Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 1

Truyện Sex: Dân buôn đồ âm – Quyển 1


Phần 185

Lão Thử tiền bối đứng tại chỗ run lên thật lâu rồi tự nhủ “Chỉ sợ Vĩnh Lạc quan tài, thật không phải vật tốt.” Lý mặt rỗ lập tức gấp gáp, vốn đối với việc của Sở Sở hắn sẽ tận sức. Lúc này Lão Thử tiền bối lại nói như vậy, Lý mặt rỗ trong lòng tự nhiên không thoải mái “Lão tiền bối, ý của ngài là lấy được Vĩnh Lạc quan tài có chút khó khăn phải không? Càng khó khăn, chúng ta càng phải tiến lên!” Lão Thử tiền bối lắc đầu “Ngươi không nghe đại chất tử của ta vừa nói sao? Vĩnh Lạc quan tài không vĩnh lạc, tránh được thiên tai không tránh được quỷ họa. Vì sao hắn nói là quỷ họa mà không phải là nhân họa?” Lão Thử tiền bối không nói tôi còn không chú ý tới điều này, lập tức buồn bực hỏi Lão Thử tiền bối, quỷ họa và nhân họa khác nhau thế nào? Lão Thử tiền bối cười khổ một tiếng “Khác nhau nhiều, một cái là người, một cái là quỷ ngươi nói xem khác nhau thế nào.”
Tôi vẫn không hiểu gì. Lão Thử tiền bối nói “Được rồi, đi xem thi thể lão hữu của ta đi đã! Đến lúc đó hết thảy sẽ biết được thôi.” Nói xong, Lão Thử tiền bối liền dẫn bọn tôi đi về phía sườn núi huyền quan. Lý mặt rỗ lo lắng bất an, hỏi Lão Thử tiền bối, cỗ quan tài kia sẽ không bất lợi với người chết chứ? Chúng tôi thiên tân vạn khổ đến đây, không muốn mang thứ đồ vật không lành về nhà. Lão Thử tiền bối bị Lý mặt rỗ hỏi đến phiền muộn không thôi, cuối cùng dứt khoát mặc kệ hắn.

Theo đường núi gập ghềnh, chúng tôi đã đến sườn núi huyền quan. Tôi lần đầu nhìn thấy sườn núi huyền quan, vừa nhìn thấy, tôi liền kinh ngạc. Một vách núi dốc đứng, phía trên chi chít treo đầy quan tài. Ít ra cũng phải hơn một ngàn cỗ quan tài ở sát cạnh nhau. Tôi đoán các quan tài từ thời Minh triều đến hiện đại hẳn đều có. Cho dù giữa ban ngày nơi này vẫn quỷ khí âm trầm làm người ta nhịn không được toàn thân phát lạnh. Lý mặt rỗ cũng có chút sợ hãi, không ngừng gãi đầu.

Hai chúng tôi không hẹn mà cùng nhìn về phía Lão Thử tiền bối, mà lão thì đang cẩn thận nhìn chằm chằm sườn núi, trong miệng tựa hồ nói mê gì đó. Tôi lập tức nghiêng tai lắng nghe thấy lão đang đếm. Không phải là số lượng huyền quan chứ? Nhưng rất nhanh, Lão Thử tiền bối nói cho tôi lão đang tìm kiếm vị trí quan tài của vị lão hữu. Xác định được rồi lão bảo hai người chúng tôi đi nhìn một chút, lão thì ở tại chỗ dùng điện thoại chỉ huy chúng tôi. Tôi giật nảy mình vội hỏi lão không đi sao? Lão Thử tiền bối nói lão cũng muốn đi, nhưng ở phía trên rất dễ mất phương hướng, căn bản không có cách nào tìm được quan tài của vị lão hữu, hắn chỉ có thể ở phía dưới chỉ huy.

Quê tôi có một phong tục là không được đi trên đầu người chết, nhất là đi trên mộ phần, nếu không sẽ mạo phạm đến người chết. Mà Lão Thử tiền bối lại yêu cầu chúng tôi lên trên sườn núi huyền quan, vậy sẽ giẫm lên hơn một ngàn cỗ thi thể, nhất định là sẽ trêu chọc đến một đống những đồ không sạch sẽ. Mà nơi này âm trầm như thế, nhất định mấy thứ bẩn thỉu đếm không hết. Vạn nhất tôi và Lý mặt rỗ trượt chân ngã xuống, lại thành cái được không bù nổi cái mất.





Lý mặt rỗ cũng thấp thỏm hỏi Lão Thử tiền bối, có thể để chúng tôi ở phía dưới chỉ huy, còn lão đi lên tìm. Lão Thử tiền bối tức giận nói “Ngươi còn muốn lấy Vĩnh Lạc quan tài, thì ngoan ngoãn đi lên đi! Không muốn lấy thì dẹp, ta không rảnh ở đây tốn thời gian.” Cuối cùng, Lý mặt rỗ bất đắc dĩ đi lên núi. Nơi này có một con đường mòn nối thẳng trên núi, cầu thang là những tảng đá xếp thành, rất nhiều nơi nghiêng đến bốn mươi lăm độ, không để ý là sẽ ngã tan xác. Hai bên đường là cây đại thụ che khuất cả bầu trời, khiến cho nơi này bị thiếu ánh sáng, bỗng một trận gió từ trên núi thổi xuống, chúng tôi thấy lạnh buốt sâu tận xương tủy.

