Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 2


Phần 158

Lý mặt rỗ lúc này cũng từ dưới giường chui ra, nhưng lại không dám đối mặt với con dao lóc xương của nam nhân kia. Cũng may hành lang có tiếng bước chân, hẳn là người tuần tra trong bệnh viện! Nhìn bóng dáng người kia, tôi bỗng nhiên cảm thấy có chút không đúng, chỉ cảm thấy thân ảnh này rất quen thuộc, rồi lại cảm thấy kỳ quái. Tôi nhìn Lý mặt rỗ một cái, sau đó đột nhiên vung Thiên Lang Tiên, muốn quấn lấy tay đối phương, để Lý mặt rỗ nhào lên chế phục hắn. Không ngờ Thiên Lang Tiên vừa đánh lên người, hắn đã kêu thảm một tiếng té ngã, đồng thời trong không khí tản mát ra mùi thi xú nồng đậm.
Tôi mau chóng tiến lên, gỡ áo mưa ra, thình lình phát hiện hắn là Tống Trung! Đầu và thi thể của hắn bị người khác dùng kim châm nối lại với nhau, trên ngực dán một lá linh phù màu lam. Hiển nhiên thi thể Tống Trung đã bị người khác khống chế, nhưng hắn tới đây làm gì? Chẳng lẽ là muốn hãm hại chúng tôi? Nghĩ vậy tôi đột nhiên ý thức được sự việc không ổn, mau chóng khoác áo mưa lại cho hắn, sau đó chuẩn bị cùng Lý mặt rỗ đưa Tống Trung ra ngoài.

Kết quả chưa ra khỏi bệnh viện, đã thấy xung quanh ánh đèn lập loè.

“Không xong rồi, đây là muốn đẩy chúng ta vào hố lửa a! Camera đã ghi lại hắn vào trong phòng bệnh, sau đó thì hắn chết, chúng ta có miệng cũng không thể nói rõ được.”

Lý mặt rỗ hoảng loạn hỏi tôi phải làm sao bây giờ? Rốt cuộc lần này người tiếp xúc với chúng tôi chỉ có Dư Hoa, mà hắn thì đang hôn mê. Lúc lâm nguy, tôi linh cơ chợt động, cầm lấy điện thoại của Dư Hoa, tìm một số điện thoại có ghi chú là lãnh đạo rồi gọi tới. Tôi nghĩ, nếu là lãnh đạo viện bảo tàng Thẩm Dương, khẳng định sẽ biết tôi và Lý mặt rỗ.





Quả nhiên, vị lãnh đạo này nghe tôi nói xong thì trung khí mười phần nói:

“Tiểu tử yên tâm đi! Chúng ta sẽ không nghi oan người tốt, cũng tuyệt không buông tha kẻ xấu.”

Điện thoại vừa ngắt không lâu, dưới lầu xe cảnh sát rút đi. Tôi nhẹ nhàng thở ra, quay đầu nhìn Dư Hoa, bất đắc dĩ lắc đầu. Chỉ có thể chờ hắn tỉnh lại, bảo hắn suy đoán xem rốt cuộc là ai đang giả thần giả quỷ? Rốt cuộc tôi không hiểu biết gì đối với người của viện bảo tàng.

Không ngờ Dư Hoa còn chưa tỉnh lại, tôi đã nhận được điện thoại của vợ Tống Trung. Cô ta nói Tống Trung báo mộng cho cô ta, nói ở dưới sàn nhà ở đại sảnh viện bảo tàng có giấu tài liệu, những tài liệu này nhất định phải giao cho Dư Hoa.

“Tài liệu?”

Tôi nghĩ tới rất nhiều thứ. Nếu sau khi chết Tống Trung vẫn không thể bỏ qua mớ tài liệu mà hắn cất giấu thì mớ tài liệu đó có lẽ chính là nguyên nhân hắn phải chết. Có lẽ, kẻ giết bọn họ đúng là một nhân vật lớn của viện bảo tàng. Kẻ đó lúc này khẳng định cũng đang toàn lực tìm kiếm tài liệu, thời gian cấp bách tôi không thể nói rõ với Lý mặt rỗ, dặn hắn bảo vệ Dư Hoa rồi một mình rời đi.

Khi tới cửa viện bảo tàng Thẩm Dương, tôi phát hiện nhân viên trực ban lúc trước rời đi đã trở lại. Bọn họ nào có dáng vẻ lười biếng? Tất cả đều cảnh giác, sẵn sàng ứng biến. Xem ra tôi nghĩ không sai, vấn đề nhất định là ở nội bộ. Cửa chính không vào được, tôi đành phải từ tường vây phía sau mà vào, không ngờ bên trong cũng có người gác, tôi đành phải dụ hắn đi nơi khác. Có thể là nhân viên này không dám tới gần chỗ xảy ra việc quỷ ám, cho nên tôi dễ dàng tới được đại sảnh nơi có danh sách vũ khí.

Xung quanh vẫn im ắng, thậm chí không có cả động tĩnh của âm linh. Đây không phải là điều tốt. Nhưng tôi không nghĩ nhiều, lớn gan bật đèn ở đại sảnh, sau đó quỳ rạp trên mặt đất gõ từng viên gạch trên sàn nhà. Tống Trung nói tài liệu giấu dưới sàn nhà, tôi nghĩ ở đây khẳng định sẽ có một viên gạch rỗng. Nhưng tôi tất cả gạch trên sàn lại không thấy gì cả.

“Chẳng lẽ là vợ Tống Trung nghe lầm?”

Tôi nghĩ thầm, mau chóng gọi lại cho cô ta, kết quả chuông reo rất lâu vẫn không có ai nghe máy.

Lúc này, ánh đèn trên đầu tôi phụt một tiếng tắt ngấm, trước mắt tôi biến thành màu đen. Không đợi tôi kịp phản ứng, xung quanh nổi lên âm phong, âm khí cường đại đã hình thành một lốc xoáy cao hai mét, trong khoảnh khắc đã vây quanh người tôi. Tôi vội vàng múa Thiên Lang Tiên phòng thủ, sau đó lui về phía sau vài bước, giờ phút này tôi không mang theo đồ nghề gì, trong tay chỉ có Thiên Lang Tiên, cũng không biết có thể chống đỡ được không?

Bị tôi ngăn cản, lốc xoáy dần dần hóa thành một đạo hắc ảnh, chậm rãi hiện lên trước mặt tôi. Tôi tập trung nhìn lại, hắc ảnh cao lớn cường tráng, sắc mặt dữ tợn, mặc một thân trang phục tướng quân Quốc Dân Đảng, không phải Dương Vũ Đình thì là ai? Không đợi hắn mở miệng, tôi vội vàng cúi đầu khom người vái một vái, cung kính hô một tiếng Dương tướng quân. Đây không phải là để xin tha, mà là xuất phát từ nội tâm tôn kính.

Vốn dĩ Dương Vũ Đình định ra tay với tôi, sau khi nghe xong tựa hồ vô cùng vui vẻ, lệ khí lập tức giảm đi rất nhiều. Xem ra hắn không phải là loại cứng mềm đều không ăn, tôi nhẹ nhàng thở ra nói:

“Dương tướng quân ngài có tâm nguyện gì, cứ việc nói cho ta, ta nhất định sẽ nghĩ cách giúp ngài hoàn thành.”

“Ngươi có thể giúp ta được gì? Có thể giúp ta thực hiện khát vọng sao?”

Dương Vũ Đình đỏ mắt hỏi.

“Học Lương vẫn là đứa trẻ nít, ta toàn tâm toàn ý phụ tá hắn, giúp hắn kế thừa gia nghiệp đại soái. Không ngờ rằng hắn lại vì một nữ gián điệp Nhật Bản thổi nhẹ bên gối đã hạ sát thủ với ta! Đứa nhỏ này thật là không thể cứu được nữa, hắn như vậy sao có thể thủ vững Đông Bắc? Sao có thể không làm đại soái trên trời linh thiêng phải thất vọng đây.”

Thanh quan khó quản việc gia đình, huống chi đã qua gần một thế kỷ. Việc Trương Học Lương giết Dương Vũ Đình, đến nay vẫn chưa có định luận của lịch sử. Nhưng đại đa số chuyên gia đều biết, Dương Vũ Đình không nên bị giết, giết Dương Vũ Đình chẳng khác nào hổ tự nhổ nanh, từ đó người Nhật không còn sợ quân Đông Bắc. Tôi yên lặng nghe lời bi thống của hắn, phát hiện hắn cũng không nói về bản thân, chỉ là ai thán về quốc gia hưng vong. Xem ra hắn tuy đã chết nhưng vẫn quyến luyến không quên dân tộc Trung Hoa!

