Phần 81
Ngày 16/07/2009
Gã ngủ dậy thì thấy đồng hồ là 5h sáng. Nhớ lại mình đã ngủ nguyên ngày hôm qua cho đến tối mịt, rồi gã và Hương thức dậy trả phòng khách sạn, chạy về nhà An ngủ tiếp không ăn uống gì nguyên một ngày hôm qua, nên giờ bụng gã đói meo, cả người đau nhừ vì vận động quá sức trong khi cơ thể còn chưa hồi phục đủ.
Nhìn sang thấy Hương, An, Hồng nằm ngủ mê mệt, gã lại kéo mền đắp cho 3 cô rồi ra sân ngồi
Hôm nay báo ra, sẽ có tin về Thái Sơn, và các cơ quan bảo vệ pháp luật sẽ vào cuộc. Dĩ nhiên công an sẽ nhận định đây là cuộc thanh toán của dân làm ăn, mượn tay lực lượng xã hội đen. Nhưng ai? Và để làm gì? Khi thanh toán xong đạt mục đích gì? Đó là 3 câu hỏi mà cơ quan công an sẽ đặt ra.
Gã chìm vào suy nghĩ, để coi mình còn chỗ nào sơ hở không, để mà còn bịt lại kịp trước khi tổ kiến làm vỡ đê.
Công ty Thái Sơn có rất nhiều kẻ thù do cái kiểu làm ăn của nó, việc này sau một thời gian điều tra dĩ nhiên công an sẽ biết, sẽ có một mũi điều tra xoáy vào hướng thanh toán do thù hận mua bán tranh cạnh
Công ty Thái Sơn chuyên gây sức ép đấu thầu kiểu ăn cướp, để câu kết chiếm đoạt tài sản nhà nước, có khả năng nội bộ thanh toán nhau để phi tang hồ sơ chứng cứ nhằm tránh tội, hiện trường toàn bộ giấy tờ hồ sơ bị xé nát gợi ra hướng điều tra này.
Công ty Thái Sơn bị thanh toán vì bị Long làm liên lụy, theo kiểu cá nhân làm liên lụy tổ chức, do thằng Long với cái kiểu lấc cấc của nó, gây ra nhiều thù oán cá nhân. Nhưng mâu thuẫn giữa Hương và thằng Long quá nhỏ, không đáng để bị công an nghi ngờ, khai thác theo hướng này
Đó là 3 mũi điều tra công an sẽ từ nạn nhân truy ngược ra thủ phạm, ngoài ra không có hướng nào khác. Nhưng khả năng công an sẽ tập trung vào hướng thứ 2 nhiều nhất, do theo hiện trường để lại thì hung thủ làm 2 động tác, đó là hủy hồ sơ trước, rồi dụ Long và Hữu lên công ty để thanh toán nốt để bịt đầu mối, nhưng do chém vội quá nên nạn nhân còn sống, dù bị thương nặng. Tạm để đó đã.
Giờ đến mình, có dấu vết nào để công an lần ra mình không? Gã rà soát lại
Hai thằng bảo vệ rất khó nhận diện Hương, vì lúc đó cô trang điểm đậm và bới tóc kiểu khác đi, rồi buổi tối ánh sáng không rõ ràng nữa, và quan trọng nhất công an chưa lập hồ sơ hình sự về cô
Dấu tay ? Không có, toàn bộ đám đàn em của 3 tốp đều đeo bao tay.
Nhận diện, toàn bộ đều đeo mặt nạ, không có khả năng, và cũng không có nhân chứng nhận diện
Vật chứng như xà ben cạy phá, mã tấu, sim dt dùng liên lạc…, Tất cả đều thu hồi về hết, và cất giữ an toàn
Như vậy tạm thời chưa có gì nguy hiểm, rồi qua báo chí sẽ tìm hiểu thêm sau.
Hôm nay phải gặp Hạnh, để tính đường hốt lại lô hàng của công ty Viễn Trình, theo thông tin Tuấn cung cấp mới nhất thì dù Thái Sơn có trúng thầu, nhưng chưa thanh toán phần còn lại nên Viễn Trình vẫn để đó, mà hiện nay Thái Sơn bị sự cố như thế, Viễn Trình sẽ hủy luôn hồ sơ trúng thầu của nó, rồi mở thầu lại. Gã sẽ phối hợp với Hạnh làm các bước đi khác để mua được lô hàng
Hương là dành cho những hoạt động ngầm phi pháp cho hệ thống.
Còn Hạnh sẽ dùng cho những hoạt động hợp pháp tiếp theo, sau khi Hương đã xong nhiệm vụ của cô
Gã vào nhà khoat cái áo vào, giờ này chắc tiệm phở gà đầu ngõ đã mở, ra ăn cái đã, đói quá.
Tuấn đang ngồi ăn sáng ở nhà do vợ nấu, thói quen này trước đây không có, chỉ là từ cái đêm khủng khiếp đó, nó thấy cuộc sống yên bình hạnh phúc với vợ con mới là đáng quý, nên từ ngày nó về nó thay đổi nhiều lắm, và nếu nó không bị một hậu quả khó nói của nó do thằng tề thiên gieo vào tâm lý, thì Liễu, vợ nó, đã hạnh phúc trọn vẹn.
Thấy thằng nhỏ bán báo đầu ngõ đang rao, nó gọi vào mua một tờ, nó tính thời gian thì Hương mượn quân nó khuya 1h ngày 15, thì nhanh nhất là hôm nay báo ra, nếu bọn Thái Sơn làm um sùm lên.
Rồi nó suýt mắc nghẹn miếng bánh mì ốp la khi đọc tiêu đề chình ình trên trang nhất của tờ báo
“Thảm án tại Doanh Nghiệp Thái Sơn, thù hận hay thủ tiêu bịt đầu mối”
“ Theo những thông tin có được của chúng tôi thì…. ”
Nó rùng mình khi thấy hình ảnh 6 thằng bị chém giống như bằm thịt quấn băng kín mít tại các giường bệnh.
Nó tự hỏi liệu thằng tề thiên có đứng sau vụ này không, nhưng hôm qua thằng trưởng toán báo cáo là tụi nó chỉ đập phá rồi về mà? Vậy ai làm vụ này. Không lẽ… Thằng tề thiên dùng quân của nó để hư trương thanh thế, rồi ném đá giấu tay tiếp? Đáng sợ, nó chém được như vậy thì dĩ nhiên nó thừa quân để đập phá, cần gì kêu Hương mượn thêm quân mình, như vậy khả năng là bọn khác làm, nhưng bọn nào đủ lực để làm? Chắc chắn là trò ném đá giấu tay của thằng tề thiên.
Nó thầm thấy mình may mắn, phải, mình may mắn vì giờ này còn ngồi đây được, không như 6 cái bánh tét quấn băng trắng kín mít chình ình trên báo.
Rồi nó đọc về nhận định của tờ báo, và nó tin chắc là hồ sơ của nó cho Hương đã được tuồn cho tờ báo, để lái hướng nghi ngờ của công an sang hướng Thái Sơn bị đập vì mấy thằng như Viễn Trình bịt đầu mối những vụ mua bán đấu thầu làm thất thoát tài sản nhà nước. Nó cũng chuyên chơi trò ném đá giấu tay nên nó nhìn ra ngay
Thằng tề thiên này khủng khiếp thật, nhưng nếu kết giao với nó, sẽ có lợi cho mình. Với lại, giờ với mình, Liễu mới là đáng quý, còn mình giờ coi Hương như em thôi. Thực ra mấy hôm nay nó giúp Hương chuyện này chuyện kia, để lương tâm nó được yên ổn, thế thôi, chứ nó cũng chẳng âm mưu gì. Và nó muốn nhờ Hương, để nó gặp thằng tề thiên, để giải quyết một chuyện riêng tư khác của nó
Nó gấp tờ báo lại, nó nhắn tin cho Hương để hẹn gặp cô, lần này nếu gặp Hương, nó sẽ kêu cô nhắn thằng tề thiên theo, rồi nó rũ Liễu cùng đi, để thằng tề thiên đừng nghi ngờ nó nữa.
Tương tự như Tuấn, khi sáng nay ăn sáng, anh 4 suýt mắc nghẹn khi đọc báo về tin Thái Sơn, anh thấy ra ngay tờ báo có tin y như anh, như vậy lão tứ có quan hệ với báo này, nhưng với ai? Thằng này khá, nghĩ đến sau này cho nó phò tá đám con của anh khi anh nghỉ hưu anh mừng thầm, như thế mới yên tâm, anh tin nếu các con anh không bạc đãi nó, thì nó sẽ không bao giờ mưu phản, nó như anh, nghĩa khí là trọng.
Khác với Tuấn còn lăn tăn suy nghĩ, khi anh đọc tiếp nhận định của tờ báo “theo những gì chúng tôi đánh giá qua hiện trường, phỏng vấn những nhân chứng có liên quan ở hiện trường, thì hầu như có rất ít manh mối có thể gợi mở ra hướng điều tra chính xác… ” Anh biết ngay là lão tứ làm, cây kiếm đó chém độc, và nhanh, ít lưu lại dấu vết như bao lần nó cố vấn cho anh hành động. Nhưng cái anh thắc mắc là, nó lấy lực lượng ở đâu đủ để làm ra 6 cái bánh tét người quấn băng trắng kia? Nhấc máy, anh gọi lão nhị. Nếu nó có lực lượng mà mình không biết, thì sao mình yên tâm được. Anh tin nó không mưu phản anh, nhưng anh cần biết nó có lực lượng riêng để làm gì? Tiền đâu nuôi quân? Đó là câu hỏi tiếp theo anh muốn sáng tỏ.
Xong anh nhấc máy gọi thằng Sĩ, hỏi nó chuyển quà cho thằng Tôn, phó phòng hình sự thành phố X chưa, để qua đó mời thượng tá A lên SG, để anh gửi biếu A số cổ phiếu kia, và bàn kế hoạch tiếp theo, chuẩn bị cho việc xóa sổ lão Bạc. Anh không thể xuống X để gặp A nữa, vì thằng Hồi về, bên lão Bạc hết chùn tay rồi. Anh biết thượng tá A sẽ hiểu cái khó của anh, để tự mình lên SG gặp anh.
Còn thằng Hùng con anh nữa, dạo này anh nghe phong thanh thằng Hùng đang… Không bình thường, nhưng chi tiết thì vì tế nhị quan hệ, người ta không nói rõ, anh phải tự điều tra thôi, không biết hệ thống tin nội bộ lão tứ lo đến đâu rồi. Anh thở dài, nếu điều tra ra thì sao? Mình làm gì đây? Anh mệt mỏi thở dài
Lão nhị vào, ngồi vào ghế đá xong lão để tờ báo đút trong túi quần ra rồi đưa qua anh. Rồi lão im lặng.
– Lão nhị nghĩ sao về vụ này, anh hỏi
– Nghĩ sao mà nghĩ, nó lập quân mà không báo mình, không lẽ… Nó không tin cả mình, rồi tiền đâu nó lập, sáng nay em hỏi lão tam rồi, nó không lấy tiền bên đó.
– Thôi, để hỏi thẳng nó, như vậy tốt nhất, nhưng từ sau này, lão nhị chú ý dùm chuyện này, không để mình… Bất ngờ
Dt thằng Sĩ gọi vang lên, báo anh có Thượng Tá A 4 ngày nữa sẽ lên SG gặp anh.
Quay qua lão nhị, nhắn con diễn viên Thu Yến 4 ngày nữa phụ mình tiếp khách, rồi lão tứ nữa, có thượng tá A lên, anh 4 cúp máy rồi quay qua nói với lão nhị.