Phần 60: Hồi tưởng
Trần Lập trở về phòng. Đợi chừng đôi ba phút, liền nghe tiếng gõ cửa. Đó là Phùng Thị Nhân. Bà ta lập tức vạch tay áo Trần Lập, lộ ra vết hằn của dây trói, liền lập tức nghi vấn:
– Có phải thằng Phong đánh con không? Cho mẹ biết, mẹ đòi công bằng cho con!
Trần Lập liền lập tức lắc đầu phủ nhận:
– Không phải…
– Vậy thế này là sao – bà ta nắm tay Trần Lập mắt rưng rưng – bảo bối của mẹ bị đau thế này là ai làm?
Trần Lập liền cười haha:
– Con sang nhà bạn gái chơi trò nhập vai tình ái nên mới có vết hằn như vậy!
Phùng Thị Nhân lườm con vẻ yêu chiều:
– Nhập cái gì vai! Chơi thì phải biết giữ mình nghe chưa? Mẹ không cấm. Nhưng đừng có mang về mấy thứ rác rưởi về nhà!
Trần Lập gật gù:
– Biết biết!
Bà ta lại hỏi Trần Lập với vẻ hồ nghi:
– Có đúng là con không dính dáng gì đến vụ bắt cóc chứ?
Trần Lập có vẻ không kiên nhẫn, trả lời:
– Con sang nhà bạn gái chơi. Ngủ bên đó mấy ngày. Thì có gì liên quan dính dáng gì đến vụ bắt cóc gì đó chứ?
Phùng Thị Nhân liền thở phào nhẹ nhõm:
– Thế thì tốt. Con ngàn vạn lần đừng đắc tội với ben tập đoàn Phong Đại. Chúng ta đang rất cần sự ủng hộ của bên đó. Nắm được lá phiếu đó thì gần như chúng ta toàn quyền chủ động!
Nhất định không được sơ xảy! Mẹ nghe tin, chỉ sang năm là ông nội con sẽ công bố quyền thừa kế đấy! Năm nay, con phải dốc sức thể hiện cho tốt vào!
Nói đến việc này, Phùng Thị Nhân luôn tỏ ra đặc biệt hào hứng, cũng không kém phần thận trọng, tỉ mỉ. Trần Lập có thói quen hùa theo mọi việc của mẹ, nhưng hôm nay lại không nhiệt tình cho lắm. Hắn đứng ngồi có vẻ không yên, mất kiên nhẫn:
– Rồi rồi, con muốn đi ngủ!
Phùng Thị Nhân thắc mắc:
– Vậy liên quan gì đến Trần Phong mà nó làm chứng?
Trần Lập trả lời không cần suy nghĩ:
– Gần bên nhà nó!
– Ừ! Vậy thì được rồi! Con này, vốn dĩ mẹ muốn con làm quen với cái cô Dương Gia Hân đó! Nhưng nay xảy ra chuyện này thì nên hoãn lại chút. Dương chủ tịch kia không phải dạng vừa!
Trần Lập lạnh gáy:
– Không được!
Sao mà được? Nhớ đến cả tuần qua, phải trả giá vì hành động bị bắt tại trận. Giờ có khổ cũng không dám kêu mẹ! Huống hồ còn bé Thi vẫn đang trong tay họ!
Phùng Thị Nhân nghe Trần Lập gắt lên, ngạc nhiên hỏi:
– Hả? Sao không được? Mẹ nhìn ảnh rồi, trông cũng xinh xắn, gia giáo. Tương lai kế thừa cả tập đoàn lớn. Đó sẽ là hậu thuẫn vững chắc cho con! Kể cả con muốn theo đường chính trị hay kinh doanh đều có lợi! Còn nếu chọn những tiểu thư…
Trần Lập không kiên nhẫn, vừa nói vừa đẩy bà ta ra cửa:
– Ai cũng được trừ cô ta! Con mệt muốn ngủ rồi. Có gì nói sau!
Phùng Thị Nhân nghe tiếng chốt cửa liền thở dài. Bà ta thừa biết thằng con mình ham chơi lười làm. Nhất định không chịu suy tính vì tương lai đâu. Nhưng cũng may nó không gây họa lớn gì cả là bà ta yên tâm rồi!
Trần Lập sau khi chốt cửa, khuôn mặt trở nên méo mó, cả người ngứa ngáy, nhưng không biết ngứa cụ thể chỗ nào. Hắn lập tức lấy điện thoại, gọi video đến một số lạ.
Bên kia rất nhanh bắt máy, phát ra âm thanh the thé của người đàn bà đang cười:
– Ôi con lợn Lập của chị…
Trần Lập liền đặt camera trên bàn, quỳ gối, gương mặt dần trở nên thèm khát:
– Chị ơi, cho em thuốc!
– Về nhà vui vẻ chứ?
Trần Lập cuống quýt:
– Vâng vâng! Ổn hết rồi! Em trả lời đúng như được dặn rồi!
– Tốt lắm lợn ngoan!
Trần Lập được khen, liền tranh thủ nuốt nước bọt:
– Chị cho em thủ dâm nhé? Em nứng phát điên rồi!
Giọng người đàn bà cao hơn mấy tông:
– Một con lợn mặc quần áo thì xin xỏ cái gì?
Trần Lập lập tức cởi sạch, lộ ra con chim trong lồng sắt bị thít chặt tím bầm:
– Con lợn sai rồi. Chị tha cho em!
– Vậy thì…
Cứ như vậy, trong căn phòng rộng rãi đủ tiện nghi của cậu ấm nhà giàu, diễn ra một màn huấn luyện đê mê đến tận sáng.
… Bạn đang đọc truyện Đào tạo dâm nữ tại nguồn: https://tuoinung.cc/2023/10/truyen-sex-dao-tao-dam-nu.html
Dưới một tầng, là phòng ngủ của Trần Kiều An.
Lúc này Trần Kiều An đã ngủ say sưa. Đầu cô dựa vào một bầu ngực trần căng mọng của Lê Minh Tâm. Sau một cơn thỏa mãn mà Lê Minh Tâm mang lại.
Minh Tâm thì chưa ngủ. Cô vẫn ôm cái điện thoại, nhìn chằm chằm vào màn hình tối đen. Vẫn chẳng có tin nhắn nào gửi tới! Trong lòng vừa buồn vừa giận dỗi!
Bật điện thoại, liếc qua những thanh thông báo im lìm, Minh Tâm mở một tấm ảnh được giấu kỹ trong một file ẩn. Khóe miệng hơi cười, cô nhìn ngắm tấm ảnh này rất nhiều lần, mãi không chán.
Đó là một tấm ảnh chụp khá đẹp, từ góc độ, khung hình đến ánh sáng đều rất đẹp, chỉnh sửa công phu. Đó là trong tiệc sinh nhật của cô, Trần Phong đang ghé tai cô thì thầm. Hai người rất đẹp đôi.
Đó là ảnh chụp của một tờ báo lá cải nào đó, mà cô không nhớ tên, chỉ lén giữ lại tấm ảnh cho riêng mình. Tấm ảnh duy nhất chụp chung giữa hai người họ. Tất nhiên, ngoại trừ những tấm ảnh chung khoả thân mà Trần Phong tự chụp. Hoặc những tấm cô và nửa thân dưới của hắn. Ừ cũng tính là chụp chung!
Bài báo giật tít rằng nữ minh tinh và vị công tử nhà chính trị bí ẩn đang bí mật hẹn hò. Hai người có cử chỉ vô cùng mờ ám, không kém phần tình tứ.
Đọc xong bài báo, cô vui vẻ nhưng không dám biểu lộ. Vì bên cạnh còn có trợ lý và đoàn phim, thậm chí còn có cả Trần Kiều An… Cô chỉ đành tự mình giữ trong lòng mà hân hoan riêng mình!
Lúc này, bên tai Minh Tâm như vang lên tiếng thì thầm khi ấy:
– Hôm nay em đẹp quá! Anh muốn đụ em!
Cái cảm xúc khi đó cũng ùa về trong tâm trí. Minh Tâm nhắm mắt, nhấm nháp từng mảnh ký ức. Hơi thở trở nên nặng nề. Toàn thân bứt rứt!
Minh Tâm thò tay xuống, ướt đẫm! Nhưng cô chỉ tập trung vào dòng hồi tưởng. Những lời thì thầm ngả ngớn ấy! Đôi vòng tay siết chặt ấy! Và… cả những cái đâm… ôi mạnh mẽ quyến rũ đến thế! Cuối cùng là cơn mưa nóng ấm bên trong tận sâu mà không thứ đồ chơi nào của Kiều An làm được! Và cả mùi vị xộc vào miệng khi ấy, khiến cô say mê như cơn nghiện!
Minh Tâm liếm môi, tưởng tưởng cảm giác khi thứ đó sồng sộc trong cổ họng. Bàn tay bên dưới đang điên cuồng tự gẩy cho đến khi cơ thể gồng cứng, tuôn trào…
Đôi mắt xinh đẹp mở ra, cơn đê mê chưa dứt, nhưng vẫn có gì đó không đủ!
Hết ngày thứ bảy nhàm chán một mình, cô lập tức đồng ý lời mời của Kiều An rủ về Trần gia. Lúc nãy rõ ràng Trần Phong đi ngang qua cô, biết cô ở đây nhưng vẫn lờ đi như không biết!
Đáng giận!
Cạch!
Minh Tâm giật mình nhìn cửa phòng. Một bóng đen đang lách vào. Thân hình đó, dường như là…