Phần 148: Lỗ Tiểu Trân
Lỗ Tiểu Trân giúp Du Nhị Hổ đắp thuốc, nhìn vết thương trên người hắn mà đau lòng.
– Nhị Hổ, đau không.
– Không đau, y thuật của sư phụ rất cao. Chẳng mấy chốc đã không còn đau nữa.
Du Nhị Hổ cười ngây ngô, nhớ tới y thuật của Diệp Mặc để hắn dâng lên vài phần tôn kính. Lỗ Tiểu Trân cũng gật đầu, tỏ ra đồng ý.
– Y thuật của sư phụ cũng rất lợi hại.
Nghĩ tới sau khi Diệp Mặc gỡ bỏ vết bớt trên mặt, trông đẹp trai hơn hẳn, hai má ửng hồng mau chóng cũng không muốn nghĩ tới nữa, bây giờ cô đã có Nhị Hổ. Mà cô trong mơ màng tay cô di động rơi ngay trúng đũng quần của Du Nhị Hổ. Hắn xấu hổ nói:
– Tiểu Trân, đừng như vậy.
– A…
Lỗ Tiểu Trân nhìn tay đặt trên đũng quần của Du Nhị Hổ, lập tức liền tỉnh lại, cô có thể cảm nhận độ ấm của con cặc Nhị Hổ qua lớp quần. Hai mắt lém lỉnh nhìn gã, hơi liếm môi.
– Mấy ngày nay có phải rất nhớ em.
– Ừm, thật sự rất nhớ.
Du Nhị Hổ gãi gãi đầu, nghĩ tới cái gì liền đỏ mặt, Lỗ Tiểu Trân không để gã đợi, bàn tay vươn tới vạch ra lớp quần của Du Nhị Hổ, một con cặc to béo liền hiện ra trước mắt cô.
– Thật to… Có vẻ anh phải nhịn lâu lắm rồi mới to như vậy.
Lỗ Tiểu Trân cười, sau đó hé miệng ngậm lấy con cặc của Du Nhị Hổ. Gã run lên vì sướng, toàn cơ thể ngã ra giường, Lỗ Tiểu Trân quỳ trên đất, tay nắm con cặc của gã sóc lên sóc xuống. Đôi môi hé mở ngậm đầu quy, lưỡi nhỏ đinh thép quét qua quét lại con cặc Du Nhị Hổ.
– Ưm… chụt… chụt… ọc… chụt…
Vừa bú, vừa liếm, hai tay Lỗ Tiêu Trân bóp mạnh hai hòn bi, để Du Nhị Hổ cong người thúc mạnh con cặc vào họng cô. Lỗ Tiểu Trân như đã sớm quen, cổ họng mở rộng nuốt sâu con cặc hắn, nước bọt bôi trơn khắp thân cặc.
– Ưm… chụt… cặc anh… to quá… miệng em… chụt… nuốt không hết…
Lỗ Tiểu Trân vòng ngón tay siết chặt gốc cặc, đầu nâng lên hạ xuống, Du Nhị Hổ thật chịu không nổi, con cặc run lên, phòng toàn bộ tinh dịch tanh hôi vào miệng cô.
– Ưm… ục… ục… nhìn xem anh ra hết trong mồm em rồi…
Lỗ Tiểu Trân há rộng mồm để Du Nhị Hổ nhìn tinh dịch trắng đục trong miệng cô, một chút bị cô nuốt trong bụng, còn lại bị cô nhổ ra phun vào cái thau gần đó.
Du Nhị Hổ bị cô hấp dẫn, không có sức kháng cự, gã túm lấy bờ vai mảnh mai của Lỗ Tiểu Trân, giùng tay xé mạnh áo cô, bộ ngực tương đối tuy không lớn nhưng cũng xem như vừa nắm trong tay. Hai núm vú nâu nhạt đã cứng lên, làm mắt Du Nhị Hổ đỏ lên. Gã đẩy Lỗ Tiểu Trân lên giường, hai tay tham lam xoa nắn bầu ngực tròn trịa của cô, miệng như đứa trẻ thèm bú cứ hút hai núm vú trong mồm.
– Ưm… a… Nhị Hổ, bú mạnh quá… vú em sắp bị anh cắn mất rồi…
– Tiểu Trân… sướng không…
Hai bàn tay thô ráp của Du Nhị Hổ xoa bóp ngực cô trong tay, khiến nó đỏ lòm, trên ngực dính đầy nước miếng của gã.
Du Nhị Hổ sau một lúc đã không chịu được, tụt quần cô xuống, con cặc chĩa thẳng mép lồn ẩm ướt của cô.
– Đút vào đi Nhị Hổ…
– Vào đây, Tiểu Trân.
Du Nhị Hổ gồng mình, con cặc chẳng mấy chốc chui tọt vào trong lồn cô. Lồn cô ẩm ướt, nóng ẩm nên dễ dàng tiếp nhận con cặc của hắn.
Phành phạch…
Tiếng âm thanh bộ phận sinh dục va chạm vang đọng, con cặc vẫn giã từng nhát trong lồn của Lỗ Tiểu Trân. Mái tóc dài của cô tán loạn, vẻ xinh xắn hiện hữu dưới ánh đèn mờ nhạt mang theo sức hút kỳ lạ.
Cô ngửa lồn đón nhận Du Nhị Hổ địt vào lồn, nước nôi chảy ra sôi sục. Co thịt trong lồn co bóp làm Du Nhị Hổ sướng rên.
– A… Nhị Hổ, con cặc địt sướng lắm… Ưm… em yêu nó…
– Tiểu Trân, anh cũng vậy… anh yêu cái lồn của em…
Du Nhị Hổ có thể nói suồng sã như vậy cũng là đã sướng đến phát điên, hắn gồng mình nhấp thêm hơn chục cái, tinh dịch đọng lại bắn đầy tử cung Lỗ Tiểu Trân.
– A… Nóng quá, tinh dịch anh làm em bị bỏng rồi…
Du Nhị Hổ mồ hôi chảy đầy nằm ngã trên cơ thể trần trụi của Lỗ Tiểu Trân. Cả hai thở dốc, mà Du Nhị Hổ vì quá mệt mỏi mà ngủ thiếp đi.
Lỗ Tiểu Trân đứng lên, dọn dẹp tinh dịch còn đọng lại bên trong lồn, cô định mặc lại quần áo nhưng thấy áo của mình đã bị Du Nhị Hổ xé đi, đành cố gắng về phòng thay cái mới.
Khi Lỗ Tiểu Trân vừa đóng cửa phòng Du Nhị Hổ lại, Diệp Mặc vừa vặn đi qua, Lỗ Tiểu Trân nhìn thấy hắn như nai vàng nhìn bác thợ săn, sợ hãi một hồi rồi bình tĩnh lại.
– Sư phụ, người đang làm gì.
– Tôi đang chuẩn bị dạy cho Du Nhị Hổ y thuật đây.
Diệp Mặc cau mày, mắt nhìn bộ ngực trần lồ lộ ra ngoài, hai núm vú xinh xinh hiện ra trong tầm mắt hắn khiến hắn có chút khô nóng. Lỗ Tiểu Trân giờ mới nhận ra bộ dạng lúc này của mình, liền xấu hổ hai tay che ngực.
Mắt sợ hãi đảo quanh, vừa vặn nhìn con cặc hắn phồng qua lớp quần, theo bản năng rùng mình, nhưng cô lại có chút tò mò. Len lén nhìn hắn, thấy hắn tỏ ra không vui, có lẽ nào vì hai người vụng tình khiến hắn khó chịu. Dĩ nhiên Diệp Mặc sẽ không khó chịu chuyện của hai người, hắn chỉ là thắc mắc cô gái này sao lại mặc như thế ra ngoài.
Lỗ Tiểu Trân cắn răng, thầm nghĩ liệu chuyện này có khiến cho Diệp Mặc tức giận, nếu hắn tức giận thì cô không dám nghĩ tới. Sau cùng cô đưa ra quyết định, nhìn hắn khô khan nói.
– Sư phụ, nếu khó chịu thì để con giúp cho.
Nói xong cô nắm tay hắn kéo ra một chỗ khá xa, tránh cho Du Nhị Hổ có thể nghe thấy, đây chính là chỗ vườn nơi hắn trồng “Ngân Tâm Thảo”.
Diệp Mặc còn đang mơ màng tại sao cô gái này kéo hắn đến đây thì đã thấy Lỗ Tiểu Trân cắn chặt răng, tỏ ra tội nghiệp.
– Sư phụ, khó chịu sao.
Lỗ Tiểu Trân buông ra áo ngực, để bộ ngực trần thoải mái hắn nhìn, phía bên dưới cô cũng tuột quần chính mình xuống, để lộ cặp chân thon gọn cùng cái lồn dâm đãng. Dưới ánh trăng sáng nhè nhẹ, cơ thể của Lỗ Tiểu Trân hoàn toàn trần truồng trước hắn.
Động tác của Lỗ Tiểu Trân cũng mau lẹ, kéo khóa quần của Diệp Mặc để lôi con cặc của hắn ra ngoài. Vừa nhìn thấy con cặc hắn, Lỗ Tiểu Trân liền hoảng sợ, con cặc của Diệp Mặc còn to hơn của Du Nhị Hổ, vừa nhìn liền khiến lồn cô ngứa ngáy, dù biết không nên như vậy.
Diệp Mặc chỉ thấy một cái miệng nhỏ nuốt lấy cặc hắn, mồm của Lỗ Tiểu Trân vô cùng điêu luyện, khi nuốt, khi liếm, khi vo ve hai túi trứng, nuốt nó trong miệng, hai tay cô cứ liên tục kích thích đầu quy. Diệp Mặc dựa vào tường, mặc kệ cô bú liếm, lim dim tưởng tượng Lạc Ảnh đang vì hắn mà bú cặc. Càng nghĩ tới nàng hắn càng nứng, con cặc càng to thêm chứa hết dung tích miêng Lỗ Tiểu Trân.
– Ưm… a… Sư phụ… ục… ục… cặc người to thêm… chụt… chụt… nhóp nhép…
Lỗ Tiểu Trân miệng khẩu thấy đau, sau một hồi bú liếm nàng biết bú cặc thôi thì không đủ đế Diệp Mặc ra. Cô đứng dậy, hai tay chống trên bờ tường, mông nhỏ nhếch ra, giữa hai chân hiện lên mép lồn ẩm ướt cùng lông lồn rậm rạp.
– Sư phụ… người đút con cặc của người vào đi…
Diệp Mặc đến nước này làm sao nỡ từ chối, hắn kê đầu cặc ngay mép lồn Lỗ Tiểu Trân, dập mạnh. Lồn nàng không bóp và nhỏ như Trì Uyển Thanh, lại vừa đủ để con cặc hắn đi vào. Lỗ Tiểu Trân run lên, hai chân run rẩy, lồn bị kích thích mạnh mẽ làm cơ thể giật giật.
– A… cặc của sư phụ vào rồi… to quá… sâu quá…
Hắn lại đẩy eo, lần này động tác mạnh bạo hơn trước, đưa cá gốc dương vật chìm trong tử cung của Lỗ Tiểu Trân khiến bụng cô phình ra một đoạn.
– Ưm… ư… a… Sướng lắm sư phụ… cặc người to quá… sắp đâm chết con rồi…
– Sướng sao.
Diệp Mặc vừa địt, hai tay không quên vỗ trên mông của Lỗ Tiểu Trân, khiến nàng run rẩy dữ dội hơn. Lồn của cô đã thích ứng độ lớn của hắn, cùng nhẹ nhàng phối hợp.
– Ư… ưm… rất sướng… con cặc sư phụ lấp đầy… lồn con rồi… con ra… con muốn điên rồi… a…
Dù Lỗ Tiểu Trân đã ra mấy lần nhưng Diệp Mặc chưa dừng lại, hắn tiếp tục đẩy lưng Lỗ Tiểu Trân sát vào tường, nâng cao một chân của cô, con cặc bên dưới địt phành phạch trong lồn.
– A… sâu quá… bụng con bị con cặc sư phụ đâm chết… thiệt sướng… Tiểu Trân sắp bị địt chết… bị con cặc của sư phụ địt chết…
Diệp Mặc cảm thấy con cặc rất sung mãn, cứ chọc phá tử cung của lỗ tiểu Trân, đến lúc hắn hoàn toàn thoải thì cảm thấy con cặc run lên. Lỗ Tiểu Trân biết hắn sắp ra rồi, tuy muốn hắn bắn vào trong lồn nhưng lý trí nàng vẫn nói.
– Sư phụ… Đừng bắn vào lồn con… Ư… ư… Con chưa muốn có thai…
Diệp Mặc tuy có thể luyện hóa hết dương khí nhưng cũng không muốn phiến phức, hắn rút con cặc đưa trước mặt Lỗ Tiểu Trân. Cô bú mút một hồi rồi lấy hai tay sóc cặc cho hắn, tóc cũng cột xung con cặc hắn kéo căng.
Một lúc sau Diệp Mặc bắn hết tinh hoa lên mặt Lỗ Tiểu Trân, trên vú, trên mặt hay tóc đều trắng xóa một mảng. Lỗ Tiểu Trân run lên, rên rỉ.
– Sư phụ… tinh dịch người nóng quá… Làm Tiểu Trân bỏng hết rồi… Ưm…
Sáng hôm sau, cả hai đều không đề cập tới chuyện tối qua, cư xử vẫn rất bình thường, có lẽ đó xem như một đoạn bí mật…