Phần 198
Những người này tựa hồ rất kiêng kị Paolo, hắc y nhân cầm đầu tức giận nói:
“Ngươi thật sự muốn nhúng tay vào việc của Long Tuyền Sơn Trang chúng ta? Đã nghĩ tới hậu quả chưa?”
“Ba người các ngươi, có thể rời đi rồi.”
Paolo căn bản không để ý tới hắn, nhìn Như Tuyết và Lý mặt rỗ rồi khinh thường vẫy tay nói. Tôi nghe xong mà nhiệt huyết trào dâng, có cảm giác máu nóng dâng tràn như khi xem phim điện ảnh Âu Mỹ vậy.
Ba người kia nghe xong tựa hồ rất phẫn nộ, trừng mắt nhìn Paolo như hổ rình mồi, tựa hồ muốn động thủ. Lúc này Paolo vung quyền trượng, trong miệng niệm gì đó, sau đó tôi chỉ thấy nhiệt độ chợt hạ thấp rất nhanh, hơn nữa từ trong ánh mắt của ba hắc y nhân không khó nhận ra phía sau chúng tôi có thứ gì đó. Tôi vừa định quay đầu nhìn xem là thứ gì thì Mark đã ngăn lại, nhìn tôi lắc đầu. Tôi đành phải từ bỏ suy nghĩ này, nhìn chằm chằm vào mấy hắc y nhân, chỉ thấy bọn họ đứng đó do dự cả nửa ngày mới không cam lòng chắp tay với Paolo, sau đó vội vàng từ phía sau giáo đường rời đi.
Sau khi bọn họ rời đi tôi mau chóng tiến lên tới cởi trói cho Như Tuyết, thấy cô ta không bị thương, lập tức thở ra một hơi thật dài. Tiếp đó đánh thức Lý mặt rỗ, vừa hỏi thì biết hắn chỉ là bị đánh hôn mê, những người kia cũng không làm hắn bị thương. Tôi không rõ vì sao bọn họ lại đánh hạ đám Như Tuyết ở đây nên dò hỏi Paolo. Vừa rồi ông ta xuất thủ tay đã chứng minh thực lực bản thân, khẳng định là có thể giúp đỡ tôi.
Paolo nghe xong cũng không nói, mà nhìn quanh, khi ông ta nhìn đến nóc nhà thì hít một hơi khí lạnh, tôi và Mark cũng mau chóng nhìn theo, thình lình phát hiện trên đó treo một nữ thi tóc vàng quyến rũ, theo gió thổi mà không ngừng phiêu diêu. Tôi lấy đèn pin cẩn thận soi tới, phát hiện đó là một cái thây khô, ngoại trừ tóc ra thì các bộ phận khác đều đã khô quắt, quần áo trên người cũng đã hư thối phai màu, nhìn qua thập phần ghê tởm. Tôi chú ý thấy quần áo của nữ thi có chút quen mắt, cẩn thận nghĩ lại thì đây chẳng phải là y phục cổ điển của nữ quỷ sao? Chẳng lẽ đây là xác chết của nữ quỷ nhạc công chơi đàn vĩ cầm?
“Cha, đây là chuyện gì?”
Mark nhìn Paolo, thanh âm run rẩy hỏi:
“Thi thể của cô ta sao lại ở đây?”
Tôi nhìn người rất chuẩn, Mark là loại người bất luận gặp chuyện gì đều bình tĩnh, thuộc về loại tính cách không màng hơn thua. Nhưng nữ thi này lại khiến hắn thất thố như thế, lòng tôi không khỏi trầm xuống.
“Xem ra mục đích của đám người phương Đông này không chỉ là muốn làm hại Trương, bọn họ muốn đánh thức ma quỷ! Bọn họ điên rồi sao?”
Paolo phẫn nộ nói, sau đó vội vã đưa chúng tôi rời khỏi U Linh Cổ Bảo.
Sau khi trở về khách sạn, Paolo bảo Mark cùng chúng tôi đợi ở khách sạn, còn ông ta đi chuẩn bị một ít đồ vật, cũng dặn chúng tôi trước khi hắn trở về tuyệt đối không được phép ra khỏi cửa. Tôi mới biết khách sạn chúng tôi ở là của nhà bọn họ mở, lúc trước còn tưởng rằng Mark là người phục vụ, thì ra người ta là thái tử gia của nơi này…
“Mark, có thể nói rõ cho ta chuyện về nữ thi kia không? Lời cha ngươi nói ta không hiểu lắm.”
Khi Paolo vừa đi, tôi đã gấp đến không chờ nổi hỏi. Mark gật đầu, kể lại cho tôi.
Cái gọi là ma quỷ của người phương Tây so với âm linh của chúng tôi về bản chất là giống nhau, đều thuộc về linh thể. Điều khác nhau chính là âm linh có thể bị cao nhân khống chế, mà ma quỷ lại không chịu ước thúc, tự thân không có ý thức, mục đích chỉ có một, đó chính là giết sạch người và sinh vật sống xung quanh, bởi vậy người phương Tây rất thống hận ma quỷ! Năm đó trước khi chết Paganini đã thẳng thắn nói ra tội trạng của mình, liền có người hảo tâm an táng cho người yêu của Paganini, cũng đặt cây đàn dùng ruột làm thành dây đàn kia trong quan tài, hy vọng nàng có thể sớm siêu thoát, được lên thiên đường.
Đáng tiếc nữ quỷ quá bi thương, thật lâu sau vẫn không muốn rời đi. Bản tính của quỷ khiến nàng đi hại người, nhưng nàng lại có bản chất thiện lương nên không giết người. Paolo sở dĩ mở khách sạn ở đây, chính là muốn khắc chế U Linh Cổ Bảo, cứu giúp những người bị nữ quỷ làm hại, giữa hai bên mơ hồ cũng coi như có sự ăn ý. Nhưng hiện giờ kẻ thần bí đã đào thi thể của nữ quỷ treo ngược trong giáo đường, điều này sẽ khiến hồn phách nữ quỷ phẫn nộ, rất dễ làm thi thể và âm linh hợp nhất, hơn nữa lại có âm khí ở cổ bảo phụ trợ, cuối cùng hóa thành ma quỷ.
Mà kẻ thần bí lại ném Lý mặt rỗ và Như Tuyết vào trong, là muốn cho nữ quỷ hấp thu hồn phách của bọn họ, mau chóng thành hình! Tôi nghe Mark nói xong thì trong lòng vừa hận vừa sợ, hận chính là bọn họ dám nuôi dưỡng ma quỷ lục thân bất nhận, sợ chính là kẻ địch của chúng tôi lại điên cuồng như thế.
“Trương, ngươi đắc tội loại người như vậy, chỉ sợ phiền toái lớn rồi…”
Mark vỗ vai tôi nói. Tôi nghe xong không khỏi đau đầu, đồng thời trong lòng đã xác định mấy hắc y nhân này quả thực đến từ Long Tuyền Sơn Trang.
Đối với tôi, địch nhân vừa điên cuồng lại có thực lực khổng lồ như thế chỉ có bọn họ. Nói chuyện xong đã 3 giờ sáng, tôi và Lý mặt rỗ đỡ Như Tuyết lên lầu, cô ta đối với tôi vẫn còn khách khí, nhưng đối với Lý mặt rỗ lại lạnh nhạt. Xem ra vì bị Lý mặt rỗ hiểu lầm mà Như Tuyết vẫn còn giận dữ, điều này tôi không giúp được, chỉ có thể xem bản lĩnh dỗ dành của Lý mặt rỗ thôi. Sau khi bọn họ về phòng, tôi trở lại phòng mình, Tiểu Nguyệt đã ngủ rồi, trên tay còn cầm điện thoại. Tôi nhìn thì thấy điện thoại đang bật mấy bức ảnh bốn người chúng tôi đi du ngoạn. Tôi không khỏi đau lòng, ôm nàng vào lòng.
“Huynh về rồi?”
Tiểu Nguyệt đột nhiên run rẩy một chút rồi tỉnh lại, nàng thấy tôi cũng không quá vui vẻ, ngược lại ảm đạm hỏi:
“Như Tuyết thế nào rồi?”
“Ngốc ạ, tất cả đã qua rồi.”
Tôi ôm chặt nàng, kể lại tất cả. Tiểu Nguyệt nghe xong trên mặt lập tức hiện lên nét cười, sự lo lắng lúc trước đã không còn, cười hắc hắc nói:
“Muội biết Như Tuyết sẽ không phản bội mọi người.”
“Mau ngủ đi! Ngày mai còn phải về nước.”
Xét tình huống trước mắt, trước khi giải quyết nữ quỷ thì tôi và Lý mặt rỗ không thể rời đi, rốt cuộc thì Paolo vì giúp chúng tôi mới nhúng tay vào việc này, nhưng tôi sợ hai cô gái sẽ gặp nguy hiểm nên chuẩn bị để các nàng về nước trước. Tiểu Nguyệt tuy rằng không muốn bỏ lại chúng tôi, nhưng vẫn hiểu chuyện mà đồng ý đi. Khi Tiểu Nguyệt ngủ say tôi cùng Lý mặt rỗ xuống lầu, không bao lâu sau Paolo đã trở lại, trên tay trừ quyền trượng còn có một tấm gương đồng cùng một bức tượng nửa người của Paganini.
Trên đường nhỏ tới U Linh Cổ Bảo, Paolo nói với chúng tôi, ông ta muốn dùng tượng Paganini để hấp dẫn hồn phách nữ quỷ, sau đó nhân cơ hội bò lên xà nhà gỡ thi thể xuống. Chỉ cần thi thể và hồn phách bị tách ra, âm mưu nuôi dưỡng ma quỷ của hắc y nhân sẽ tự sụp đổ! Nhưng nữ quỷ đã có tu vi mấy trăm năm, chỉ dựa vào một bức tượng Paganini chỉ sợ không lừa được, cho nên cần phải có người một tay cầm gương đồng, một tay ôm bức tượng, soi thân mình và bức tượng vào trong gương.
Gương vốn thuần âm, đặc biệt là loại gương đồng thời Trung cổ, người sống chỉ cần soi gương sẽ lưu lại hơi thở linh hồn của chính mình, nữ quỷ sẽ ngộ nhận đó là hồn phách của Paganini. Nhưng nếu sai sót sẽ thập phần nguy hiểm, nữ quỷ hiện giờ đã sắp trở thành ma quỷ, lệ khí bạo tăng, vạn nhất tránh không kịp rất có khả năng sẽ chết. Vốn dĩ tôi và Lý mặt rỗ đều muốn làm việc này, không ngờ Paolo lại để Mark làm người cầm gương.
Bởi vì tôi và Lý mặt rỗ không biết tiếng Ý, khi nói chuyện với nữ quỷ sẽ lộ tẩy, cho nên chỉ có thể nghe theo Paolo. Sau khi tiến vào U Linh Cổ Bảo, Paolo liền dùng quần áo bọc bức tượng Paganini lại, sau đó lấy từ phía sau một cái thang sắt rỉ sét loang lỗ đặt ở phía dưới, Paolo chậm rãi leo lên, tôi và Lý mặt rỗ vội vàng giúp ông ta. Mark cũng mau chóng lấy ra bức tượng Paganini, rất nhanh đã có một cỗ âm phong từ phía căn phòng đằng sau thổi tới.
Thân ảnh nữ quỷ đã xuất hiện trên đài diễn thuyết, khi tôi thấy rõ gương mặt cô ta thì không khỏi hít một hơi khí lạnh, đúng như Paolo nói, gương mặt nữ quỷ đã biến thành màu xanh mét, lông mày biến thành màu tím, môi đỏ tươi! Cô ta nhìn thấy tôi thì trên mặt lộ ra một tia hồ nghi, ngay sau đó lại nhìn Paolo đang trèo lên, thấy chúng tôi muốn gỡ thi thể xuống, nữ quỷ lập tức nổi trận lôi đình, há miệng đầy răng nanh nhào về phía chúng tôi.
Tất cả xảy ra quá nhanh, không chờ Mark phản ứng, nữ quỷ đã đến trước mặt chúng tôi, cái khó ló cái khôn tôi cầm quyền trượng của Paolo đánh về phía cô ta, nữ quỷ bị bắn ra vài mét, nhưng quyền trượng đã gãy thành hai đoạn, hổ khẩu của tôi cũng bị rách tả tơi, máu tươi chảy đầy tay. Cũng may Mark đã kịp phản ứng, chỉ nghe anh ta dùng tiếng Ý nói gì đó, nữ quỷ vốn đang căm tức nhìn tôi đột nhiên nhìn về phía anh ta.
Nhìn thấy tượng Paganini, nữ quỷ lộ ra nét dữ tợn chưa từng thấy, cách vài mét tôi vẫn có thể cảm giác được oán khí xung thiên! Nhưng nữ quỷ cũng không lập tức tiến lên, mà là đứng tại chỗ chần chừ. Mark thấy đã đến lúc, lập tức giơ gương đồng chiếu lên người, mặt gương mơ hồ xuất hiện cái đầu của Paganini sinh động như thật. Nữ quỷ thấy thế không còn do dự, kêu to vọt tới!