Phần 30
Tối hôm nay anh ta lại cho nó biết là mọi chuyện sẽ chấm dứt… cùng lúc nó vừa nhận ra là anh ta không những không phải là kẻ đối đầu với nó mà anh ta chính là người bạn thân nhất mà nó có.
Con Lan đứng trân người ra đó như trời trồng trong khi tôi vẫy tay chào nó rồi quay mình ra đón chiếc taxi vừa trờ tới.
Con Lan cố kềm cảm xúc của nó trong khi nó chạy xe máy về nhà trọ. Nhưng khi nó vào được phòng và nằm lên giường thì nó không cầm được những giọt nước mắt…
Con Lan khóc đến sưng cả hai mắt. Mọi chuyện xảy ra nhanh quá làm nó không biết phải làm sao! Cuộc sống tự nhiên trở nên quá tẻ nhạt đối với nó. Tính cứng rắn của nó bây giờ đã tan biến đâu mất rồi, chỉ còn lại sự lạc lõng tê tái đầy yếu mềm… Bây giờ nó mới nhận ra chỗ đứng khổng lồ của người đàn ông tên Trung trong lòng nó. Nó nhận ra là từ mấy năm nay, nếu nó chống đối với anh ta thì thật ra cũng vì nó ương ngạnh, không chịu chấp nhận sự thật đó. Bây giờ khi anh ta đang từ từ đi ra khỏi không gian của nó thì nó mới cuống quýt biết mình không thể thiếu vắng người đàn ông đó. Học làm gì khi không có anh ta bên cạnh, sống làm gì khi anh không có đó? Càng nghĩ, nó càng khóc…
Khi xe taxi về gần đến khách sạn thì tôi nhận được cú điện thoại của con Lan. Nghe tiếng khóc tức tưởi của nó, tôi thất kinh hồn vía, nghĩ đến chuyện không hay. Tôi kêu xe quay đầu lại.
Chạy nhanh lên thang lầu đến tầng ba, tôi nhào vào phòng nó thì thấy con Lan đang nằm trên giường mà khóc. Tôi thở phào yên tâm khi thấy nó không có vẻ bị tai nạn thương tổn gì.
Thấy tôi, đứa con gái ngồi bật dậy, nhào vào lòng tôi mà khóc lớn hơn.
Tôi không hiểu gì, chỉ biết đưa tay mà vỗ về lưng của nó:
– Thôi nín đi, có tôi đây mà… nín đi…
Con Lan cứ khóc mùi mẫn làm tôi càng ngỡ ngàng hơn, lúng túng không biết phải làm gì. Mùi hương của đứa con gái làm tôi cảm thấy thật an bình, tôi thấy thương cho nó quá, đưa tay vuốt gò má ướt đẫm…
Không biết ai, con Lan hay tôi, đã chủ động nhưng rồi hai đôi môi quyện vào nhau…
Một nụ hôn làm tôi choáng ngộp! Mang danh là kẻ đào hoa biết vô số đàn bà phụ nữ nhưng chưa bao giờ tôi lại có cảm giác lạ lùng khi hôn như lần này. Tôi có cảm tưởng như mình mới hôn lần đầu tiên! Tôi run như thằng con trai mới lớn.
Và một điểm khác nữa là nụ hôn lần này hoàn toàn không có tính cách kích dục: Những lần khác khi hôn một người đàn bà là tôi nứng cặc, chỉ nghĩ đến chuyện làm tình, nhưng hôn con Lan lần này tôi ngạc nhiên khám phá ra là mình hoàn toàn không hề có ý tưởng đó, nụ hôn hình như chỉ còn là cách để nói lên tình cảm của mình… hôn con Lan tôi nhận ra là tình cảm của tôi dành cho nó thật sâu đậm và trong sáng, hoàn toàn không có ảnh hưởng của tình dục chút nào. Tôi rùng mình, không muốn suy đoán gì nữa, để mặc cho luồng khí nóng ấm cuốn mình đi… tôi chỉ biết là mình hạnh phúc vô biên khi được ôm đứa con gái này trong lòng.
