Chào mừng các bạn đến với hệ thống truyện sex TuoiNungCom. Truyện sex hay, đọc truyện sex mới mỗi ngày! 

Truyện sex hay với đầy đủ các thể loại: phá trinh, loạn luân, ngoại tình, bạo dâm, hiếp dâm, dâm hiệp, học sinh, giáo viên, sinh viên ...

Đọc giả có nhu cầu gửi truyện sex đăng lên web, đóng góp ý kiến xây dựng web, xin gửi mail về địa chỉ Email: [email protected]

Tìm kiếm truyện tại đây:
Trang chủ >> Truyện 18+ >> Truyện Sex: Diệp Mặc – Quyển 1

Truyện Sex: Diệp Mặc – Quyển 1

Phần 163: Tháo chạy

– Nói đi.
Diệp Mặc thản nhiên nói.

Lang Cực nhìn Rắn Đen và Tam Tài, thấy hai tên đang run như cầy sấy, nói:

– Tôi biết Thiên Long Đầu chỉ muốn lợi dụng tôi để làm bia đỡ đạn cho gã, nhưng dù sao năm đó gã đã cứu tôi nên tôi không muốn đối phó với gã. Cho nên về chuyện này tôi không thể giúp anh được, kể cả việc dẫn anh vào căn cứ của Nam Thanh cũng không.

Diệp Mặc cười lạnh:





– Anh cho rằng ta giết Thiên Long Đầu cần anh giúp đỡ hay sao? Nếu anh không muốn làm thủ lĩnh của Nam Thanh, hazz, ta cũng chẳng còn cách nào khác. Được, ta tác thành cho anh.

Diệp Mặc cho rằng bây giờ Lang Cực không có bất cứ tư cách nào đưa ra điều kiện với mình. Biết rõ là đang bị lợi dụng mà vẫn không nỡ để Diệp Mặc ra tay giết ông chủ của mình, tên Lang Cực này đúng là một kẻ nghĩa khí, có điều gã mãi mãi không thể làm nên đại sự được.

– Nhưng tôi có thể dẫn anh tới Senna, trừ việc này ra, tôi sẽ không tham gia vào bất cứ chuyện nào khác.

Thấy Diệp Mặc có vẻ không vui, Lang Cực cũng cảm thấy dường như yêu cầu của mình có phần hơi quá đáng.

Gã rất muốn làm thủ lĩnh Nam Thanh, nhưng lại không muốn tham gia làm hại giáo chủ Thiên Long Đầu.

Diệp Mặc lại thản nhiên nói:

– Nếu anh đã quyết định như vậy thì thôi đi, việc ta xử ý Thiên Long Đầu không cần anh nhúng mũi vào. Nhưng anh nhất định phải dẫn ta tới sào huyệt của Nam Thanh. Đó là bổn phận của anh, không được phép nói không.

Nói thì nói vậy, nhưng Diệp Mặc cũng biết rằng tìm một người tiếp quản vị trí của Thiên Long Đầu không phải chuyện dễ dàng. Người này chí ít phải có địa vị và thực lực trong nội bộ của Nam Thanh.

Do dự một hồi, cuối cùng Lang Cực quyết định nói:

– Được, tôi nhất quyết sẽ không tham dự vào.

Diệp Mặc thản nhiên cười, hắn biết Lang Cực sẽ đồng ý. Loại người như gã mặc dù nghĩa khí nhưng dù sao cũng còn biết thức thời, vẫn còn tư duy để nghĩ xem mạng của Thiên Long Đầu quan trọng hơn hay mạng của chính bản thân mình quan trọng hơn.

Thấy Lang Cực đồng ý giao ước với Diệp Mặc, Rắn Đen bỗng dưng cảm thấy chột dạ. Có Lang Cực dẫn đường rồi, mình tự dưng trở thành một kẻ vô dụng. Có khi nào Diệp Mặc sẽ giết mình diệt khẩu luôn không?

Nghĩ đến đây, Rắn Đen vội vàng tiến lại gần Diệp Mặc cung kính khom lưng nói:

– Diệp đại ca, em và Tam Tài nguyện cùng anh Lang phục tùng theo sự chỉ bảo của đại ca. Mong đại ca cho phép, tha cho tụi em một con đường sống.

Thấy vậy, Tam Tài cũng liền vội vàng quỳ gối tiến đến bên ôm lấy chân Diệp Mặc.

Diệp Mặc nghĩ thầm, tên Rắn Đen này quả là cơ trí, để cứu lấy mạng mình mà đã tỏ thái độ trước như vậy, đồng thời lại ngầm tỏ ý muốn nương nhờ Lang Cực. Có thể thấy y cũng là một kẻ thức thời, biết nhìn nhận thời cuộc. Tỏ ý phục tùng Diệp Mặc là bởi chỉ có hắn mới có thể tha chết cho y, còn tỏ ý nương nhờ Lang Cực, là vì Lang Cực chính là người mà Diệp Mặc chỉ định thừa kế vị trí thủ lĩnh của Nam Thanh, chỉ có cách nương dựa vào Lang Cực thì sau này mới dễ sống.

Diệp Mặc bỗng chốc nảy ra một ý, nếu để Rắn Đen làm thủ lĩnh của Nam Thanh thì tốt hơn nhiều. Chỉ có điều hắn không có cách nào nâng đỡ cho y, bởi địa vị của Rắn Đen ở Nam Thanh quá thấp.

Rắn Đen và Tam Tài trước mặt Diệp Mặc tỏ ra tuyệt đối trung thành. Điều này làm cho Lang Cực cảm thấy khinh bỉ, hai tên đó cũng chỉ là muốn giữ lại cái mạng mà thôi.

Bán đảo Senna.

Thiên Long Đầu, Đông Phương Tê, Điểu Cường và Lý Tam Đao, mấy người đang bàn bạc bạc kế sách trong đại sảnh. Hôm nay ngoài bốn nhân vật chính này ra còn có sự góp mặt của một số thành viên Nam Thanh nữa.

Mấy ngày nay không có tin tức gì của Lang Cực. Chỉ có báo cáo duy nhất là Ninh Khinh Tuyết vẫn còn đang Lạc Thương, chứ việc đã bắt được cô ta chưa thì không hề nhắc đến.

Nếu Ninh Khinh Tuyết không bị bắt đi thì Lang Cực vì sao vẫn không trở về báo lại tình hình?

– Thủ lĩnh, hay là Lang Cực đã xảy ra chuyện rồi?

Lý Tam Đao lên tiếng.

Đông Phương Tê nhíu mày không đáp, trong lòng gã vẫn đăng băn khoăn, Lang Cực làm sao có thể gặp chuyện gì được? Cho dù Trì Uyển Thanh xuất thân là bộ đội, nhưng khả năng cô ta giết hay thậm chí là bắt Lang Cực đi cũng không thể xảy ra.

Thiên Long Đầu cũng cau mày, một lúc lâu sau mới lên tiếng:

– Có lẽ biết Trì Uyển Thanh xuất thân bộ đội nên Lang Cực phải tính toán kế sách khác. Với lại bên Ninh Khinh Tuyết và Trì Uyển Thanh cũng không có gì động tĩnh, chắc bọn chúng cũng chưa ra tay đâu.

Thiên Long Đầu vừa mới dứt lời thì chuông điện thoại liền vang lên. Cú điện thoại đã tới tận trong này thì hẳn rất quan trọng. Thiên Long Đầu ra hiệu cho Đông Phương Tê nghe điện.

Đông Phương Tê lập tức cầm điện thoại lên. Giọng nói trong điện thoại làm gã toàn thân phát rét.

Vì Lang Cực vẫn không có tin tức gì nên Đông Phương Tê đã phái thám tử tới Lạc Thương thám tính tình hình để báo cáo lại.

Cha của Trì Uyển Thanh là Trì Hữu Quân nổi trận lôi đình, lập tức điều động toàn bộ cảnh lực của Lạc Thương đi tập kích hung thủ hãm hại Trì Uyển Thanh, việc này đã làm kinh động tới cả phía bộ đội. Chẳng những Lạc Thương mà ngay cả những địa phận xung quanh Lạc Thương đều đã bố trí cảnh lực phối hợp với cảnh sát và quân đội.

Đông Phương Tê đặt điện thoại xuống mà lạnh cả sống lưng, bởi gã vừa nhận được tin Trì Uyển Thanh và Ninh Khinh Tuyết vẫn an nhiên vô sự. Thế nhưng đó không phải là điều làm gã lo ngại mà tin giật gân hơn đó là việc Trì Hữu Quân đã điều động quân sự ở Lạc Thương.

Gã lập tức hiểu ra Lang Cực đã thất bại rồi. Không chỉ Lang Cực không báo cáo lại mà ngay cả những kẻ đi cùng y cũng chẳng có tin hồi âm gì. Việc này quả thực là hết sức kỳ lạ, bởi với tính cách của Lang Cực thì cho dù chết hết cũng phải cố giữ lấy một tên thủ hạ cuối cùng để về báo tin.

Vậy mà giờ một tin cũng không thấy có, điều này nói lên điều gì? Chỉ có thể nói lên rằng Lang Cực đã phản bội lại Thiên Long Đầu. Và kẻ đã xúi giục gã phản bội lại Thiên Long Đầu chỉ có một kẻ duy nhất – Diệp Mặc.

Lần trước khi trở về Lang Cực đã báo, Diệp Mặc sẽ đến Senna tìm Thiên Long Đầu tính sổ. Chưa cần nghĩ Đông Phương Tê đã biết ngay Diệp Mặc là kẻ đã nói là làm.

Xem ra mình đã quá coi thường tên Diệp Mặc này rồi. Mặc kệ vì sao hắn biết được kế hoạch lần này, sự việc đã đến nước này, Thiên Long Đầu chỉ có một con đường chết. Loại người như Diệp Mặc, nếu không chắc chắn thì sẽ không một mình dấn thân tới Senna.

Thiên Long Đầu lần này thì xong rồi. Ngoại trừ việc Diệp Mặc dám một mình xâm nhập vào Senna để giết Thiên Long Đầu ra thì mọi việc đều nằm trong suy tính của y.

Nhưng Diệp Mặc dù có bản lĩnh thế nào đi chăng nữa thì hắn cũng không thể có lá gan lớn đến như vậy. Hắn dám đột nhập vào căn cứ của Lang Cực ư? Mặc dù không tin vào phán đoán của Lang Cực, thậm chí không tin rằng Diệp Mặc có thể một mình xông vào tổng bộ của Nam Thanh tại Senna, nhưng y vẫn là một kẻ hết sức thận trọng.

Nếu chẳng may Lang Cực có phản bội thật, thì việc gã dẫn Diệp Mặc tới tổng bộ của Nam Thanh cũng không phải là không có khả năng, hơn nữa Diệp Mặc còn có thuật ẩn thân cơ mà.

Thà tin là có để phòng bị còn hơn là cả quyết không tin mà chờ chết, Đông Phương Tê không muốn đem tính mạng mình ra đặt cược. Cuốn video lần trước còn có một chi tiết mà gã vẫn chưa nói ra. Gã chỉ nói rằng thứ mà Diệp Mặc bắn ra là hỏa cầu chứ chưa hề nói trước khi hỏa cầu được bắn ra còn xuất hiện rất nhiều thủ ấn xung quanh.

Và một điều nữa Đông Phương Tê cũng chưa bao giờ nói, đó là Diệp Mặc đã chém đứt cánh tay của Tử Như từ khoảng cách rất xa mà không dùng bất cứ một vũ khí gì. Đây không phải là việc có thể dùng khoa học để giải thích được. Bản thân gã cũng chưa bao giờ được tận mắt chứng kiến thấy ai dùng thuật ẩn thân cả. Sở dĩ nói như vậy là vì gã không muốn Thiên Long Đầu mất đi ý chí chiến đấu mà thôi.

Nếu Diệp Mặc thật sự muốn tới Senna, mà hắn lại đã thu phục được Lang Cực thì lần trước lý do hắn tha cho Lang Cực chính là để làm cho Thiên Long Đầu mất đi ý chí chiến đấu. Nếu là như vậy thì tên Diệp Mặc quả thực không phải tay vừa.

Kẻ đáng sợ giết đi rồi thì sẽ không còn đáng sợ nữa, thế nhưng kế sách của Đông Phương Tê lại không thể thành công, như vậy mới là điều nguy hiểm nhất. Nghĩ tới đây Đông Phương Tê đã muốn rút lui rồi.

Nhưng ý nghĩ đó chỉ thoáng qua trong đầu Đông Phương Tê mà thôi, sắc mặt gã không có gì thay đổi, vẫn tỏ ra điềm tĩnh như thường.

– Người anh em Đông Phương, cú điện thoại vừa nãy…

Thấy Đông Phương Tê nhận được điện thoại thì ngẩn ra suy tư một hồi, Thiên Long Đầu vội hỏi.

Đông Phương Tê khẽ cười nói:

– Đại ca xin đừng nóng ruột, cuộc điện thoại vừa nãy là do Lang Cực gọi tới. Gã muốn nhắn rằng tối mai sẽ hành động, đồng thời nói cho tôi về kế hoạch của gã. Nhưng tôi cho rằng còn có chút thiếu sót nên muốn tính toán cẩn thận lại một chút, lát nữa sẽ báo cáo lại chi tiết với đại ca. Đại ca thấy thế nào?

Thiên Long Đầu liền khoát tay:

– Đi đi, khỏi cần báo cáo lại làm gì, người anh em cứ tự mình sắp xếp là được rồi. Có điều từ giờ trở đi, dù có chuyện gì đi nữa cũng phải lập tức báo cáo lại ngay.
– Vâng thưa đại ca. Vậy tôi đi trước đây.

Nói rồi Đông Phương Tê gật đầu chào Điểu Cường và Lý Tam Đao rồi bước ra ngoài.

– Giáo chủ, sao khi nãy quân sư lại không nói ra nguyên nhân vì sao gần đây Lang Cực không có báo cáo gì?

Lúc Thiên Long Đầu chuẩn bị cho giải tán thì Lý Tam Đao đột ngột lên tiếng.

Thiên Long Đầu cũng hơi sửng sốt, đúng vậy, đã mấy ngày không có tin tức gì của Lang Cực. Nếu đã gọi điện về rồi thì lẽ ra y phải nói rõ nguyên do vì sao đã lâu như vậy không có báo cáo gì. Tại sao khi nãy Đông Phương Tê lại không nói ra?

Thiên Long Đầu đưa ra lời giải thích cho Lý Tam Đao, và cũng là giải thích cho chính mình:

– Có thể là Đông Phương huynh đệ quên mất.

Nhưng trong lòng gã lại nghĩ khác. Vừa nãy khi hội nghị còn nói tới chuyện này, quân sư làm sao có thể quên nhanh đến vậy.

Ngay cả Điểu Cường cũng có cảm giác hành vi của Đông Phương Tê có chút kỳ quái. Lúc họp y rất ít khi lên tiếng nhưng lần này thì không thể không góp lời được:

– Giáo chủ, Đông Phương quân sư là người túc trí đa mưu, trước giờ đều là trong cuộc họp đã nghĩ ra kế sách, tại sao lần này phải đi chỗ khác để suy nghĩ chứ?

Lời nhắc nhở của Điểu Cường làm Thiên Long Đầu cả kinh, gã lập tức cũng nhận ra hôm nay hành động của Đông Phương Tê đúng là không giống bình thường. Với y, đối phó với hai cô gái chỉ là chuyện vặt, chẳng lẽ cần phải đi chỗ khác mới suy nghĩ được sao?

Nghĩ đến đây, Thiên Long Đầu liền nói:

– Lập tức tra xem vừa rồi ai là người gọi điện thoại tới.

Chỉ cần chưa tới một phút đã có đáp án. Quả nhiên không phải là do Lang Cực mà là cơ cấu tin tức do Nam Thanh phái đi Lạc Thương điện tới.

Không hay rồi. Thiên Long Đầu lập tức hiểu ra có điều gì đó không ổn ở đây. Đông Phương Tê dám cả gan lừa gã, đây là điều chưa bao giờ xảy ra.

– Lập tức bắt Đông Phương Tê tới đây…

Ngẫm lại một chút, gã lại tiếp:

– Bất luận là sống hay chết.

Danh sách các phần

Trang: Phần 1 Phần 2 Phần 3 Phần 4 Phần 5 Phần 6 Phần 7 Phần 8 Phần 9 Phần 10 Phần 11 Phần 12 Phần 13 Phần 14 Phần 15 Phần 16 Phần 17 Phần 18 Phần 19 Phần 20 Phần 21 Phần 22 Phần 23 Phần 24 Phần 25 Phần 26 Phần 27 Phần 28 Phần 29 Phần 30 Phần 31 Phần 32 Phần 33 Phần 34 Phần 35 Phần 36 Phần 37 Phần 38 Phần 39 Phần 40 Phần 41 Phần 42 Phần 43 Phần 44 Phần 45 Phần 46 Phần 47 Phần 48 Phần 49 Phần 50 Phần 51 Phần 52 Phần 53 Phần 54 Phần 55 Phần 56 Phần 57 Phần 58 Phần 59 Phần 60 Phần 61 Phần 62 Phần 63 Phần 64 Phần 65 Phần 66 Phần 67 Phần 68 Phần 69 Phần 70 Phần 71 Phần 72 Phần 73 Phần 74 Phần 75 Phần 76 Phần 77 Phần 78 Phần 79 Phần 80 Phần 81 Phần 82 Phần 83 Phần 84 Phần 85 Phần 86 Phần 87 Phần 88 Phần 89 Phần 90 Phần 91 Phần 92 Phần 93 Phần 94 Phần 95 Phần 96 Phần 97 Phần 98 Phần 99 Phần 100 Phần 101 Phần 102 Phần 103 Phần 104 Phần 105 Phần 106 Phần 107 Phần 108 Phần 109 Phần 110 Phần 111 Phần 112 Phần 113 Phần 114 Phần 115 Phần 116 Phần 117 Phần 118 Phần 119 Phần 120 Phần 121 Phần 122 Phần 123 Phần 124 Phần 125 Phần 126 Phần 127 Phần 128 Phần 129 Phần 130 Phần 131 Phần 132 Phần 133 Phần 134 Phần 135 Phần 136 Phần 137 Phần 138 Phần 139 Phần 140 Phần 141 Phần 142 Phần 143 Phần 144 Phần 145 Phần 146 Phần 147 Phần 148 Phần 149 Phần 150 Phần 151 Phần 152 Phần 153 Phần 154 Phần 155 Phần 156 Phần 157 Phần 158 Phần 159 Phần 160 Phần 161 Phần 162 Phần 163 Phần 164 Phần 165 Phần 166 Phần 167 Phần 168 Phần 169 Phần 170 Phần 171 Phần 172 Phần 173 Phần 174 Phần 175 Phần 176 Phần 177 Phần 178 Phần 179 Phần 180 Phần 181 Phần 182 Phần 183 Phần 184 Phần 185 Phần 186 Phần 187 Phần 188 Phần 189 Phần 190 Phần 191 Phần 192 Phần 193 Phần 194 Phần 195 Phần 196 Phần 197 Phần 198 Phần 199 Phần 200 Phần 201 Phần 202 Phần 203 Phần 204 Phần 205 Phần 206 Phần 207 Phần 208 Phần 209 Phần 210 Phần 211 Phần 212 Phần 213 Phần 214 Phần 215 Phần 216 Phần 217 Phần 218 Phần 219 Phần 220 Phần 221 Phần 222 Phần 223 Phần 224 Phần 225 Phần 226 Phần 227 Phần 228 Phần 229 Phần 230 Phần 231 Phần 232 Phần 233 Phần 234 Phần 235 Phần 236 Phần 237 Phần 238 Phần 239 Phần 240 Phần 241 Phần 242 Phần 243 Phần 244 Phần 245 Phần 246 Phần 247 Phần 248 Phần 249 Phần 250 Phần 251 Phần 252 Phần 253 Phần 254 Phần 255 Phần 256 Phần 257 Phần 258 Phần 259 Phần 260 Phần 261 Phần 262 Phần 263 Phần 264 Phần 265 Phần 266 Phần 267 Phần 268 Phần 269 Phần 270 Phần 271 Phần 272

Thể loại truyện sex

Xem Nhiều

Thể loại truyện sex | Bố chồng nàng dâu | Bác sĩ – Y tá | Bố đụ con gái | Chị dâu em chồng | Cho người khác đụ vợ mình | Con gái thủ dâm | Dâm thư Trung Quốc | Đụ cave | Địt đồng nghiệp | Đụ công khai | Đụ cô giáo | Đụ máy bay | Đụ mẹ ruột | Đụ tập thể | Đụ vợ bạn | Trao đổi vợ chồng