Phần 211
Kỳ thật trong lòng tôi rất thương cảm tên trẻ trâu, từ nhỏ ở trong hoàn cảnh như vậy lớn lên, giờ người thân duy nhất cũng đã chết, hắn thậm chí cũng không biết thế giới của người bình thường rốt cuộc là thế nào? Thế giới của hắn bị bóp méo hoàn toàn, không có người định hướng cho hắn, tôi nhịn không được muốn cho hắn dự một khóa triết học chính trị, điều chỉnh lại thế giới quan của hắn thành bình thường.
Tên trẻ trâu toàn thân run rẩy, ngáp không ngớt, nước mắt nước mũi chảy xuống thành dòng “Ta không khống chế nổi, thật sự rất khó chịu…” Tôi nhìn bộ dáng khó chịu của hắn, liền chấn kinh, đây là lên cơn nghiện thuốc ư? Đây quả thực là nghiện ma túy mới đúng. Tôi bảo hắn cố sức tự khống chế, nhưng cuối cùng hắn thật sự là không làm được, liều mạng đoạt lấy điếu thuốc, thậm chí còn muốn tấn công tôi, hết cách, tôi đành ném cho hắn, để hắn được thỏa cơn nghiện.
Hút xong mấy điếu, hắn mới chậm rãi ngả nghiêng lảo đảo ngồi phịch ở chỗ ngồi kế ghế lái xe, ánh mắt mê ly ngắm nhìn ngoài cửa sổ. Cuối cùng xe đã tới trước cửa nhà hắn. Đây là một tòa chung cư rất cũ nát, vắng vẻ, hẳn là lâu năm rồi, trên vách tường thậm chí còn đã nứt ra một vết lớn, tùy thời đều có thể đổ sụp. Cho dù rách nát như vậy cũng không phải nhà hắn, mà là đi thuê, mà hiện tại cũng đang khất nợ mấy tháng tiền thuê nhà. Cũng may chủ nhà thấy hắn đáng thương cũng không thúc giục hắn.
Thật khó tưởng tượng nổi, gia đình này rốt cuộc nghèo đến mức nào? Nơi này hẳn không có người quản lý, hành lang cũng không có người quét dọn, khắp nơi là rác rưởi, mấy góc khuất thậm chí còn có phân và nước tiểu. Nếu như không phải hắn dẫn tôi tới chỗ này, tôi thậm chí còn hoài nghi khu nhà này vứt bỏ lâu ngày chắc đã thành nhà hoang rồi. Nhà tên trẻ trâu ở trên lầu ba.
Khắp nơi đều có vỏ mì ăn liền, còn có hộp thức ăn nhanh đã mốc meo bốc mùi, căn bản không có chỗ để đặt chân. Hắn bảo tôi chờ ở cửa ra vào, còn hắn thì tranh thủ thời gian đi dọn phòng, dội bồn cầu, dọn các túi nhựa ra, dùng cây lau nhà dọn ra một con đường sạch sẽ, như vậy có thể có chỗ cho tôi đi vào.
Tôi nói “Qua phòng cha ngươi xem một chút!” Hắn gật đầu, sau đó mở cửa gian phòng của cha hắn. Cửa vừa mở ra, một mùi khói gay mũi truyền đến. Cho dù người đã chết một khoảng thời gian rồi, mùi khói vẫn không tiêu tán hết. Gian phòng bài trí rất đơn giản, một cái ghế nằm, một cái giường rách rưới, một cái tủ, trên tủ chi chít vết cháy tàn thuốc, góc tường còn có khói bụi. Tóm lại bất kỳ ngóc ngách nào, đều có thể nhìn ra đây là nhà của dân nghiện thuốc lá nặng.
Cái ghế nằm bị cháy hỏng một góc, cháy thành than đen sì, phía trên thậm chí còn có một số dấu vết khác. Không cần phải nói, những cái vết đó hẳn là thi dầu thẩm thấu lên than. Hắn hỏi tôi “Trương lão bản, ngươi nhìn ra cái gì rồi sao?” Tôi lắc đầu “Tạm thời chưa, chỉ sợ tối nay chúng ta phải nói chuyện với cha ngươi một chút.” – “A?” Hắn sợ hãi toàn thân run bắn “Nói chuyện, nói cái gì?” – “Hỏi xem rốt cuộc chuyện gì xảy ra.” Tôi nhìn hắn đánh giá một phen “Bình tĩnh nghĩ lại xem, ngươi trong lòng cha ngươi có vị trí gì?”
Tên trẻ trâu nghĩ nghĩ “Hẳn là thân nhân duy nhất đi, đừng nhìn bình thường cha đối với ta mặc kệ không hỏi, nhưng kỳ thật trong lòng rất quan tâm ta, có gì ăn đều gọi ta về ăn, còn cha thì lại nhịn đói. Khi còn sống cha ta xưa nay không cho phép ta hút thuốc, sợ đời ta cũng bị phế bỏ giống cha ta…” – “Thế là được rồi.” Tôi nói “Tục ngữ nói, hổ dữ không ăn thịt con! Dù hắn biến thành quỷ, cũng không đánh mất lý trí, lòng yêu thương ngươi sẽ không thay đổi. Hắn tuyệt đối sẽ không làm hại ngươi, càng không cho phép ngươi hút thuốc.”
Tên trẻ trâu lập tức hỏi “Vậy ta bị nghiện thuốc là chuyện gì xảy ra? Nếu là người bình thường, cho dù hút nhiều như thế, trong vòng một tháng cũng không thể nghiện tới mức như vậy.” – “Cho nên nói, chuyện này liên quan đến âm vật.” Tôi thở dài “Cha ngươi bị tẩu thuốc ảnh hưởng, ta thậm chí hoài nghi hắn dưới tình huống biến thành quỷ mà không hề có lý trí, thậm chí không nhận ra ngươi, cho nên mới làm ra chuyện như thế.” Tên trẻ trâu lập tức gật đầu “Nhất định là như thế.” Tôi nói “Như vậy đi, lúc cha ngươi trở về hút thuốc, hẳn là mang theo khí linh bên trong tẩu thuốc trở về. Cha ngươi hút thuốc nhiều như vậy, kỳ thật cũng là để khí linh trong tẩu hút thuốc, nếu là nửa đường dừng lại, có thể sẽ chọc giận khí linh. Tối nay, ta bố trí một cái trận pháp, tận lực trong tình huống không ảnh hưởng đến khí linh, để cha ngươi khôi phục thần trí!”
Tên trẻ trâu lập tức đồng ý, hết thảy đều nghe tôi phân phó. Tôi cùng tên trẻ trâu liền ra chợ một chuyến, mua một chút đồ cần dùng. Tục ngữ nói, dân dĩ thực vi thiên (dân chúng lấy no bụng làm đầu), đồ ăn là thứ thiết yếu liên quan đến sinh lão bệnh tử. Lâu dần tiếp xúc với các loại đồ ăn trong thời gian dài, con người đã phát hiện ra một số đồ ăn có hiệu quả trấn tà khu âm, cho nên trong quá khứ, dùng đồ ăn đối phó yêu ma quỷ quái, cơ hồ chiếm tới hơn một nửa các đạo pháp.
Hôm nay tôi muốn bày một trận pháp tương đối truyền thống, phần lớn dùng đến nguyên liệu nấu ăn, nên mới cùng tên trẻ trâu đi vào chợ. Tôi mua một con gà trống lớn, một cái lưỡi trâu, còn có cà rốt và một chút vôi. Tất cả đã sẵn sàng, chỉ còn chờ gió đông! (Câu nói của Gia Cát Lượng trong trận Xích Bích ý nói mọi thứ đã chuẩn bị đủ chỉ còn chờ cơ hội tới – dịch giả)
Trở về tôi liền bảo hắn rửa sạch gà trống, sau đó đem gà và cà rốt ninh nhừ, mà tôi thì vẩy vôi lên khắp ghế nằm và trong phòng của cha hắn. Hắn thấy lạ, hỏi tôi tại sao muốn nấu cà rốt với gà trống, mới đầu còn cho là tôi đang chuẩn bị bữa tối, muốn cho thêm xì dầu và gia vị. Tôi lập tức ngăn hắn lại, bảo hắn chỉ cần cho muối tinh, còn lại đừng cho gì khác. Hắn không hiểu nói như thế thì ra mùi vị gì? Tôi cảnh cáo hắn tuyệt đối không nên ăn thịt gà, hắn mà ăn e là tối nay hắn sẽ có phiền toái lớn.
Rất nhanh hắn đã luộc xong gà, tôi bảo hắn tách thịt và xương ra, thịt thì vứt hết, chỉ để lại phao câu, cà rốt và xương. Hắn càng kinh ngạc, nhưng cũng không nói gì, cứ làm theo lời tôi. Rất nhanh, xương gà đã bị tách ra, tôi theo trí nhớ đem xương gà và cà rốt cắt miếng rải trong phòng, xếp thành một cái thiên linh đại trận!
Tại trận nhãn là phao câu gà luộc, khi không khởi động trận nhãn, thiên linh đại trận sẽ không tạo thành tổn thương đối với linh thể. Tôi bố trí trận pháp này có tác dụng là để khi tên trẻ trâu không khống chế nổi nữa, thì khởi động đại trận tự bảo vệ mình, khu trục âm linh. Có trời mới biết âm linh bên trong tẩu thuốc rốt cuộc mạnh đến mức nào? Hết thảy đã sẵn sàng, tiếp theo là kiên nhẫn chờ đợi.
Đồng hồ tích tắc kêu, tôi thậm chí có thể cảm nhận được nhịp tim của mình cũng theo đồng hồ mà nhảy. Tên trẻ trâu lo lắng, nắm lấy phao câu gà, ngồi ở cửa phòng cha hắn, thỉnh thoảng nhìn về vôi phía dưới chân, nếu như âm linh xuất hiện, dấu hiệu đầu tiên sẽ là dấu chân trên lớp vôi.
Lạch cạch, lạch cạch! Không lâu sau ngoài cửa vang lên một tiếng bước chân thanh thúy, cuối cùng dừng lại trước cửa. Tôi và tên thanh niên trẻ trâu lập tức khẩn trương. Đây là chuyện gì? Theo lý thuyết, âm linh loại này sẽ lặng yên không tiếng động, bình thường sẽ không cố ý gây ra tiếng bước chân. Tôi nhẹ giọng hỏi hắn “Trước đây khi cha ngươi trở về, có tiếng bước chân này không?” Hắn lập tức lắc đầu “Không có… Không hề có âm thanh nào cả.” Lòng tôi lập tức chùng xuống, mấy ngày trước không có tiếng bước chân, hôm nay lại có, điều này có ý nghĩa gì? Hẳn là đối phương đã nhận ra hành động của chúng tôi, nên hắn cố ý làm vậy.