Phần 123: Phần thưởng của Lạc Ảnh
Diệp Mặc vòng tay qua cổ Lạc Ảnh, bàn tay mơn trớn cái cổ trắng ngần của cô, dần dần di động xuống tấm lưng trần thẳng tắp, dù cách một lớp y phục vẫn có thể cảm nhận da thịt mềm mại.
Lưỡi của Diệp Mặc chen trong miệng Lạc Ảnh tham lam bú mút nước bọt thơm mát của nàng. Lạc Ảnh ngầm thừa nhận đợt tấn công của hắn, cái lưỡi phối hợp cùng hắn quấn quýt như đôi tình lữ.
Bàn tay có phần thô ráp của nam tử đặt trên kiều đồn của nữ nhân, khẽ xoa nắn. Cảm nhận bờ mông bị xâm phạm thiếu nữ kêu rên ú ớ trong miệng, da thịt nhạy cảm dễ dàng bị hắn kích thích.
Lạc Ảnh cố hết sức hai tay đẩy ngực hắn ra, mặt long lanh sương nguyệt, khuôn mặt từ trắng tuyết thành hồng son, mang theo vài phần giận dỗi nũng nịu.
– Mặc Nhi, đừng như vậy. Ta là sư phụ của con.
– Nhưng mà đồ nhi yêu sư phụ.
Diệp Mặc một mặt si mê nhìn nàng, khiến Lạc Ảnh không nhẫn tâm từ chối, chỉ đành tìm cách né tránh.
– Ít nhất không nên làm ở chỗ này.
– A… Đồ nhi hiểu rồi.
Thấy hắn ngoan ngoãn lại, Lạc Ảnh mới kìm lại trái tim vẫn phanh phanh đập mạnh, nhưng nàng còn chưa bình tĩnh bao lâu thì bị nam nhân ôm lấy bế trên tay. Diệp Mặc nhìn nàng cười vui vẻ.
– Sư phụ, chúng ta về phòng thôi.
– A… Ý ta không phải như vậy, Mặc Nhi thả ta ra…
Mặc nàng vùng vẫy, Diệp Mặc bế xốc thân thể mềm mại không xương của sư phụ hắn trên tay, vừa đi vừa tham lam ngửi lấy khí tức thiếu nữ thanh thuần.
Lạc Ảnh có kháng cự cũng vô ích, thậm chí trong lòng cô cũng không có phản đối. Diệp Mặc bế cô về phòng hắn, mặc kệ ánh mắt của đám đệ tử xung quanh, Lạc Ảnh sớm đã ngượng chín mặt, chỉ biết chôn đầu trong lòng hắn.
Vừa đến phòng Diệp Mặc đã đẩy Lạc Ảnh lên giường, hắn quay lưng đóng cửa lại, then chốt kỹ càng, thần sắc kích động nhìn Lạc Ảnh nằm ở trên giường hắn.
– Sư phụ, đồ nhi yêu người.
– A… từ từ đã Mặc Nhi.
Không kịp để nàng phản kháng lần hai, Diệp Mặc lại đè lên hôn lên môi của Lạc Ảnh, lần này mạnh mẽ hơn cả trước, hai cặp môi dính chặt không lời, qua cái nhìn bên ngoài chỉ thấy một le lói hai chiếc lưỡi màu đỏ đang cuộn tròn lấy nhau, âm thanh hôn môi “chụt… chụt…” cứ vang vọng cả căn phòng, dãi nước trong suốt dẫn chảy ra từ khóe môi hai người.
Diệp Mặc đặt tay lên ngực Lạc Ảnh, vừa nắn vừa bóp, bộ ngực thanh xuân mơn mởn chưa ai chạm qua giờ chỉ thuộc về mình hắn. Diệp Mặc luồn tay xuống kéo tuột đai lưng trên người Lạc Ảnh, một dải áo rộng liền buông ra.
Hắn liền có cơ hội đặt tay lên ngực Lạc Ảnh, mở ra cổ áo, lộ ra bên ngoài cái áo yếm vàng oanh, đằng sau là một cặp ngực trắng trẻo, to tròn. Hai núm vú như trái cherry nhỏ đầy tươi mát và ngọt liệm, nhìn chỉ muốn cắn một phát.
Hơi thở của nam tử khó khăn, mắt di dời đến trước ngực Lạc Ảnh, mê đắm nhìn hai vú nàng, đây là lần đầu tiên hắn nhìn thấy vú của phụ nữ, thậm chí còn là của sư phụ hắn, người được biết như đệ nhất mỹ nữ của tông hắn.
Cúi đầu ngậm hai núm vú, vừa bú vừa ngậm, cảm giác ngọt ngọt từ đầu vú làm Diệp Mặc không nỡ rời miệng, cứ say sưa bú mút vú Lạc Ảnh. Cơ thể thiếu nữ run lên, hàm răng cắn chặt cố nén từng cơn rên rỉ, mắt như nhìn như không liếc Diệp Mặc.
– Ưm… ư… Mặc Nhi, đừng bú nữa… sư phụ cảm thấy ngứa… a… nhột điểm…
Đến khi miệng hắn tách ra rồi, mắt vẫn không nỡ rời vú nàng, hắn ngẩng mặt nhìn Lạc Ảnh, giọng tràn ngập si mê.
– Vú của sư phụ thật đẹp…
– A… thật xấu hổ… Mặc Nhi, ngươi xấu…
Giọng điệu Lạc Ảnh nũng nịu như tình nhân trách móc, hỏa khí trong người Diệp Mặc càng tăng cao. Hắn hô hấp dồn dập, hai tay sau đó từng chút lột ra mảnh y phục trên người Lạc Ảnh, thiếu nữ không kháng cự, như một loại nhận mệnh, nhắm mắt chờ đợi.
Từng mảng da thịt Lạc Ảnh lồ lộ ra ngoài, Diệp Mặc phải khó khăn mới cởi bỏ được hạ y của nàng. Cái lồn hồng hào xuất hiện trước mắt hắn, làm cơ thể Diệp Mặc nhộn nhạo muốn phun trào. Lồn nàng thật đẹp, không chỉ hồng mịn như thiếu nữ 18, còn tỏa ra mùi hương dụ hoặc mê người.
Không thể kìm nén được, Diệp Mặc cúi đầu liếm lấy âm hộ nàng, hai tay sờ trên đám lông mu mềm mượt, lưỡi vẫn đánh quét quanh lỗ lồn, cẩn thận ngậm lấy hột le của nàng. Lưỡi sau đó chui vào bên trong lồn, vừa liếm vừa mút…
– Ư… a… Mặc Nhi đừng liếm… Nhột… Ư… Sư phụ thấy lạ quá…
Lạc Ảnh cong mông, vô lực để đồ nhi của nàng liếm lồn mình, cái lưỡi của Diệp Mặc đi hết ngóc ngách trong lồn nàng, va chạm cả lớp màng ngăn trinh tiết.
– Sư phụ, lồn người ngon quá… Đồ nhi chỉ thích liếm lồn người…
– Ư… a… Mặc Nhi thật xấu… Ưm… a… Cái lồn này chỉ dành cho Mặc Nhi mà thôi…
Lạc Ảnh rên rỉ, cơ thể cảm nhận từng cơn khoái cảm mới lạ chưa từng nếm trải, để nàng mất hết lý trí.
Liếm lồn một lúc, vài phút sau một luồng tinh khí phun ra từ lồn nàng vươn vãi trên mặt Diệp Mặc, hắn tham lam liếm hết. Sau đó mới đứng dậy nhìn Lạc Ảnh, ánh mắt nóng rực mà nói.
– Sư phụ, đồ nhi muốn người.
– Tới đi Mặc Nhi.
Lạc Ảnh hai mắt tràn ngập nhu tình, Diệp Mặc càng lâm vào trầm mê, hắn nhanh tay cởi hết y phục trên người, hoàn toàn khỏa thân nhìn xuống Lạc Ảnh. Con cặc to dài cong vuốt hồng hào cọ xát tại mép lồn Lạc Ảnh.
Đây cũng là lần đầu tiên Lạc Ảnh nhìn thấy hắn khỏa thân, cũng lần đầu nhìn thấy hung khí của nam nhân, vừa tò mò lại xấu hổ không dám nhìn. Diệp Mặc cười nhìn nàng, cầm lấy bàn tay tinh khiết của nàng đặt trên con cặc hắn, vừa cười vừa nói.
– Sư phụ, cái của đồ nhi có phải rất lợi hại.
– Không đàng hoàng…
Lạc Ảnh liếc mắt trách cứ hắn, bàn tay cũng cảm nhận độ to dài của con cặc hắn, tay hơi di động vuốt ve. Có thể cảm nhận bàn tay nàng đang nắm con cặc hắn, Diệp Mặc vô cùng kích động, hắn không nghĩ bản thân lại có ngày này.
– A… Sư phụ, tiếp tục vuốt ve con cặc đồ nhi đi…
– Thoải mái sao…
Lạc Ảnh thấy hắn khoái chí như vậy, liền thích thú ra sức động. Bàn tay trượt lên trượt xuống trên con cặc, vừa cứng lại vừa ấm, cảm giác kỳ lạ đọng lại trong bàn tay nàng.
Chỉ mới được nàng vuốt cặc thôi mà Diệp Mặc đã không chịu nổi, hắn run run, con cặc phình ra, từ đầu quy phóng ra bạch trọc tinh dịch nóng hổi vươn vãi cả trên tay Lạc Ảnh.
Lạc Ảnh có thể cảm giác một loại chất lỏng vừa ấm vừa dính đọng lại trên tay, nàng hơi ngạc nhiên giơ tay lên nhìn, mắt nhìn xuống đầu quy rùa nam nhân chảy ra tinh dịch trắng đục còn sót lại.
Diệp Mặc nhìn nàng, chỉ thấy từ ngực đến bụng bị tinh dịch trắng đục của hắn phun đầy trên thân, tay nàng còn ẩm ướt tinh khí của hắn. Đôi mắt ngây thơ mỹ lệ nhìn tinh dịch đọng lại trên tay.
Con cặc của hắn vừa hạ nhiệt đã cương lên, cọ đụng bụng nàng lần nữa. Diệp Mặc đỡ eo nàng, để cơ thể nàng nằm trên giường, còn hắn thì nắm chặt đầu cặc cọ xát cửa lồn, chỉ mới chạm qua cửa ngoài một vài cái đã làm hắn kích thích đến muốn xuất tinh, nhưng hắn cũng kịp kìm lại.
– Sư phụ, đồ nhi muốn địt người…
– Ưm… Ân… Mặc Nhi, ngươi còn cố hỏi ta sao.
Lạc Ảnh hai má hồng hào, không dám nhìn thẳng hắn, Diệp Mặc chờ đợi đã lâu, không có khả năng chờ nữa. Con cặc đi sâu vào mép lồn, từng chút đi vào, ôn nhu tinh tế như chỉ sợ Lạc Ảnh chịu một chút đau đớn.
Va chạm một lớp màng mỏng, Diệp Mặc cũng phá tan đi vào, Lạc Ảnh hơ đau đớn nhíu mày, nhưng thân là người tu tiên nên nàng cũng rất nhanh làm quen sau đó.
Một tia máu hồng chảy ra, trinh tiết Lạc Ảnh đã mất, người lấy đi nó không ai khác ngoài Diệp Mặc.