Tôi xoa mặt, cẩn thận khuyên nhủ:

“Dương tướng quân ngài yên tâm đi! Hiện giờ người Nhật Bản sớm bị đuổi đi, Trung Quốc cũng không còn là Trung Quốc trước kia, hiện giờ Trung Quốc phồn vinh phú cường, đã xếp hàng đầu trên thế giới, rốt cuộc đã không còn ai dám khi dễ chúng ta!”

“Đúng vậy, hiện giờ so với lúc trước đã tốt hơn nhiều.”

“Vậy ngài…”

Tôi chưa nói hết lời, nhưng ý tứ rất rõ ràng. Nếu hắn cũng cảm thấy quốc gia hiện giờ phát triển không tồi, vì sao còn phải làm ra chuyện này.

“Đúng vậy, tại sao ta lại xuất hiện?”

Dương Vũ Đình đột nhiên có chút không thể hiểu được, hỏi tôi có biết hắn đã làm gì không. Nhìn bộ dạng ngây ngô của hắn, tôi kể lại tất cả cho hắn. Hắn nghe xong thì nổi giận đùng đùng nói chính mình căn bản không hề giết người, thậm chí nghe tin Tống Trung đã chết, còn nổi trận lôi đình, nói hắn sao có thể giết đồng hương? Lúc này tôi mới nhớ ra, Tống Trung là người của Xà Sơn Câu thôn, Dương Vũ Đình cũng là người ở đó. Khó trách ngôi mộ ở đó oán khí ngút trời, hóa ra cũng có phần mộ của Dương Vũ Đình.

“Xem ra ta đoán không sai, mấy gã bảo vệ đó đều bị người khác giết chết, sau đó vu oan cho ngài.”

Tôi nói. Kẻ phía sau màn hạ độc thủ chính là muốn mượn chuyện quỷ ám để giết chết năm kẻ phát hiện ra bí mật của mình. Sau đó lại để tôi đến xử lý, thay hắn thu phục Dương Vũ Đình. Như vậy, Dương Vũ Đình thật sự là bị oan ức! Nghĩ vậy, tôi liền hỏi Dương Vũ Đình có biết mấy gã bảo vệ trước kia có giấu thứ gì ở đại sảnh hay không?

Rốt cuộc thì hắn cũng là âm linh, ở đại sảnh dù chỉ là gió thổi cỏ lay cũng không tránh được ánh mắt của hắn. Nếu Tống Trung thật sự giấu tài liệu ở đây thì khẳng định sẽ bị Dương Vũ Đình phát hiện. Không ngờ Dương Vũ Đình nghĩ nghĩ rồi lắc đầu. Đây là sao? Tôi lại gọi điện cho vợ Tống Trung, lần này rất nhanh đã có người bắt máy. Nhưng không chờ tôi mở miệng thì vợ Tống Trung đã khóc lóc. Cô ta vừa khóc vừa nói:

“Cao nhân, thực xin lỗi! Là ta bị ép, vừa rồi có người vào nhà ta, bắt ta lừa ngươi vào viện bảo tàng, nếu ta không làm theo, bọn họ sẽ giết con ta, ô ô ô…”

“Mẹ nó!”

Tôi nghe xong nhịn không được mắng, sự tình đã rõ ràng, ở đây căn bản là không có tài liệu gì cả. Hung thủ lừa tôi đến đây có mục đích gì? Là muốn cho Dương Vũ Đình và tôi đồng quy vu tận, hay là muốn dụ tôi đi để hắn dễ dàng giết chết Dư Hoa?

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276 Phần 277 Phần 278 Phần 279 Phần 280 Phần 281 Phần 282 Phần 283 Phần 284 Phần 285 Phần 286 Phần 287 Phần 288 Phần 289 Phần 290 Phần 291 Phần 292 Phần 293 Phần 294 Phần 295 Phần 296 Phần 297

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng