Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 2


Phần 141

Tôi và Lý mặt rỗ ra khỏi nhà của Trương Khánh Hải, đóng cửa kỹ càng rồi hỏi:
“Có nên báo cảnh sát không? Thi thể cứ để đó cũng không phải là cách.”

Lý mặt rỗ trắng mắt liếc tôi một cái:

“Lo chuyện bao đồng đến nghiện rồi có phải không? Ngươi quan tâm làm gì, hắn không phải là từ trong đá sinh ra, có người nhà có bạn bè, đến lúc không liên hệ được với hắn, tự nhiên sẽ có người sốt ruột. Ngươi báo cảnh sát, cảnh sát hỏi tới chúng ta phải nói thế nào? Ngươi cũng đừng quên, có thể vào được, tất cả đều là dựa vào ta, ngươi muốn đại nghĩa diệt thân, tự tay tống ta vào tù?”

Tôi nói một câu, hắn đã lôi ra cả một đống đạo lý lớn. Tôi thở dài, vẫn quyết định bỏ đi. Ra khỏi khu đô thị, Triệu Võ Dương ngồi ở ven đường khoảng nửa giờ, nôn ra hai lần, sắc mặt xanh mét, trạng thái rất không tốt. Hắn yếu ớt nhìn tôi, thở hổn hển hỏi:





“Trương Khánh Hải cũng đã xảy ra chuyện, hơn nữa dường như hắn chết trước khi Tiết Bằng và Tiêu Tư Tư xảy ra chuyện, đây có phải là người đến Vô Diêm Thôn đều sẽ gặp bất trắc? Tiếp theo có thể nào đến lượt ta không?”

Tôi nhìn hắn lắc lắc đầu:

“Chuyện này hẳn là không liên quan gì đến ngươi.”

“Sao lại không liên quan đây?”

Triệu Võ Dương thất hồn lạc phách mà nói:

“Ta cũng đến Vô Diêm Thôn… Lúc trước ta không nên đi theo, đều tại ta!”

Hắn nói rồi tự tát vào mặt mình một cái. Cũng may hắn đã chịu kinh sợ, tay chân vô lực, một cái tát này nhẹ nhàng, không có nhiều sức lực. Lý mặt rỗ ở một bên phì cười:

“Ý gì đây? Tự hại mình a, nếu ngươi muốn bị đánh, ta có thể ra tay, đây là tặng miễn phí, không tính tiền.”

Lúc nào rồi mà hắn còn tâm tư nói giỡn.

Tôi đá hắn qua một bên đi, ngồi xổm xuống tận tình khuyên bảo Triệu Võ Dương:

“Sự tình không phức tạp như ngươi nghĩ, ngươi không nhìn ra sao? Sở dĩ Trương Khánh Hải, Tiết Bằng và Tiêu Tư Tư xảy ra chuyện, hoàn toàn là bởi vì bọn họ từng soi qua tấm gương kia.”

“Gương…”

Trong ánh mắt vẩn đục của Triệu Võ Dương rốt cuộc đã lộ ra một tia sáng.

Tôi gật đầu:

“Từ đầu tới cuối ngươi vẫn chưa soi qua tấm gương kia, cho nên sẽ không có chuyện gì. Nếu không, sao ngươi lại bình an nói chuyện trước mặt chúng ta được?”

Triệu Võ Dương rõ ràng nhẹ nhàng thở ra, như bắt được cọng rơm cứu mạng mà bắt lấy cánh tay tôi:

“Ngươi không gạt ta chứ?”

Tôi nhìn hắn cười cười:

“Ngươi không tin ta sao?”

“Ta tin, ta tin.”

Triệu Võ Dương không tự chủ được mà gật đầu, hai mắt đỏ lên:

“Chính là vì tin ngươi nên mới nói lại sự tình từ đầu đến cuối cho ngươi. Ta vẫn luôn tin ngươi…”

Lý mặt rỗ ở một bên hừ một tiếng:

“Nói cái gì đó, nhắc nhở ngươi một chút, lão tử mới là cao nhân.”

Tôi mặc kệ hắn, vỗ vai Triệu Võ Dương nói:

“Cho nên ngươi không cần lo lắng mình sẽ trở thành người bị hại tiếp theo.”

Triệu Võ Dương liên tục gật đầu:

“Ta an tâm rồi, chuyện này cũng nên chấm dứt đi thôi? Sau này ta sẽ không bao giờ đi du lịch nữa, cả đời này thành thành thật thật ở nhà, cách những chuyện nguy hiểm càng xa càng tốt.”

Sắc mặt tôi có chút ngưng trọng nhìn hắn một cái. Triệu Võ Dương sắc mặt khẽ biến:

“Sao vậy, có biến sao?”

Lúc hắn nói lời này, thanh âm rõ ràng run lên, có vẻ thập phần khẩn trương.

“Vừa rồi ta tìm trong phòng nhưng không thấy tấm gương kia đâu.”

Tôi không định giấu hắn, đúng sự thật mà nói:

“Tấm gương này quá nguy hiểm, nếu rơi vào tay người khác, rất có khả năng sẽ gây ra tai nạn lớn, cho nên nhất định phải tìm được nó.”

