Phần 159
Sáng nay Yến cũng có việc quan trọng phải lo. Một tuần nay cô cũng nhớ lời gã dặn khi nói cô đặt hẹn với Thuận, giám đốc hãng phim Creatived. Thực ra Thu Yến cũng không tin là trong tình thế nước sôi lửa bỏng này mà anh 4 và gã có thể giúp cô được. Thứ nhất là sáng nay tin mà báo đưa là Sĩ Hùng có khả năng dính dáng đến vụ rượu giả và thứ hai là chuyện đấu đá với Lộc đen mà cô biết cũng đã đi vào cao trào. Và thứ 3 là hiện giờ cô biết thì việc đoàn làm phim đã thương thảo gần xong với nữ diễn viên nằm trong top 3 rồi, Kiều Trinh, vấn đề chốt hợp đồng chỉ còn lại một số khoản phụ nho nhỏ nữa thì coi như xong, thế thì còn gì để mà nói chuyện đây. Nhưng gã dặn cô thì cô cũng cố gắng làm, để sau này gã không trách cô là cô… Coi thường gã, nghĩ gã không làm được nên cô bỏ ngang đề nghị của gã thì anh em xích mích.
Thực ra Yến không lạ gì Thuận, vì tay này thường tổ chức cho mấy ngôi sao hạng A có, B có và người mẫu đủ các hạng qua những liên hoan phim nước ngoài, người ngoài không biết thì nghĩ mấy người đẹp này đi dự những liên hoan phim đó là danh giá lắm, vì được mời, nhưng thật ra là không phải, chẳng có ban tổ chức liên hoan phim nào mà đi mời điện ảnh việt nam cả, nếu mời thì họ sẽ mời đích danh đạo diễn, ê kip sản xuất và diễn viên chính hoặc nổi trội của một phim đoạt giải nghệ thuật nào đó trong hệ thống danh hiệu của họ. Các người đẹp của mình đi thì đa số là đi theo lời mời của những hãng có sản phẩm tài trợ cho liên hoan như nước hoa, mỹ phẫm, rượu bia… Ban tổ chức liên hoan mời là khác, còn công ty tham gia liên hoan họ mời qua đó để quảng cáo cho họ là khác nữa, và còn một cái kém danh dự nhất là không ai mời, nhưng vẫn mặt dày đi dự để đứng đó… Chụp hình, rồi kiếm một tay mắt xanh mũi lõ lắm tiền rửng mở nào đó để kiếm một mớ USD nhằm bù lại chi phí tự đi, và sau đó đem hình ảnh về nước để lòe những khán giả thiếu hiểu biết là khác nữa.
Yến nhớ lại lần trước Thuận mời cô đi, và nói mập mờ là có những tay đại gia cỡ bự sẽ qua dự, thật ra là cô hiểu đó là tổ chức đoàn đi… Bán dâm quốc tế, chứ tham dự liên hoan gì những với những gương mặt và nền điện ảnh nước nhà hiện nay, thế nên cô từ chối, và với cái tính chân tiểu nhân chứ không phải ngụy quân tử của mình, khi đó Yến đã bảo thẳng vào mặt Thuận là nếu cô cần bán dâm quốc tế, thi facebook của cô có, email dt của cô công khai trên mạng, các đại gia tỷ phú trong ngoài nước gì đó cần thì có thể liên hệ trực tiếp, cô không cần hắn làm tú ông chăn dắt.
Thế mà lòng vòng thế nào, giờ cái hãng phim làng nhàng sản xuất những bộ phim thị trường mì ăn liền cũa hắn lại được tập đoàn Heing Quoa, dịch ra tiếng Việt là Hòa Thị của Đài Loan rót vốn vô khá mạnh, và đầu tư cho hắn sản xuất một bộ phim mà có thể nói là “nóng” trong làng nghệ thuật thứ 7 của Việt Nam, vì chính đề tài của nó và hình tượng nhân vật chính mà nó xây dựng nên, bộ phim Nữ Tướng Lê Chân, nói về một vị nữ anh hùng dân tộc dưới thời Hai Bà Trưng, tổ chức nghĩa quân chiến đấu bảo vệ độc lập dân tộc. Và không chỉ mang giá trị lịch sử hùng tráng, bộ phim còn có giá trị xã hội khi mà nó không chỉ tái hiện lại những chiến công oai hùng của bà Lê Chân, mà còn nó tái hiện lại những suy tư dằn vặt của 1 con người trước khi là vị anh hùng, rồi đang trên đường trở thành anh hùng thì người phụ nữ đó cũng bị cám dỗ khi đứng trước sự chiêu hàng, vàng bạc mua chuộc của kẻ thù, người phụ nữ đó cũng có lúc nản chí mỏi mệt vì sự nghi ngờ của nội bộ, sự phản bội của những người chung chí hướng, cũng đau đớn khi xử tử người chị của mình để giữ nghiêm quân lệnh… Sự đau đớn của một người phụ nữ khi phải hi sinh hạnh phúc gia đình để cống hiến cuộc đời mình cho xã tắc, và cuối cùng cuộc kháng chiến thất bại, và bà tử tiết để giữ danh dự của bà và của dân tộc, một kịch bản như thế đâu phải lúc nào cũng có, nên Yến biết nó sẽ nóng ngay khi đoạn trailer đầu tiên ló ra với khán giả.
Sỡ dĩ điện ảnh hiện giờ thiếu những bộ phim như thế, những bộ phim khai thác mảng lịch sử dân tộc nhưng không theo chủ nghĩa anh hùng cách mạng tô hồng quá trớn và phi thực tế, xây dựng ra những anh hùng.. Phi thực tế, kiểu như yêu nước và căm thù giặc từ năm 9 – 10 tuổi, mà bộ phim sẽ xây dựng một hình ảnh một phụ nữ bình thường với những ý nghĩa đầy đủ của nó, rồi chỉ vì yêu nước, vì bức xúc xã hội bị giặc nô dịch mà vươn lên và trở thành anh hùng, cô gái đó cũng có những lúc sai, những lúc rất đời, cũng có những trăn trở suy tư của một con người bình thường, và hai nữa là trong vấn đề tinh thần dân tộc, vấn đề Hoàng Sa TRường Sa đang là vấn đề nóng thu hút những bạn trẻ, những người dân yêu nước, thế nên nếu một diễn viên tham gia một bộ phim có nội dung kịch bản như thế, sẽ nổi lên hẳn luôn trong cái bát nháo của nền điện ảnh hiện nay, vì nó đánh đúng vào tâm lý khán giả, họ thèm khát một bộ phim khơi gợi lên một Việt Nam anh hùng trong quá khứ, nhưng họ chán ngán những bộ phim theo chủ nghĩa anh hùng cách mạng tô hồng mà ta luôn thắng địch luôn thua, họ chán những câu thoại đạo đức giả nghe thì kêu bôm bốp nhưng sáo rổng trong cách xây dựng hình tượng nhân vật, anh hùng thì cũng là con người thôi, làm sao anh hùng mà có thể hi sinh hết cho cái chung mà không băn khoăn trăn trở khi nghĩ đến cái riêng của mình, không cân lên đặt xuống, không có lúc nghĩ sai làm sai, và anh hùng nhưng đâu thể anh hùng lúc nào cũng thắng, cũng phải thua, cũng phải hi sinh khi nhìn đại cuộc đã không cứu vãn được, và khi người anh hùng đó hi sinh, ngoài suy nghĩ đau đớn về tương lai dân tộc, thì họ còn nhìn về quê hương, nghĩ tới mẹ già con dại nữa chứ.
Chính vì tất cả những cái đó nên Thu Yến khi đọc trộm được kịch bản của bộ phim này, cô thấy ngay đây chính là một tác phẩm điện ảnh mà quần chúng và lớp trẻ đang khao khát, và người diễn viên nào đóng tốt vai đó, hóa trọn thân mình nhân vật, thì sẽ nổi lên hẳn trong cái bát nháo lộn xộn của show biz lúc này. Mà không phải Yến tự cao, mà cô tự tin là mình hoàn toàn đóng tốt vai đó, cô và bộ phim sẽ cùng thành công với nhau, nó có giá trị nghệ thuật, giá trị nhân văn, giá trị đóng góp cho xã hội trong chủ nghĩa dân tộc và lòng yêu nước, và nó có giá trị cho khát khao cống hiến nghệ thuật của Yến nữa. Thế nên giờ Yến phải đi gặp lại Thuận dù cô biết là cuộc gặp sẽ không vui vẻ gì, vì cô hiểu lần trước nó mất mặt vì cô mạt sát nó
Mải suy nghĩ, tới chừng chị tài xế gọi, Yến mới biết là đã đến nhà hàng nơi cô đặt bàn mời cơm trưa tay Thuận trưa nay, thấy Thuận chưa đến, Yến nhắn tin báo là cô đến rồi, nhà hàng Hoa Mai, phòng VIP 3, cô đang đợi
Thuận cũng vừa chạy xe vừa suy nghĩ về cuộc gặp hôm nay với Thu Yến, thực ra hắn ta biết tỏng Thu Yến gặp hắn cũng vì cái vai diễn trong bộ phim, lẽ ra hắn không gặp Thu Yến, nhưng thật tình thì hãng phim của hắn cũng cần những diễn viên tương đối sạch sẽ về scandal như Yến, để cho những vai diển, những bộ phim khác phù hợp. Hắn hoàn toàn không còn nhớ đến cái vụ Yến mạt sát hắn, vì hắn là người kinh doanh, cái gì có tiền thì gắn kết vào, hắn không cần bạn, không thích có kẻ thù, chỉ cần đồng minh giai đoạn và lấy lợi ích lâu dài làm kim chỉ nam trong hành động. Hăn biết Thu Yến thích hợp hơn Kiều Trinh từ ngoại hình tới tính cách, Kiều Trinh thì trẻ và hấp dẫn hơn Yến, nhưng còn trẻ quá so với tuổi đời 1 vị tướng, và về chiều sâu nội tâm để thể hiện ra những cái trăn trở suy tư lo toan cũa một vị
Nữ tướng thì Kiều Trinh cũng không bằng, vì kiểu của Kiền Trinh là cách sống ngụy quân tử, trong khi Yến lại là chân tiểu nhân, và Yến có nét phong trần của một cô gái từng trải, nhân vật nữ tướng không cần quá đẹp như Kiều Trinh, xấu hơn một chút nhưng thấm nét từng trải sẽ hay hơn, vào vai nữ tướng chứ có phải vào vai hoa hậu đâu mà cần trẻ đẹp. Nhưng cái khổ là Kiều Trinh.. Đang là bồ nhí của vị thứ trưởng bộ thông tin truyền thông đang đương chức, mà lại là tay quản trực tiếp mảng phim ảnh sân khấu nữa, không cho nó đóng vai này, nó kêu ca với tay thứ trưởng kia thì Thuận và Creative sẽ còn mệt dài dài, mà con Kiều Trinh nó cũng ghê gớm, nó vẫn đi ngủ với lão Wang, tay tổng giám đốc tập đoàn giải trí Hòa Thị, từ Đài Loan qua, vì tập đoàn Hòa Thị là đối tác góp vốn và đầu tư chính của bộ phim, nên Kiều Trinh dù dựa hơi vị thứ trưởng, nhưng cũng đánh hơi được cái mùi tiền của lão Wang, nên nó dung dăng dung dẻ giữa 2 dòng nước, vừa có phim đóng, vừa có tiền xài.
Thuận dừng xe lại trước nhà hàng Hoa Mai, rồi theo SMS của Yến, anh ta lên phòng Vip 3 thì thấy Yến đã ngồi uống bia một mình, có vẻ suy tư trầm ngâm
– Chào người đẹp, Thuận cười ha hả rồi hắn ta bắt tay Yến sau khi vòng qua bên kia bàn, chọn vị trí ngồi đối diện
– Chào anh, Yến vừa cười vừa nhìn chăm chú vào mắt Thuận, cô không thấy có sự bực bội nào còn sót lại trong lần cuối cùng cô mạt sát anh ta cái vụ đi liên hoan phim cả
– Lúc này em sao rồi, có phim đóng đều không, anh bận rộn cái phim kia quá, nên ít chú ý tin tức trong nghề
– Cũng ổn, nhưng mà em cũng khoái cái phim kia của anh hơn, đó là nói thật, Yến nhẹ nhàng cười, anh hiểu tính em vốn thẳng mà, nên gặp anh hôm nay cũng là việc đó
– Anh nói thật, em đừng nghĩ là anh giận em cái vụ em mạt sát anh mà không cho em cơ hội, với anh không có thù hận, chỉ có lợi ích, công bằng mà nói thì em hợp vai đó nhất trong dàn top 20, nhưng mà anh cũng có cái khó xử của anh, đó là nghiêm túc đó, với em thì anh nói thẳng, nhưng em phải giữ kín, em cũng biết bộ phim này do tập đoàn điện ảnh Hòa Thị, mà cụ thể là lão Wang là đại diện, ngầm rót vốn 90% hợp tác với anh, dù trên danh nghĩa là của creatived 100%. Con Kiều Trinh nó cặp với lão Wang, rồi nó là bồ nhí của vị thứ trưởng quản lý ngành mình bên bộ thông tin truyền thông nữa, chính anh cũng chịu nhiều sức ép, nó ngủ với cả tay quản lý mình, rồi thằng đưa tiền cho mình, anh làm sao đây, với anh không có yêu ghét cá nhân, nếu anh quyết bộ phim này, anh chọn em mà không cần yêu cầu gì, vì có em thì khả năng thành công của bộ phim mạnh hơn, và anh cùng hãng creative cũng lên luôn, nhưng mà giờ anh làm sao đây, Thuận thở dài
– Thôi, anh đã nói vậy thì em lật bài ngửa, em cũng nghĩ mình không có hi vọng gì, nhưng… Bạn trai em cũng muốn gặp anh một lần, để xem có giải pháp gì không
– Bạn trai em là ai, Thuận nhíu mày, dạo này hắn ít chú ý tin tức, nhưng nếu Yến có bạn trai, hắn phải biết chứ, làm gì mà trong cái nghề quy tụ những con người nhiều chuyện này ghen ăn tức ở này mà lại không đồn ra
– Bạn trai em là nhân vật số 2 của… Tập đoàn Sĩ Hùng, sáng nay lên báo vì tình nghi.. Làm rượu giả đó, Yến cười cười
– Oh, anh có biết Sĩ Hùng, bên đó cũng mạnh mà, thôi vầy đi, chuyện vai diễn của em thì dứt khoát là không rồi, nhưng anh sẽ gặp bạn trai em, vì anh cũng không muốn… Bên Sĩ Hùng giận anh, người ta ít ai nhớ, thậm chí có người trong nghề không biết, chứ anh còn nhớ chuyện hãng phim Thiên Long bị đốt hồi xưa, Thuận cười cười, không hợp tác lần này thì còn lần sau, thêm đồng minh cũng tốt mà, em nói anh ta là anh mời cơm, thời gian thì em sắp xếp nhé
– Cám ơn anh đã thắng thắn, vậy để em thu xếp rồi alo cho anh, còn chuyện phim phủng em không quan trọng nữa, anh đã nói cạn bài rồi thì em không buồn nữa
Buổi ăn cơm trở nên thân tình, Thuận cũng vui thật sự, là dân có máu mặt tại SG, hắn dĩ nhiên hiểu Sĩ Hùng chứ, kết giao với họ cũng tốt, nếu sau này tay Wang ép mình quá, thì mình cũng có thế để đối trọng lại, hắn cũng bực lão Wang lắm, vì lão dùng tiền nuốt hắn, cái kịch bản nữ tướng Lê Chân, hắn viết ra, gần như là tâm huyết của đời làm phim của hắn, thế mà lão Wang quăng tiền vô 90%. Giờ coi hắn chẳng ra ký lô nào, trong nghề không ai nhìn ra, vì hắn giấu kín quá, hắn chôn sâu ấm ức vào lòng mà.
Lão tam bước vào văn phòng cảnh sát điều tra thì thấy có một anh đeo quân hàm thiếu tá trông khoản 37, 38 tuổi ra đón,
– Chào anh, tôi là thiếu tá Quang, phó thủ trưởng cơ quan cảnh sát điều tra, hôm nay sẽ làm việc với anh về việc anh gửi đơn tố cáo hai thủ kho trong 2 công ty bên anh buôn bán rượu giả
– Vâng, cám ơn anh, thật tình là chúng tôi không hiểu sao khi sự việc thì cơ quan pháp luật chưa tiến hành điều tra nữa, mà có những thông tin tuồn ra cho báo chí gây bất lợi cho chúng tôi, ảnh hưởng đến uy tín tổng công ty
– Việc đó thật sự tôi nghĩ anh nên xem xét trong nội bộ bên các anh, cơ quan điều tra chúng tôi hiểu nghiệp vụ điều tra, dĩ nhiên tội tiết lộ hồ sơ vụ án khi đang trong vòng điều tra là tội hình sự, biết lão tam muốn nắn gân mình, Quang cũng phản đòn
– Vâng, thực ra nói thế là tâm sự với anh thôi, chứ mình cũng nghĩ có khi lính mình nó vì tiền hay vì gì đó mà bắn tin cho báo chí, lão tam cũng không vừa, phản đòn lại
– Thôi, việc đó chưa bàn vội, giờ anh cho chúng tôi biết địa chỉ, số CMND, cùng các chi tiết nhân thân, rồi chờ lão tam nói đến đâu, anh ghi đến đó, rồi anh nói tiếp, coi như xong phần thủ tục, hiện giờ chúng ta vào nội dung chính
– Anh cho tôi biết về pháp nhân và sự liên quan giữa Sĩ Hùng và hai công ty kia
– Chúng tôi tổ chức doanh nghiệp theo mô hình công ty mẹ – công ty con, hai công ty kia là hình thức công ty TNHH Một Thành Viên, vốn do tổng công ty Sỉ Hùng cấp, hoạt động theo tôn chỉ và chỉ đạo của tổng công ty nhưng hạch toán độc lập, người đại diện theo pháp luật kiêm tổng giám đốc là tôi, còn ở hai công ty con thì là Trần Hữu Nam, giám đốc, nhưng vừa rồi đã bị bãi nhiệm, tôi tạm kiêm chức vụ giám đốc hai công ty đó cho đến khi.. Tìm thấy Nam
– Theo anh thì Nam đi đâu, và liệu Nam có liên quan đến việc hai thủ kho làm những việc như thế không
– Thằng này nó hay đi cam pu chia đánh bạc, còn liên quan hay không, khó nói lắm, nhưng góc độ cá nhân, tôi nghĩ là ít có khả năng, lão tam cũng trả lời nước đôi, dự phòng cho cái về sau, nếu cần phải thò thằng Nam ra
– Vì sao anh nhận định là ít có khả năng
– Vì Nam là em rể của chủ tịch, kinh tế anh ta thoải mái, cái thứ 2 là anh ta sợ chủ tịch, từ sau khi chị gái mất đi, nói thật với anh, Nam mà làm bậy, thì chủ tịch sẽ xử anh ta.. Có khi nặng tay hơn pháp luật, lão tam vừa nói vừa nhìn vào mắt thiếu tá Quang
Thiếu tá Quang nhìn lại lão tam, và anh hiểu cái nhìn đó, nó.. Hàm nghĩa là nếu cơ quan điều tra truy ra chứng cứ bất lợi cho Nam, có thể là… Các anh cũng sẽ không kiếm được Nam, và mắt xích nối từ thằng thủ kho lên tổng công ty bị đứt, lão già này khá lắm, Quang cười nhạt trong lòng rồi anh tiếp tục
– Chuyện đó thì kết quả điều tra sẽ trả lời, giờ anh cho biết hai thủ kho ngày thường có qua lại hay giao tiếp gì không, mà tạm coi là họ có tội đi, thì cùng lúc bỏ trốn giống như hẹn nhau vậy
– Có chứ, tôi nghĩ chúng nó hẹn nhau, vì hai thằng là đồng hương, cùng thôn, quê ơ X, nếu xét xa ra, tụi nó cùng họ hàng với mình, nên mình mới tin mà giao cái kho
– Vì sao các anh biết ra họ buôn bán rượu giả, Quang hỏi xen vào một câu, tưởng như rất tình cờ nhưng lại là mấu chốt vụ án, anh vừa hỏi vừa nhìn thẳng vào lão tam
– Hôm đó phòng kế toán tổng công ty tổ chức kiểm kê đột xuất kho hàng của hai công ty để đối chiếu xuất nhập tồn, anh biết mà, thuê thủ kho nhưng phải kiểm tra thủ kho chứ, thì thấy số rượu tồn kho… Dư ra so với tồn sổ, hôm đó do tôi và chủ tịch đi xuống X thăm con trai của chủ tịch đang làm dưới đó, nên phòng kế toán họ chỉ thấy lạ, họ dĩ nhiên không nghĩ nó là rượu giả, họ chì niêm phong kho hàng rồi chờ rà soát lại, vì có thể là sổ sai, chờ rà soát lại rồi mới có hướng xử lý, thì trong chiều hôm đó, thủ kho trốn đi, mang theo sổ sách hàng hóa luôn
– Anh có nghĩ là họ buôn bán lâu chưa,
– Nếu có lâu lắm thì khoảng gần 2 tháng trở lại thôi, vì trước đó chúng tôi có kiểm kê 1 lần, thi mọi việc vẫn bình thường
– Bên anh giao hàng thế nào, nếu họ giao hàng đi, thì có tài xế nữa chứ
– Thường thì mặt hàng bia thì chúng tôi lấy xe tải nhà giao, còn rượu do mắc tiền và số lượng tương đối, nên các chủ cửa hàng tự lên công ty mua và thanh toán, sau đó họ chở về, nên bọn thủ kho lợi dụng điểm này, tụi nó tráo rượu giả vào rượu thật, hoặc chúng nó thỏa thuận trực tiếp với người mua, nói cho họ biết đó là rượu giả, nhưng hai bên đều ham lời, câu kết nhau luôn.. Lừa dối người tiêu dùng
Quang nhìn lão tam khai không nhanh không chậm, không hấp tấp nhưng cũng không chậm trể vì lúng túng, anh tự nhủ nếu có trao giải diễn viên giỏi của năm, có khi phải cho lão này giải nhất, đúng là con cáo già, anh biết lão nói không đúng hết, nhưng không có sơ sẩy để bắt tẩy được
– Phòng kế toán của anh thường đi kiểm kê công ty con thì gồm những ai, Quang hỏi tiếp
– Cô Ánh kế toán trưởng của tổng công ty, và cậu Thành kế toán kiểm soát, là kiểm toán cho Tiến Thành và Ánh Dương, còn lại thì tổ khác
– Có thể sau này cơ quan chúng tôi triệu tập họ, anh nhớ dặn họ đừng đi xa, lời khai của họ là để minh oan cho anh đấy, nếu thật sự Sĩ Hùng bị oan
– Có, vì từ hôm sự việc xảy ra, tôi cũng có động viên họ đi làm bình thường, và sẵn sàng cung cấp thông tin hỗ trợ cơ quan điều tra, vì có làm thế mới lấy lại công đạo cho chúng tôi, sáng nay thì tôi có ủy quyền cho cô Ánh chờ ở trụ sở hai công ty, khi nghe nhân viên trực của hai công ty báo cáo là có công an quận xuống phong tỏa hiện trường để chờ các anh xuống làm việc
– Lời khai của anh là một việc, khai báo thế nào là việc của công dân, còn chứng minh lời khai là của cơ quan điều tra, những gì anh khai ở đây, chúng tôi tạm ghi nhận, còn nó đúng hay sai, cũng phải kiểm chứng lại. Nếu anh khai đúng, dĩ nhiên sẽ không ai làm oan sai cho các anh
– Vâng, tôi hiểu, anh còn gì nữa thì cứ hỏi,
– Từ hôm phát hiện ra sự việc đến nay, các công ty đó thế nào
– Tôi cho niêm phong công ty toàn bộ, cho nhân viên tạm nghỉ hết, rồi đi nộp đơn tố cáo
– Nếu anh có danh sách cán bộ nhân viên hai công ty đó ở đây, đề nghị anh cung cấp cho chúng tôi
Lão tam gật đầu rồi lấy hai danh sách đưa cho Quang, anh nhìn vào và gật gật đầu, khá chi tiết, họ tên, địa chỉ tạm trú, thường trú, số dt liên lạc có hết
Quang mỉm cười như hài lòng với sự chuẩn bị của lão tam, anh thọc một mũi thăm dò
– Thông tin đầy đủ quá, hình như anh biết cơ quan điều tra gọi, anh chuẩn bị sẵn hay sao
Lão tam cũng cười nhạt trong lòng, nhưng vẻ mặt thản nhiên không biến sắc
– Không, do trước giờ danh sách này có sẵn do bảo vệ lập ra, hôm rồi có việc đó nên tôi cho in ra sẵn để sau khi vụ này xong, ai trong sạch thì mình gọi họ đi làm lại
– Tôi muốn hỏi anh một câu ngoài lề buổi làm việc hôm nay, anh có thể trả lời hoặc không, tùy anh, anh nghĩ sao
– Thiếu tá cứ hỏi, thấy Quang có sắc diện nghiêm túc, lão tam điềm tĩnh trả lời
– Tôi nghe dư luận nói rằng, chủ tịch của Sĩ Hùng, hay còn có bí danh là già 4, có hoạt động xã hội đen, đúng không, Quang nhìn xoáy vào mắt lão tam, nhẹ nhàng hỏi
– Nói xã hội đen thì không đúng, nhưng có khi thế này, lão tam trầm ngâm, chắc thiếu tá cũng hiểu, mình kinh doanh quán ăn quán nhậu, cũng khó tránh khỏi khách say xỉn xô xát, rồi tụi ăn quịt, rồi bọn giang hồ vặt xin đểu, nên anh 4 có chỉ thị cho mấy thằng bảo vệ quán, nếu gặp bọn đó thì tẩn cho tụi nó một trận rồi vứt ra đường cho chúng nó về, có thể những lúc có chuyện như vậy, người đi đường, khách khứa họ không hiểu, họ thấy xô xát, họ nghĩ mình có mấy đám côn đồ hành hung khách thôi
Nhìn lão tam chút, Quang trầm tư, thôi được, anh có thể về, cần gì, tôi sẽ dt, nếu anh muốn gửi giấy mời như quy định thì cũng được
– Thôi, thiếu tá cần thì cứ dt, giấy tờ gì, rồi lão tam nhìn xoáy vào mắt Quang, tính mình trước giờ trọng nội dung, không câu nệ mấy chuyện lòng vòng rối rắm
Quang thấy cái nhìn và câu nói của lão tam, anh hiểu chứ, lão muốn đặt quan hệ riêng với anh, anh cười thầm trong lòng, có quan hệ riêng với lão cũng tốt, nhưng coi lão qua vụ này không đã, đâu phải công an điều tra là chỉ gọi lên nhiêu đó là xong đâu
Huong vừa lựa xong cái máy tính cho con Linh với con Mai thì dt cô reo lên, thấy số anh 4 đang gọi, bảo cô qua quán khách sạn Hoa Mai trên khu Thị Nghè ở Bình Thạnh gấp, anh và hai lão kia đang đợi, Hương cũng hơi thắc mắc, chạy qua thì thấy 3 lão đang tụm lại, bàn tán trong một căn phòng mới thuê
Thấy Hương vô, lão tam bảo cô mở máy tính lên, lão tứ nói em vô cái phần mềm skype gì ấy, để ba tụi anh nói chuyện với lão tứ cho an toàn, rồi em nghe luôn, giờ đến lúc cần em đó
Hương lọ mọ login vô skype, rồi thấy nick gã sáng đèn, cô voice call cho nick gã rồi nghe 4 tay nói chuyện voice với nhau
Lão tam kể cho gã và 2 lão kia nghe luôn nội dung hồi sáng làm việc với công an, xong 4 tay ngẫm nghĩ phân tính đánh giá, Hương cũng suy nghĩ nhưng cô không phát biểu, mấy vụ này cô đâu có kinh nghiệm, chẳng qua ba lão không rành máy tính, nên kêu cô chạy qua… Phụ trách kĩ thuật thôi, lão tam kể xong, anh 4 kêu lão kể lại 2 lần nữa
Chút sau giọng gã vang lên trong loa laptop của cô
– Trong lời khai của lão tam thì giờ mình làm gấp 3 việc sau đây, một là anh 4 gọi thằng Sĩ trong ngày hôm nay lên SG, anh và nó và lão tam phải ngồi lại, thống nhất là trong ngày kiểm kê, thì anh và lão tam đi X thăm nó, hai anh xuống đó làm gì, nói gì, ăn ngủ thế nào, đi những đâu, 2 người thống nhất với thằng Sĩ mà khai cho khớp, vì chắc chắn cơ quan điều tra sẽ xoáy sâu vào đó tìm ra mâu thuẫn lời khai của lão tam để cột lão tam vô
Chờ gã nói xong, anh 4 dt ngay cho thằng Sĩ, giờ mày làm gì ba không cần biết, chạy gấp về SG ngay, nhưng mày đi thế nào mà lính mày tưởng mày còn dưới đó
Đợi anh 4 cúp dt gọi thằng Sĩ, gã tiếp
– Khả năng là công an sẽ tra hỏi Ánh và Thành chà đi xát lại, lão tam phải dặn tụi nó trước khai sao thì sau khai vậy, nhất là tình tiết kiểm kê thấy hàng dư, rồi lão bảo tụi nó chuẫn bị tâm lý, coi chừng công an dọa nhốt, tụi nó sợ lại khai khác đi, vì nếu tụi nó có mâu thuẩn trong lời khai, thì công an sẽ có cớ bóc mẽ lão ra đó
– Rồi, ngay trong buổi sáng dọn dẹp 2 công ty đó, anh đã cho làm biên bản kiểm kê, và ghi lùi ngày lại, và dặn tụi nó rồi
– Nhớ dặn tụi nhân viên khác của 2 công ty phải bình tĩnh, thống nhất lời khai như hôm đó em gửi mail cho anh in ra phát cho tụi nó đó, giữ lời khai trước sau như một
– Cái đó lão tứ đừng lo, từ khi mình lập công ty để bán rượu giả, đã tính trước ngày này, nên lính của Tiến Thành và Ánh Dương anh chọn loại lanh lẹ và… Gan dạ, không phải mấy đứa chết nhát
– Thế là tốt rồi, công an sẽ xoáy vô mấy cái đó, và công an sẽ tìm hiểu coi hôm đó mình có thật sự kiểm kê kho không, đó là mắt xích của vụ án, vì nếu mình không kiểm kho, mà mình biết vụ rượu giả, thì làm sao biết, lý do nào, đó, quan trọng chổ đó, nên anh phải thống nhất lời khai nhân viên, là sáng hôm đó 2 kế toán kiểm soát xuống, xuống khi nào, mấy giờ, thậm chí công an sẽ hỏi đi xe gì xuống nữa đấy, rồi mấy giờ bắt đầu kiểm kê, mấy giờ kết thúc… Nhớ dặn Ánh và Thành các chi tiết nhỏ đó, đừng nghĩ nó không quan trọng, nhiệm vụ của diều tra là phân tích đối chiếu lời khai để nhìn ra mâu thuẫn, từ đó xoáy sâu vào.
Lão tam gật gật rồi quay qua Hương, em soạn ngay cái email, rồi lão giở sổ ra, đưa cô email của Ánh và Thành, soạn theo nội dung anh đọc, rồi gửi mail cho tụi nó
Lão hình dung, tưởng tượng trong đầu như mình là công an, rồi sẽ xoáy vào những chi tiết nào để lời khai không mâu thuẩn, lão tự trả lời rồi nói Hương gửi ngay cho hai email của Ánh và Thành, xong lão móc dt ra gọi cho họ, bảo họ vào email xem và nhớ kỹ, làm gấp, ngay và luôn
– Giờ đến phần việc của anh 4, anh còn có tính dùng thằng Nam nữa không, nếu không em tính khác, mà dùng lại thì tính khác
– Chú đợi anh chút, chú hỏi đột xuất thế này anh biết đường nào mà tính
Anh 4 trầm ngâm suy nghĩ, phải, anh giận thằng Nam lắm, trong 13 tay cốt cán còn lại, nó là sướng nhất mà tài năng kém nhất, thành thử sau khi chị 4 mất đi, anh cho nó ngồi chơi mấy năm, rồi anh mở ra cái vụ rượu giả, cũng là vì nó, thế mà nó không biết lo biết nghĩ, tụi nó cứ nghĩ gây dựng lên ngày hôm nay là dễ dàng sung sướng lắm hay sao ấy. Giờ tội nó, xữ nặng thì nghĩ đến hương hồn chị 4, nó là thằng em út vì nhà bên vợ anh chỉ có 2 người con, mà nó còn chưa có vợ con… Ngẫm nghĩ cân nhắc tới lui một lúc, anh 4 trầm giọng, anh không dùng nó nữa, nhưng anh muốn cứu nó, chú nói đi
Lão nhị thở dài rồi quay qua nhìn lão tam, anh 4 xử thế cũng phải, coi như vì chị 4, mà không dùng nó nữa là được, dùng lại nó cũng nói ai mà nghe nữa, ngu quá mà
– Thế thì bây giờ như thế này, Hương nghe giọng gã tiếp tục vang lên trong loa, anh cho thằng Bình và hai thằng thân tín, ngay hôm nay đưa nó đi lên biên giới, thuê xe ôm dắt theo đường tiểu ngạch vào một sòng bài nào bên đó, cho nó ở đó, còn thằng Bình và lính bảo tụi nó ở 3 ngày nữa rồi về, mà nhớ, dặn nó khi đi, thì nhớ chú ý là đường đi từ SG lên cửa khẩu là thế nào, xe chạy mấy tiếng, rồi đi qua biên giới thì đi đường nào, vào sòng bài nào, sòng bài đó bố trí nội thất làm sao, chơi những bài gì, ăn thua hết bao nhiêu tiền, tói ngủ ở đâu… Tất cả ghi nhớ hết, sợ quên thì lấy giấy viết ghi lại, rồi 3 ngày nữa anh cho nó tự đi xe đò về lại SG, khi nào về lại, mình skype tiếp để em kiểm tra trước khi cho nó ra trình diện công an, nhớ nhé.
Anh 4 gật gật đầu, anh nhớ rồi, anh hiểu mà, nếu thằng Nam khai đi campuchia đánh bài, không quản lý công ty tốt nên bọn thủ kho làm bậy, thì nó sẽ nhẹ tội, và có khả năng thoát tội vì yếu tố ngay tình.
– Giờ tiếp một việc nữa, tiếng gã vang lên tiếp, anh 4 qua gặp Lâm chủ tịch Hội Nhà Báo được rồi đó, bảo Lâm cho mấy tờ báo khác đưa tin là Sĩ Hùng không liên quan, công ty đã cho điều tra nội bộ, thủ kho làm bậy rồi bỏ trốn, chính tổng giám đốc công ty là lão tam đích thân lên văn phòng cảnh sát điều tra trình báo, và không phi tang số rượu giả trong 2 nhà kho còn tồn mà 2 thằng thủ kho chưa tẩu tán hết, nhiệt tình giúp đỡ tiến độ điều tra, thông tin mà tờ Sài Gòn Thời Sự đưa lên là có, nhưng phía sau nó là như thế, rồi anh liên hệ trung tá Nhã, vụ này sẽ hỏi cung nhiều người, đồng loạt, anh nói trung tá Nhã làm sao nghe ngóng coi những tay điều tra viên nào, tên gì sẽ tham gia điều tra xét hỏi, nói trung tá Nhã vận động tụi nó trong lúc điều tra hay lấy khẩu cung nhân viên mình, nếu có ai lỡ khai không khớp, thì điều chỉnh chút cho khớp, chủ trị vụ này là Sáu Ninh và Quang, nhưng hai tay lãnh đạo chỉ có 4 cái tai 4 con mắt, làm sao mà nhìn ngó hết các điều tra viên được, mà phòng hỏi cung thì kín đáo, điều tra viên và nghi can nói gì làm gì trong đó, ai mà biết đâu.
Anh 4 mỉm cười, gật gật đầu, anh biết làm thế nào rồi, để anh báo trung tá Nhã ngay, nhờ Nhã… Quan hệ với mấy thằng lính điều tra bên dưới dùm
– Còn giờ về phần lão nhị, lão về quê hai thằng thủ kho, làm bộ như tìm kiếm chúng nó, cho hai gia đình tụi nó ít tiền, nói với gia đình tụi nó là tụi nó như thế như vậy, tụi nó làm bậy, nhưng nghĩ đến công lao 5 năm làm việc, nên công ty cho tiền hỗ trợ lần này, nói gia đình tụi nó thấy có tụi nó về, thì vận động ra đầu thú, nhưng làm sao làm ồn ào khuấy động chuyện này lên, đến tai công an hay chính quyền xã nhé.
– Còn Hương, giờ 3 lão đang lâm sự, công việc thì nhiều, Bình thì đưa Nam đi campuchia, mà bây giờ dàn cốt cán ai đầu óc cũng không sáng suốt được, em thay lão nhị dẫn lính đi lòng vòng mấy cơ sở ăn chơi vũ trường quán bar, đề phòng mấy phe nào giờ không phục mình, giờ nhân lúc mình lộn xộn mà quậy lên, hai là em bảo thằng Lành điều quân ở X về, rải vào các cơ sở để thủ, coi chừng Lộc đen làm loạn, nhưng dặn tụi lính chỉ tự vệ, và dặn nhóm 13 quản tụi nó và cả quân riêng của nhóm 13 cho chặt, coi chừng bị người ta kích động rồi sa vô khiêu khích, tự mình chuốt rắc rối vô mình, thôi chào nhé, giờ đi lo bán phân tiếp đây
Hương thoát nick skype ra ngoài, rồi cô và ba lão tan hàng, ai lo việc nấy.