Phần 36: Hơn cả dục tình
Về đến nhà cũng đã là gần trưa. Gia Hân cũng đã chuẩn bị xong đầy đủ bữa cơm đầy màu sắc. Cô nở nụ cười tươi tắn đứng trong sân đợi Phong về.
Mỗi lần nhìn thấy cô, Phong luôn cảm giác như tắm mình trong nắng sớm. Vẻ đẹp tinh khôi, nụ cười thanh thuần của cô luôn làm Phong cảm thấy giằng xé trong lòng.
Nửa thì muốn giày vò nhào nặn đóa hoa ấy sâu trong vũng bùn dâm dục. Nửa thì muốn bảo vệ thứ tình yêu trong sáng nhất mà cô dành cho chính mình. Dù có là mẹ cô thì Phong cũng không cho chạm tay làm vấy bẩn. Phong muốn giữ cô làm của riêng một cách đặc biệt nhất.
– Anh đói rồi!
Gia Hân ôm tay Phong ngọt ngào kể:
– Em đã mua rất nhiều thứ để vào tủ lạnh cho anh! À đúng rồi! Em cũng mua cho anh cái áo khác! Hôm trước áo anh dính máu giặt mãi không sạch!
Thực ra thì giặt xong cô cất đi làm của riêng rồi. Ánh Tuyết nhìn thấy, đã từng kể cho Phong nghe. Còn từng nói đùa với Phong:
– Hân Hân thân với chủ nhân còn hơn mẹ! Không biết mai mốt biết em chỉ là con chó dưới chân chủ nhân thì có đạp thêm cho em một cái không?
Trần Phong đành phải treo Ánh Tuyết lên, quán triệt tư tưởng của cô lại cùng với một trận roi:
– Hân là chó con yêu thích của chủ nhân! Dù có đạp chết mày, thì mày vẫn phải chịu, thậm chí còn phải liếm chân, liếm lỗ của Hân!
Giờ đây, Gia Hân tươi cười trước mắt dần biến thành hình ảnh đôi bờ mông trắng trẻo cọ xát nhau trong đêm bệnh viện. Ngọn lửa trong lòng bật lên. Phong siết eo Gia Hân mà điên cuồng chiếm đoạt.
– Ưm…
Gia Hân muốn nói gì đó nhưng hoàn toàn không có cơ hội. Đến hơi thở cũng bị người đàn ông cướp đoạt. Nhưng cô chẳng giãy giụa mà cứ hùa theo cảm giác mà anh mang lại.
Trần Phong ôm xốc cơ thể nhỏ nhắn của Gia Hân lên rồi từ từ bước vào nhà. Gặm cắn đôi môi mềm, sờ nắn đôi mông mịn màng, hít vào hương thiếu nữ ngây ngất, Phong lúc này chỉ muốn đè nghiến cô lên giường.
Hắn vội vã hôn hít cái cổ thon và xương quai xanh quyến rũ. Gia Hân cũng bị kích thích theo, cô nhắm mắt ngửa đầu mặc anh thưởng thức. Đôi môi được thả ra, bật lên những âm thanh ngọt ngào khe khẽ:
– A… em… muốn…
Đôi tình nhân trẻ quấn quýt lấy nhau từ sân vào đến nhà. Ngọn lửa tình thiêu đốt vội vàng, làm xô đổ hết cả tủ đựng đồ treo tường. Con robot Bumblebee vàng ghép bằng nhựa rơi xuống đất, các khớp nối rơi ra thành nhiều mảnh. Nhưng chả ai quan tâm đến.
Gia Hân cố với tay đẩy cánh cửa muốn đóng lại, nhưng cánh cửa ngoài tầm với, cô cũng bị bế đi ngày càng xa. Mấy ngón tay thon rồi cũng bị đè nghiến lên tường, thân thể cô cũng bị ép chặt. Lưng lạnh lẽo, nhưng hơi nóng xuyên vào trong tận cùng mạnh mẽ. Cô chỉ có thể nức nở:
– … Sâu quá… em…
– Đau hay sướng? – Phong cắn cái tai nhỏ xinh…
– … Em… sướng…
Trần Phong hài lòng ép chặt cô thêm nữa:
– Anh thích em khít như thế này!
Gia Hân xấu hổ, cố gắng hóp bụng:
– Em sẽ khít cho anh!
Cảm nhận sự cố gắng tận sâu trong cô, những thớ thịt cố gắng bóp chặt lấy mình, Phong càng cố gắng nhồi hết sức vào trong cô. Nhìn khuôn mặt trở nên đỏ hồng đáng yêu, Phong càng muốn một ngụm nuốt hết cô vào bụng. Hông càng đẩy nhanh!
Chẳng bao lâu, hòa lẫn với âm thanh nhóp nhép, Gia Hân cũng rên dài:
– Emmmmm raaaaa…
Cái miệng nhỏ há lớn không ngậm lại được, ra sức thở. Phong cười cười rồi tiếp tục xoáy sâu vào trong cô:
– Anh dạy em cái gì nhỉ?
Gia Hân ôm chặt lấy hắn, rùng mình tuôn nước…
– Chủ nhâ… n… em muốn… làm bồn chứa tinh của… anh! Em… sướng quá… ra…
Lúc này Phong mới thong thả tháo gỡ từng nút áo, lột trần cô gái nhỏ rồi vừa đâm vừa bế về giường. Phong âu yếm hôn cô một cái rồi nhắc:
– Chổng mông lên đi em!
Gia Hân luôn ngoan ngoãn dâng lên bờ mông non mịn. Cô cắn môi:
– Mời chủ nhân!
Phong từ từ tiến lại, mang bản thân bị ướt đẫm, đâm từ từ vào cái lỗ nhăn nheo siết chặt của cô.
Gia Hân trợn mắt, cắn răng chịu đựng cơn đau bất ngờ. Cô ra sức chống tay chịu đựng sức ép từ phía sau. Mãi cho đến khi nghe một tiếng thở dài thỏa mãn bên tai của Phong:
– Hàaa… khít thật đấy!
Cơn đau đã trở nên xứng đáng, cô cắn răng giữ đúng tư thế để Phong ra vào.
Trần Phong cúi xuống, ôm lấy đôi thỏ rung rinh, hôn lên tấm lưng trắng ngần, tiếp tục nhấp nhô:
– Lần đầu sẽ hơi đau, sau đó em sẽ sướng thôi!
Gia Hân mở đôi mắt đẫm nước:
– Chỉ cần anh thích thì em chịu được hết!
Phong thương tiếc cô gái hết lòng vì hắn, chỉ đành ôm siết cô mạnh hơn, đâm chọc mạnh hơn rồi đem tất cả bắn vào trong cô, không nỡ để cô tiếp tục chịu đựng.
Trượt xuống khỏi cơ thể mềm mại, Phong muốn ôm cô vào lòng, thì Gia Hân lại trườn xuống liếm dần xuống bụng hắn. Phong giữ vai cô, thì cô nhoẻn miệng cười:
– Em biết anh rất thích lúc em dùng miệng, để em làm sạch cho anh nhé?
– Nhưng…
Đôi mắt cô rất sáng:
– Lần này là do em không biết, lần sau em sẽ chuẩn bị tốt hơn!
Cô lại cúi xuống, ngậm tất cả vào miệng. Tỉ mỉ, chăm chú!
Phong nhìn từng động tác của Gia Hân dưới chân. Cô không vồ vập thèm khát như Vương Bội. Cô không say mê chìm đắm như Ánh Tuyết. Cô chỉ đơn giản nâng niu tất cả của hắn. Cái lưỡi tỉ mỉ dịu dàng, dù là lần đầu cũng không e ngại. Tất cả chỉ là vì hắn!
Phong nhìn cô chăm chú, cho đến khi cô súc miệng trở lại trong lòng, vùi đầu vào ngực hắn thỏ thẻ rất khẽ:
– Em yêu anh!
Giọng cô rất ngọt, rất khẽ như dòng suối nhỏ hòa tan ngọn lửa rực cháy trong lòng Phong đưa Phong vào một giấc ngủ thật bình yên.