Phần 117
Cô ta khí sắc vẫn rất kém, có vẻ bị bệnh, trên mặt một màu xám trắng không chút hồng nhuận, đang chau mày, tựa hồ đối với sự xuất hiện của tôi rất phản cảm. Trước kia khi giúp người ta giải quyết phiền phức, người ta đều cảm ơn tôi rối rít. Bị người ta xem như cái gai trong mắt thì đây mới là lần đầu. Tôi xấu hổ không biết nói gì cho phải. Trang Ninh từ từ đi tới…
“Ngươi có biết một đại nam nhân đi dạo dưới ký túc xá nữ sinh sẽ làm người khác chú ý không, ngươi còn như vậy, đoán chừng nhân viên bảo vệ sẽ đến bắt ngươi.”
Tôi cười cười…
“Hết cách, có một số việc ta nghĩ không ra.”
“Đến đây thì có thể nghĩ ra?”
Trang Ninh khẩu khí có chút khinh thường…
“Ngươi sớm muộn cũng sẽ bị lòng hiếu kỳ của mình hại chết.”
Tôi nhỏ giọng nói…
“Ngươi đã nói vậy, ta lại hiếu kỳ thêm một chút. Lời đồn trước khi Lý Hiểu Linh tự sát ngươi đã từng nghe nói chưa?”
“Lời đồn nào?”
Trang Ninh nhíu nhíu mày…
“Lời đồn liên quan tới cô ấy rất nhiều, ngươi nói tin nào.”
Rất nhiều? Một người tính cách hướng nội, không giao lưu với nhiều người, rốt cuộc sẽ chịu bao nhiêu tổn thương mới chọn cách cắt mạch máu và treo cổ để kết thúc sinh mệnh? Tôi bỗng có chút thương cảm Lý Hiểu Linh.
“Liên quan tới xe BMW…”
Không chờ tôi nói xong, Trang Ninh đã cười lạnh…
“Đó là do Đường Song Song cố ý bịa ra hại Lý Hiểu Linh, Lý Hiểu Linh thành tích tốt hơn cô ta, Đường Song Song sợ bị mất vị trí, đó lại là sở trường của Đường Song Song, giẫm lên người khác để trèo lên. Cho nên lần đầu gặp ngươi ta đã nói với ngươi, nếu ngươi muốn biết tin tức liên quan tới Lý Hiểu Linh, tốt nhất cứ đến hỏi Đường Song Song, không ai hiểu rõ Lý Hiểu Linh hơn cô ta.”
“Bịa ra?”
Tôi không dám tin. Loại vũ nhục này cũng có thể tùy tiện tạo ra được sao? Tựa hồ nhìn ra sự chấn kinh trong mắt tôi, Trang Ninh khẽ thở dài, nói với tôi…
Con người đều là như vậy. Có đôi khi vì mình, không thể không làm chuyện tổn thương người khác. Ngày đó Lý Hiểu Linh trở về trường, đúng lúc bị Đường Song Song và Vương Nam đi ngang qua phát hiện. Bình thường Vương Nam vốn xem thường Lý Hiểu Linh, cảm thấy cô ấy tính cách kỳ quái. Thấy cô ấy từ trên xe BMW bước xuống, liền ước ao ghen tị nói:
“Dạo này nữ sinh thật không biết tự ái, vì bò được lên lên xe của đại gia mà chuyện gì cũng có thể làm được.”
Đường Song Song nghe được, cảm thấy đó là cơ hội để chơi Lý Hiểu Linh, nếu có thể làm cho thanh danh của Lý Hiểu Linh không còn, vậy học bổng chẳng phải là mình sẽ đạt được dễ như trở bàn tay ư? Thế là cô ta dùng điện thoại nhanh chóng chụp mấy bức ảnh, lại dựa trên câu nói của Vương Nam bịa chuyện, bao gồm cả chuyện Lý Hiểu Linh được đại gia bao nuôi, sa đọa như thế nào, thậm chí còn ám chỉ Lý Hiểu Linh sinh con cho đại gia. Chủ đề hot như thế tự nhiên rất được hoan nghênh, một đồn mười, mười đồn trăm, rất nhanh nửa số sinh viên của đại học Vũ Hán đều biết tin Lý Hiểu Linh được đại gia bao.
