Phần 97: Trung úy đừng ép tôi!
Trong căn phòng tối, nhập nhoạng ánh sáng từ bên ngoài len lỏi. Trình Ngưng trợn mắt nhìn, ráng bịt chặt miệng để ngăn chính mình phát ra tiếng hét giận dữ. Toàn thân bị cơn giận khống chế đỉnh điểm, cứng đơ người nhìn sự việc đang diễn ra!
Trong góc tường sau kệ, hai thân ảnh quấn lấy nhau chặt chẽ. Đôi chân người bên dưới quặp chặt lấy cái eo hông đẩy tới đẩy lui mạnh mẽ. Tiếng thở dốc của người phía trên, tiếng rên rỉ khe khẽ của người bên dưới, hòa lẫn trong nền âm thanh bành bạch không ngừng.
Đè ra đâm chán chê, người bên trên có dấu hiệu gồng cứng người, ưỡn hông dí sát người bên dưới. Hạ thân cắm sâu bên trong, hắn hưng phấn nói:
– Từ nay… Nơi này của Trung úy, sẽ là của riêng tôi…
Phụp!
Video tắt ngúm. Một loạt những chiếc điện thoại màn hình lớn nhỏ, rải rác khắp góc phòng. Trên kệ dưới đất, đâu đâu cũng có một chiếc màn hình. Tất cả cùng phát sóng một đoạn video dâm mỹ. Cùng phát âm thanh, cùng chiếu hình ảnh, cùng phụt tắt…
Trình Ngưng rợn người. Cô tưởng đã xóa xong dấu vết trong máy Trần Phong. Không ngờ hắn lại vẫn còn bản sao, đem nó ra đây bày trận thế này đe dọa cô! Trình Ngưng hiểu ý hắn rằng, hắn nắm lợi thế không cho cô phản kháng!
Đang suy tính sẽ đối mặt với Trần Phong thế nào, thì một lần nữa những chiếc điện thoại bật sáng, đồng thời phát một đoạn video sống động khác. Bóng dáng nàng trung úy dâm đãng thò tay dưới váy tự thủ dâm dưới trăng. Tiếng rên rỉ dâm đãng của chính mình đập vào tai. Trình Ngưng đỏ mặt giật nảy mình. Vội đưa tay muốn thu hồi đám thiết bị.
– Trước tiên phải tiêu hủy, tránh để thêm một người khác biết nữa!
Vừa cong mông cúi xuống nhặt, Trình Ngưng như cảm ứng được nguy hiểm, vội quay lại vung chân đá móc ngược ra sau. Đôi chân dài mạnh mẽ hữu lực, vòng lên không trung một đường cong hoàn mỹ… như đường cong cơ thể cô vậy.
Nhưng không ngờ, kẻ phía sau lại thẳng tay đón lấy, không những vững vàng hóa giải lực đạo, còn thuận tay kéo chân Trình Ngưng, làm cô mất đà rơi vào tay hắn. Một vòng tay như gọng kìm, vây chặt lấy thân thể Trình Ngưng, xoẹt một cái xé rời cái áo của Trung úy, rồi đè ập xuống!
Giữa la liệt đám điện thoại ngổn ngang, Trình Ngưng bị đẩy dập mông xuống đất đau điếng người. Hai tay bị giữ chặt trên đầu.
– Buông… Ư… Trần… Phong!
Trần Phong chẳng trả lời, cũng chẳng buông tay, thậm chí còn siết mạnh hơn. Hắn cướp lấy đôi môi đỏ xinh mút lấy mút để, thưởng thức mật ngọt của đoá hoa Trung úy.
Trình Ngưng thở hổn hển chống trả. Môi lưỡi quyết liệt không cho kẻ địch xâm phạm. Nhưng Trần Phong lại không gấp, tiên phong không được thì ta tiến quân đột kích. Hắn thò một tay, luồn xuống dưới mông trung úy, nắm đáy quần quân trang của nàng, xé toạc làm hai nửa! Sức lực của Trần Phong đủ mạnh, tay kia vẫn khống chế cứng cô nàng trên mặt đất.
Trình Ngưng tim đập liên hồi, không dãy dụa được dưới sức mạnh khủng khiếp không tưởng. Còn kẻ hành hung thì cười hihi:
– Mấy ngày rồi, trung úy không được thủ dâm, chắc là rất thèm đúng không?
Trình Ngưng chưa kịp trả lời thì đã phải trợn mắt lên:
– Không… áaaaaa!
Một vật xuyên qua lỗ thủng, lách qua đáy quần lót, đâm sầm vào thân thể cô.
– Ôi…
Trần Phong suýt xoa sung sướng. Bên trong tầng tầng lớp thịt nóng ấm quấn lấy, ép chặt lấy hắn! Cảm giác phê tận óc từ hạ thân lan ra toàn thân. Đẩy vào đôi cái, nước ấm đã lan tràn ướt át.
Nhìn nàng Trung úy bị ấn chặt dưới thân, Phong hưng phấn đến mức đầu nấm nảy lên một cái. Khiến miệng tử cung lại phải cắn chặt lấy nó! Nhưng chưa cắn được bao lâu, đầu nấm lại thối lui khỏi thông đạo chật chội, để rồi lại đâm sầm vào một lần nữa. Đầu nấm lại bị cắn mút tê tái. Cứ thế, liên tục đâm ầm ầm tận hưởng cơn sướng khoái.
Đoàn quân Trần Phong tạm dừng tấn công đồn địch. Chỉ để đấm nấm căng to, giao chiến liên tục với kẻ địch quấn quanh.
– Còn nói không? Ướt lênh láng đến mức đâm cái một đã vào trong rồi mà đồ dâm đãng nhà chị vẫn còn cãi được?
Trình Ngưng không biết phản bác thế nào. Quả thực video kia quá mức dâm mỹ. Dù ngạc nhiên nhưng cũng thật kích thích! Trong hoàn cảnh mấy ngày nay không thể tự thỏa mãn, cơ thể đã phát sinh cảm giác khao khát âm ỷ!
Nhưng dù thế nào… cũng không thể để hắn làm vậy được. Trình Ngưng chỉ có thể dùng sức dãy dụa! Tuy rằng không biết chống lại Trần Phong cưỡng hiếp, hay là chống lại bản thân đang dần thỏa hiệp với những sướng khoái cùng cực mà máy rung cũng chưa chạm tới này! Cảm giác thốn đau nhưng hoang dại, mạnh mẽ mà dồn dập. Trình Ngưng cắn đầu lưỡi bật máu để bản thân thật tỉnh táo!
Thấy Phong mải mê sờ soạng cơ thể mình, nên đã thả lỏng tay nàng, Trình Ngưng giãy ra, vươn mong muốn cào lên mặt hắn. Trần Phong thong thả túm lấy, lại còn hẩy eo một cái:
– Ư…
– Ngoan nào! Thật là một bé mèo cái đanh đá!
Lại đè hai tay nàng xuống, Trần Phong gục giữa tâm hồn to tròn lộ ra dưới mảnh áo rách toạc của nàng Trung úy:
– Trình Ngưng, chị thơm quá. Người chị có một cái mùi rất đặc biệt, chị biết không? Ừ hít hít… Không phải mùi nước hoa đâu. Nước hoa đắt tiền cỡ nào tôi chưa từng ngửi qua cơ chứ! Nói thật, tôi không thích mùi nước hoa bằng cái mùi này của chị đâu!
– … mùi gì…
Phụ nữ mà! Luôn quan tâm đến vẻ đẹp của bản thân! Dù trong hoàn cảnh nào đi chăng nữa!
– Hítttt… hà… chị vừa thơm vừa ngon luôn đó…
Phong vùi mặt vào một bên nhô cao mềm mại cho đến lõm xuống. Tiếp tục đâm từng nhát thô bạo vào nàng.
– Ư… sâu quá…
– Chị có cái mùi rất tuyệt! Chị biết không? Mùi dâm dục! Đứng từ xa tôi đã ngửi thấy cái lồn chị đẫm một mùi thèm cặc rồi!
Trình Ngưng không kìm được rên rỉ. Trước mắt nhòe đi, chỉ còn một thứ rõ ràng sắp đến… Cô muốn ra rồi!
– Mấy ngày nay chị có thủ dâm không? Chắc không nhỉ? Nên lồn chị khít lắm luôn đó! Bóp con cặc của tôi sướng muốn phọt tinh luôn!
– Aaaa… bên ngoài… ngoài… tôi ra… aaaa…
Một tia ấm ấm bao trùm lấy Phong, khuôn mặt Trung trở nên đê mê, đôi môi hé mở một chữ o tròn dâm dục…
Trần Phong không kiềm được, lùa lưỡi vào đánh chiếm nốt. Mùi máu tươi thoang thoảng, làm hắn hưng phấn tột cùng, càng ra sức dồn lực xuống eo. Đâm nát phòng tuyến của nàng trung úy!
Trình Ngưng trong cơn cực điểm khoái cảm, lại không ngừng bị kích thích, không ngờ lại vòng tay ôm chặt kẻ cưỡng dâm chính mình! Cặp đùi miên man, quấn chặt lấy eo hắn gồng cứng người. Vừa hôn vừa ôm chẳng khác gì một cặp tình nhân!
Đối với đóa đào mật ngon lành cực điểm như Trung úy. Tất nhiên Trần Phong chẳng thể thỏa mãn trong một lần! Hắn lật tới lật lui, đâm chọc đủ tư thế. Khiến cho bông hồng thép của Học viện trở nên mềm nhũn, da thịt đỏ hồng hổn hển cầu xin:
– Sâu quá rồi… Tha… tha… cho tôi… ư… Nữa rồi… ra nữa rồi… Trần Phong…