
– Như vậy thầy thuộc dạng dối trá, xảo quyệt như tôi vừa mới nói!
– Không phải đâu. Tôi thương yêu nhiều người phụ nữ cùng một lúc nhưng tôi nói cho họ biết điều đó. Họ có chấp nhận hay không đó là quyền của họ, chứ tôi không dối trá. Theo tôi trong tình yêu phải thẳng thắn là tốt nhất. Tôi không phải là sở hữu của một ai và người đó cũng không phải là sở hữu của riêng tôi.
– Về điểm đó, tôi hoàn toàn đồng ý với thầy.
– Điểm thứ hai: Khi tôi ở bên người tình nào thì tôi toàn tâm toàn ý 100% với người đó. Lúc đó trên thế gian này chỉ độc nhất có một người phụ nữ mà thôi.
– Chà, ý tưởng này hơi khó thực hiện đó nhe.
– Tôi còn một điểm thứ ba cuối cùng, không biết cô có muốn nghe không, vì điều đó hơi tế nhị do liên quan đến tình dục.
– Chúng ta đã dám nói với nhau nhiều điều khó nói thì thầy cứ nói điều thứ ba cho tôi nghe.
– Theo tôi tình dục lúc nào cũng đi đôi với tình cảm. Thiếu một bên là không được. Tình dục phải là điều tự nhiên, không được gò bó, không được dấu diếm trong cuộc sống lứa đôi.
Cô Hạnh thở dài:
– Có phải thầy muốn nhắc lại sự cố hôm nọ… là tôi không biết kết hợp tình dục với tình cảm?
Tôi lật đật xua tay:
– Không phải đâu. Đây chỉ là nói về quan niệm của tôi mà thôi. Tôi không bao giờ có ý muốn phê bình bất cứ ai khác. Mỗi người có những giá trị riêng của mình, làm sao tôi dám bàn đến?
Hạnh trầm ngâm một lúc:
– Nhưng ý tưởng của thầy có phần đúng đó chứ! Tình dục một mình vẫn chỉ là điều bất đắc dĩ mà thôi.
– Cô cho phép tôi nói một điều, nếu làm cô không hài lòng thì tôi xin lỗi trước: Trong đời tôi, chưa bao giờ tôi được chứng kiến một màn « tự xử, tự sướng » đẹp tuyệt vời như hôm nọ, đến nỗi làm tôi không tự kiềm chế được!
Hạnh đỏ bừng mặt vì xấu hổ nhưng trong thâm tâm nàng thấy thật nhẹ nhõm vì đã đề cập được đến chuyện tế nhị đó. Hai chúng tôi cùng nhìn nhau mà cười một cách thoải mái. Một rào cản cuối cùng như vừa được phá đi.
Hạnh cười đùa:
– Thầy còn phải ra sau nhà tôi mà rửa cho sạch những dấu vết mà thầy để lại đó.
– Lẻ dĩ nhiên rồi… nhưng tôi còn nợ cô một món nữa…
Hạnh trố mắt ngạc nhiên:
– Ủa cái gì nữa?
Tôi đánh bạo mà nói:
– Tôi đã được nhìn cô trong khoảnh khắc đặc biệt riêng tư nhưng cô thì lại chưa. Như vậy là không công bằng. Nếu muốn sòng phẳng với nhau thì tôi còn phải cho cô nhìn thấy cái phần riêng tư đó của tôi.
Dưới con mắt ngỡ ngàng của người đàn bà, tôi đứng dậy bước ra tắt bớt đèn sáng, chỉ để lại một ngọn đèn trong góc phòng khách. Xong tôi tự nhiên ngồi xuống sofa, mở nút quần của mình để móc con cặc ra mà nhẹ nhàng vọc…
Tôi ngửa đầu ra nệm ghế mà thở phào thích thú, tôi không để ý đến cô nữa mà chỉ chú tâm đến chuyện mình đang đem lại sung sướng cho chính mình.
Hạnh ngượng ngùng, không biết phải đối xử ra sao. Mọi chuyện đang diễn biến một cách quá lạ lùng làm nàng chới với… nàng quen một cuộc sống yên tĩnh ở cái tỉnh lẻ này, vậy mà từ lúc gặp người đàn ông này thì nàng có cảm giác là mình như con tàu chòng chành trong cơn bão tố… bao nhiêu chuyện xảy ra từ lúc mình gặp anh ta…
Rồi bây giờ anh ta đang làm một chuyện không thể ngờ, anh ta dám tự thủ dâm trước mắt mình!
Hạnh muốn đứng dậy bỏ đi nhưng một cái gì đó giữ chân nàng lại. Có lẽ vì tình huống lạ đời này đang làm nàng dao động không ít. Nàng cũng yên tâm khi thấy tình huống hoàn toàn không có tính cách đe dọa hay nguy hiểm gì hết. Ngược lại không khí lại có vẻ thật êm dịu…
Hạnh quyết định ở lại. Nàng tò mò ngắm nhìn cảnh tượng… tuy đã từng biết về chuyện thủ dâm của đàn ông con trai nhưng nàng chưa bao giờ được nhìn cận cảnh như ngày hôm nay. Đã lâu lắm rồi, hơn cả 10 năm rồi, Hạnh chưa được thấy một con cặc đàn ông! Khi đã bớt khẩn trương rồi và chú tâm nhìn thì nàng phải công nhận là cặc của anh ta thật là hùng dũng, đầy khí thế…
Hạnh tò mò nhìn những thao tác nhẹ nhàng của người đàn ông. Thì ra đó là cách đàn ông con trai tự thủ dâm! Nàng bắt đầu nghe nóng ran trong cơ thể.
Người đàn ông đặt đầu lên lưng sofa, mắt nhắm lim dim, một nụ cười trên môi.
Tự nhiên Hạnh không còn khẩn trương nữa và thấy thích thú vô cùng. Cảnh tượng của người đàn ông đang thủ dâm thật là đẹp vì đầy sức sống, không có gì là xấu xa hết.
Hồi nào giờ, những khi bắt buộc phải thủ dâm vì bị dồn ép quá mức thì Hạnh không khỏi có mặc cảm tội lỗi nhưng hôm nay… anh chàng này đã cho nàng một bài học quý giá: Thủ dâm có thể là một thú vui hoàn toàn chính đáng. Cách thủ dâm của anh ta tỏa ra một cái gì đó rất thoải mái và tự nhiên, không có chút gì là bần tiện, hạ cấp hết. Hạnh thầm cảm ơn người đàn ông đã chỉ cho nàng điều đó.
Cường độ thủ dâm của anh ta đang tăng dần. Mắt của Hạnh mờ đi vì kích thích, tuy không dám thò tay vào quần để kiểm tra, nhưng Hạnh cũng đoán biết là khe lồn của mình đã ướt nhèm vì rạo rực.
Hơi thở của anh ta bắt đầu hỗn loạn… hai chân bắt đầu co giật… Hạnh chăm chú nhìn những diễn biến, gương mặt đẫm mồ hôi…
Khi anh ta kêu lên một tiếng dài mà co gặp người lại như con tôm thì Hạnh cảm nhận trong từng tế bào của mình sức mạnh khổng lồ của khoái lạc từ người đàn ông. Nàng rùng mình nhắm mắt…
Đêm đó, Hạnh không tài nào ngủ được. Những gì đã được chứng kiến làm nàng bỡ ngỡ bàng hoàng. Nàng vừa lo lắng vừa thấy háo hức lạ lùng khi nhận ra là mình thật gần gũi với người đàn ông tuy mới quen nhưng đã chiếm một chỗ đứng không nhỏ trong tâm trí nàng.
Hạnh nhận ra rõ ràng trò thủ dâm là một trò chơi cực kỳ quan trọng: Lúc trước nàng xem đó là một chuyện xấu hổ, cực chẳng đã mới phải dùng đến nhưng người đàn ông này vừa tháo gỡ cho nàng ý tưởng sai lầm đó. Bây giờ nàng vui mừng nhận ra thủ dâm cũng là một khía cạnh rất chính đáng của tình dục.