Phần 150
Ngày 20/09/2009
Gã thức dậy sớm vì tối hôm qua ngủ sớm, nhin đồng hồ thì 4h sáng, gã nhớ ra hôm qua gã và con Liên nằm nghe nhạc rồi gã ngủ thiếp đi, đến chừng Hạnh và Hương về, các cô lên phòng thì gã biết lờ mờ nhưng buồn ngủ quá nên gã không dậy nổi, nhưng vẫn cảm nhận được Hạnh hôn môi gã phớt qua một cái, còn Hương hình như nửa đêm có mò mò cu gã, mà gã mệt quá nên.. Không dậy trả bài. Gã lắc lắc đầu cho cơn ngái ngủ qua đi rồi lấy tay nắn nắn đùi và ngực hai cô dưới làn áo đầm ngủ, hun hít chỗ cái mu mềm mại thơm phức mùi con gái của hai cô rồi đi xuống nhà dưới
Gã lịch kịch đánh răng súc miệng, rồi lấy nước đá ra đập bốp bốp để pha cà phê làm con Liên nó cũng dậy luôn, nhưng nó còn trẻ, vô tâm và vô tư nên nó mơ màng nằm nướng, rồi nó thấy gã lấy ly café đi lại chổ cửa nhà, gã ngồi ngay bật cửa hút thuốc uống café sau vài động tác thể dục cho dãn gân cốt
Gã ngồi đó, ngang ngạch cửa, lưng tựa vào vách tường, chân duỗi ra chắn ngang cữa nên ánh mắt gã nếu không nhìn ly café, không nhìn ra sân, không nhìn lên trời thì dĩ nhiên gã nhìn.. Thấy con Liên đang cuộn mền nằm ngái ngủ đằng góc phòng, chổ cái chân tũ đựng quần áo và tấm gương soi.
Gã trầm ngâm suy nghĩ về công việc hôm nay sau khi cặp mắt của gã rời khỏi cái cặp đùi con Liên đang ló ra phân nữa do cái váy ngủ bị xếch lên, nhưng còn cái mền che lại ngang bụng phủ xuống nữa đùi nên cũng không hở hang lắm, nhưng dù không hở hang… Nhưng nó lại.. Gợi cảm, nó như tỏa ra một sức hút kỳ lạ khiến người ta lâm vào cảnh đó là muốn tiến lại, muốn giở lên để cho nó hở hang luôn, cho nó hết cái sự gợi cảm đi, chẳng thà như vậy mà còn dễ chịu hơn cái sự úp úp mở mở thế này, để người ta hi vọng khi cái chân nó nhúc nhích thì cái mền nó rớt ra, nhưng rồi người ta thất vọng tràn trề khi cái chân đúng là có nhúc nhích, cái mền có rớt ra nhưng cũng chẳng giải quyết vấn đề gì, vì nếu nó hở bên đông thì lại kín bên tây, cũng loanh quanh ở đó, hình thức có thay đổi chút nhưng bản chất là sự che phủ vẫn còn, nhưng con người gã xưa nay xét bản chất chứ không trọng hình thức, thế nên cái bản chất khộng thay đổi của quan hệ giữa cái mền và cặp đùi kia làm gã cũng bứt rứt khó chịu lắm.
Dứt mắt khỏi cặp đùi, gã nhìn đồng hồ, gã thấy hình như đã 5h sáng, gã nhớ nếu là bình thường thì lão tam 4h30 dậy tập thể dục và uống café sớm, gã móc dt ra gọi, nghe lão tam alo, rồi gã và lão cười hềnh hệch với nhau khi lão nói gã sao không rủ Hương hay Hạnh tập thể dục buổi sáng đi mà giờ này réo gọi lão. Rồi khi lão nghe nói gã cần mượn chiến xe tải 3t5 đi chở hàng cho gã lên DakLak thì lão ok, cho nó chở phân cho chú, lúc này hàng mình bán cũng chậm, xe còn trống 1 chiếc. Gã cảm ơn lão thật sự rồi cúp máy, khỏe quá, sáng kiến của mình tiết kiệm được hàng… Tỷ đồng chứ không chơi. Rồi nhớ đến ngày mai đi với Phương mở thị trường gã lại ngao ngán, cái ngao ngán của người đi phá núi mở đường, đi tiền trạm trong cái mù mịt của sự thiếu hiểu biết, của sự nghi kỵ ngờ vực của khách hàng trước sản phẩm mới mà bất kỳ tay làm thị trường nào cũng ngán ngẫm.
Gã ngẫm nghỉ chút nữa rồi thấy dt reo, thì ra nàng và con bé đã dậy, gã cùng nó hát bài cháu lên ba cháu đi mẫu giáo, cô thương cháu vì cháu có ba đón về được chút thì nàng giựt phắt dt lại không cho con bé hát nữa, anh đó, tào lao gì không ah, con nó còn nhỏ mà dạy nó.. Tào lao như anh, nghe nàng nói thế, gã cười hề hề dâm dục, cũng nhờ ba nó tào lao, nên má nó mới ghiền rồi có nó đó, thì nàng cười hi hi, thôi, em cho con đi xi đái, dạy nó tự đánh răng, anh hư lắm, về đi rồi biết tay em.
Tay nàng thì về đến nhà nàng gã mới biết, nhưng cúp máy nàng xong thì gã biết… Cái đùi con Liên, không hiểu nó lăn lộn co duỗi thế nào mà một bên mền nó hở ra, và cái váy đầm ngủ của nó bị cuốn vào mền nên vén lên theo mền, nên gã thấy một bên hông nó trần lên tận vòng eo nhỏ nhắn, và vì lượng mền che phủ thay đổi về diện tích, nên bản chất nó che đậy cũng thay đổi, quy luật mà lại, lượng thay đổi thì chất cũng thay đổi chứ, nên cái chất mờ ảo đen tối của vùng đó nó tan đi, mà thay vào đó là cái màu sáng sáng của cái hông quần lót trắng nho nhỏ xinh xinh đang bám vào hông con Liên, nó làm sáng hẳn lên cái màu da thịt con gái mềm mại gợi cảm ở đó, và sáng luôn con mắt gã khi gã nhìn vào đó.
Gã không biết đàn ông khác thế nào, chứ với gã cái nào ăn thì ăn, cái nào cúng thì cúng, mình không thiếu ý thức đến nỗi đi ăn đồ cúng, nhưng nếu đồ cúng mà ngon thì mình cũng xẹt qua lượn lại liếc liếc rồi hít hít ngửi ngửi cho đỡ thèm, âu cũng là cái liễn, cái sự tâm lý bình thường mà. Thế nên gã dù không nghĩ mình sẽ ăn, nhưng nhìn tý thi không mất gì mà cũng không chết ai, nên bắt đầu tập trung nhìn ngắm với cái thư thả của khói thuốc và cái ngọt ngào của caphe và cái nóng bỏng của cái quần lót phô bày kia mang lại
Con Liên dễ thương, cuối cùng gã kết luận như thế khi ngắm nó nằm ngủ với cái mền cuộn cái váy, rồi nó lăn qua lộn lại nên cái váy bị cái mền cuốn ngược lên khi nó kéo mền đắp cho ấm bụng, nhưng nó quan trọng cái bụng quá mà quên cái mông, nên vô tình nó giúp thêm cho gã một vé
Gã không hiểu có thằng đàn ông nào trải qua cảm giác như gã lúc này chưa, cái cảm giác cám treo mà heo phải nhịn, cái cảm giác của một người đàn ông trẻ đã qua nhưng già chưa tới mà ngồi ngắm một đứa con gái 22 tuổi, cơ thể hết teen nhưng chưa chín, nên nó hấp dẫn lắm. Rồi nó lăn qua quay mặt vô tủ thì cặp mông săn chắc bị cái quần lót nó làm nẩy hơn, phồng hơn lên, rồi ánh mắt nhìn hút theo cái phần quần lót màu trắng phía sau lưng nó nhỏ dần dần thành 1 đường vải mà bề ngang từ hơn 2 tấc một tý nó hẹp từ từ lại rồi thành 1 đường vải bề ngang chỉ còn hơn 2cm chạy hút vào trong kẽ háng, và nó hơi phồng lên ở cái chỗ bí ẩn nhất của đứa con gái, cái chỗ mà nếu không vì quan hệ sâu xa tình nghĩa yêu thương thắm thiết với con cọp cái hiền bên ngoài mà cương quyết bên trong, ngủ trên gác kia thì gã đã tiến lại tách cặp đùi đó ra rồi vùi đầu vào
Tý sau cái cảnh hấp dẫn đó nó kết thúc để khởi đầu cho cảnh mới là khi con bé gái nó lăn ngược qua đối diện gã nên gã lại có cơ hội xem xét mặt còn lại của vấn đề, đó lại làm gã thú vị hơn, tính gã vậy mà, xem xét cái gì cũng xem xét hai bên trước sau, xem xét toàn diện, nên giờ thay vì thấy mặt sau căng phồng của cặp mông thì gã chiêm ngưỡng cái quần lót từ phía trước, thấy cái gò mu vun vun mum múp cộm lên cách rún 7cm, rồi hình như nhà may quần lót người ta may lỗi, hay là do gã mắt kém hay sao ấy, gã thấy ngay cái dây lưng quần lót bên dưới rốn đó có mấy sợi đen đen ló ra, gã tặc lưỡi, mấy sợi đen đen nhu nhú ra ở đó chắc là chỉ đen, mà cũng không rõ là chỉ hay không nữa, nhưng ai kỳ vậy, ai mà quần lót trắng mà đính chỉ đen vô, rồi để nó ria ria chỉa chỉa nhu nhú ra khỏi lưng quần như thế nhỉ
Và gã say mê nhìn vào vùng tam giác của hông con bé, nhìn cái quần lót như muốn dùng ánh mắt mình chọc thủng nó, dùng sự nóng bỏng trong người mình truyền qua ánh mắt mà thiêu đốt cho cái quần đó cháy rụi đi, để nó phô bày ra cái nó che dấu, phải, lúc này gã chỉ muốn làm thế thôi
Nhưng rồi gã nghe lịch kịch trên gác, thì ra Hạnh đã dậy và đang đi xuống, thế là gã xách luôn ly café ra ghế đá, khôi phục lại vẻ xa xăm trên khuôn mặt, như 1 người đàn ông đúng kiểu mà Hạnh luôn yêu, ánh nhìn xa xôi, sâu lắng và mang đậm nét suy tư về cuộc đời
Gã quay lưng đi nên không biết ngay khi gả vừa đứng dậy đi ra sân, thì cái mền tự nhiên nó bung ra che lại hết những gì nãy giờ thu hút gã trong tiếng cười khúc khích nhỏ xíu trong mền của con Liên khi nó nhớ tới vẻ mặt ngu ngơ của gã, ánh mắt nóng bỏng nhọn hoắt của gã xoáy vô đó, và cái cục hầu gã chạy lên tụt xuống mỗi khi gã nuốt nước miếng ừng ực, nó còn trẻ, nên tinh mắt hơn gã, gã không phân biệt được sợi lông chim và sợi chỉ đen khi nhìn từ xa, chứ nó vẫn phân biệt được khi nào gã nuốt café, và khi nào gã nuốt nước miếng mà
Hạnh đánh răng rữa mặt xong thì Hương dậy, rồi tý sau con Liên dậy, rồi 4 đứa ra bàn đá gọi phở ăn, và gã nói Hạnh việc Tiến Thành làm rượu giả để gã xử lý, cô và Yến cứ lo công việc cho tốt, và giúp gã thấy ra những lỗ hổng như Tiến Thành để gã bịt là tốt lắm
Tý sau cả hội tan hàng, mạnh ai nấy lấy xe đi làm, một ngày mới lại bắt đầu.