“Tìm gương?”

Triệu Võ Dương mơ màng hồ đồ nhìn tôi:

“Đi đâu tìm?”

“Nơi nó xuất hiện!”

Tôi trầm mặc nửa ngày mới nói. Triệu Võ Dương nhìn tôi bằng ánh mắt có ba chữ:

“Ngươi điên rồi.”

Tôi bình tĩnh phân tích:

“Nếu nó rơi vào tay người khác, người từng soi nó đều có khả năng sẽ bị lột bỏ da mặt, tấm gương này có thể mang đến tác hại vượt quá tưởng tượng của ngươi.”

Triệu Võ Dương chẹp miệng, nói một câu gì đó tôi không nghe rõ.

Tôi buồn cười nhìn hắn nói:

“Chuyện này tuy rằng là do Trương Khánh Hải, nhưng ngươi cũng đã tham dự vào. Ngươi tuy rằng sẽ không trở thành đối tượng trả thù của tấm gương, nhưng những người bị lột da mặt oán khí quá nặng, tuyệt đối sẽ không bỏ qua cho ngươi.”

Vốn dĩ Triệu Võ Dương đang kinh hoảng thất thố bị tôi hù dọa, lập tức hoảng sợ, khẩn trương nhìn tôi:

“Vậy làm sao bây giờ? Làm thế nào mới có thể tiêu trừ oán khí của bọn họ? Chuyện này thật sự không liên quan đến ta, ta… ta vô tội.”

Lý mặt rỗ ở xa xa vừa nhàn nhã hút thuốc vừa xen mồm vào nói:

“Kẻ đồng lõa đều cảm thấy chính mình vô tội.”

“Ta không phải đồng lõa.”

Triệu Võ Dương gần như hỏng mất mà nói:

“Lúc ấy ta ở phía xa, cái gì ta cũng không can dự.”

“Giờ nói cũng không có ý nghĩa, chúng ta mau nghĩ cách giải quyết chuyện này đi! Phương pháp tốt nhất chính là ngươi dẫn chúng ta đến Vô Diêm Thôn một chuyến.”

Tôi nói.

Triệu Võ Dương hoảng loạn mà nói:

“Còn phải về nơi đó? Tấm gương kia đã bị mang ra rồi, quay về đó có ích lợi gì? Nếu không… Hay là chúng ta quay lại nhà Trương Khánh Hải cẩn thận điều tra lại một lần đi, có lẽ là chúng ta đã bỏ qua nơi nào đó. Có lẽ trong nhà hắn có mật thất hoặc chỗ nào đó giấu kín.”

Triệu Võ Dương bắt đầu nói lung tung.

Lý mặt rỗ nhả xong khói thuốc, thò đầu qua nói:

“Ngươi cho rằng đây là phim điện ảnh ư? Còn có cái gì mà mật thất, đầu óc ngươi có phải bị rỉ sét rồi không?”

Tinh thần Triệu Võ Dương tựa như một cây cung đã kéo căng, tôi sợ hắn sẽ hỏng mất, nghe tiếng vội vàng đuổi Lý mặt rỗ qua một bên, tôi tiếp tục nói:

“Vừa rồi ngươi không phải nói là tin tưởng ta sao? Ngươi yên tâm, loại chuyện này ta đã trải qua nhiều, những chuyện đáng sợ hơn cũng đã gặp, ngươi không cần lo lắng, ta bảo vệ ngươi bình an.”

Có lẽ là do ngữ khí của tôi quá kiên định, hoặc là ánh hào quang nam chính của tôi quá mức cường đại, tóm lại Triệu Võ Dương sau khi nghe tôi nói thì đã bình tĩnh lại.

Tôi quyết định cho hắn thêm một liều thuốc kích thích:

“Hơn nữa không phải ngươi nói chính mình rất không có chủ kiến sao? Ngươi thật sự muốn cả đời đều sống một cách tầm thường như vậy? Có lẽ sau khi trải qua chuyện này, ngươi sẽ phát hiện chính mình có biến hóa đấy.”

Triệu Võ Dương nghĩ nghĩ, rốt cuộc kiên định gật đầu:

“Được, ta tin tưởng ngươi, ta đưa ngươi đi.”

Tôi lập tức lấy điện thoại tra thông tin vé máy bay, kết quả chuyến bay sớm nhất là sáng mai, hôm nay bất luận thế nào cũng không thể xuất phát.

Rất nhiều chuyện không phải sốt ruột là có thể giải quyết được, tôi đành phải nói với Triệu Võ Dương:

“Sáng mai chúng ta hẹn nhau ở sân bay…”

Không chờ tôi nói xong, Triệu Võ Dương đã vội vàng lắp bắp:

“Vậy… Cao nhân, đêm nay ta có thể ở ngủ trong tiệm của ngươi không?”

A? Tôi trợn mắt há hốc mồm nhìn hắn.

“Không phải là ta sợ hãi, là ta có chút lo lắng.”

Triệu Võ Dương lấy bừa một cái cớ. Lý mặt rỗ đúng lúc mà xen mồm vào:

“Được rồi, đừng giải thích. Ngươi đang sợ hãi, một nam tử hán mà can đảm còn không bằng cả đàn bà.”