Rồi con Lan vụng về nói hết tâm sự của nó cho tôi nghe…
Tôi cũng giải thích cho nó nghe về những gì mà tôi vừa khám phá trong tình cảm của tôi.
Tôi nói là bây giờ tôi đã hiểu ra là tình cảm của tôi dành cho nó không giống những gì mà tôi dành cho những người đàn bà khác trong đời tôi: Với chị Thảo thì tôi vừa yêu vừa nể sợ vì chị lớn tuổi hơn tôi mà lại là cô giáo cũ của tôi. Với Hạnh thì tình yêu có nhiều tính cách tinh thần vì chúng tôi chia sẻ nhiều giá trị văn hoá và nghệ thuật chung. Với chị Năm thì tình yêu rất giản dị, chị là người đàn bà nội trợ hết lòng phục tùng chồng mà tôi cần để được chăm sóc. Con Huệ thì lại có mối liên hệ với tôi nặng về tình dục, với lại đó là một mối quan hệ lén lút, khó được thoải mái lâu dài.
Đối với con Lan thì tôi khám phá ra một thứ tình yêu không thể nào phân tích như với mấy người vợ kia của tôi, tôi chỉ cảm nhận một cách cực kỳ mãnh liệt là thứ tình yêu đó chi phối toàn diện từng phần tử trong cơ thể và trong tâm trí của tôi… có phải đó là sự đam mê cuồng nhiệt hay không?
Con Lan lắng nghe vừa khóc vừa cười…
Rồi nó nhìn đồng hồ đã quá nữa khuya mà mỉm cười nói:
– Tối hôm nay tôi chỉ thèm được ông ôm tôi mà ngủ. Tôi ao ước được trải nghiệm chuyện này. Có được không?
Đêm đó thật là một đêm tuyệt vời. Trong đời tôi chưa khi nào tôi được ôm một cô gái mà ngủ một cách tự nhiên như vậy. Một giấc ngủ thật trong sáng, không đượm bất cứ một nét tình dục thô thiển nào!
Sáng hôm sau, hai đứa chúng tôi quấn quýt bên nhau như để xoá bỏ những dồn nén tích tụ từ bao nhiêu năm qua. Thật lạ lùng: Chúng tôi cũng kể cho nhau nghe tầng nấy chuyện, những chuyện cũ mèm nhưng hôm nay không hiểu sao những chuyện đó lại thật ngọt ngào khi được phát ra từ miệng của người mình yêu thương… Gần đến trưa thì con Lan nghiêm nghị nhìn tôi mà nói:
– Bây giờ ông đã biết rõ thâm tình của tôi… ông đã biết là con tim của tôi đã thuộc về ai nhưng mà… thể xác của tôi sẽ không thuộc về ông vì tôi tuy còn trẻ nhưng tôi lại rất cổ điển: Tôi quan niệm trong tình yêu, tôi chỉ chấp nhận hoàn toàn thuộc về một người đàn ông khi người đó chỉ thuộc về tôi độc nhất mà thôi. Tôi không muốn chia sẻ người đàn ông của mình với bất cứ người phụ nữ nào khác. Ông phải biết điều đó.
Tôi bàng hoàng nhìn con Lan. Câu nói của nó làm tôi chấn động đến thấu tim gan.
Con Lan buồn bã nói tiếp:
– Khi tôi nhận ra là tôi đã yêu ông thật sự thì tôi cũng biết đây là thời điểm tôi sẽ phải ra đi. Tôi biết và hiểu là ông không thể nào quên được trách nhiệm của ông đối với những người vợ của ông và những đứa con của ông. Kế bên đó thì tôi không bao giờ muốn trở thành một trong những người vợ, người tình của ông… May mắn cho tôi là đã đến cuối niên học rồi vì sau đó tôi sẽ được đi ra nước ngoài du học. Sau này nếu được thì tôi sẽ kiếm cách ở luôn bên đó…
Rồi nó nghiêm nghị nói:
– Tôi đã được ông ôm ấp từ tối hôm qua rồi… như vậy cũng là đầy đủ cho tôi rồi. Bây giờ ông nên ra về đi.
Tôi về lại Vỉnh Long trong trạng thái cực kỳ hỗn loạn. Chưa bao giờ trong đời, tôi nếm mùi vị cay đắng của thất tình! Lần đầu tiên trong đời tôi hiểu thấm thía thế nào là đau khổ, là mất mát. Từ hồi nào giờ, tôi chỉ biết lướt trên những thành công vượt bực trong lĩnh vực tình ái, tôi thèm thuồng người đàn bà nào thì người đó rốt cuộc cũng ngã vào vòng tay của tôi… vậy mà bây giờ tôi hoàn toàn thất bại trước một đứa con gái 17 tuổi, tôi đã quỳ luỵ xin xỏ nó một cách vô vọng. Tuy tôi đã chiếm được con tim của nó, nhưng nó đã dám cương quyết từ chối trở thành người tình của tôi. Nó đã « đá đít » tôi một cách thẳng thừng.
Tôi tìm đến chị Năm, người vợ hiểu tôi nhất và cũng là người vợ duy nhất mà tôi có thể tâm sự chuyện kín này. Tôi không dám thố lộ chuyện này với chị Thảo hay Hạnh vì họ đều có quan hệ gia đình với con Lan.
Chị Năm ôm tôi vào lòng mà vỗ về như một đứa con nít. Chị chăm lo cho tôi thật chu đáo, nhưng qua hai ngày vẫn thấy tôi không ngốc đầu lên nổi, chị đề nghị dẫn tôi về quê của chị để giải khuây…
Chị nói:
– Không khí đồng nội sẽ giúp Mình vượt qua được cơn khủng hoảng này.
Tôi để cho chị lấy hết quyết định vì lúc đó tôi không còn chút nghị lực nào hết.
Làng của chị nằm tuốt trong xa, từ quốc lộ còn phải chèo ghe đi thêm cả tiếng đồng hồ mới đến nơi. Cái làng lèo tèo chỉ có mươi căn nhà rải rác trên cánh đồng ruộng, mỗi căn được bao quanh bởi những rặng cây dừa xanh um.
Không khí tĩnh lặng làm tôi rất thích, đúng là nơi mà tôi đang cần để tìm lại thăng bằng nội tâm.
Căn nhà mà chị Năm đưa tôi đến là căn nhà mà chị đã mua tặng cho một người bà con. Được chị Năm thông báo trước nên khi chúng tôi đến thì hai vợ chồng, biết ơn chị Năm, đã nhường nhà cho chúng tôi, chạy sang nhà hàng xóm mà tá túc.
Tối hôm đầu, chị Năm dẫn một đứa con gái sang mà nói:
– Đây là con Ty, con của gia đình nhà này, em đem nó qua đây để mà phục vụ hai vợ chồng mình.
Con bé trông khá dễ thương với đôi mắt to đen. Nét ngây thơ con nít của nó làm tôi rất hài lòng.
Nhanh chóng tính trẻ trung và tự nhiên của con Ty làm dịu bớt sự trầm cảm của tôi. Con Ty nói:
– Chú biết câu cá hay không? Không biết hả? Vậy con dẫn chú đi câu cá nhe!
Hoặc:
– Chú biết trèo cây dừa hay không? Con chỉ cho chú, dễ lắm…
Nói là dễ chứ tôi bị trầy xước cả mình mẩy mà cũng không trèo được cây dừa nào.
Chạy theo nó làm tôi vừa mệt vừa vui. Cũng nhờ vậy mà tôi nhanh chóng được khuây khoả, không còn bị ám ảnh bởi những tư tưởng yếm thế nữa. Hình ảnh con Lan càng lúc càng chập chờn… Vợ tôi hài lòng không kém, chỉ dẫn thêm cho con Ty để nó biết ý của tôi hơn.
Một tuần trôi qua…
Sáng hôm đó tôi thức dậy mà thấy trong người thật thoải mái. Tôi xoay sang mà nói điều đó cho chị Năm nghe. Chị mừng rỡ:
– Mình được phục hồi, em vui lắm…
Rồi nàng tinh quái thò tay dưới chăn mà vuốt ve con cặc của tôi.
Tôi phì cười, đè vợ tôi ra mà chơi nàng. Cả tháng nay, vì bị khủng hoảng tinh thần nên tôi không màn gì đến chuyện đụ đéo, hôm nay được đụ vợ mình làm tôi càng hứng thú thêm.
Sáng hôm đó, tôi tìm lại được nguồn sống đã mất và sau khi chơi chị Năm xong, tôi ăn ngấu nghiến tô bún mà con Ty dọn lên.
Con Ty dẫn tôi đi câu cá và khi nó thấy tôi vừa đi vừa hát nghêu ngao thì nó cười vui:
– Hôm nay thấy chú vui làm con cũng vui theo.
Tôi nhìn nó rồi kéo nó ngồi xuống bờ đê mà cười:
– Chú vui một phần cũng nhờ có Ty đó. Chú phải cảm ơn Ty thật nhiều.
– Con nghe cô Năm nói là chú đang buồn, và biểu con phải chăm sóc cho chú. Bây giờ thấy chú vui làm con cũng mừng.
Tôi cảm động trước thâm tình của nó:
– Vậy sao? Chú cảm ơn Ty đã chu đáo cho chú.
– Chú biết không, con hên lắm mới gặp được chú đó. Chứ không, ở đây chán lắm, ngày nào cũng như ngày nào. Con cũng không có bạn ở gần, cả ngày chỉ lui cui giúp Ba Mẹ. Lúc trước còn được đi học nhưng sau này, Ba Mẹ biểu ở nhà giúp việc đồng áng nên khi được cô Năm kêu sang phục vụ cho chú, con vui như Tết. Ở gần chú, càng chăm ló cho chú, con càng thấy thích chú lắm. Con biết chú là người tốt.
Nghe con Ty nói năng một cách ngây thơ, thật tình, tôi vui lắm. Khi nghe người nào khác khen tôi thì tôi còn có chút nghi ngờ, nhưng nghe những điều đó từ miệng một đứa con nít mới 11, 12 tuổi thì phải nói là tôi mát cả lòng!
Tôi cười:
– Chú muốn cảm ơn Ty, vậy Ty hãy nói cho chú biết Ty muốn gì thì chú sẽ tặng ngay cho Ty. Chú hứa đó.
Con Ty cười hì hì:
– Chú hứa thật sao?
Tôi đưa ngón tay út ngoéo ngón tay của đứa con gái mà nghiêm nghị nói:
– Ừ, chú long trọng hứa đó. Ty muốn cái gì thì chú cho Ty cái đó.
Con Ty ngây thơ nhìn tôi:
– Con chỉ có muốn một chuyện mà thôi. Con muốn được làm vợ của chú.
Tôi sững sờ ngã ngửa ra sau. Tôi lắp bắp:
– Ty nói… cái gì vậy?
– Ở gần chú, con thích lắm. Con ao ước sau này được làm vợ của chú để được ở gần chú hoài hoài.
Tôi bàng hoàng:
– Ty còn nhỏ tí mà…
Đứa con gái cười thật tự nhiên:
– Bây giờ con còn nhỏ nhưng sau này con cũng lớn lên vậy. Lúc đó con muốn về làm vợ chú.
Tôi luống cuống:
– Chú thấy không được…
Con Ty nhăn mặt:
– Thấy chưa, rõ ràng là chú hứa lèo. Hồi nẩy, chú nói là muốn gì chú cho cái đó… vậy mà bây giờ con vừa nói điều con muốn thì chú lại kiếm cách bỏ chạy. Chú đâu có thương con như chú nói đâu!
Tôi lật đật nói:
– Không có đâu, chú thương Ty lắm mà.
– Vậy sao chú không cho con làm vợ chú.
– Thì… thì… là Ty còn nhỏ mà… mà chú đã già khụ rồi.
– Con không cần biết, chú ăn gian… chú thất hẹn với con.
Nhìn đứa con gái giận dỗi mà tôi không khỏi phì cười: Nó con nít thật! Không biết trong đầu nó chuyện về làm vợ tôi có ý nghĩa gì?
Tôi đưa tay vuốt tóc nó… con Ty sà vào lòng tôi mà ôm tôi một cách vụng về. Tôi tiếp tục vuốt tóc nó mà lòng bối rối như tơ vò.