Đi đến giữa sườn núi hai chúng tôi mệt không thở ra hơi. Tôi muốn nghỉ một chút, nhưng Lý mặt rỗ bảo để tôi nghỉ còn hắn tiếp tục bò lên sườn núi dò đường. Vì Sở Sở, Lý mặt rỗ quả thật liều mạng, ngay cả nghỉ ngơi cũng không cần. Không còn cách nào, tôi chỉ có thể cắn răng theo Lý mặt rỗ bò lên. Đến đỉnh núi, tôi lần đầu tiên có cảm giác chân run bần bật như vậy, thật không khác gì mì sợi. Lý mặt rỗ cũng đã quá mệt, hai chúng tôi dưới tình huống này mà giẫm lên vách núi tìm huyền quan, thật là tự sát. Bọn tôi nghỉ ngơi một chút, chờ có đủ khí lực mới gọi điện cho Lão Thử tiền bối, bảo lão chỉ huy hạ xuống vách núi.

Được Lão Thử tiền bối chỉ đường, không lâu sau chúng tôi đã xác định được một cỗ quan tài. Cỗ quan tài kia rất mới, hẳn là vị lão hữu mới chết của Lão Thử tiền bối? Chúng tôi giẫm lên quan tài và núi đá trèo tới. Tôi thật hối hận đã không chuẩn bị an toàn, nếu sơ ý sẽ ngã xuống, đến lúc đó xương cốt cũng không còn. Thật khó tưởng tượng được, người Miêu rốt cuộc đã tốn bao khí lực mới có thể đưa quan tài đến nơi này. Cũng may chúng tôi rất nhanh đã tới trước cỗ quan tài. Mới vừa đặt chân xuống, phía dưới liền thổi lên một trận cuồng phong, tôi lập tức ôm lấy quan tài, như thế mới không bị té xuống.

Trong cơn cuồng phong lại kèm theo mùi hôi thối, làm người ta đầu váng mắt hoa! Chờ cuồng phong tan đi, tôi mới quan sát tỉ mỉ cỗ quan tài. Muốn quan tài cố định trên vách núi, cần làm hai việc. Đầu tiên là trên vách đá đánh hai cây cọc gỗ, dùng cọc gỗ nâng quan tài. Mặt khác còn phải buộc một sợi dây thừng trên quan tài. Trước kia dây thừng đều là dùng da trâu và gân bò vặn xoắn thành sợi, ở bên ngoài bôi một tầng dầu cây trẩu. Dây này rất rắn chắc có tính bền dẻo, trải qua trăm năm gió táp mưa sa cũng không lỏng lẻo, càng buộc lại càng chặt. Nhưng hiện nay đều dùng thép thay thế, huyền quan này tự nhiên là dùng cốt thép.

Trọng lượng của cả quan tài cơ hồ đều đặt ở trên cốt thép. Chúng tôi theo lời Lão Thử tiền bối đem cốt thép cố định trong động rồi cởi bỏ cốt thép, sau đó là mở quan tài! Tại nơi nguy hiểm như vậy nhìn thi thể là điềm cực xấu, hơi không cẩn thận có thể bị oan hồn quấn lên người. Nhưng chúng tôi đã như tên trên dây không bắn không được, chỉ có thể dùng chùy và xà beng, tháo đinh ra, sau đó mở nắp quan tài. Nắp quan tài vừa mở ra, một mùi hôi thối mốc meo đập vào mặt làm người ta khó chịu. Không đợi tôi nhìn vào trong quan tài, chợt có một đạo hắc ảnh từ bên trong bay ra, động tác nhanh chóng theo vách đá bò ra ngoài, chui vào một thạch động phụ cận rồi biến mất không thấy nữa.

Tôi còn chưa tỉnh hồn, trợn mắt hốc mồm nhìn hang đá kia. Vừa rồi từ trong quan tài chui ra rốt cuộc là thứ gì? Phải biết rằng quan tài hoàn toàn bị bịt kín, không thể có một vật lớn như vậy chui vào, trừ phi là đã ở trong quan tài trước khi bị bịt kín. Nhưng người Miêu hẳn là sẽ không làm như vậy đi? Ai lại đem vật sống nhốt chung một chỗ với thi thể. Lý mặt rỗ nơm nớp lo sợ hỏi tôi có thấy rõ đó là thứ gì không? Tôi do dự một chút, nói phải chăng là khỉ? Lý mặt rỗ cũng không chắc chắn, nói thấy giống như là một đứa trẻ, dù sao trên người nó cũng không có lông dài.

