Phần 213
Là số 110 gọi tới! Mẹ kiếp, đầu số 110 gọi cho tôi làm gì.
(Đầu số 110 ở TQ là số của cảnh sát, kiểu 113 ở VN vậy)
Không phải Lý mặt rỗ tối qua say rượu quậy phá gì đó chứ? Tôi lập tức nghe điện thoại, bên kia truyền đến thanh âm “Xin chào, xin hỏi ngài là Trương tiên sinh sao? Ngài có quen biết một người tên là Trần Trường Sinh không?” – “Trần Trường Sinh? Tôi biết, có chuyện gì?” Tôi nhẹ nhàng thở ra, chỉ cần không phải Lý mặt rỗ là được. “Là thế này, Trần Trường Sinh gặp chút vấn đề, mời ngài đến hỗ trợ xử lý một chút.” Đối phương nói. “Chuyện gì?” – “Trong điện thoại nói không rõ ràng, ngài tới một chuyến đi.” Đối phương nói xong liền cúp điện thoại. Tôi vội vàng mặc quần áo tử tế, tức tốc đến đồn công an.
Tại đồn công an, tôi gặp được Trần Trường Sinh. Hắn sưng mặt sưng mũi, co quắp ở góc tường không nhúc nhích. Trông thấy tôi, hắn lập tức đưa ánh mắt cầu cứu nhìn tôi “Lão bản, cứu mạng, cứu mạng a!” Tôi lập tức nổi giận “Đồn công an của các ngươi đã xảy ra chuyện gì? Vận dụng tư hình là phạm pháp.” – “Phạm pháp cái gì?” Bên cạnh mỹ nữ cảnh sát cũng tức giận nói “Hắn quấy rối phụ nữ, bị người ta đánh.” Tôi buồn bực nhìn Trần Trường Sinh “Ngươi quấy rối phụ nữ?” Trần Trường Sinh lập tức hô to oan uổng “Ta căn bản cũng không biết là chuyện gì xảy ra, đang ngủ liền mộng thấy mình đi ra ngoài, còn không thể khống chế sờ loạn người ta, lúc tỉnh lại thì đã thấy ở đồn công an…”
Tôi buồn bực nhìn hắn “Ta biết rồi! Cảnh sát, ngươi nhìn hắn còn vị thành niên, có phải tuyên truyền giáo dục một phen là có thể thả ra hay không?” – “Đưa hắn về đi.” Mỹ nữ cảnh sát nói “Loại cặn bã như vậy không bị đánh chết tươi, xem như hắn gặp may.” Tôi lập tức đưa Trần Trường Sinh ra khỏi đồn công an. Trần Trường Sinh buồn bực nhìn tôi “Trương lão bản, ta thật không phải cố ý gây nên a, ta cảm giác vật kia bắt đầu ám ta…” Tôi nói “Bớt nói nhảm, rốt cuộc là chuyện gì xảy ra? Cẩn thận kể lại!” – “Ai, kỳ thật cũng không có gì. Ta lúc ấy đang ngủ, mơ mơ màng màng liền mộng thấy mình thân thể trần truồng chạy trên đường cái, mà một chút xấu hổ cũng không thấy, còn cảm thấy rất thơ mộng, trông thấy trên đường có một cặp yêu nhau ta rất hâm mộ, đố kỵ, hận, cho nên liền lao vào sờ soạng không thể khống chế nổi, sau đó bị người ta đánh. Lúc tỉnh lại ta thấy mình ở đồn công an.” – “Ừm?” Tôi nghe xong rất đau đầu, thân thể trần truồng chạy trên đường cái, lại vẫn cảm thấy rất có tình thơ ý họa, con bà nó thằng ôn này trong đầu rốt cuộc chứa cái gì.
Tôi vô cùng buồn bực nhìn hắn “Ngươi có cảm giác được có gì đặc biệt không?” – “Đặc biệt?” Trần Trường Sinh cẩn thận suy nghĩ một chút, nói “Có cái gì đó đặc biệt. Đúng rồi, ta bỗng nhiên nhớ đến một chuyện, lúc ấy ta mơ mơ màng màng, bỗng nhiên cảm giác bị người ta tát một cái, một tát này làm ta vạn phần hoảng sợ, sau đó liền tỉnh táo lại.”, “Ta suy đoán người đánh ta là nữ cảnh sát kia.”
“Ngươi sợ hãi nữ cảnh sát kia, cho nên lập tức tỉnh táo lại? Ngươi nói như vậy thực tế là tà linh sợ hãi nữ cảnh sát, cho nên mới chủ động rời bỏ thân thể ngươi.” Tôi suy tư nói. “Thế nhưng ta ngẫm lại, cũng không cảm thấy nữ cảnh sát kia có gì đáng sợ, thậm chí còn có chút xinh đẹp.” Trần Trường Sinh nói. Tôi cười nhạt “Thiên hạ vạn vật tương sinh tương khắc, ta nghĩ chúng ta rốt cuộc đã tìm được khắc tinh của tà linh kia! Đi, cùng ta trở lại!” Nói rồi tôi lập tức quay đầu đi về phía đồn cảnh sát.
Trần Trường Sinh vội vã cuống cuồng hỏi “Trở lại làm gì? Ngươi không sợ nữ cảnh sát kia lại bắt ta ư?” Tôi nói “Tính mệnh của ngươi nằm ở trên người nàng đấy, nếu không gặp nàng tìm hiểu tình huống, ta không giải quyết được cái tẩu thuốc kia.” Trần Trường Sinh bất đắc dĩ, đành cùng tôi quay lại.
Chúng tôi lần nữa trở lại cục cảnh sát, nữ cảnh sát kia rất kinh ngạc, hỏi chúng tôi tại sao lại quay lại? Tôi cười nói muốn báo án. “Báo án gì?” Nữ cảnh sát không nhịn được hỏi. “Huynh đệ của ta bị người ta đánh, ta muốn báo án.” Tôi nói. “Đó là đáng đời.” Nữ cảnh sát lạnh lùng nói “Ai bảo hắn hạ tiện quấy rối người ta.” – “Nhưng trị tội huynh đệ của ta như thế nào đã có luật pháp, đối phương không có quyền đánh huynh đệ của ta, đánh hắn là phạm pháp.” Tôi nói “Mà ta hoài nghi hắn không phải do người bị hại đánh, mà là bị người có ý mượn việc công báo thù riêng đánh người.” Dựa vào lời Trần Trường Sinh nói trước đó, đánh hắn ắt là nữ cảnh sát trước mặt.
Tôi nói vậy, nữ cảnh sát quả nhiên khẩn trương lên “Ngươi không thể lập án như vậy, cho dù lập án, hắn cũng sẽ bị truy cứu việc quấy rối tình dục, các ngươi nghĩ kỹ đi.” Tôi cười nói “Chúng ta có thể không báo án, nhưng ngươi giúp ta một việc nhỏ có được không?” – “Việc gì?” Nữ cảnh sát nhẹ nhàng thở ra. “Ta muốn biết ngày sinh tháng đẻ của ngươi, còn cả tên của ngươi nữa.” Tôi nói. Tà linh trong tẩu thuốc kiêng kị nữ cảnh sát nhất định là có nguyên nhân, cho nên tôi muốn làm rõ rốt cuộc là nguyên nhân gì!
“Không được.” Nữ cảnh sát lập tức giận tím mặt “Ngươi hỏi cái này làm gì?” – “Hay là nói thật với ngươi đi!” Mặc dù biết nữ cảnh sát rất có thể sẽ không tin, nhưng tôi vẫn quyết định thử một chút “Tiểu huynh đệ này bị mấy thứ bẩn thỉu quấn lấy. Lúc ngươi đánh hắn, tà linh đã bị ngươi dọa chạy mất. Cho nên ta cảm thấy, ngươi là khắc tinh của tà linh, ta muốn làm rõ vì sao tà linh lại sợ ngươi, như thế ta mới có thể đúng bệnh hốt thuốc, giúp tiểu huynh đệ của ta a.”
Quả nhiên, tôi nói thế nữ cảnh sát trong nháy mắt cười phù một tiếng “Ngươi cua gái thật đúng là dốc hết tài trí a, chuyện như thế cũng có thể nghĩ ra.” Tôi bất đắc dĩ nói “Vậy thì ta không có cách, chỉ có thể báo án. Thực ra nói cho chúng ta biết ngày sinh tháng đẻ, đối với ngươi mà nói cũng không có mất mát gì, nếu như ngươi muốn ta thậm chí còn có thể đoán một quẻ giúp ngươi.”
Nữ cảnh sát cuối cùng hết kiên nhẫn, nói “Nói nhảm, muốn ta giúp trừ phi ngươi đưa ra chứng cứ!” Tôi bất đắc dĩ, con mẹ nó chứ đi đâu lấy chứng cứ cho ngươi? Cũng không thể bắt cho ngươi một con quỷ ngay tại chỗ a!
Cuối cùng tôi chỉ có thể nói “Như thế này đi! Đêm nay ngươi đến nhà hắn một chuyến. Trong nhà hắn có sẵn một con quỷ, ta có thể chứng minh cho ngươi thấy.” Nữ cảnh sát hơi suy tư, cuối cùng dứt khoát gật đầu “Vậy được rồi, nếu như ngươi có thể chứng minh ngươi nói thật, ta còn có thể phá lệ giới thiệu cho ngươi một món làm ăn.” Tôi cười khổ nói “Làm ăn hay không làm ăn, sau này hãy nói đi. Nói thật, ta xử lý chuyện linh dị đã có chút mệt mỏi, đã sớm muốn thu tay nghỉ ngơi một thời gian.” Nữ cảnh sát cười “Khoác lác! Ngươi nói như thật vậy.”
Trước khi đi, nàng cho tôi một tấm danh thiếp, nói rằng sau khi tan sở sẽ gọi cho tôi. Tôi gật đầu, cùng Trần Trường Sinh rời đi. Trần Trường Sinh kỳ thật vẫn rất lo lắng, nói nữ cảnh sát kia có khi nào đang trêu đùa chúng tôi không? Nàng là cảnh sát, cảnh sát sẽ tin chuyện ma quỷ ư? Tôi suy tư, nói nữ cảnh sát tựa hồ không giống đang nói đùa, hẳn là thật sự có chuyện cần đến tôi. Thôi bỏ đi, nghĩ nhiều chỉ lãng phí thời gian, chờ đến đêm rồi nói sau!
Sau khi trở về, tôi vẫn suy nghĩ đối phương rốt cuộc sợ nữ cảnh sát ở điểm nào? Cô ta sát mặc dù là cảnh sát, thân mang hoàng khí nhưng cũng chỉ có thể chấn nhiếp quỷ hồn thông thường. Âm hồn mang bím tóc Thanh triều hiển nhiên sẽ không sợ một chút hoàng khí nhỏ nhoi. Hắn sợ hãi nữ cảnh sát, nhất định có nguyên nhân khác, có lẽ nữ cảnh sát mang theo thứ gì đó có thể khắc chế hắn. Hoặc là tổ tiên của nữ cảnh sát là đối thủ một mất một còn của tà linh trong tẩu thuốc!