Tôi thầm nghĩ tử trạng của Trương Khánh Hải quả thực có chút khủng bố, loại kinh nghiệm sa trường như tôi còn không chịu nổi, một đêm này Triệu Võ Dương còn không bị tra tấn đến phát điên ư? Thôi bỏ đi, cứu người cứu cho trót, đưa Phật đưa đến Tây Thiên, ai bảo tôi tâm địa thiện lương chứ? Tôi gật đầu:

“Được, nhưng cơm ngươi phải nấu.”

Triệu Võ Dương rất thống khoái mà đáp ứng. Vậy thì hay rồi, vốn dĩ Lý mặt rỗ là một cái thùng cơm, giờ lại thêm một người, lu gạo nhà tôi khẳng định sẽ phản đối! Đêm đó, Triệu Võ Dương ở trong tiệm ngủ một đêm, sáng hôm sau chúng tôi lên máy bay đến Sơn Đông.

Theo trí nhớ của Triệu Võ Dương, chúng tôi lại lên xe lửa, xe buýt, cuối cùng xuống xe ở một nơi hoang sơn dã lĩnh mà chim không thèm ị. Nhìn quanh bốn phía, hoàn toàn không có người ở. Lý mặt rỗ mắt choáng váng, chỉ vào Triệu Võ Dương nói:

“Ngươi không phải là bọn buôn người chứ? Trăm phương ngàn kế là muốn bán hai người trẻ tuổi anh tuấn tiêu sái chúng ta cho quả phụ ở sơn thôn, có phải không?”

Triệu Võ Dương sốt ruột mà nhìn quanh, hoàn toàn không để ý đến hắn. Tôi vỗ vai Lý mặt rỗ:

“Với diện mạo của ngươi, thực sự có quả phụ nào nhìn trúng ư?”

Tôi và Lý mặt rỗ đang trêu chọc nhau thì xa xa có một máy kéo đang đi tới. Triệu Võ Dương vội vàng lao tới nói với người trên máy kéo rằng chúng tôi muốn tới Vô Diêm Thôn và xin đi nhờ. Trên máy kéo đầy rơm, tài xế ngại phiền toái không muốn cho đi nhờ. Triệu Võ Dương vội vàng tháo đồng hồ trên cổ tay:

“Ngươi đưa chúng ta đi, cái này cho ngươi.”

Người kia lúc này mới vui vẻ đồng ý. Ở trên đường xóc nảy gần hai giờ, người kia đã dừng lại ở ven đường:

“Các ngươi theo hướng này mà đi! Ta không phải người thôn này, không thể đi vào bên trong.”

Lý mặt rỗ vừa nghe thấy, lập tức liền không vui:

“Sao ngươi lại nói chuyện không nghĩ gì cả thế, không phải đã nói sẽ đưa chúng ta tới Vô Diêm Thôn sao? Ngươi còn muốn cầm đồng hồ ư?”

Người kia khẩu khí vô cùng kiên định:

“Ngươi muốn cho thì cho, không cho ta cũng không cưỡng ép. Các ngươi xuống xe tự mình đi đi, dù sao ta cũng không vào Vô Diêm Thôn.”

Xem ra cái này thôn này nhất định có gì đó cổ quái! Tôi vội vàng nhét đồng hồ vào trong tay hắn:

“Đã thỏa thuận rồi, sao có thể lật lọng. Vị đại ca này vừa nhìn đã biết là người dễ nói chuyện, nếu không phải có tình huống đặc thù, tuyệt đối sẽ không thả chúng ta ở đây.”

Người kia nghe tôi nói như vậy, trên mặt hiện lên một nét ý cười:

“Lão đệ ngươi có chút ý tứ.”

Tôi thuận thế móc trong túi Lý mặt rỗ ra một điếu thuốc đưa qua. Người kia cũng không khách khí, châm lửa rồi cũng không vội đi, nói chuyện với tôi:

“Lão đệ, ta thấy các ngươi không giống người của Vô Diêm Thôn, đến đây làm gì vậy?”

Tôi cười nói:

“Chúng ta xem trên mạng thấy Vô Diêm Thôn là nơi thế ngoại đào nguyên, phong cảnh rất đẹp, trăm nghe không bằng một thấy, vừa lúc có ngày nghỉ, chúng ta liền tới đây đi tham quan.”

Nghe tôi nói vậy, người kia lập tức lộ ra vẻ mặt khinh thường:

“Phì! Vô Diêm Thôn là nơi chim không thèm ị, nào có phong cảnh gì a, các ngươi khẳng định là bị lừa rồi. Lão đệ, ta thấy ngươi trung hậu thì nói thật với ngươi, Vô Diêm Thôn này rất cổ quái.”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276 Phần 277 Phần 278 Phần 279 Phần 280 Phần 281 Phần 282 Phần 283 Phần 284 Phần 285 Phần 286 Phần 287 Phần 288 Phần 289 Phần 290 Phần 291 Phần 292 Phần 293 Phần 294 Phần 295 Phần 296 Phần 297

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng