Phần 112: Làm Úc Diệu Đồng nở hoa
– Đồng Đồng, em quả nhiên là bảo bối của anh.
– Học Dân, đợi đã.
Chưa cho Úc Diệu Đồng lựa chọn, Vũ Học Dân đã mở toang cổ áo của cô, hắn mặc kệ Diệp Mặc có thấy hay không, hay cũng không ngại cho Diệp Mặc nhìn, ngực của Úc Diệu Đồng liền lộ ra ngoài, bầu ngực trắng mềm mại như sữa kem, núm vú màu nâu nhạt.
Vũ Học Dân cởi áo ngoài của Úc Diệu Đồng ra, ngay cả áo ngực cũng giật phăng ném một góc, bộ ngực của cô lập tức hiện ra trước mắt Diệp Mặc. Úc Diệu Đồng xấu hổ không dám nhìn hắn, mặc cho Vũ Học Dân xoa nắn bú mút hai vú cô.
– Ưm… Học Dân, không nên… Có người ở đây…
– Lo gì, anh Diệp đâu phải người ngoài…
Vũ Học Dân chìm trong men say mặc kệ tất cả, hắn vẫn mãi chơi đùa với cơ thể của Úc Diệu Đồng, hai quả cầu ngực bị hắn tận tình cắn nút, khuôn mặt của thiếu nữ trở nên đờ đẫn, cảm nhận khoái cảm đến từ ngực.
– Ưm… ư… Học Dân đừng cắn… a… anh bú sướng quá…
Diệp mặc thật không dám tin tưởng hai vợ chồng này lại thác loạn trước mặt hắn, chẳng lẽ nam nhân khi say lại có suy nghĩ biến thái như vậy. Có vẻ cũng không phải, nếu không thì hắn đã không gây ra xích mích với Hoàng Kỵ.
Vũ Học Dân buông Úc Diệu Đồng ra, mắt hắn nhìn Diệp Mặc, rồi véo lên núm ngực cô một cái, cười nói:
– Đồng Đồng, đừng để ân nhân của chúng ta phải khó chịu.
– A… không muốn.
Úc Diệu Đồng xấu hổ kiên quyết lắc đầu, liền khiến Vũ Học Dân không vui, hắn đang trong men say có phần không được tỉnh táo nói.
– Nếu không phải có anh Diệp thì hiện tại chúng ta không có khả năng ở cùng nhau lúc này rồi.
Nghe hắn nói đến đường hoàng như vậy, Úc Diệu Đồng cũng không còn phản đối nữa. Thân hình cô run rẩy đi đến trước mặt của Diệp Mặc, mắt nhìn hắn sau đó đưa hai tay giải khai thắt lưng, rồi kéo quần hắn xuống. Nhìn con cặc hồng hào của Diệp Mặc, khuôn mặt Úc Diệu Đồng đỏ lên, cô một tay cầm lấy con cặc hắn sục nhẹ.
Diệp Mặc run lên, thật có chút không dám tin tưởng, hắn nhìn Úc Diệu Đồng đang cúi đầu le lưỡi liếm đầu cặc hắn khiến con cặc nở to ra khiến Úc Diệu Đồng hết hồn.
Phía đằng sau, Vũ Học Dân tụt quần Úc Diệu Đồng bạo lộ cái lồn thơm tho, hắn liền vục mặt vào mà bú liếm. Lưỡi đánh quét lên cả lỗ nhị của Úc Diệu Đồng.
Úc Diệu Đồng rên khe khẽ, miệng vẫn ngậm con cặc Diệp Mặc, hai tay vòng xuống vuốt ve hai túi trứng. Đây là lần thứ 2 cô nhìn thấy một con cặc ngoài đời, thậm chí con cặc này còn to hơn cả bạn trai cô, nếu mà chui vào lồn cô thì không biết thế nào.
Vừa nghĩ tới cô liền cảm giác tội lỗi cũng cảm thấy kích thích, lồn bắt đầu chảy nước đều bị Vũ Học Dân uống hết. Vũ Học Dân cũng đã nứng cặc, hắn tụt quần lôi con cặc ra ngoài đâm vào trong lồn Úc Diệu Đồng, lồn cô bóp hơn cả thường ngày, làm con cặc hắn sướng rên.
– Đồng Đồng, lồn em sướng quá. Địt đã lắm…
– Ư… ư… a… Ưm…
Úc Diệu Đồng cũng sung sướng lạ thường, cô vừa lắc mông theo từng cú địt của bạn trai, lại luôn mồm bú cặc Diệp Mặc. Mồm cô chất chứa từng đoạn dương vật hắn, lưỡi vẫn đánh đều khắp nơi. Để lại trong phòng khung cảnh dâm mỹ khó tưởng: Úc Diệu Đồng quỳ gối bú cặc cho Diệp Mặc, đằng sau thì Vũ Học Dân đang địt trong lồn cô, bộ ngực lắc lư như quả lắc.
– Ư… Đã quá, anh sắp bắn rồi… Đồng Đồng, anh ra…
– A… ư… đợi đã Học Dân.
Úc Diệu Đồng còn chưa kịp nói thì Vũ Học Dân đã xạ tinh trong lồn cô, tinh dịch từ trong lồn chảy ra đầy đất. Tay cô bóp chặt con cặc Diệp Mặc, eo thon hạ xuống, cặp mông tròn trịa ngồi trên đất. Trong lồn vẫn chảy ra vài dòng nước màu trắng, Úc Diệu Đồng vẫn không quên nhiệm vụ, miệng hé ra tiếp tục bú cặc cho Diệp Mặc.
Vũ Học Dân sau khi bắn xong cũng nằm ngã ra, ngáy khò khò. Diệp Mặc thật không biết nói sao, cúi đầu nhìn Úc Diệu Đồng tiếp tục bú cặc cho hắn, lưỡi cô điêu luyện liếm từng đoạn dương vật, môi hôn lên bú mút từ gốc đến ngọn. Bàn tay không quên sục cặc kích thích hắn bắn ra.
Có thể nàng sục mỏi tay nhưng Diệp Mặc vẫn chưa bắn, lại càng khiến nàng nứng, nghĩ đến việc bạn trai còn ở bên cạnh khiến cô tỉnh táo được nhiều. Mắt nom Diệp Mặc, sau đó liền ra quyết định.
Cô đứng lên, hai tay chống trên bàn ăn, mông chìa ra, một tay bịt chặt âm hộ, hai ngón tay thì banh là lỗ đít hồng hào, xấu hổ.
– Anh Diệp, lồn tôi là của Học Dân rồi… Anh có thể chơi lỗ đít của tôi.
Diệp Mặc trước giờ còn chưa bao giờ chơi lỗ đít đây, con cặc bên dưới lại bị hai vợ chồng này làm cho cứng rắn. Hắn nuốt nước bọt đi tới cạnh bàn, có vẻ cảm nhận con cặc hắn quá to. Úc Diệu Đồng cũng có chút sợ hãi, cô cũng là lần đầu chơi lỗ nhị này đấy.
Vì sợ hắn đâm vào đau đớn, Úc Diệu Đồng mới quỳ xuống, nhả ra nước bọt bôi trơn con cặc Diệp Mặc, lại bôi trên hoa nhị của mình, nhắm mắt chờ đợi.
So sánh với lồn Úc Diệu Đồng thì lỗ nhị cô phải nhỏ hơn nhiều, Diệp mặc cẩn thận cọ xát con cặc hắn trên hoa môn hồng hào. Sau đó từ từ đâm xuống, con cặc phải tốn chín trâu hai hổ mới đi vào được, mà khuôn mặt Úc Diệu Đồng nhăn nhó, cảm giác đau đớn thô ráp từ lỗ đít.
– A… Ư… Đau quá… Nhẹ chút anh Diệp.
– Cô Đồng… nếu không thì chúng ta dừng lại ở đây.
Diệp Mặc thấy cô như vậy cũng không nhẫn tâm, lại nói hắn còn đang cảm thấy tội lỗi với Vũ Học Dân đây. Úc Diệu Đồng quay mặt nhìn hắn, miệng thở dốc nói.
– Anh Diệp, không sao… Cứ địt trong lỗ đít tôi đi, tôi cũng không muốn anh khó chịu.
Vừa nói cô vừa banh rộng phía dưới cho con cặc hắn đi vào, sau một quá trình con cặc hắn liền đi hết vào trong. Úc Diệu Đồng liền cảm giác lỗ đít bị lấp đầy, một cảm giác kích thích cũng như khoái cảm mới lạ xâm chiếm tâm trí cô.
Dần dần cả hai đã bắt đầu quen với việc này, Diệp Mặc cảm giác con cặc bị bóp còn hơn cả lồn, toàn thân sướng rên. Hắn được cơ liên tục địt lỗ nhị Úc Diệu Đồng, thành ruột cô cũng bị hắn khai phá.
– Ư… ư… a… Không ngờ chơi lỗ địt lại sướng vậy… Anh Diệp… địt tiếp đi… sướng quá…
Úc Diệu Đồng rên lên, từ trong lồn phun ra dịch thủy chảy đầy đất, còn Diệp Mặc cũng vì sướng mà run người, dương căn nhả đạn bắn hết trong lỗ đít Úc Diệu Đồng làm bụng cô trướng phồng.
– A… Bụng tôi bị anh lấp đầy rồi… Ưm… ân…
Úc Diệu Đồng nằm ngã trên cái bàn yếu ớt làm nó cũng đỗ ngã, mà cô cũng ngã ra đất, hai lỗ vẫn liên tục chảy nước. Diệp Mặc vừa thỏa mãn liền về phòng tắm táp.
Sáng hôm sau, dường như không có chuyện gì xảy ra vậy, Vũ Học Dân vẫn tươi cười nói chuyện cùng hắn. Mà Úc Diệu Đồng không nói gì, chỉ là đôi lúc như tránh mặt Diệp Mặc vậy.
Một tuần sau, Diệp Mặc mang theo thân phận mới rời khỏi thành phố Kinh tới Lạc Thương, tuy rằng thế lực của Vũ Học Dân ở thành phố Kinh rất lớn, nhưng Diệp Mặc vẫn lựa chọn ngồi tàu hỏa, hắn không muốn có bất kỳ chút hoài nghi nào, cái này không phải sợ hãi, mà bởi vì thời gian của hắn rất cấp bách, hắn không có thời gian tranh đấu cùng mấy người này.
Diệp Mặc đi khoang nằm, hắn cũng không muốn Vũ Học Dân đưa tiền, đối với Diệp Mặc mà nói, hắn giúp Vũ Học Dân, Vũ Học Dân giúp hắn, hai người bây giờ là bạn, nhưng cũng chỉ là bạn mà thôi, nếu như hắn còn lấy tiền của Vũ Học Dân, đối với hắn mà nói, giống như nợ người khác cái gì, loại cảm giác này Diệp Mặc không thích, hơn nữa trong túi hắn còn hơn 5o ngàn.
Không có tàu hỏa chạy trực tiếp từ thành phố Kinh đến Lạc Thương, Diệp Mặc đang ngồi tàu hỏa chạy tới Trịnh Châu, từ Trịnh Châu đổi xe đến Lạc Thương.
Lúc Diệp Mặc lên xe, bốn chỗ trên giường nằm chưa đầy, thêm hắn nữa là hai, trong đó có một phụ nữ khoảng 40 tuổi, nhìn có vẻ khôn khéo, nhưng thần sắc rất mệt mỏi, vừa lên xe thậm chí không chào hỏi gì Diệp Mặc, đã lăn ra ngủ.
Diệp Mặc thầm nghĩ, người phụ nữ này cũng thật sơ suất, cho dù mệt thì ở trên tàu cũng nên cảnh giác. Trộm cắp trên tàu tương đối nhiều.
Tuy nhiên ở đây chỉ có cô ta và Diệp Mặc, Diệp Mặc đương nhiên sẽ không đi trộm đồ của một phụ nữ, cho dù là cô ta có triệu đô trên người, Diệp Mặc cũng không để ý, ngồi vào chỗ ngồi, bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, đồng thời suy nghĩ sau khi đến Lạc Thương sẽ làm gì, tìm việc trước hay là thuê nhà trước.