Phần 221
Nghe Nhất Sơ nói như vậy, tôi hỏi hắn bạch y thiếu niên không phải là người vậy là gì? Nhất Sơ lắc đầu nói:
“Không rõ ràng lắm, có thể là yêu quái, hơn nữa tu vi không thấp.”
Trong văn hóa Nhật Bản, yêu quái rất thịnh hành, lưu truyền không ít truyền thuyết, nhưng tôi không ngờ ở nơi thành thị cũng gặp được yêu quái. Chúng tôi ngồi xuống nhìn chằm chằm vào bạch y thiếu niên, không bao lâu sau một nữ nhân mặc váy bó sát đi đến trước mặt đại thúc hói đầu khom người.
Cô ta nhìn qua tầm hơn 30 tuổi, tuy không trẻ như những cô gái khác nhưng chỉ giơ tay nhấc chân cũng có phong vận đặc biệt, dáng người trước lồi sau vểnh, dưới váy lộ ra cặp giò trắng đầy đặn, thập phần bốc lửa. Đại thúc hói đầu lập tức bảo nữ tiếp viên bên cạnh nhường chỗ, để nữ nhân kia rót rượu, hai người hàn huyên trò chuyện. Tôi hỏi Tiểu Cao kia nữ nhân kia là ai, hắn đã uống khá nhiều, đẩy đẩy mắt kính, nói:
“Ai da, đó chính là mỹ nữ đầu bảng của hộp đêm này, Imai Mei (Lệnh Tỉnh Nha Y) tiểu thư, khách muốn hẹn cô ta phải đặt trước mấy tháng, trừ phi là đại nhân vật có mặt mũi tới mới tự mình tiếp.”
Nói vậy, đại thúc hói đầu có lai lịch không nhỏ.
Tiểu Cao sắc mặt mê man nhìn Mei trong chốc lát, sau đó lại cùng Lý mặt rỗ và mấy muội tử chơi trò gieo xúc xắc uống rượu… Đại thúc hói đầu cho 2 tiếp viên nọ một ít tiền bo đuổi họ đi, lúc này bạch y thiếu niên cầm một cái ly rỗng, nhổ vào trong một ngụm nước bọt, từ dưới bàn đưa cho đại thúc hói đầu, động tác này bị tôi nhìn rõ. Đại thúc hói đầu dùng cái ly này rót rượu, mời Mei uống, Mei từ chối vài lần, cuối cùng vẫn uống một nửa.
“Tiểu tử đó đang thi triển yêu thuật!”
Nhất Sơ lạnh lùng nói.
Tôi hỏi Tiểu Cao:
“Mấy cô nương ở đây có thể gọi ra ngoài qua đêm không?”
Tiểu Cao cho rằng tôi muốn đưa ai đó đi khách sạn, vội vàng lắc đầu:
“Không được không được, ở đây không cung cấp dịch vụ này, ngươi ngàn vạn lần đừng làm bậy, vạn nhất bị phát hiện ta sẽ bị xếp vào danh sách đen…”
Lý mặt rỗ nói:
“Trương gia tiểu ca, ta còn tưởng ngươi là người đứng đắn, mới quen vài phút đã muốn gọi lên phòng, bội phục bội phục!”
Tôi mặc kệ 2 con ma men này, nói với Nhất Sơ:
“Có thể là mị thuật gì đó không? Đại thúc hói đầu kia muốn ngủ với mỹ nữ đầu bảng nơi này, cho nên mời yêu quái tới giúp.”
Nhất Sơ gật đầu. Nếu thật sự là có chuyện này, chúng tôi cũng không cần phải can thiệp, bởi vì chúng tôi không có nghĩa vụ đó. Mei uống rượu xong cũng không có gì dị thường xảy ra, cô ta đứng dậy cáo từ. Bạch y thiếu niên chú ý tới chúng tôi, nhìn chúng tôi quỷ dị cười cười, đứng dậy đi toilet.
“Cửu Lân, mau nhìn hắn.”
Nhất Sơ nói. Ở đây ánh sáng tối tăm, bóng của thiếu niên trên mặt đất rất mờ, tôi thấy sau cái bóng có một cái đuôi thật dài, như con rắn, trên đầu cái bóng còn có một đôi tai rất lớn hình tam giác.
“Hắn là hồ ly tinh!”
Tôi kinh ngạc nói. Lúc này lại có một đám người tới, là một đám sắc nam nhân sắc mặt âm trầm mặc vest đen, ai cũng đeo kính râm, người đi đầu ngậm điếu xì gà, trên mắt phải có một vết sẹo thật dài, cổ đeo dây xích vàng, bộ dáng hung thần ác sát.
Bà cô quản lý nhanh chóng tới đón, mặt tươi cười, nhiệt tình đưa bọn họ vào bàn, tôi hỏi Tiểu Cao những người đó là ai? Hắn nói đó là Yamaguchi gumi (Sơn Khẩu Tổ), cũng chính là xã hội đen ở Nhật Bản. Ở Nhật xã hội đen là hợp pháp, có mối làm ăn riêng, tỷ như cho vay nặng lãi, mở hộp đêm, đầu tư điện ảnh gì gì đó, so với người dân bình thường thì nước sông không phạm nước giếng, xem như là một đại kỳ quan của xã hội Nhật Bản. Bọn họ ngồi xuống không lâu lập tức có tiếp viên tới tiếp rượu, một lát sau Mei cũng tới, khom lưng ngồi xuống bên cạnh lão đại.
Xã hội đen tuy rằng rất hung ác, nhưng cũng có quy củ, không động tay động chân với mấy em gái, so với những gì trong TV thì hoàn toàn khác nhau. Nhất Sơ đột nhiên không lên tiếng mà đi về phía bọn họ, đám tiểu đệ phát hiện thấy một nam nhân đeo kiếm đi tới, lập tức cảnh giác, Tiểu Cao sợ tới mức tỉnh cả rượu, nhanh chóng đuổi theo cản Nhất Sơ lại, tôi cũng đi tới.
“Ca, ca, mau trở lại, bọn họ đều mang dao cả!”
Tiểu Cao liều mạng mà kêu lên.
Đúng lúc này, hai mắt Mei ngước lên, tròng mắt đã biến thành một màu trắng bệch, đột nhiên nắm lấy con dao gọt hoa quả đâm về phía cổ của tên lão đại xã hội đen. Lão đại phản ứng cũng nhanh, đưa tay ra chắn, dao gọt hoa quả đâm vào cổ tay hắn, hắn đau đớn kêu to oa oa. Các tiểu đệ thấy thế, tất cả đều rút dao găm ra, Mei đá cái bàn, cái bàn bay tới nện lên người mấy tên tiểu đệ, sức lực lớn đến kinh người. Mei giơ con dao gọt hoa quả tiếp tục đâm về phía lão đại, lão đại chật vật ôm cánh tay bị thương, vừa chạy vừa cầu cứu, toàn bộ nơi này như nổ tung. Mấy vị khách đứng lên nhìn về phía bên này, trên sân khấu đang chơi nhạc cũng ngừng lại.
Mei xé cái váy ngắn vướng víu, lộ ra cặp đùi tuyết trắng, động tác nhanh nhẹn mà dẫm lên ghế sô pha, một đường đuổi giết tên lão đại, khi nàng đi qua chúng tôi, Nhất Sơ đột nhiên rút kiếm chém tới. Nàng nhảy về phía sau tránh đi, lúc hạ xuống đất thì chống một tay lên mặt đất, hung ác mà gầm rống, thần thái và động tác hoàn toàn giống một con dã thú. Sau đó cô ta lại gào rống một tiếng, đâm tới Nhất Sơ mấy đao, Nhất Sơ không nhanh không chậm bổ kiếm xuống, Mei dùng dao ngăn lại, lập tức tia lửa chói mắt bắn ra.
“Cửu Lân, nghĩ cách giải trừ chú thuật trên người nàng!”
Nhất Sơ vừa chống đỡ vừa hô.
Tôi móc ra một lá Địa Tạng Vương Bồ Tát Phù, chỉ là hai người họ cứ ngươi tới ta lui, nhìn hoa cả mắt, căn bản không thể nào hạ thủ. Lúc này Lý mặt rỗ chạy tới, hắn sợ đến tỉnh cả rượu, hỏi tôi rốt cuộc là chuyện như thế nào? Tôi bảo hắn vào nhà vệ sinh nhìn xem, nếu thấy một bạch y thiếu niên thì nghĩ mọi cách ngăn cản hắn thi pháp.
“Ngăn cản thế nào?”
Lý mặt rỗ vẻ mặt mờ mịt hỏi.
“Ngươi có muối không? Ném lên người hắn, nếu thật sự không được thì phun nước tiểu.”
“Được… Được!”
Lý mặt rỗ liên tục gật đầu nhảy vào nhà vệ sinh, Nhất Sơ đột nhiên bảo chúng tôi tránh ra, chỉ thấy Mei đang cầm một cái bàn đập xuống, liều mạng công kích hắn. Nhất Sơ không phải đánh không lại, chỉ là sợ làm tổn thương đến mạng người nên không ra tay tàn nhẫn, tình thế vô cùng bị động. Đám xã hội đen cũng bị tình cảnh này làm kinh sợ, vây quanh bên ngoài mà nhìn, lưỡng lự không biết có nên xông tới giúp hay không?
Hai người giao thủ 3…
4 phút, Nhất Sơ đột nhiên bắt được cánh tay của Mei, tôi vừa thấy có cơ hội, nhanh chóng từ phía sau ôm chặt cô ta, dán Địa Tạng Vương Bồ Tát Phù lên trán cô ta. Mei như bị điện giật, thân thể nghiêng về phía sau, cổ giật mạnh một cái, cuối cùng té xỉu trên mặt đất.
“Bakayaro!”
Tên lão đại thấy cô ta bị chế phục, đoạt lấy một con dao trong tay một tên tiểu đệ, hùng hổ xông tới.
Hắn vừa tới gần đã bị một thanh kiếm sắc bén ngăn lại, thiếu chút nữa cắt trúng yết hầu, Nhất Sơ cầm kiếm, lạnh lùng nói:
“Nữ nhân này bị yêu thuật khống chế, kẻ muốn giết ngươi không phải là cô ta…”
Tiểu Cao nhanh chóng ở một bên phiên dịch, lão đại chớp chớp mắt, trả lời một câu, Tiểu Cao phiên dịch cho chúng tôi nghe.
“Saito (Trai Đằng) tiên sinh nói, các ngươi có vẻ rất có bản lĩnh, chỉ cần có thể giúp hắn tìm được hung phạm, hắn có thể trả một khoản tiền lớn.”
“Sao ngươi biết tên hắn là Saito?”
Tôi hỏi.
Tiểu Cao chỉ vào ngực đối phương, thì ra trên ngực áo tên lão đại có huy chương viết hai chữ Hán “Trai Đằng”, Tiểu Cao nói đối phương là thủ lĩnh của băng nhóm chuyên cho vay nặng lãi, nổi tiếng tàn nhẫn ở vùng này. Tôi thật sự không muốn bán mạng cho một tên xã hội đen Nhật Bản, hơn nữa vừa rồi khi hỗn loạn, đại thúc hói đầu kia đã chạy trốn, liền nói với Tiểu Cao:
“Ngươi nói cho hắn biết, chúng ta chỉ tới đây du lịch, không muốn quản chuyện này.”
Tiểu Cao phiên dịch lời này xong, Saito nhíu mày, nói mấy câu gì đó, tôi tuy rằng nghe không hiểu, nhưng câu “Bakayaro” thì vẫn nghe được, khẳng định không phải lời gì hay. Tôi hỏi Tiểu Cao đối phương nói cái gì, Tiểu Cao lau mồ hôi lạnh nói:
“Saito tiên sinh nói, nếu các ngươi biết nữ nhân này bị yêu thuật khống chế, vậy khẳng định biết nội tình gì đó! Tốt nhất ngoan ngoãn hợp tác, bằng không hắn có mấy chục loại thủ đoạn đối phó các ngươi!”