Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 2

Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 2


Phần 273

Trong mắt Thẩm Hạo Nhiên hiện lên một tia sợ hãi, nhưng cuối cùng vẫn cắn răng tiếp tục nói. Sau đó hắn và Tranh Tử nửa đêm tỉnh lại, bởi vì qua men say, hai người phát hiện đang ở nhà ma thì có chút sợ hãi, lúc ấy liền chuẩn bị rời đi. Nhưng khi đứng dậy phát hiện cả hai đều trần truồng, Thẩm Hạo Nhiên lập tức lại có cảm giác, hai tay lập tức trộm đào, sau đó hai người hoàn toàn quên mất sợ hãi.
Thẩm Hạo Nhiên đột nhiên cuồng loạn, đôi tay theo bản năng mà giằng xé.

“Nhưng bức họa kia vì sao lại ở đây?”

Tôi hỏi. Thẩm Hạo Nhiên nói với tôi, lúc ấy bọn họ đang trong lúc ngọt ngào, tay Tranh Tử lại không cẩn thận đụng phải một vật, bắt được mới phát hiện ra là bức họa của người bạn đó. Bởi vì không bật đèn, cho nên bọn họ cũng không biết tranh vẽ cái gì. Tranh Tử còn nói giỡn nếu là bút tích của Lý Dục thì bọn họ đã phát tài rồi.

Thẩm Hạo Nhiên lúc ấy cũng không biết ma xui quỷ khiến thế nào mà mở bức họa ra, khiếp sợ nhìn thấy trong tranh có một đạo bóng trắng chui ra. Bóng trắng đứng trước mặt bọn họ, hai mắt ngơ ngác đối diện với bọn họ, Tranh Tử lập tức sợ đến hôn mê bất tỉnh, Thẩm Hạo Nhiên cũng không khá hơn, cả người không dám nhúc nhích. Bóng trắng nhìn chằm chằm hắn thật lâu, Thẩm Hạo Nhiên sợ hãi thở mạnh cũng không dám, thiếu chút nữa đã ngất đi. Cũng may bóng trắng không làm gì, chỉ là đi qua lại quanh hắn và Tranh Tử, qua hơn nửa ngày mới biến mất…





Thẩm Hạo Nhiên đã sớm bị dọa đến chết khiếp thấy bóng trắng biến mất thì cõng Tranh Tử chạy đi, tìm một khách sạn ở tạm một đêm. Ngày hôm sau Tranh Tử tỉnh lại thì thần trí bất minh, Thẩm Hạo Nhiên chỉ cho rằng cô ta vẫn còn sợ hãi, trong lòng cũng không để ý. Lúc trước Tranh Tử đã nói dối mẹ để ra khỏi nhà nên Thẩm Hạo Nhiên cũng không tiện đưa cô ta về nhà, liền đưa cô ta đến một nơi cách nhà không xa, nhìn thấy cô ta vào nhà mới yên tâm rời đi.

Không ngờ sau đó hắn lại đi gặp Tranh Tử, phát hiện bức họa bị vứt bỏ ở căn nhà ma ám kia đã trở về với Tranh Tử. Nói xong tất cả Thẩm Hạo Nhiên thở phào một hơi, thề thốt nói hắn không còn bí mật gì nữa. Lý mặt rỗ nghe xong kỳ quái hỏi:

“Vậy thì có gì mà giấu giếm?”

Tôi liếc Lý mặt rỗ một cái, nói lời này không phải vô nghĩa sao? Thẩm Hạo Nhiên và Tranh Tử rốt cuộc vẫn chưa kết hôn, hắn là vì thanh danh của Tranh Tử khẳng định sẽ muốn giấu giếm chuyện ăn vụng trái cấm.

Theo lời Thẩm Hạo Nhiên miêu tả, bức họa kia vẫn luôn bình thường, chỉ sau khi Thẩm Hạo Nhiên mở ra thì âm linh mới thoát ra. Điều này cho thấy lúc trước âm linh có thể luôn bị phong ấn trong bức họa, Thẩm Hạo Nhiên không cẩn thận mở ra mới phóng thích âm linh. Lúc sau Tranh Tử dường như là đã bức họa này hút khô máu huyết vậy, trong khoảng thời gian ngắn đã da bọc xương, thậm chí có chút điên điên khùng khùng. Tôi nghĩ có lẽ là mẹ của Tranh Tử định đốt bức họa nên chọc giận âm linh, cho nên nó giận dữ đi trả thù Tranh Tử, mới khiến cô ta đến giờ vẫn chưa tỉnh lại.

Nghĩ đến đây hai mắt tôi sáng ngời, bỗng nhiên nhớ lại gương mặt trắng xuất hiện trên kính chắn gió tối qua, theo bản năng nhìn Thẩm Hạo Nhiên hỏi:

“Gương mặt trắng tối qua ngươi đã từng gặp đúng không?”

Thẩm Hạo Nhiên gật đầu, hoảng sợ nói:

“Nó đi theo ta, nó sẽ không bỏ qua cho chúng ta, những ai chạm vào bức họa đều phải chết, đều phải chết!”