“Xe BMW đó là từ đâu ra?”
Trang Ninh lắc đầu nói…
“Kỳ thật chiếc xe BMW đó là của cha Lý Hiểu Linh.”
Tôi bừng tỉnh đại ngộ gật đầu. Thì ra là thế.
“Lý Hiểu Linh tính cách có chút thiếu hụt, gặp chuyện như vậy, ngay cả một người bạn để giãi bày cũng không có, ngày ngày bị người ta chế giễu, cuối cùng chỉ có thể…”
Trang Ninh không nói tiếp, cô ta cắn răng nói…
“Cho nên Đường Song Song miệng thối mới là kẻ cầm đầu, cô ta bị khâu miệng, quả thực là đại khoái nhân tâm!”
Trang Ninh nói đến đây, tôi đã hiểu rõ. Mặc dù tất cả mọi người không trực tiếp động thủ, nhưng bọn họ lại dùng miệng của mình hợp lực bức tử Lý Hiểu Linh. Lý Hiểu Linh trước khi chết tuyệt vọng thế nào phẫn hận thế nào mới mặc váy đỏ, hóa thành lệ quỷ đi trả thù!
Chính là do Đường Song Song là người đầu tiên truyền bá lời đồn, cho nên mới là người đầu tiên bị khâu miệng. Cho đến tận Tử Tô, tất cả những người truyền bá lời đồn, chế giễu Lý Hiểu Linh đều là nạn nhân bị khâu miệng. Xem ra chuyện này hẳn là sẽ dừng ở đây a? Tôi và Trang Ninh đều có những suy nghĩ riêng, trong lúc nhất thời đều không nói gì. Một lát sau, có tiếng bước chân dồn dập chạy tới. Tôi ngẩng đầu lên, là một nữ sinh tết tóc đuôi ngựa, cô ta lúc đầu định đi vào ký túc xá, bỗng nhiên thấy Trang Ninh thì vội vàng chạy tới…
“Trang Ninh, tin tức lớn, vô cùng lớn.”
“Tin gì lớn? Trường chúng ta sao có nhiều tin nóng như vậy?”
Trang Ninh không thèm để ý chút nào nói.
Nữ sinh như không để ý, thần thần bí bí lại gần…
“Ngươi còn không biết a? Đường Song Song đã tự sát ở bệnh viện, cũng là dùng tất treo cổ, tử trạng y hệt Lý Hiểu Linh. Thế nào? Có phải tin lớn không?”
Trang Ninh sắc mặt trắng nhợt, sợ hãi hỏi…
“Ngươi… Ngươi nghe ai nói?”
Nữ sinh đắc ý, cực kỳ kiêu ngạo nói…
“Ta vừa rồi tới phòng giáo viên, vừa vặn nghe được hai thầy giáo đang bàn luận chuyện này. Nghe nói là trường cử một giáo viên đi thăm Đường Song Song, kết quả vừa mở cửa phòng… Hắc hắc, vị giáo viên kia tại sợ hãi đến nỗi đái luôn ra quần. Trang Ninh, ngươi biết giáo viên kia là ai không?”
Trang Ninh suy nghĩ hỗn loạn nhìn tôi. Tôi cúi đầu xuống trầm tư một lát. Là Đường Song Song nghĩ quẩn, hay là bị oán khí của Lý Hiểu Linh ảnh hưởng?
Nếu như là Lý Hiểu Linh… Oán khí của cô ta chẳng lẽ đã đến mức phất tay có thể giết người ư? Khâu miệng người ta vẫn chưa đủ, còn phải cho bọn họ treo cổ tự sát giống mình ư? Xem ra tôi nhất định phải ra tay diệt trừ cô ta. Nữ sinh kia lải nhải một hồi nhưng Trang Ninh vẫn không có phản ứng, nữ sinh kia bất mãn bĩu môi nói…
“Ngươi sao lại như vậy a, người ta nói với ngươi nhiều như vậy, ngươi lại không chút phản ứng. Được rồi, ta đi nói với người khác đây.”
Sau đó, cô ta đi lên lầu. Sau khi nữ sinh nọ rời đi, tôi vội hỏi Trang Ninh…
“Nạn nhân thứ hai bị khâu miệng là ai? Cũng là bạn cùng phòng của ngươi ư?”