Phần 125
Hai người đều có tâm tư rất nhanh đi đến đại bản doanh “Câu lạc bộ Hoàng triều” của Diệp Vũ, chỗ này thực chất là Diệp gia cố ý làm ra để lôi kéo chiêu đãi những nhân vật nổi tiếng Vọng Hải đấy, bất quá từ sau khi Diệp Vũ dần dần tiếp nhận sinh ý của Diệp gia, nơi này liền thành ổ vui chơi của hắn, dần dần cũng không mở cửa đối với người ngoài, chỉ là chỗ dành cho Diệp Vũ cùng đám hồ bằng cẩu hữu của hắn cuồng hoan mỗi ngày.
Nhìn qua tòa nhà lắp đặt trang thiết bị xanh vàng rực rỡ này, trong nội tâm Diệp Phi không khỏi thầm than, nơi từng để cho tất cả nhân vật nổi tiếng Vọng Hải cảm thấy có được một tấm thẻ hội viên ở đây mà tự hào này, vậy mà hiện giờ lại trở thành một khối u ác tính lớn nhất Vọng Hại, phía dưới biểu tượng vô cùng phồn hoa nơi đây, không biết đã chôn dấu bao nhiêu tội ác, có người nói qua, nếu như đem toàn bộ hội viên nơi này hiện giờ đều xử bắn, như vậy bầu không khí Vọng Hải sẽ trở nên tốt hơn nhiều.
Rất đơn giản một câu, lại nói rõ căm hận của người Vọng Hải đối với nơi này, nếu như không phải thanh danh Diệp gia vốn vô cùng tốt, hơn nữa thế lực lại quá lớn, chỉ sợ nơi này sớm bị người dân Vọng Hải phẫn nộ đem san bằng rồi, tuy nhiên lại để cho Diệp Phi có chút nghi hoặc chính là, đối với Diệp Vũ làm bại hoại thanh danh Diệp gia như vậy, vì cái gì nhị thúc của mình lại luôn làm như không thấy, lẽ ra cho dù không biết hắn ẩn chứa dã tâm, cũng không nên dễ dàng tha thứ hắn mới đúng a.
Tuy rằng đây là địa phương nhà mình, nhưng Diệp Phi lại vẫn là lần đầu tiên đến nơi đây, sau khi đi theo Diệp Vũ đi vào, đầu tiên đập vào mắt chính là một đại sảnh trang hoàng cổ kính, sàn nhà, bàn ghế cùng tranh chữ danh nhân treo trên vách tường bốn phía đều thuần một màu gỗ, lại thêm mùi đàn hương nhàn nhạt trong đại sảnh kia, khiến mỗi người bước vào sẽ cảm giác một hồi không linh cùng an bình.
Đáng tiếc chính là, một hồi thanh âm huyên náo liền phá vỡ hoàn cảnh vốn nên thập phần trang nhã này, chỉ thấy một đám người tuổi trẻ ngồi vây quanh một cái bàn đặt chính giữa đại sảnh, lớn tiếng hét lớn, cũng không biết là đang đùa cái gì.
Những người này Diệp Phi gần như đều biết, đúng là đám người Diệp Vũ giới thiệu cho hắn trên tiệc rượu của tập đoàn Thu Phong ngày đó đấy, đối với những người này, Diệp Phi ngay cả nửa điểm hảo cảm đều không có, bởi vì bọn hắn chẳng những làm đủ chuyện xấu, hơn nữa tố chất so với đám côn đồ đầu đường còn phải thấp kém hơn nhiều, điểm ấy từ việc bọn họ đem một nơi tốt như vậy khiến cho chướng khí mù mịt cũng có thể thấy được.
Hai người Diệp Phi vừa mới đi vào, liền có người tinh mắt thấy được, lớn tiếng hô:
– Vũ ca, Diệp Phi lão đệ, các ngươi rốt cuộc đã tới, các huynh đệ cũng đã đợi rất lâu đấy.
– Các ngươi đang đùa cái gì vậy?
Diệp Vũ cười vấn đạo:
– Xem bộ dạng các ngươi như vậy, giống như đang tổ chức đấu vật gì đó, chỗ này của ta nhưng là không cho đánh bạc nha.
– Không có không có, đương nhiên không có đánh bạc.
Trương Vũ ỷ vào quen biết Diệp Phi sớm hơn so với người khác vài ngày, bộ dạng giống như trước giờ rất quen thuộc Diệp Phi, đến giữ chặt hắn, cười nói:
– Diệp Phi lão đệ, mau tới, chúng ta vừa mới tìm được một món đồ chơi tốt, mau đến xem ca ca ta là như thế nào thắng bọn họ.
Diệp Phi đi theo Trương Vũ đi đến trước chính giữa bàn, chỉ thấy phía trên đặt mười hộp thủy tinh trong suốt, từng hộp thủy tinh đều có một đồ vật đen sẫm, đang hoặc nhanh hoặc chậm bò về phía trước, không khỏi nghi hoặc:
– Đây là cái gì a?
Trương Vũ cười nói:
– Ở bên ngoài bắt về mấy con kiến, chúng ta liền mở trận đấu, xem con của ai bắt về có thể leo đến cuối cùng nhanh nhất thì người đó thắng, những người khác đều tính thua.
Diệp Phi không khỏi có chút không biết nói gì, xem ra nội tâm những công tử ca này thật sự là cực kỳ trống rỗng rồi, vậy mà bắt về con kiến đều có thể khiến cho hứng thú dạt dào như vậy.
Diệp Vũ lại có vẻ đã thành thói quen đối với việc này, hỏi:
– Vậy thì không có đồ vật gì đặt cược sao?
– Đương nhiên là có.
Trương Vũ nói:
– Bất quá cũng rất nhỏ, mỗi lần người thua cho thắng người một vạn khối, coi như giải trí a.
Nghe Trương Vũ nói xong, Diệp Phi không khỏi có chút tắc lưỡi, những người này cũng quá mức không coi tiền bạc ra gì, quả thật, tại trong nhà thương phú giống như Diệp Phi Diệp Vũ, một vạn khối không tính là gì, chính là những người nơi này đã có hơn phân nửa là nhi tử quan lớn, đối với bọn họ mà nói, một vạn khối đã là không ít, phải biết rằng, những người này bình thường căn bản không có thu nhập gì, phần lớn đều là không có việc làm, thậm chí còn có mấy người vẫn là sinh viên, vậy mà bọn họ tham gia đánh cuộc như vậy lại không đổi sắc, như vậy đã có thể nói rõ lai lịch chút ít tiền này rồi.
Hố cha a hố cha! Diệp Phi không khỏi cảm thấy cho này chút đáng buồn cho cha của đám người đúng chuẩn hố cha này, bọn họ làm như vậy, chỉ cần bị người để tâm bắt được, những cha chú kia của đám bọn họ chỉ sợ lập tức sẽ khó giữ được chức vị.
Bất quá những thiếu gia quần là áo lụa từ nhỏ sống trong bình ấm này lại hoàn toàn không có khả năng ý thức được điểm này, bên cạnh có người nói:
– Vũ ca, Diệp Phi lão đệ, các ngươi cũng gia nhập a, chúng ta bắt về khá nhiều kiến, các ngươi tùy ý chọn lấy một con.
– Không cần, ta còn có một số việc muốn an bài.
Diệp Vũ cười cười, hướng Diệp Phi nói:
– Tiểu Mãn, ngươi cùng với bọn họ ở nơi này chơi một hồi, ca ca đi giúp ngươi an bài một chút.
– Được được!
Diệp Phi thập phần hưng phấn mà gật đầu, tựa hồ sợ mỹ nhân sắp sửa tới tay sẽ bay mất, liên thanh thúc giục:
– Vũ ca ngươi mau đi đi.
Chứng kiến bộ dạng này của Diệp Phi, trong nội tâm Diệp Vũ càng thêm đắc ý, khẽ gật đầu liền đi lên lầu hai, Diệp Phi đưa mắt nhìn hắn lên lầu, lúc này mới quay đầu, nói với đám thanh niên hố cha kia:
– Các vị ca ca, có để cho ta cùng gia nhập được không?
– Đương nhiên không có vấn đề!
Mọi người vội vàng đáp ứng, sớm có người từ bên cạnh cầm tới một cái hộp đưa đến trước mặt Diệp Phi, nói ra:
– Diệp Phi lão đệ, ngươi tùy ý chọn một con a, đúng rồi, Vũ ca thần thần bí bí đi giúp ngươi an bài cái gì?
Nhìn qua cái hộp chứa mười mấy con kiến kia, Diệp Phi khẽ nhíu mày, tiện tay từ bên trong lấy ra một con, bỏ vào một cái hộp thủy tinh bên cạnh, trong miệng hồi đáp:
– Không có gì, có lẽ là Vũ ca cảm thấy ta là lần đầu tới đây, nên muốn an bài cho ta một ít tiết mục đặc biệt khác a.
Tuy rằng muốn sắm vai hoàn khố, nhưng Diệp Phi cũng không muốn để cho những người này biết rõ Diệp Vũ đi làm cái gì đấy, dù sao mình vẫn đúng là Diệp gia đại thiếu chân chính, danh dự của Diệp gia là không được phép phá hủy.
Cũng may những người kia cũng chỉ là thuận miệng mà hỏi, đối với bọn hắn mà nói, chỉ cần mỗi ngày đều được ăn đều được chơi, những thứ khác cũng không đáng giá quan tâm rồi, nói một cách khác, những người này chính là ký sinh trùng của xã hội.
Cách chơi của bọn họ rất đơn giản, chỉ là đem con kiến bỏ vào cái ống, tận lực khiến chúng nó bò về phía trước, mỗi khi những con kiến kia muốn quay đầu về phía sau, liền dùng một cây gỗ nhỏ gõ lên cái ống, thẳng đến đem con kiến sợ tới mức xoay người mới ngừng lại.
Sau khi nắm rõ quy tắc, Diệp Phi liền làm ra một bộ dạng rất có hứng thú cùng bọn họ chơi tiếp.
Lại nói Diệp Vũ, sau khi lên lầu hai, đầu tiên là nhìn quanh mọi nơi, sau khi thấy không có người nào khác, mới mở cửa đi vào một gian phòng, lần này hắn đi lên, chính là muốn gặp vị đại mỹ nhân bị hắn dọa dẫm lừa gạt mang tới được, chuyện này hắn làm mười phần bí mật, thậm chí những người từ trước đến nay luôn thân cận với hắn đều không quá rõ ràng, bởi vì lão phụ thân tiện nghi kia của hắn hận nhất đúng là loại háo sắc hỏng việc, những chuyện khác cũng có thể không quản đến hắn, duy chỉ có chuyện này là không được, cho nên chuyện này tuyệt đối không thể truyền đến trong tai của lão đấy.