Phần 78: Nữ cảnh lâm nguy
Diệp Mặc ra ngoài tìm dược liệu, một phần muốn tăng tốc độ tu luyện, chữa trị thương thế, ngoài ra còn xem có cách nào có thể kiếm ra tiền hay không.
Lòng vòng cho đến chiều tối, Diệp Mặc đành bỏ cuộc, dược liệu nơi này không đủ lại giá cả quá đắt hoàn toàn không thể giúp hắn trị thương hoàn toàn, càng nghĩ đến tình cảnh đang bị toàn bộ giới cổ võ vây bắt khiến lòng hắn như bị lửa đốt, mặc dù khó chịu nhưng chỉ đành từng bước tiến tới. Còn có một cách là tìm nữ nhân dùng phương thức song tu trị thương, tuy nhiên tìm đâu ra nữ nhân để sử dụng chứ, cũng không thể quay lại Ninh Hải làm liên lụy nữ nhân của mình được.
Đang lúc hắn định quay trở về phòng thì nghe thấy âm thanh quen thuộc, giọng điệu này hình như là người nào mà hắn quen biết. Thuận theo tiếng kêu, hắn đi theo con hẻm nhỏ, nơi này rất ít người qua lại, thường xuyên tụ tập đám lưu manh bị hắn đánh không ít.
– Các người định làm gì.
Giọng nói nữ nhân hết sức quen thuộc, hô hấp chập chờn không ổn định. Diệp Mặc nhảy lên mái nhà, nương theo âm thanh nhìn xuống bên dưới, cuối cùng cũng xác định được đối phương là người nào. Hóa ra là vị nữ cảnh sát kiêu căng vô lý kia, nữ cảnh sát lúc này đang bị đám xã hội đen vây lại, nhìn thân thủ dáng dấp rõ ràng không phải là đám lưu manh tầm thường.
Hóa ra Trương Lam vì muốn nhanh chóng hoàn thành nhiệm vụ mà tự ý hành động, tìm ra vị trí đám xã hội đen giao dịch, ý định mai phục chờ tiếp viện nhưng không may bị phát hiện, cuối cùng bị bắt lại, còn bị bắt cho uống thuốc làm cho cả người khô nóng.
Đi đầu đám lưu manh này là một nam tử mặc tây phục, trông có vẻ nhã nhặn, hắn trong tay cầm điếu thuốc, phả ra một hơi, rồi ngồi xuống bên cạnh Trương Lam, phả khói vào mặt cô.
– Nữ cảnh à, không ngờ cô dai như vậy, theo dõi bọn tôi đến mấy ngày. Nói xem, cô có mệt không. Còn tôi thì tôi mệt lắm đấy.
Vừa nói, bàn tay gã vuốt trên gương mặt xinh đẹp của Trương Lam, trong mắt lóe lên tia sáng, mỉm cười nói tiếp.
– Nếu là người khác thì tôi đã trực tiếp giết rồi, nhưng không ngờ cô lại xinh đẹp như vậy. Giết quả thật đáng tiếc.
Lời nói vừa dứt, xung quanh vang lên tiếng cười của đám đàn em, Trương Lam trong lòng chợt lạnh, đầu óc cô cũng dần mất đi tỉnh táo, cổ họng khô khốc, ở phía bên dưới ngứa ngáy, biết chắc là bản thân bị hạ dược rồi, tránh không khỏi tuyệt vọng.
– Lần đầu được chơi nữ cảnh sát xinh đẹp như vậy, quả thật kích thích.
Để cho Trương Lam kinh hãi là không đợi cô nghĩ cách thoát thân, gã đầu lĩnh đã cởi thắt lưng, đem quần tuột xuống, lôi ra con cặc đen đúa bốc mùi, đầu chym còn dính bựa, không ngờ gã nhìn bề ngoài ăn mặc sang trọng mà không biết đã bao lâu chưa rửa chym nữa. Chỉ nhìn thôi Trương Lam đã muốn nôn mửa, dù có muốn thất thân thì cô cũng không muốn rơi vào tay người này, càng ra sức vùng vẫy, chỉ mong đồng đội của nàng mau tìm thấy, hoặc bất kể ai cũng được.
Đang lúc huyễn tưởng cảnh tượng bản thân sa đọa dưới tay đám lưu manh mặc cho bọn chúng đùa giỡn, chợt phát ra âm thanh la hét, đồng thời gã đầu lĩnh kia vừa mới đem tiểu đệ khoe ra cũng chợt ngã ra đất. Trương Lam giật mình, ngẩng đầu lên nhìn, kinh ngạc nhìn thấy một nam nhân dáng vẻ bình phàm một tay nhấc bổng một người, ném ra ngoài, nhẹ nhàng như chơi. Càng giật mình là cô nhận ra người kia chính là thiếu niên cô có ấn tượng không tốt, giờ phút này bỗng chốc ấn tượng thay đổi, quay sang cảm kích.
Diệp Mặc nhìn Trương Lam tay chân bị trói, da thịt hồng hào, nhịp thở không ổn định, liền nhìn ra cô gái này đã dính thuốc, còn là xuân dược. Vốn Diệp Mặc cũng muốn mặc kệ, nhưng nhìn hành động lưu manh của gã kia làm hắn khó chịu, không nhịn được ra tay.
Giúp Trương Lam cắt dây trói xong, Diệp Mặc xoay lưng định rời đi, đúng lúc này một bàn tay kéo áo hắn lại, quay lưng nhìn thấy Trương Lam mặt đỏ hồng như đào, áo cảnh phục trước ngực mở toang, lộ ra khoảng da thịt trắng muốt. Ánh mắt Trương Lam khác xa hoàn cảnh nghiêm nghị lúc sáng, bây giờ cô lộ ra gương mặt kiều mị, giọng nói có chút vội vã.
– Khoan đi, giúp tôi. Nóng quá… khó chịu…
Vừa nói Trương Lam đã đem toàn bộ cúc áo trên bộ cảnh phục cởi ra, ngay cả áo thun bên trong cũng kéo cao để lộ áo ngực màu xanh dương cùng kích cỡ ngực cỡ D. Diệp Mặc vốn mấy ngày này dùng tu luyện áp chế dục vọng lại chợt như bùng nổ, bị nữ cảnh này khêu gợi lại dục vọng.
– Được rồi.
Diệp Mặc chần chừ, định giúp Trương Lam giải hết xuân độc, nhưng bất ngờ bị tập kích, Trương Lam không có ý chí mạnh mẽ như Diệp Mặc, rất nhanh bị dục vọng điều khiển, cô lao vào ôm lấy Diệp Mặc, miệng hướng tới hôn lên miệng Diệp Mặc, động tác có chút vụng về. Diệp Mặc ngây người một lúc, cũng buông bỏ cầm cố, hé miệng cùng Trương Lam hôn môi, cuốn lấy chiếc lưỡi thơm tho của mỹ nữ cảnh sát.
Bàn tay Diệp Mặc một tay luồn lên trước ngực Trương Lam xoa nắn, vén lên áo ngực, trực tiếp cảm nhận bầu vú mềm mại căng tròn mơn mởn. Tay còn lại luồn bên dưới vén lên chiếc váy cảnh phục, xoa nắn cặp mông tròn trịa cách một lớp quần tất, cảm nhận hơi nóng từ cặp mông gợi dục của Trương Lam.
Trương Lam không chút bài xích hành động của hắn, ngược lại còn hai tay ôm cổ hắn, hé môi rên rỉ từng tiếng, bị kích động càng thêm nhiệt tình hôn lên từng chút trên gương mặt nam nhân, lớp quần tất cũng thấm ướt phía giữa háng in lên vết đậm màu.
Diệp Mặc từng quan hệ cùng nhiều nữ nhân, kinh nghiệm phong phú, nhanh chóng nhận ra biến hóa của cô, bàn tay luồn vào bên trong quần tất của Trương Lam, ngón tay chạm lấy quần lót đã ướt đẫm chất dịch nhầy ẩm ướt. Miệng hắn ngậm lấy núm vú hồng hào, lưỡi liếm một vòng, hàm răng cắn nhẹ mất phát.
– Ưm… bên dưới thật sướng… ngón tay chạm vào lỗ lồn… nơi đó… Ah… đúng rồi… ngón tay chọc vào… ah… ah… sướng quá… mau… mau ngậm lấy núm vú… hút khô nó… ah… quá thoải mái…
Trương Lam như không còn nhận ra gì nữa, liên lục rên rỉ, Diệp Mặc đem hai vú tròn vo của Trương Lam bóp đến biến dạng, hằn đỏ từng lằn dấu tay. Hắn phía bên dưới nhức nhối khó chịu, liền ngay lập tức cởi dây lưng, đem dương vật to dài của bàn thân lôi ra ngoài. Hắn kéo Trương Lam lại, đem cô quỳ ngay trước mặt hắn, khuôn mặt Trương Lam đối diện với con cặc to khỏe của hắn làm cô giật mình hoảng sợ, nhưng lại không hiểu bị nó thu hút.
– Mau liếm lấy nó… dùng lưỡi của cô giúp tôi thoải mái…
Trương Lam hai chân quỳ sát đất, nghe Diệp Mặc yêu cầu không hề có sức kháng cự mà bàn tay cầm nắm lấy con cặc to khỏe của hắn. Con cặc dài hơn 20cm, màu hồng hào khỏe mạnh, ngẩng cao đầu thể hiện sự nam tính, khác xa với cái cô thấy trước đó. Trương Lam thuận ý nghe lời, bàn tay cầm chặt gốc dương vật, mắt ngẩng cao nhìn hắn, lưỡi hồng lè ra liếm lấy đầu quy như liếm kem, rề rà di chuyển lên xuống liếm liên tục.
Diệp Mặc đứng đó hưởng thụ. Nhìn mỹ nữ cảnh sát lạnh lùng uy nghiêm trước kia khác xa hoàn toàn, hiện tại chỉ như một con điếm thèm cặc thè lưỡi liếm láp con cu hắn. Trương Lam há mồm ngậm lấy đầu rùa, cẩn thận mút lấy, đầu đung đẩy ngậm lấy con cặc Diệp Mặc.
– Ưm… chụt… chụt… nhóp nhép… chụt… chụt…
Trương Lam hai tay bám víu hông hắn, đầu thụt vô thụt vào, mái tóc dài buông xả, gương mặt xinh đẹp ánh lên từng nét ửng hồng, khóe môi chảy ra nước bọt bắn tung tóe lên bộ cảnh phục. Diệp Mặc thoải mái cảm thụ, hai tay giữ chặt đầu của Trương Lam giúp cô gia tăng tốc độ, con cặc to dài dần đâm sâu vào cổ họng của Trương Lam, sâu như muốn chui xuống bụng. Mặt Trương Lam chôn sâu vào háng Diệp Mặc, cổ họng in hằn hình dáng dương vật.
– Khục… khụ… khụ…
Diệp Mặc đem dương vật rút ra, Trương Lam mới nhanh chóng tham lam hít thở, nuốt từng đợt nước bọt. Dù vậy, cô vẫn không ngừng sờ nắn hạ thể, vuốt vuốt mép ngoài âm hộ. Diệp Mặc nhìn thấy vậy, khẽ cười, đem cô kéo lên, hai tay chống vào tường, hắn vén cái váy xanh cảnh phục Trung Hoa, nhìn cái quần tất màu đen bó sát da thịt ẩn hiện đường cong vòng 3 đầy mê hoặc. Hắn đem quần tất của Trương Lam xé mở, “Roẹt…” một tiếng, quần tất rách ngay giữa háng Trương Lam, hắn mau chóng nhìn thấy cái quần lót màu lam đã ướt đẫm của cô, liền đem nó vạch qua, lộ ra cái lỗ lồn hồng hào.
Đem đầu cặc đặt ngay trước cửa lồn Trương Lam, hắn cọ xát dùng dâm dịch của cô bôi trơn thêm lần nữa mới chính thức đâm vào. Ngay lập tức dương vật của hắn xé tan vách màn mỏng xâm nhập vào bên trong lỗ lồn Trương Lam. Mặc dù phá thân, nhưng Trương Lam lại không cảm thấy đau đớn, nhanh chóng hưởng ứng lấy hắn.
– A… Chèn sâu… thật thoải mái… đâm vào… muốn sướng… ah… dùng con cặc của cậu đâm chết tôi… mau… ahh…
Diệp Mặc giữ chặt hông của cô, liên tục nhấp hông, tiếng da thịt “bạch… bạch…” vang lên trong ngõ hẻm, không ai biết lúc này một vị nữ cảnh uy nghiêm đang chìa mông cho một nam nhân địt từ đằng sau mà trên đất la liệt mấy tên lưu manh bất tỉnh không có diễm phúc nhìn thấy cảnh tượng đặc sắc này.
Diệp Mặc sau đó một tay ôm chặt lấy một chân của Trương Lam, mỹ nữ cặp chân thon dài bọc bởi tất chân càng gia tăng sức hút. Hắn đặt một chân lên vai của mình, hai tay sờ soạng cặp chân dài mê người, trong khi Trương Lam hai tay bám chặt tường, đón nhận từng đợt đóng cọc của nam nhân.
Từng giọt dâm dịch bắn đầy trên đất, Trương Lam lên đỉnh tận mấy lần, bên trong lỗ lồn từng cơ thịt co bóp ngày càng chặt.
– Sướng quá… địt chết em rồi… ah… aah… không ngờ địt nhau lại sướng như vậy… ah… sướng quá… ah… em ra…
Trương Lam thân thể co giật, từ lỗ lồn phun ra một ngọn thủy triều bắn đầy đất, thân thể cũng đến đỉnh điểm, tử cung bị va đụng liên tục làm cô có chút mềm nhũn, cứ như vậy dựa vào tường như muốn trượt xuống.
Diệp Mặc cũng đạt đến đỉnh cao trào, hắn hai tay bám chặt mông đít Trương Lam, tinh dịch bắn xối xả vào tử cung của cô. Hắn gồng mình chôn dương vật trong lồn cô vài phút mới rút ra, còn dư vài mảng bắn lên đầy mặt Trương Lam.
Nhanh chóng dọn dẹp, thuận tiện giúp Trương Lam trói đám lưu mạnh lại, nhìn cô ngồi dựa vào tường, giữa háng liên tục chảy ra tinh dịch làm hắn một mặt sầu não, vốn nghĩ cách khác chế dục vọng không ngờ lại hoàn toàn biến thành như vậy. Hắn lắc đầu cầm lấy đám dược liệu mới mua, truyền chút linh lực để Trương Lam thức tỉnh một chút mới quay trở về.
Về phần Trương Lam, sau khi thanh tỉnh mới gắng sức đứng dậy, tỉnh táo nhận ra mọi việc, hai má chợt ửng hồng, không ngờ bản thân lại dâm đãng như vậy. Sau khi gọi cho đồng đội đến bắt đám lưu manh, mới quay trở về.
Đội trưởng của cô biết cô biến mất vô cùng lo lắng, không ngờ cô lại có thể chế trụ một đám xã hội đen khiến cho cấp trên khen thưởng. Đứng trước sự khen ngợi của đồng đội, Trương Lam chỉ cười trừ, cũng không cách nào giải thích.
Mấy nam cảnh sát tôn sùng nhìn cô nhưng đâu biết lúc này Trương Lam đang phải hai tay bám víu váy tránh cho bọn họ nhìn thấy chỗ quần tất bị rách lúc này giữa chân đang chảy xuống từng dòng tinh dịch trắng đục…