Hạnh ghé lên văn phòng Sĩ Hùng sau khi ghé ngân hàng xong việc buổi sáng, giờ nghỉ trưa cô tranh thủ chạy lên để ngồi làm sổ và đối chiếu số liệu giữa số liệu Hương tổng hợp trong clip ghi âm, từ máy ghi âm ở các cơ sở mà Hương thu được rồi cô cộng ra trong tháng 8 và nửa đầu tháng 9 về số tiền mà Hùng thu tiền góp từ các cơ sở, và con số cô cộng ra trong mã thu TCV mà hôm qua Yến thống kê cho cô, và cô giật mình khi thấy trong tháng tám, tiền Hùng nộp về so với tiền anh ta thực thu chênh lệnh nhau đến 60 triệu, và hơn 25 triệu trong nữa đầu tháng 9, như vậy bình quân một tháng bỏ rẻ thì anh ta thụt tiền từ hoạt động cho vay của hệ thống là 50 triệu, tính ở mức thấp, vậy nó kéo dài từ đầu năm đến nay thì con số này kha khá rồi, từ 250tr đến 350tr, Hạnh gật gù, chắc chắn là Hùng có vấn đề, vì theo cô biết, Hùng nó muốn ăn chơi thì hệ thống có sẵn, hút hít thì nó không có, vì anh 4 đã từng tuyên bố trong hệ thống mà nghiện ngập thì anh khai trừ, bất kể là ai, nuôi bồ bịch thì nó cũng chưa có, một thời nó mê con Hương mà, như vậy tiền nó dùng làm gì, Hạnh khoang đỏ những khoản chênh lệch rồi cô viết 1 báo cáo nhanh cô gửi email trực tiếp cho gã, xong cô soạn 1 SM S báo cho gã để gã check email.
Xong Hạnh kéo hồ sơ mà nửa tháng nay từ đầu tháng 9 đến nay Yến đã giúp cô thu thập thông tin của các doanh nghiệp của hệ thống, cô nhìn Yến phân chia hồ sơ mà cô hài lòng, 1 bìa mang chữ “Trực Thuộc” nghĩa là những công ty, cơ sở, chi nhánh thuộc sự quản lý về pháp lý của hệ thống, và một bìa kia ghi chữ “không trực thuộc” để ám chỉ những cơ sở như tiệm matxa Thúy Vi do Ba Thới quản lý, về bên trong thì nó trực thuộc nhưng bên ngoài thì không có, và cả công ty chỉ có lão tam và hôm nay la tổ cải cách 2 người các cô mới được phép biết
Hạnh nhìn những thông tin Yến ghi chú cho từng cơ sở, bất kể trực thuộc hay không trực thuộc thì đếu có những dấu hiệu ghi chú khá tỉ mỉ của Yến, chỉ ra cái khách quan và chủ quan ảnh hưởng đến hoạt động, doanh thu và chi phí của từng cơ sở, và những tư liệu hoàn chỉnh cho từng cơ sở này, tổng cộng có 3 chỗ hoàn chỉnh cho 1 tháng rưỡi làm việc, Hạnh nghĩ mà thông cảm cho Yến, một mình nó hầu như làm gần hết, chỉ có bám sát vào cách thức tái cấu trúc mà anh Tính cho cô mượn 1 đề án mà ngân hàng bên cô đã làm cho doanh nghiệp.
Đăm chiêu nhìn đống hồ sơ ngổn ngang nhức đầu trước mắt, cô quyết định báo anh 4 tiến hành dần 3 cái này, lam kiểu cuốn chiếu, cái nào Yến và cô chốt xong hoàn chỉnh hồ sơ thông tin thì giao ngay qua cho lão tam và anh 4 để hai anh căn cứ vào những ghi chép trong đó mà thi hành càng sớm thì càng có lợi.
Chỉnh sửa, coi lại xong xuôi thì cũng đã 15h, nhớ đến hôm nay mang hồ sơ vay vốn cho chị khách hàng hôm qua xem và ký để về cho ngân hàng thực hiện tiếp những bước sau, nên cô xếp hồ sơ cất vô tủ khóa lại cẩn thận rồi khóa cửa phòng làm việc riêng của Tổ Cải Cách đi ra ngoài. Xuống nhà để xe, cô chợt thấy Hùng, con trai anh 4 đang đứng với một cô gái xinh xắn và hấp dẫn không kém gì Hương, rồi khi cô đi ngang, cô gái đó chợt liếc cô một cái khiến cô rùng mình, cặp mắt đó… Mình thấy đâu rồi nhỉ, quen lắm, rồi cô chợt thấy lành lạnh khi nhớ ra, phải, cặp mắt đó là của Hương, mỗi khi bạn cô phát hiện ra một mối làm ăn lớn, hay chuẩn bị hạ gục một tay nào đó lúc Hương còn làm chung với Tuấn.
Hạnh vừa chạy xe xuống Quận 11 gặp khách hàng, cô vừa nghĩ đến ánh mắt hồi nãy, cô nghĩ thầm, con nhỏ đó là ai mà có phong cách không kém gì Hương vậy nhỉ, cặp mắt đó báo hiệu sóng gió sẽ kéo đến, để coii, mình sẽ tìm hiểu coi cô ta là ai
Sáng nay Năm Kiên lên văn phòng công an thành phố, vốn trước anh là giám đốc công an thành phố sài gòn, rồi mới thăng lên tổng cục phó an ninh 3 năm nay nhưng sở dĩ còn phải kiêm nhiệm vì bộ chưa tìm được nhân sự thay anh ở chức giám đốc công an sài gòn. Cái ghế giám đốc công an sài gòn nó khác với giám đốc công an các tỉnh thành khác vì khía cạnh phức tạp của 1 thành phố với 5 triệu dân bản xứ sinh sống lâu đời và 8 triệu dân nhập cư từ nhiều vùng miền của đất nước nên tạo 1 sự giao thoa phức tạp từ cách sống, văn hóa cho đến những phức tạp và tế nhị về kinh tế, chính trị, xã hội… Thế nên đã 2 năm nay bộ công an chưa thấy ra nhân sự để đề cử với thành ủy sài gòn cho chức giám đốc này, mãi đến khi Vụ tổ chức cán bộ – bộ công an chuyển được Bảy Hòa, trước là cục trưởng cục an ninh kinh tế, về nắm phó giám đốc phụ trách an ninh của công an sài gòn, rồi 2 năm nay Bảy Hòa cũng được quan trên ngó xuống người ta trông vào, cũng được lòng thành ủy sài gòn và người trên kẻ dưới, nên trong thời gian ngắn nữa, sau khi các thủ tục hành chính về bổ nhiệm cán bộ làm xong, thì Bảy Hòa sẽ chính thức thay anh ở ghế giám đốc công an sài gòn, để anh chuyên tâm cho công tác ở cương vị tổng cục phó tổng cục an ninh phụ trách phía Nam
Năm Kiên mở hồ sơ ra xem lại vụ án phá hoại tài sản có tổ chức mà quyết định khởi tố vụ án được Tư Văn, thủ trưởng cơ quan cảnh sát điều tra – Bộ công an khu vực phía nam ký quyết định để từ đó có cơ sở pháp lý điều tra truy xét, anh gật gù, như vậy lời đồn đoán về việc anh em nhà họ Nguyễn là Nguyễn Quang Văn và Nguyễn Văn A, một thiếu tướng và một thượng tá có quan hệ “hơi thân mật” với tập đoàn xã hội đen già 4, nó phản ánh một điều khác, đó là nếu quan hệ này có, thì rất sâu kín, vì ngay buổi chiều ngày 19/9, trong vòng 24h khi sự việc xảy ra, Tư Văn đã ký luôn quyết định khởi tố vụ án, một hành động hết sức có trách nhiệm của người chỉ huy cảnh sát, người bạn anh và cũng là người đang giành ghế thứ trưởng với anh. Rồi sau khi hôm qua anh gặp Tám Vương và Lộc đen, trước khi cả hội lao vào ăn chơi như kiểu Tám Vương thích, thì anh thấy ra nước cờ của Tư Văn, đúng là Tư Văn có quan hệ sâu kín với già 4, vì rõ ràng như thế nên trong cuộc họp ban chuyên án, Tư Văn mới né ra cho phó ban thường trực là Tám Vương chủ trì, để tránh tiếng. Năm Kiên gật gật đầu, anh bạn già, anh khéo quá, cái khéo léo và tinh vi của thời anh em mình là lính trẻ, áp dụng nó để phá án, đến giờ anh bạn già vẫn giữ đấy thôi, mà có khi anh bạn già còn… Lão luyện hơn
Năm Kiên giở tiếp tập hồ sơ về việc nguồn tin của Lộc đen phát hiện hai cơ sở làm rượu giả quy mô lớn của công ty Tiến Thành và công ty Ánh Dương, hai công ty con chuyên kinh doanh mua bán, là đại lý tiêu thụ rượu bia, nước giải khát vào loại lớn ở sài gòn, trong nhiều năm nay âm thầm tung rượu bia giả vào lũng đoạn thị trường, kiếm lợi nhuận cực lớn, nhưng lớn thế nào, quy mô đến đâu thì nguồn tin của Lộc đen không nói rõ được, nên việc của anh, nếu ở cương vị phó tổng cục trưởng tổng cục an ninh, thì anh phải giao vụ này cho bên tổng cục cảnh sát theo đúng chức năng nhiệm vụ, nhưng anh còn là giám đốc công an sài gòn mà, anh chưa đi, thì địa bàn hai công ty này đóng chân ở Sài Gòn, anh vẫn có quyền hạn để can thiệp ngăn chặn. Và anh biết anh nên làm sớm, làm kiên quyết, vì dĩ nhiên Lộc đen mong chờ điều đó, nếu hồ sơ chứng cứ lan lên đến Sĩ Hùng đứng sau việc này, thì trong khi phá án, sẽ có cơ sở để khởi tố và bắt giữ lão tam, tổng giám đốc Sĩ Hùng và già 4, đương chức chủ tịch hội đồng quản trị.
Xếp hồ sơ lại, anh cho gọi trung tá Hiểu, trưởng phòng an ninh kinh tế và thiếu tá Bạch, trưởng phòng cảnh sát kinh tế vào, và đưa họ tập hồ sơ, hai đồng chí cho trinh sát hai phòng xác minh những nguồn tin này cho tôi, nếu có đủ cơ sở, thì thành lập ban chuyên án tiến hành điều tra đấu tranh làm rõ, đưa ra xử lý theo pháp luật.
Trung tá Hiểu, trưởng phòng an ninh kinh tế nhận hồ sơ và chào Năm Kiên, rõ, thưa thủ trưởng, rồi anh đi trở về phòng lảm việc, trầm ngâm nhìn tập hồ sơ, anh thấy ra cái sâu xa của nó, anh lấy dt gọi cho Bảy Hòa, phó giám đốc phụ trách an ninh, thủ trưởng trực tiếp của anh, và cũng là ông anh có ân với anh, vì anh cũng là người mới được anh Bảy Hòa đề bạt từ trưởng 1 quận vùng ven của Sài Gòn vào cái ghế trưởng phòng an ninh kinh tế, nên anh làm gì cũng thận trọng, hỏi qua người anh của mình trước, Sài Gòn là nơi quần long hội tụ, làm việc ở đây mà không tế nhị, có ngày mất chức về vườn như chơi, mà anh đâu phải lính ti toe mới ra trường, anh liếc qua hồ sơ, thấy nguồn tin nêu ra là 2 công ty Tiến Thành và Ánh Dương này là hai công ty con trực thuộc tập đoàn Sĩ Hùng, nó phải thế nào mới làm rượu giả 5 năm mà không bị khui ra chớ, và tập đoàn Sĩ Hùng đâu phải cái công ty vớ vẩn mới thành lập đâu, trước còn nắm trưởng công an quận Z, anh vẫn nghe nói về họ mà.
Đầu dây bên kia, đại tá Bảy Hòa nghe dt của trung tá Hiểu xong, anh thở dài, lời trung tướng Hai Hậu lại văng vẳng bên tai anh sau khi giúp anh chạy từ cái ghế cục trưởng an ninh kinh tế ở bộ về cái ghế phó giám đốc an ninh của công an sài gòn, chú về Nam, nắm phó giám đốc an ninh sài gòn để sau này lên thiếu tướng, lên giám đốc, là một cơ hội lớn để chú lên cao nữa, tôi giúp chú cũng vì cái tình, mà trong đó còn 1 ông bạn già là già 4, chủ tịch Sĩ Hùng, tay đó sống được, là người biết điều, nên mong chú nhớ cái tình nghĩa của tôi hôm nay mà giúp đỡ già 4 làm ăn, thì chú cũng không phụ tôi đề bạt. Hồ sơ về già 4 thì anh đã biết nhiều thông tin khi anh tham khảo tài liệu bên phòng tàng thư nghiệp vụ của công an thành phố, anh hiểu vì sao đồng chí thứ trưởng có sự gắn bó ngầm với họ, anh thở dài rồi lấy dt ra, anh gọi cho trung tá Hiểu, em cứ tiến hành làm theo chức năng quyền hạn, và chỉ đạo của đồng chí thiếu tướng giám đốc, rồi tiến trình đến đâu, nhớ nói anh nghe là được.
Hương chạy xe đến trụ sở công ty Viễn Trình thì thấy Lương và 3 thằng đàn em đô con bặm trợn đã đứng đợi sẵn, nhưng tụi nó ăn mặc gọn gàng và sạch sẽ với áo thun, quần jeans lửng ngang nửa bắp chuối, và mang giày bata, thấy Hương lướt nhìn mình rồi dừng lại ở đôi giày bata của mình, Lương cười cười, tụi em khoái mang giày bata lắm, vì đá một cái là trúng đích, hai là khi cần… Chạy thì mặt quần lững và mang bata chạy cũng lẹ, nghe nó nói xong thì Hương cười lên ha hả, hay, vụ này mới, để báo thằng Lành nó lo cho lính mới được, mai mốt lính mà đi làm nhiệm vụ cho cô, ăn mặc y như tụi này là được. Tý sau Hương kêu 4 thằng chụm lại, chút nữa tụi em làm như vậy… Như vậy cho chị
Rồi thời gian cũng chầm chậm trôi qua đến lúc gần 9h thì Hương thấy một số đại diện các doanh nghiệp khác cũng lục tục chạy vào gửi xe bên kia đường, rồi họ đi qua gần cổng công ty thì bọn thằng Lương chặn lại, anh chị cứ vào đấu thầu nhưng bỏ giá thấp thôi, để tụi em còn mua hàng được, không thì tụi em không về ăn nói với sếp em được, mà em không ăn nói được với sếp em thì anh chị sau này cũng khổ với tụi em, đó là một chuyện, chuyện thứ hai là anh chị mà ham tranh mua tranh bán, coi chừng làm thằng nào nó ghét, thì cái vụ công ty Thái Sơn lại tiếp diễn, mà như vậy… Có ai vui đâu, thằng Lương nó vừa chận ngay cửa vào công ty vừa nói nhỏ nhẹ với khách như vậy, đúng từng câu từng chữ như Hương dặn
Các đại diện doanh nghiệp nghe vậy họ hiểu chớ, vụ Thái Sơn thì trong ngành sắt thép ai mà không biết, nên nghe thằng cô hồn kia nó nói nhỏ nhẹ nhưng ý tứ sâu xa, và cái nữa là nó.. Không cô hồn mất dạy như thằng Long, nhưng mà nó có ánh mắt lạnh quá, cái lạnh như cá chết, thì dám tụi này là tụi đã quần Thái Sơn ra bã lắm, nên nhìn ngó một hồi rồi ai nấy bỏ về hết
Hương ngồi trong phòng đấu giá, và như thông lệ của những cuộc đấu thầu mờ ám mà Viễn Trình chủ trì, cô khều thằng giám đốc sàn đấu giá, anh, mấy công ty khác sao họ không lên vậy, thôi, giờ có anh em mình thôi, mình tính vậy đi cho nhanh, chút em lên một giá, 1%, anh thông qua luôn đi, tụi em khi nào lấy hàng, chuyển cho anh 20% cho anh bồi dưỡng anh em, còn 51% giá trị lô hàng theo hồ sơ thắng đấu giá, mình nộp ngân sách.
Thằng giám đốc sàn đấu giá nó cũng chỉ chờ có vậy, vì trước giờ nó toàn làm với Thái Sơn như thế, nên sau khi nghe và biết Hương là lính của Duy, một tay có uy tín trong ngành mua bán này, nó gật đầu cái rụp, em đưa hồ sơ mở thầu của bên em đây, ký vô biên bản chốt giá thắng thầu dùm anh, rồi mai kêu anh Duy qua đây tiến hành thủ tục
Hương cho tiền 4 thằng lính đi nhậu và massage trưa nay rồi cô chạy xe về công ty gặp anh Duy, anh, mình trúng rồi, giá thầu như cũ, 51%, chi cho tụi nó 20% tiền tươi nữa, mình còn 29%, ngon không anh trai
Duy cười cười rồi bẹo má cô, coi em kìa, lí lắc như con nít. Thôi đi làm việc đi, mai anh qua đó làm hồ sơ thanh toán rồi anh chuyển tiền thưởng cho,
Hương về bàn mình, xử lý giấy tờ linh tinh xong, theo đúng quy ước, cô lấy trong hộc bàn ra 1 cái sim rác, cô nhắn vào số sim rác của Viện, “Nhà hàng buffe Vườn Xanh xin mời quý khách tham dự buffe tối nay với giá khuyến mãi giảm 40%” xong Hương đóng dt lại, đọc tin đó, Viện sẽ biết phải gặp cô ở đâu
Hương tặc lưỡi, tối nay nghe nói gã về tổng bộ họp nên sẽ về trễ, nên cô tranh thủ đi gặp Viện chút, để trao đổi công việc và… Đi chơi, cô hạnh phúc và thỏa mãn trong tình cảm của gã, nhưng gã lớn hơn cô 8 tuôi mà, đi chơi chung không hợp vì khác lứa, và cái thứ 2 là gã bận rộn quá, ngoài buổi tối lên giường ra, cô và gã chẳng có thời gian mà lãng mạn, mà cô còn trẻ, cô có quyền tận hưởng thú vui tuổi trẻ chứ
Thằng Hùng và Vân ngồi ở ghế salon trong phòng tổng giám đốc của lão tam đợi lão về sau khi gặp Hạnh dưới nhà xe của công ty, thấy thằng Hùng mệt mỏi và muốn lơ mơ ngủ trên cái ghế salon lớn, Vân qua ngồi bên cái ghế nhỏ, rồi cũng mệt quá, cô nằm lơ mơ và nhớ lại hồi sáng khi cô đến café Cát Đằng cùng với Hùng, Thắng và Ba Thới.
… Đi vào quán, cô thấy Hùng đang ngồi cùng hai tay cốt cán trong nhóm 13 sẵn ở đó, và khi thấy cô vào, Ba Thới lúng túng nhét vội cái bọc nylon màu đen vuông vuông vào túi, thấy vẻ lúng túng của Ba Thới, cô bắt nọn anh ta luôn, dù chín phần cô cũng biết đó là gì rồi
– Gì vậy anh, herion hay gì mà gói bánh vuông vức giống quá vậy
– Có gì đâu, đồ anh mượn của Hùng đó mà, làm công chuyện xong anh trả lại, Ba Thới lúng túng rồi cười ha hả để che dấu, nếu heroin mà có cục bự vậy, chắc anh giàu rồi.
– Anh ấy mượn gì của anh vậy, nói em nghe coi, em tò mò quá, có gì mà kỳ cục, thấy để trên bàn rồi em vào thì nhét vô túi, Vân quay qua ôm tay Hùng rồi cô làm nũng
– Có gì đâu, anh Ba Thới sửa nhà, mượn anh 300 triệu, qua tháng sau ảnh trả thôi mà
– Trời, vậy mà cũng giấu em hén, anh Ba và anh Thắng nè, anh là anh của Hùng, cũng là anh của em, mai mốt có mấy chuyện vậy, có em thì anh cứ nói đi, có sao đâu, tối hôm qua ở Bến Bạch Đằng nói cũng được mà, em thương anh Hùng thiệt, nhưng em đâu có như đàn bà người ta, sợ bạn bè người yêu mình.. Lợi dụng bạn trai mình.
– Phải biết vậy hôm qua tụi anh nói luôn, sáng nay đỡ tốn tiền khao café cho hai đứa, Thắng thấy Ba Thới và Hùng hơi bối rối, nhiều kinh nghiệm sống hơn, anh đỡ lời, rồi cả hội cười ha hả
Buổi café tiếp tục với tiếng ồn ào cười nói của cô và ba tay đàn ông, tý sau Vân đang nghe Hùng tâm sự thì chợt có tiếng cười ha hả vang lên, rồi tiếng con gái nói sau lưng cô
– Ê Vân, mày ra trường đi học rồi theo trai quên mấy chị ah,
Vân và 3 tay đàn ông ngước nhìn ra sau lưng cô, và họ thấy 3 cô gái hấp dẫn cùng với vẻ chín chắn của lứa tuổi 30 kèm theo trang phục thanh lịch nhưng không kém phần sang trọng đang đứng cười sau lưng Vân, rồi cô đứng giữa nhéo nhéo lỗ tai Vân
– A, ba chị đi đâu đó, trốn gì đâu, tại năm nay công việc em chưa ổn, tủi thân nghèo nên lo làm thôi, giờ mấy chị đi café hay có gì quan trọng không
– Không, đi café ở đây cho vui thôi, vô tình thấy em gái đang ôm trai, haha
– Vậy ngồi với em luôn đi, ở đây có ai xa lạ đâu, đây là anh Hùng, bạn trai em, còn đây là anh Thắng và anh Thới, anh xã hội nhưng thân tình của anh Hùng và em, còn đây là chị Diệu, chị Khanh và chị Phượng, bạn già của em, hồi đó em còn sinh viên thì bán hàng cho shop của mấy chị
Có ba cô gái tham gia vào, chút sau cả hội vui vẻ hẳn lên, rồi ba tay đàn ông gật gù tán thưởng khi Phượng, cô gái nhéo tai Vân hồi nãy, đưa cho họ 3 cái cardvisit, tụi em có hùn vốn mở mấy shop thời trang trên quận 3, mấy anh rảnh ghé vô mua ủng hộ, khi nào tới alo em, em để giá khuyến mãi cho
Ngồi nói chuyện trên trời dưới đất chút nữa thì cả hội kéo nhau đi karaoke, Hùng bèn đưa họ về một cơ sở của hệ thống \, cho cả đám vui chơi ăn nhậu
Chút sau vào quán karaoke thì thấy Phượng có vẻ thích thích Hùng, Vân kéo luôn cô ta vào ngồi bên trái, cô ngồi bên phải, chị khoái bồ em hả, cho chị mướn đó, rồi ba đứa cười ha hả khi Hùng nói, em nhỏ hơn chị Phượng 2 tuổi, thôi làm chị em hén, chị là chị của Vân thì cũng như chị của em mà
Vân ngồi nhìn Hùng ca hát và giỡn hớt với Phượng, rồi cô liếc sang thấy Thắng đang tán Khanh, còn Ba Thới đang tâm sự với Diệu, cô cười thầm, loại người mẫu loại C này thì chĩ hơn gái cave chút thôi, nhưng ăn tiền là họ đóng vai quý cô không thèm lấy chồng, ham ăn chơi nhưng có tiền do biết làm ăn đạt quá, không biết Bang kiếm đâu ra lẹ vậy nhỉ
Chút sau nữa khi thấy Ba Thới nắm tay Diệu ra hát song ca rồi nhảy múa với nhau, Vân cười thầm, cá cắn câu rồi, trước giờ mấy phi vụ này, qua tay mình có bao giờ thất bại đâu, cô thấy hưng phấn nên lôi Hùng ra nhảy cùng Ba Thới, tý sau 3 cặp trai gái quấn vào nhau trong tiếng hát bắt nhịp của Phượng…
Tiếng mở cửa của lão tam làm cô và Hùng choàng tỉnh, rồi sau khi nghe Hùng xin cho Vân về Sĩ Hùng làm chính thức sớm hơn dự định, lão tam cân nhắc suy tính, tý sau lão tặc lưỡi, dạo này mình cũng cần kiểm soát thằng Hùng chặt chẽ, giờ để con Vân về Sĩ Hùng gần gũi mình cũng tốt, mình dùng nó để kiểm soát thằng Hùng, nhất cử lưỡng tiện. Nghĩ vậy nhưng lão chưa nói gì vội, phải kiểm tra đã, bồ của con nuôi thì cưới cho nó, nhưng công việc là phải khác, lão bỏ ra ngoài dt cho Khánh, giám đốc Thiên Thanh, sếp hiện tại của Vân, nghe Khánh khen cô công tác tốt, làm tốt, có nhiều sáng kiến và có kỷ luật thì lão tam mừng hơn nữa
Yến đang ngồi làm hồ sơ trong phòng của Ban Cải Cách, thấy lão tam đứng ở hành lang nghe dt, cô đi ra đưa lão cái hồ sơ mà sáng nay Hạnh ký và niêm phong lại, anh cho em gửi, hồ sơ về 3 cơ sở mà mình sẽ tiến hành cải cách đầu tiên.
Lão tam cám ơn Yến, khen cô và Hạnh làm tốt, xong chờ Yến quay đi, lão xé ra coi, thầm khen Hạnh làm việc bảo mật và cẩn thận, rồi lão nhíu mày khi thấy Hạnh kê ra những việc cần người thi hành tại 3 cơ sở này, lão tam suy nghĩ chút rồi quay vô phòng mình
– Giờ như vậy, nếu Hùng nói vậy thì chú xếp con về Sĩ Hùng làm, mà giờ cũng sẵn có việc này, nên chú xếp cho con làm trợ lý của chú, từ ngày mai con về trên này, triển khai những việc này cho chú, và kiêm luôn công việc kế toán kiểm soát của tổng công ty, vậy nhé.
– Dạ, con cám ơn chú, thôi con về Thiên Thanh bàn giao công việc rồi mai con lên đây làm với chú
Lão tam nhìn hút theo thằng Hùng và Vân đi ra cửa, nó năm nay 27 tuổi rồi, nếu nó và con này hợp, qua năm mình nói anh 4 cưới luôn, thằng Hùng có vợ thì nó sẽ chín chắn hơn
Hùng chở Vân về Thiên Thanh cho cô bàn giao công việc rồi nó chạy về trước, về sớm thay đồ tối chở chị Phượng đi chơi, nó nhớ lại lời Phượng thì thầm vào tai nó, chị thích em ở cái phong độ của thanh niên trẻ, tối nay chị em mình trốn con Vân đi chơi nhé, mình không nói nó không biết đâu, thằng Hùng khoái quá, loại Phượng là kiểu đàn bà nó thích mà, nó yêu con Vân thì yêu nhiều, nhưng đàn ông ăn chơi ở ngoài chút có sao đâu
Vân nhìn theo bóng Hùng chạy xe đi rồi cô mở dt ra đọc SMS của Phượng, chị Vân, tối nay em và Hùng đi chơi, còn nghe con Diệu và con Khanh cũng hớp hồn hai thằng cha kia rồi, tối nay cả đám kéo nhau đi, có gì mai tụi em báo thêm
Vân mỉm cười, phải vậy chớ, mấy con này già hơn mình thật, nhưng là lính mình, cũng biết điều mà kêu mình bằng chị, ngoan vậy mới được, lính lác mà cậy già nói hỗn, đâu có được.
Gã ngồi trong phòng làm việc của mình, nhíu mày xem qua những chi phí mà Loan tổng kết ra từ những chi phí có tên và không tên, từ những chi phí lớn như đầu tư máy móc hạ tầng nhà xưởng cho đến mua sắm cái kẹp giấy cây viết rồi gã cũng ớn luôn khi thấy con số tổng của nó, và gã biết là gã còn 6 tháng nữa để công ty đi đến giới hạn… Hết vốn lưu động. Phải, gã lo lắng cho tài chính công ty lắm, nhưng cái gã lo là làm sao bán được hàng, chứ nếu công ty hoạt động khả quan, gã sẵn sàng chịu gồng lỗ hai năm nếu nó đi đúng hướng, tiền mặt gã cũng không lo lắm dù nguồn tiền chĩ còn cầm cự 6 tháng nữa là hết, nhưng gã còn có những quan hệ bên ngoài mà khi cần gã hỏi vay vốn làm ăn được, mà người ta không phải người nhà người thân gì cả, mà là nằm ở câu giàu vì bạn sang vì vợ, với gã vế đầu thì đúng nhưng vế sau thì phải đổi là sang vì… Hai cô bồ mới đúng, đó là từ ngày gã nằm trong vòng tay Hương và Hạnh, gã sang trọng hẳn ra, giờ chỉ còn làm giàu nữa thôi là đủ, và gã có bạn bè để giúp mình. Ngó qua thấy Loan chưa lên, chắc sáng nay cô đi qua cục trồng trọt, gã bỏ đi lững thững ra nhìn ngó nhân viên làm việc.