“Ngươi trấn định một chút, Tranh Tử không phải còn chưa chết sao?”

Tôi rống lên một tiếng, thật sự chịu không nổi việc hắn thi thoảng lại nổi điên.

Thẩm Hạo Nhiên bị tôi rống cho phát ngốc, cuối cùng vô lực ngồi xuống, không nói gì nữa.

“Bóng trắng đó có gì đặc thù không?”

Tôi hỏi. Nếu từ trong bức họa đi ra, rất có khả năng là một nhân vật lịch sử, nếu biết được đó là ai thì sẽ có manh mối. Thẩm Hạo Nhiên đầu tiên lắc đầu, sau đó tựa hồ nhớ tới cái gì, có chút không xác định nói:

“Hai mắt nó rất kỳ quái, trong một con mắt hình như có hai con ngươi!”

Tôi nghe xong đầu ong lên một tiếng, vội vàng nói:

“Mau về khách sạn!”

Lý mặt rỗ không biết đã xảy ra chuyện gì, nhưng thấy tôi chạy ra ngoài thì biết không tốt, mau chóng kéo Thẩm Hạo Nhiên đi theo. Hai con ngươi tức là song đồng, Nam Đường Hậu chủ Lý Dục chính là người có song đồng! Xem ra thật sự là âm linh Lý Dục, tôi lên xe rồi vội vàng về khách sạn, sau đó ngựa không dừng vó lên lầu, vào phòng lấy hết đồ trong ba lô ra, lại chỉ thiếu mất bức tranh của Lý Dục. Lúc này, Lý mặt rỗ và Thẩm Hạo Nhiên cũng thở hổn hển đuổi theo, thấy trên giường toàn là đồ đạc xếp lung tung, khó hiểu hỏi tôi làm sao vậy.

“Là Lý Dục!”

Tôi có chút vô lực nói, khó trách hôm qua ở trên đường hắn có thể chặn chúng ta lại, thì ra hắn luôn ở bên cạnh chúng tôi.

“Cái quái gì thế?”

Lý mặt rỗ kinh hô một tiếng, sau đó lại kinh ngạc hỏi:

“Trương gia tiểu ca, bức họa kia không phải là giả sao? Chẳng lẽ ngươi “lé mắt” rồi?”

“Lé mắt” là tiếng lóng trong nghề, ý tứ chính là nhìn nhầm đồ cổ, coi đồ thật là giả, hoặc là coi đồ giả là thật.

Tôi lập tức liền nhìn về phía Thẩm Hạo Nhiên:

“Ngươi gọi tất cả bạn bè ngày hôm đó, cả mẹ của Tranh Tử đều gọi tới đi!”

Thẩm Hạo Nhiên thấy tôi sắc mặt ngưng trọng, lập tức lấy điện thoại ra bắt đầu gọi, nhất nhất thông báo cho bọn họ tới bệnh viện Tranh Tử nằm. Trong trấn bệnh viện điều kiện không tốt lắm, người nằm viện cũng không nhiều. Phòng bệnh của Tranh Tử vốn dành cho 4 người nhưng trước mắt chỉ có một mình cô ta.

Khi chúng tôi đến bệnh viện, trong phòng bệnh đã có 2 người bạn của Thẩm Hạo Nhiên. Qua giới thiệu, tôi biết người cao gầy tên là A Tiền, còn người mập mạp chính là người đã xuất hiện điều không thích hợp mà Thẩm Hạo Nhiên từng nhắc tới: A Long. Mẹ của Tranh Tử thấy chúng tôi thì mặt đầy nghi hoặc, Thẩm Hạo Nhiên giới thiệu một chút về thân phận của tôi. Bà ta nghe xong lập tức đi tới nắm lấy tay tôi, xin tôi nhất định phải cứu Tranh Tử, nhìn dáng vẻ như còn muốn quỳ xuống.

Đáng thương cho tấm lòng cha mẹ trong thiên hạ, tôi bảo bà ta yên tâm, sau đó nghiêm túc hỏi:

“Thím à, thím thật sự đã đốt bức họa kia sao?”

Bà ta nghe xong sắc mặt hoảng hốt, nhưng do dự một lúc rồi vẫn nói cho tôi biết bức họa kia không phải đã đốt đi, mà là đem bán. Vốn dĩ bà ta đã chuẩn bị đốt, kết quả vừa lúc gặp được người mua đồ cổ đi rong trong trấn mua lại, bà ta chỉ mong mau chóng thoát khỏi bức họa này nên đã bán lấy 500 tệ.

Tôi nghe xong có chút đau xót, hiển nhiên kẻ bọn họ gặp chính là tên chủ cửa hàng bán đồ cổ ở vỉa hè tôi đã gặp, đáng thương cho tôi bỏ ra tận 3000 tệ a. Không ngờ bức họa này trời xui đất khiến lại rơi vào tay tôi, khó trách lúc ấy tôi đã cảm thấy bức họa này có điểm không thích hợp, thì ra là có âm linh bám vào! Đợi một lúc, lại có 2 người bạn khác của Thẩm Hạo Nhiên tới. Giới thiệu xong mọi người cũng không nói gì nữa, túm tụm ngồi trên giường bệnh, không khí có chút nặng nề, tuy Lý mặt rỗ là một kẻ đáng khinh cấp bậc đại sư nhất thời cũng không biết nên nói gì.

Nhưng tôi lại cảm thấy bầu không khí như vậy vừa hay có thể cho tôi an tâm mà suy nghĩ về sự tình. Tôi ngồi xuống trước cửa sổ, toàn bộ đại não bắt đầu cấp tốc xoay chuyển, từ việc tôi mua bức họa kia đến việc Thẩm Hạo Nhiên tới cầu cứu, thật sự là quá trùng hợp, tựa như có thứ gì đó ở sau lưng đang im lặng thúc đẩy vậy… Tôi nghĩ cả nửa ngày cũng không có manh mối, thấy mặt trời sắp lặn, Thẩm Hạo Nhiên mua một đống đồ ăn về cho mọi người. Cơm nước xong sắc trời đã tối sầm, mọi người ai cũng căng thẳng!

Tôi cho mỗi người một lá linh phù, bảo bọn họ mang theo bên người. Sau đó bảo Lý mặt rỗ dẫn mọi người tới phòng bệnh bên cạnh, Lý mặt rỗ có Âm Dương Tán hộ thân, những người này ở cùng hắn tạm thời hẳn là không có nguy hiểm. Huống chi Âm Dương Tán một khi phải chịu công kích, tôi khẳng định sẽ cảm ứng được, khoảng cách gần như vậy tôi cũng có thể tới ứng cứu.

Khi bọn họ đi hết, tôi dán một lá linh phù lên người Tranh Tử, tiếp đó lại rải chung quanh giường bệnh một ít bột lá ngải. Xong xuôi hết thảy, tôi tắt đèn nằm ở giường bên cạnh, trùm chăn kín mít, hai tay nắm chặt Thiên Lang Tiên! Một phút trôi qua, tôi càng lúc càng chịu giày vò. Tròn lúc chờ đợi tôi nghe thấy bên ngoài truyền đến động tĩnh, có bác sĩ tới hỏi vì sao phải tắt đèn? Cũng có y tá muốn vào xem xét nhưng đều bị Lý mặt rỗ và Thẩm Hạo Nhiên kéo đi.

Khi sắp tới 12 giờ, chung quanh im ắng, toàn bộ căn phòng bệnh yên lặng như tờ. Thần kinh tôi cũng căng lên, hô hấp theo bản năng chậm đi rất nhiều! Bỗng nhiên, từ hành lang mơ hồ truyền đến tiếng bước chân. Thanh âm rất nhẹ mà cũng rất thong thả, dần dần tới gần phòng bệnh thì ngừng lại trước cửa. Tôi nhắm mắt lại dụng tâm cảm thụ tiếng cửa mở, sau đó cửa phòng mở toang, tôi nghe thấy tiếng thút thít của nữ nhân. Thanh âm uyển chuyển du dương, nhưng trong đêm khuya lại vô cùng cảm động.

Bởi vì trên người tôi dán Già Dương Phù, động tác lại uyển chuyển nhẹ nhàng, cho nên không sợ bị âm linh phát hiện, tôi liền chậm rãi xốc chăn lên nhìn. Lại phát hiện Tranh Tử vừa rồi nằm còn trên giường đã tỉnh lại, dựa vào đầu giường cúi đầu lau nước mắt. Cả người nhìn qua vô cùng ủy khuất, làm người ta nhịn không được mà thương xót, tôi sợ tâm trí bị quấy nhiễu liền mau chóng niệm vài câu Đạo Đức Kinh, sau đó tiếp tục quan sát.

Bên cạnh Tranh Tử là một bóng trắng đang ngồi, nó như không bị bột lá ngải ảnh hưởng chút nào, hai mắt tràn ngập nhu tình nhìn Tranh Tử. Đây là sao? Chẳng lẽ hắn yêu Tranh Tử, chuẩn bị giết Tranh Tử sau đó làm một đôi quỷ uyên ương? Tôi theo bản năng nín thở, muốn xem thử bọn họ rốt cuộc muốn làm gì. Chỉ là tôi rướn cổ nhìn cả nửa ngày, bọn họ vẫn không có động tác gì, cứ ngồi ngây ngốc như vậy. Tôi có chút nôn nóng, nghĩ thầm:

“Các ngươi không mệt nhưng lão tử lại sắp gãy cổ rồi, mau chóng làm gì đi a!”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272 Phần 273 Phần 274 Phần 275 Phần 276 Phần 277 Phần 278 Phần 279 Phần 280 Phần 281 Phần 282 Phần 283 Phần 284 Phần 285 Phần 286 Phần 287 Phần 288 Phần 289 Phần 290 Phần 291 Phần 292 Phần 293 Phần 294 Phần 295 Phần 296 Phần 297

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng