Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 1

Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 1


Phần 114

Bởi vậy, tôi liền phản bác: “Thôi không cần tìm đâu, nơi này mỗi ngày đều có thôn dân lên đây hái quả, Chu Đồ Phu sẽ không giam tiểu Nguyệt ở đây đâu.”
Vốn dĩ tôi nghĩ Nhất Sơ sẽ giải thích gì đó, rồi giật dây tôi tiếp tục đi. Nhưng không ngờ hắn chẳng hề phản đối, chỉ ờ một tiếng, rồi đi xuống núi.

Nhưng chúng tôi vừa đi được hai bước, thì chợt phía sau vang lên tiếng cầu cứu. Tôi nghe tiếng kêu thì da đầu tức thì tê rần, bởi âm thanh này là của con gái, lại rất giống giọng của tiểu Nguyệt.

Mặc dù âm thanh đứt quãng, nghe không được rõ, nhưng giờ đang mờ mịt, lại bỗng có một chút manh mối, sao lại có thể không nắm lấy? Bởi vậy tôi lập tức gọi Nhất Sơ lại, không do dự chạy về phía phát ra tiếng kêu.

Nhất Sơ bám sát sau tôi.





Vùng này không có cây trái, thậm chú bán kính trăm mét không có một cọng cỏ, khắp nơi trơ trọi, tôi chạy tới gần, tiếng cầu cứu càng lớn.

Lần này thì tôi nghe rõ, chính xác là giọng của tiểu Nguyệt. Giọng nàng điềm đạm đáng yêu, đầy e ngại cùng bất an. Tôi thấy lòng đau xót, chẳng còn để ý tới cảnh cáo trong tờ giấy.

Một mạch chạy tới nơi phát ra tiếng kêu, phát hiện thấy tiếng kêu hình như vang lên từ trong một sơn động. Tới sát bên, tôi càng trở nên hoang mang.

Hang núi kia là hố sâu thẳng đứng từ trên đỉnh núi, bên trong tối om, không biết sâu tới mức nào. Tiếng kêu cứu của tiểu Nguyệt yếu ớt vọng lên ở bên trong.

Tôi hỗn loạn, nhất thời định nhảy xuống cứu người. Nhưng cuối cùng vẫn phải kìm nén ý nghĩ của mình, không thể làm như vậy, đây rất giống một cái giếng, hơn nữa còn là một cái giếng biết nói!

Nếu tôi nhảy xuống lúc này, chắc chắn sẽ xảy ra điều gì đó khủng khiếp, có khi còn bỏ mạng ở nơi này, đến lúc đó làm sao cứu được tiểu Nguyệt nữa?

Bởi thế, tôi cố nén cảm xúc, hướng xuống dưới hố, gọi to: “Tiểu Nguyệt, cô ở dưới đó ư?”

“Cứu mạng, cứu mạng!” Tiểu Nguyệt lớn tiếng kêu cứu.

Tôi vội trấn an: “Đừng sợ, để tôi nghĩ cách xuống cứu cô.”

Thôi được, mặc kệ có cấm kỵ hay không việc cấp bách trước mắt là phải cứu tiểu Nguyệt lên. Dù có gặp nạn, tôi cũng chấp nhận.

Nhưng còn đang loay hoay nghĩ cách, chợt có một bàn tay nắm lấy tay tôi, sau đó dùng lực kéo, tôi liền không đứng vững, suýt chút nữa ngã xuống hố sâu.

Tôi giật mình, theo bản năng quay lại nhìn, kinh hãi phát hiện, người vừa đẩy tôi là Nhất Sơ.

Hắn cười lạnh, trên mặt biểu hiện dữ tợn, đã không còn là Nhất Sơ nữa rồi. Tôi sợ hãi hỏi hắn: “Ngươi định làm gì?”

“Không có gì.” Nhất Sơ nói: “Ngươi nhúng mũi vào chuyện của chúng ta, phải bị trừng phạt.”

Tôi thót tim: “Ngươi không phải Nhất Sơ, rốt cuộc ngươi là ai?”

Hắn cười ha hả, đưa tay lên mặt, sau đó xé toang, mặt nạ bung ra. Con mẹ nó, là Chu Đồ Phu!

Nhìn Chu Đồ Phu trong hình dạng Nhất Sơ, tôi không khỏi buồn nôn: “Tên khốn kiếp, ngươi dám giả dạng Nhất Sơ, không sợ hắn giết ngươi sao?”

Chu Đồ Phu càng cười lớn, giọng nói cũng trở lại là chính hắn: “Giết ta? Hiện giờ bản thân hắn cũng khó bảo vệ cho mình, nào có thì giờ mà tới cứu ngươi?”

“Nói láo.” Tôi mắng: “Nhất Sơ rất lợi hại, làm sao có chuyện gặp nguy hiểm, ngươi đừng có nói hươu nói vượn.”

Mặc dù tỏ ra tự tin, nhưng bên trong tôi lại vô cùng lo lắng. Tôi cảm thấy Chu Đồ Phu nói thật, nếu Nhất Sơ không gặp vấn đề gì, hắn đã sớm tới cứu tôi, chứ không chỉ ném cho tôi tờ giấy. Rốt cuộc Chu Đồ Phu đã làm gì Nhất Sơ?

“Vậy hả?” Chu Đồ Phu cười lạnh: “Thế thì để ta đưa ngươi đi đoàn viên với hắn.”

Nói xong, Chu Đồ Phu mạnh tay đẩy tôi xuống hố. Trong lúc nguy cấp, thân người trượt xuống, tay tôi bám được vào tảng đá ở miệng hố.

Chu Đồ Phu chẳng buông tha, rút ra một thanh kiếm, sau đó chém vào tay tôi. Trường kiếm rạch một đường dài trên tay, tôi chỉ còn cách buông bỏ. Toàn thân tôi rơi xuống sơn động, xung quanh gió thổi ào ào. Tôi đưa tay định nắm lấy thứ gì đó, nhưng bốn phía chỉ là vách đã trơn bóng, chẳng có chỗ đặt tay.

Sơn động này vô cùng sâu, tôi rơi một lúc mà chưa thấy tới đáy, trong lòng càng lo sợ, nếu không nghĩ ra cách gì làm giảm tốc độ rơi xuống, chắc chắn sẽ thịt nát xương tan.

Tôi lập tức giang hai tay hai chân, bấu víu vào vách đá, tạo ma sát. Mặc dù da thịt rách toang, đau đớn vô cùng nhưng vẫn cắn răng chịu đựng.

Càng trượt xuống dưới, hang lại càng rộng ra, tay chân tôi đã không còn nơi để tì vào, cả thân thể lại tiếp tục rơi. Nhưng rất may là đúng lúc đó thì cơ thể tôi chạm đất. Rầm một tiếng, cơ thể lập tức đau đớn. Mặc dù vậy, tôi vẫn cắn răng đứng lên, trong đầu chỉ có duy nhất một ý nghĩ, đó là cứu tiểu Nguyệt!

Tôi khẽ gọi, một lúc lâu sau mới có tiếng nàng đáp lại: “Tôi… tôi ở đây.”

Tôi vội vàng sờ vào túi, cũng may, điện thoại còn chưa rơi vỡ, bật đèn flash lên soi tứ phía. Cuối cùng phát hiện bóng tiểu Nguyệt trong một góc.

Nàng ngồi co ro một góc, hai tay ôm đầu gối. Vừa nhìn thấy tôi thì òa khóc nức nở.

Tôi vội chạy tới ôm nàng vào lòng, an ủi: “Tiểu Nguyệt, đừng sợ nữa, tôi tới cứu cô đây.”

Nàng tay lau nước mắt, nói: “Trương ca, anh xem xung quanh một chút, nơi này… nơi này rốt cuộc là đâu?”

“Cái gì?” Tôi không hiểu, tăng độ sáng flash, liền bị cảnh tượng trước mắt dọa cho tim đập loạn.

Trời ơi, tôi bị rơi xuống mười tám tầng địa ngục rồi sao? Trong không gian chật hẹp này, la liệt những cỗ tử thi. Tử thi không thối rữa, chỉ có da biến thành màu đen, trên người mặc đủ quần áo từ thời cổ xưa cho đến hiện đại.

Ngũ quan trên thi thể vẫn nguyên vẹn, khuôn mặt vặn vẹo ghê gớm, thân thể gầy trơ xương, hốc mắt trống rỗng, như đang nhìn chúng tôi chằm chằm.

Tôi hút một hơi sâu, trong không khí cũng ngập một mùi mục nát.

Tôi ôm chặt lấy tiểu Nguyệt hơn, đưa nàng tới một chỗ không có thi thể, cũng chẳng dám nhìn lại, chỉ nhẹ nhàng an ủi nàng.

Tiểu Nguyệt cuối cùng cũng bình tĩnh lại một chút, sau đó nàng nói với tôi một tin, mà tin này làm tôi lập tức tuyệt vọng.

Tiểu Nguyệt gặp chuyện đúng như tôi nghĩ, nàng đi tới nhà Chu Lão Thực, thế mà phát hiện lão đang ăn rau ráu một loại thực vật kỳ quái, là do Chu Đồ Phu mang tới.

Tiểu Nguyệt rất tò mò, vì sao cá tôm mà Chu Lão Thực không ăn, lại đi ăn thứ thực vật nhìn đã không thấy ngon miệng như thế này?

Nàng định tiến tới hỏi, chợt phía sau bị đánh một cái, liền hôn mê bất tỉnh, kiếm gỗ trong tay cũng bị cướp đi.

Khi nàng tỉnh lại, đã thấy mình ở đây, hơn nữa còn bên cạnh Nhất Sơ đang thoi thóp. Toàn thân Nhất Sơ đều là vết thương, không giống vết đao, cũng chẳng giống bị ngoại lực đánh vào, mà là như tự nhiên vỡ ra từ bên trong vậy.

Nhất Sơ gầy rộc, ánh mắt có thể cử động nhưng không nói nổi. Tiểu Nguyệt vội xem xét vết thương cho Nhất Sơ. Nhưng trên người nàng chẳng có vật dụng gì, chỉ có thể băng bó cho hắn một chút mà thôi.

Sau đó thấm mệt mà ngủ thiếp đi, lúc tỉnh dậy nàng đã không thấy Nhất Sơ đâu nữa.

Nghe tiểu Nguyệt kể tới đó, lòng tôi chùng xuống. Trong lòng tôi, Nhất Sơ như một chiến thần vô địch, giờ lại như con chó chạy cúp đuôi, hắn đã gặp địch nhân như thế nào?

Còn nữa, Chu Đồ Phu sau khi đánh ngất tiểu Nguyệt, đã cướp kiếm gỗ của nàng, hắn chắc hẳn biết công dụng của kiếm gỗ, như vậy có thể suy đoán, hắn cũng là một cao thủ.

Chu Đồ Phu còn giả dạng Nhất Sơ, dùng súc cốt công, khiến cho thân hình, thậm chí giọng nói cũng giống như đúc. Xem ra lần này chúng tôi đụng phải một kình địch rồi.

Chẳng trách Chu Đồ Phu phách lối như vậy, nói đến bản thân Nhất Sơ còn không lo nổi. Lòng tôi như chìm xuống đáy biển, tự mắng mình sao lại quá ngu xuẩn? Nhát Sơ đã cảnh báo rõ ràng không được phạm ba điều cấm kỵ, nhưng tôi hết lần này tới lần khác làm ngơ. Đáng chết!

Tiểu Nguyệt run run hỏi tôi, có cách nào thoát ra ngoài hay không? Tôi an ủi nàng, nói không cần lo lắng, tôi đã sớm có cách. Có vẻ nàng cũng biết tôi nói chỉ để trấn an, nên không hỏi gì thêm.

Tôi vò đầu bứt tai, đầu óc rối loạn, không ngừng hoang mang thêm.

Tại sao Chu Đồ Phu lại muốn giả mạo Nhất Sơ, dẫn tôi tới nơi này? Thi thể trong sơn động là cái gì?

Tiểu Nguyệt thì đã ngủ thiếp đi trong tay tôi, có vẻ nàng đã quá yếu, dù gì đã không ăn không uống cả ngày nay rồi.

Tôi đặt tiểu Nguyệt xuống, tìm kiếm xung quanh xem có thứ gì giúp thoát ra hay không. Nhưng nơi này, ngoại trừ là cỏ dại, còn lại chẳng có cây cối gì, nói chi tới dây leo.

Tôi ngao ngán, ngồi xổm xuống bứt một cọng cỏ quan sát. Nơi này này không có ánh nắng, mà cũng không mưa nhiều, vậy những cây cỏ này làm sao mà mọc lên?

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng