Phần 82
Lý mặt rỗ thêu dệt vô cớ, nói rằng Thẩm gia kiếp trước chính là Viên Sùng Hoán, bị tiểu nhân hãm hại mà chết. Cho nên đối với tiểu nhân đặc biệt thống hận, không ngờ chuyển thế đầu thai vẫn là mệnh phạm tiểu nhân, dưới cơn nóng giận chuẩn bị đại khai sát giới! Tôi sợ Lý mặt rỗ nói nhiều lộ đuôi cáo, liền ho nhẹ một tiếng, hắn mới dần dần chuyển hướng nói về âm vật. Nói muốn hóa giải cũng không phải là không có cách, phải tìm được một đồ vật có quan hệ mật thiết với Viên Sùng Hoán.
“Nếu ta đoán không sai, khẩu đại pháo này là thứ Viên đốc sư từng dùng. Có thể mạo muội hỏi một câu, khẩu đại pháo kia ngươi từ đâu mà có không?”
Lý mặt rỗ hỏi. Mỹ phụ trung niên nói cô ta quen biết một đạo trưởng xem bói đặc biệt linh nghiệm, mọi việc lớn nhỏ cô ta đều tìm đạo trưởng tư vấn, chồng sinh bệnh tự nhiên cũng không ngoại lệ. Chồng mình bị u não, mỹ phụ trung niên liền đi xin quẻ, kết quả đạo trưởng bấm ngón tay tính toán, nói kiếp số này chỉ sợ là không qua được, mỹ phụ trung niên sợ hãi, cầu xin hắn bất luận thế nào cũng phải cứu chồng mình.
Đạo trưởng trầm ngâm nửa ngày nói cũng không phải là không có biện pháp, cần một vật giúp Thẩm gia biến nguy thành an, tốt nhất là súng đạn có niên đại cổ xưa. Bởi vì phẫu thuật là động dao kéo, thuộc về kim, mà hỏa có thể khắc kim. Mỹ phụ trung niên lập tức cho người đi tìm khắp nơi, mà cũng khéo, rất nhanh đã có một thương gia đồ cổ nói trong tay có một khẩu Hồng Y đại pháo từ thời Minh, chào giá một ngàn vạn, mỹ phụ trung niên không hề nghĩ ngợi liền mua luôn. Tôi ở bên cạnh nghe, cảm thấy dường như mỹ phụ trung niên bị người khác tính kế, mơ mơ hồ hồ mua một kiện âm vật về nhà. Trong phòng phẫu thuật đặt âm vật lại có thể gặp dữ hóa lành, không thể không nói đây là chuyện không có đầu óc, người theo nghề này nghe thấy đều phải lắc đầu chào thua. Bởi vì một người bất luận mệnh cách mạnh thế nào, khi bị mổ xẻ khí tức sẽ yếu đi nhiều, rất dễ thu hút mấy thứ không sạch sẽ! Ngươi đem âm vật đặt bên cạnh hắn, nhẹ thì sẽ bị quỷ nhập, nặng thì sẽ bị hại chết.
Thẩm gia còn có thể nhặt được cái mạng về thì không thể không nói bác sĩ có trình độ cao, cộng thêm bản thân y vô cùng may mắn. Lý mặt rỗ gật đầu nói…
“Thực không dám giấu, kỳ thật chúng ta chính là thương nhân âm vật. Âm vật to nhỏ gì cũng đã xử lý mấy chục kiện, nhưng dựa theo quy củ nghề này, sau khi xong chuyện đồ vật phải là của chúng ta.”
Mỹ phụ trung niên nghi ngờ hỏi…
“Đồ vật, ngươi nói là khẩu đại pháo này? Cái này dễ thôi, chỉ cần ngươi cứu sống được chồng ta, đại pháo cho ngươi, ta còn đưa thêm một ngàn vạn thù lao.”
“Một ngàn vạn…”
Lý mặt rỗ hít vào một ngụm khí lạnh, vội ho một tiếng, cố nén tâm tình kích động. Đừng nói hắn, ngay cả tôi nghe thấy con số này cũng có chút đứng không vững. Lý mặt rỗ giả bộ thanh cao cười ha ha nói…
“Tiền không quan trọng, trước tiên đưa bọn ta đi xem khẩu đại pháo này đi!”
“Được, ta đưa các ngươi đi.”
Mỹ phụ trung niên liên tục gật đầu. Chúng tôi đi theo mỹ phụ trung niên tới nhà xe ở sau bệnh viện, sau khi phẫu thuật cô ta đã sai bọn vệ sĩ chuyển đại pháo tới đây. Dù sao bệnh viện hiện giờ đã là của cô ta.
Đến trước nhà xe, mỹ phụ trung niên gọi người mở cửa, cửa cuốn ào ào kéo lên, nhưng bên trong lại trống rỗng không có gì. Mỹ phụ trung niên kinh ngạc hỏi vệ sĩ, trước đó có ai đến đây không? Bọn vệ sĩ lắc đầu liên tục, nói chìa khóa luôn ở trên người bọn hắn, từ tối hôm qua đến giờ không hề mở cửa nhà xe. Tôi thận trọng đi vào nhà xe, đột nhiên trông thấy trên tường có một ít chất lỏng màu đỏ sậm, dùng tay chấm một chút đưa lên mũi ngửi, không ngờ lại ngửi thấy mùi thối rữa.
“Là quỷ huyết!”
Tôi nói.
“Cái gì…”
Lý mặt rỗ nhớ ra mỹ phụ trung niên vẫn đang ở đây, vẫn ra vẻ đại sư, vội vàng nghiêm túc nói…
“Đồ đệ, ngươi nói xem, quỷ huyết này từ đâu tới?”
Tôi quan sát quỷ huyết, quỷ huyết vốn thuần âm, gặp phải dương khí của người sống sẽ như băng dưới ánh nắng, lập tức bốc hơi.
“Quỷ huyết đương nhiên là máu của quỷ chảy ra, đại pháo là vật chí cương chí dương, lại có sát khí cực nặng! Bệnh viện vốn là nơi âm khí hội tụ, yêu ma quỷ quái tự nhiên không ít, đại pháo vừa đến đã làm bọn chúng tỉnh lại.”
Tôi giải thích…
“Giống như trong một phòng tối rất nhiều người đang ngủ, đột nhiên có người cầm đèn pha chiếu thẳng vào, người đang ngủ đương nhiên là không vui, cho nên phải tìm cách tắt đèn đi. Hai bên đánh nhau, cuối cùng những con quỷ này bị đại pháo giết chết. Đại pháo bị khơi dậy sát tâm, một hai con quỷ đương nhiên là chưa đủ ghiền, kết quả tự mình đi ra ngoài…”
Mỹ phụ trung niên sợ hãi…
“Tiểu sư phụ, khẩu đại pháo này nặng đến tám trăm cân, sao có thể tự mình chạy mất, mà cửa nhà xe vẫn đang khóa.”
Giải thích điều này phải nói đến chuyện linh dị, tôi hỏi cô ta…
“Trên đại pháo có khắc chữ gì không?”
Cô ta nhớ lại…
“Có… Hình như là viết cái gì mà Diệu Vũ đại tướng quân.”
“Vậy đúng rồi, Hồng Y đại pháo ban đầu là nhập khẩu từ Bồ Đào Nha, ở thời Minh triều chính là một vũ khí uy lực vô cùng, có thể tiêu diệt hàng trăm hàng ngàn quân địch, bởi vậy được các tướng sĩ Đại Minh coi như thần linh mà tế bái! Một đồ vật một khi được coi như thần linh, ngày rộng tháng dài hưởng hương hỏa, thời gian trôi qua sẽ tự có ý thức, trải qua năm tháng dài đằng đẵng được tẩy lễ, nó đã không còn là một khẩu đại pháo, mà là một khí linh, có thể coi là bán yêu quái.”
Mỹ phụ trung niên kinh ngạc không thôi, hỏi lại Lý mặt rỗ…
“Đại sư, đồ đệ ngươi nói thật sao?”
“Ừm, điều hắn nói và điều ta nghĩ hoàn toàn giống nhau.”
Lý mặt rỗ gật đầu nói. Lúc này, trong bệnh viện có tiếng thét chói tai, Lý mặt rỗ và tôi trao đổi ánh mắt, chuẩn bị đi xem thử, không ngờ mỹ phụ trung niên lại muốn đi theo. Mỹ phụ trung niên đi theo thì cũng thôi, vấn đề là mười mấy tên vệ sĩ cũng đi theo, cả một đám người, làm cho chúng tôi vướng víu, phải lo cho an nguy của mỹ phụ trung niên cũng rất vất vả.
Tôi nói khẽ với Lý mặt rỗ, bảo hắn nghĩ cách đuổi mỹ phụ trung niên ra. Lý mặt rỗ đột nhiên kêu một tiếng “Không xong”, mỹ phụ trung niên hỏi có chuyện gì, Lý mặt rỗ nói ông trùm có biến, bảo cô ta mau trở về trông coi, mỹ phụ trung niên thất kinh liền chạy về. Lúc chuẩn bị đi cô ta hỏi chúng tôi có cần mấy vệ sĩ đi theo giúp đỡ không, Lý mặt rỗ khéo léo từ chối. Mỹ phụ trung niên vừa đi, Lý mặt rỗ lập tức cười đùa tí tởn, vỗ vai tôi nói…
“Thế nào, Trương gia tiểu ca, có phải nên cảm tạ ta hay không, không có ba tấc lưỡi dẻo quẹo của ta, sao có thể có được mối làm ăn một ngàn vạn này!”
“Ba tấc lưỡi dẻo quẹo? Mỗi lần ngươi khoác lác ta đều toát mồ hôi thay ngươi, sợ ngươi phét lác quá mức đến lúc đó không xuống thang được.”
Tôi dở khóc dở cười.
“Làm sao như vậy được, Lý mặt rỗ ta xông pha giang hồ nhiều năm như vậy, có ai mà chưa thấy qua, nhãn lực nhìn người vẫn phải có.”
Chúng tôi đi tới nơi xảy ra chuyện, là một gian phòng ở lầu ba, ngoài cửa có rất nhiều người, tôi chen vào đám người nhìn qua, lập tức cảm giác sau lưng rét lạnh! Trong phòng lộn xộn, một nam nhân ngã trong vũng máu, hai tay hai chân đều bị chặt đứt, cái đầu cũng không biết đang ở đâu. Trên mặt đất có một vết máu thật dài, chắc hẳn người chết sau khi bị tấn công còn bò một đoạn, cuối cùng mới bị giết chết, thật là thảm! Tôi hỏi một bệnh nhân bên cạnh rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Bệnh nhân giải thích, người nhà của nam nhân này là một bà lão đã chết trên bàn mổ, gia đình đã tiêu tốn tất cả tiền tích lũy trong nhà, ngay cả nhà cửa cũng đã bán, nhưng bệnh viện lại không chịu trách nhiệm, cho nên hắn mỗi ngày dẫn người đến trước cửa bệnh viện cắt máu viết lên vải trắng căng băng rôn khẩu hiệu, nêu đích danh vị bác sĩ mổ chính, muốn đòi lại viện phí. Hôm nay nam nhân này nghe nói vị bác sĩ kia ở trong bệnh viện, liền đến đòi tiền, hai người cãi vã ầm ĩ vài câu, có thể là do quá kích động, hắn đã tát vị bác sĩ một bạt tai. Bác sĩ tức giận đi tìm nhân viên an ninh, nam nhân ngồi trong phòng nói chờ bác sĩ dẫn người đến lại tranh cãi tiếp.
Bác sĩ vừa đi, chợt nghe thấy trong phòng có tiếng kêu thảm, y tá đẩy cửa vào xem, phát hiện nam nhân kia đã chết rồi.
“Bệnh viện bây giờ cũng quá trâu bò! Làm chết người bệnh không nói, còn dám làm thịt cả người nhà bệnh nhân, đây rốt cuộc là bệnh viện hay lò sát sinh?”
Bệnh nhân nọ giễu cợt nói. Một y tá không nhịn nổi nữa, ngắt lời hắn…
“Ngươi biết cái gì? Ở đó nói vớ vẩn, nam nhân này căn bản không phải là người nhà bệnh nhân gì cả, hắn là một tên y náo!”