Lão Thử tiền bối ở phía dưới không kiên nhẫn được nữa, gọi điện la mắng chúng tôi, bảo chúng tôi chớ lãng phí thời gian, tranh thủ xem tình cảnh bên trong quan tài. Tôi đành nhìn vào trong quan tài. Vừa nhìn tôi lần nữa trợn tròn mắt. Trong quan tài đều là sâu bọ, rắn chuột kiến bu kín. Thi thể bị những động vật này đè ép, chỉ lộ ra một cái xương cánh tay trắng ngà. Nhiều động vật như vậy tụ lại trong quan tài, mà lại rất hòa hợp. Lúc chúng tôi mở nắp quan tài bọn chúng mới bắt đầu hốt hoảng bò qua bò lại trên thi thể. Mà thi thể đâu còn da nữa? Đã bị những động vật đó ăn sạch sẽ, chỗ không bị ăn cũng đã mục nát, xốc xếch tản mát ở một bên. Tôi sợ hãi hai chân nhũn ra, đây là người vừa mới chết sao? Nhìn thế nào cũng thấy giống thi thể đã qua mấy chục năm.

Phải đến khi Lão Thử tiền bối rống lớn trong điện thoại hỏi tình huống như thế nào, tôi mới lấy lại được tinh thần, vội vàng nói tình huống không ổn. Lão Thử tiền bối nói chụp mấy tấm ảnh, sau đó khép quan tài lại rồi mau xuống. Một phút tôi cũng không muốn ở lại đây, lập tức chụp mấy bức ảnh, sau đó đem nắp quan tài đậy lên, dùng cốt thép cố định lại rồi mới theo vách đá bò xuống. Không ngờ lúc chúng tôi đang xuống núi, Lão Thử tiền bối bỗng nhiên gọi điện thoại tới, nói chúng tôi tuyệt đối đừng loạn. Tôi buồn bực nói chúng tôi có gì mà loạn? Lão Thử tiền bối thần bí hề hề đấu dịu bảo tôi làm theo lời lão. Sau đó lão thận trọng hỏi “Ngươi nhìn xem, bóng lưng của Lý mặt rỗ có phải có thêm thứ gì đó hay không?” Tôi sửng sốt một chút, theo bản năng nhìn Lý mặt rỗ. Trên lưng hắn cũng không có cái gì mà. Lão Thử tiền bối lập tức nói “Ta bảo ngươi nhìn cái bóng của hắn, không phải là sau lưng hắn!”

Tôi lập tức nhìn cái bóng của Lý mặt rỗ, nhất thời trợn tròn mắt. Bóng lưng hắn quả nhiên có thêm thứ gì đó. Vật kia mơ hồ không rõ, thậm chí so với thân ảnh của hắn còn mơ hồ hơn, tôi không có cách nào đoán được vật kia rốt cuộc có hình dạng gì, bởi vì nó thực sự quá nhạt, quá mơ hồ. Tôi nơm nớp lo sợ nói với Lão Thử tiền bối là tôi thấy một cái cái bóng mơ hồ, đó rốt cuộc là gì? “Vĩnh Lạc quan tài dung dưỡng ra một loại tà vật.” Lão Thử tiền bối nói “Ngươi đừng kinh động Lý mặt rỗ, cứ làm theo lời ta.” Tôi lập tức gật đầu đồng ý. “Ngươi đến phía trên cỗ quan tài gần nhất, rút ra một cây đinh quan tài, bôi đó máu của mình, sau đó đóng đinh cái bóng kia trên mặt đất.” Lão Thử tiền bối nói.

“Có thể đóng đinh được cái bóng kia ư?” Tôi kinh ngạc hỏi. “Hẳn là có thể.” Lão Thử tiền bối có chút không xác định nói. Tôi dở khóc dở cười nói đây là chuyện liên quan đến mạng người đấy. Cuối cùng Lão Thử tiền bối cũng do dự, nghĩ một chút rồi nói hay là để lão tự thân xuất mã (tự mình ra tay)! Sau đó lão liền cúp điện thoại. Lão Thử tiền bối dù đã già, nhưng leo núi vẫn rất giỏi, không đến nửa giờ đã xuất hiện trước mặt chúng tôi, làm tôi nghẹn họng trân trối.

Lão Thử tiền bối cười nói lão đi đường tắt. Nói xong, lão đứng cạnh Lý mặt rỗ nhìn từ trên xuống dưới. Vừa rồi tôi bảo Lý mặt rỗ đứng yên đừng nhúc nhích, hắn liền ý thức được mình xảy ra chuyện, nhưng vẫn không dám hỏi nhiều. Bây giờ Lão Thử tiền bối lại chỉ nhìn mà không động thủ, Lý mặt rỗ lại càng thấp thỏm, hỏi lão rốt cuộc có chuyện gì? Lão Thử tiền bối nói “Cứ đứng yên đừng nhúc nhích là được, chờ một lúc ta ra hiệu hai ngươi phải liều mạng chạy đi, đến Miêu trại chờ ta, nhớ kỹ, trên đường có người gọi tuyệt đối đừng đáp lời, cũng đừng ngừng lại! Càng không được để ánh ráng chiều chiếu tới, bị chiếu tới các ngươi sẽ xong đời, nhớ chưa?”

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng