Phần 139
Minh Nguyệt Tâm cũng không có ý định đem Lăng Vân Hội diệt trừ tận gốc, dù sao sở tác sở vi của Lăng Vân Hội trước kia nàng cũng là tinh tường đấy, lại thêm vừa rồi ở bên ngoài nghe được bọn họ đối thoại, biết rõ đây hết thảy đều là do cái u ác tính Diệp Vũ này làm ra tới, chỉ cần trừ bỏ hắn, Lăng Vân Hội vẫn có thể là Lăng Vân Hội lúc trước, hơn nữa loại thế lực dưới mặt đất này cũng là không thể nào diệt trừ tận gốc đấy, cho dù đem Lăng Vân Hội xóa bỏ, sau này cũng sẽ có thế lực khác đứng ra, mà bọn họ có thể làm tốt như Lăng Vân Hội hay không, vậy liền ai cũng không dám cam đoan rồi.
– Ha ha ha ha…
Nhìn những thủ hạ đã bị chế trụ kia của mình, cùng với vẻ mặt không biểu tình của Trương Nhất Đức và Minh Nguyệt Tâm, Diệp Vũ đột nhiên cười lên ha hả:
– Muốn bắt ta? Các ngươi còn không có bổn sự này!
Nói xong hai tay giãy một cái, liền đem hai người cảnh sát giữ lấy hai tay hắn chấn bay ngược ra ngoài, nặng nề đụng vào vách tường, sau đó thân hình như thiểm điện, hung mãnh đánh về phía Trương Nhất Đức.
Làm nguyên lão ba đời của Lăng Vân Hội, bên người Trương Nhất Đức tự nhiên có bảo tiêu bảo vệ, lúc này thấy Diệp Vũ đánh tới, lập tức chắn ở trước người Trương Nhất Đức, muốn đem Diệp Vũ bắt lấy.
Không ngờ Diệp Vũ thường ngày không lộ ra có võ công gì vậy mà song chưởng đều xuất hiện, chỉ một chưởng, liền đem hai cái bảo tiêu được huấn luyện nghiêm ngặt đánh bay ra ngoài, bất quá chỉ là chậm trễ một chút như vậy, đằng sau lập tức có cảnh sát móc ra súng ngắn, thấy chuyện không thể làm, Diệp Vũ chỉ đành phải buông tha ý định giết chết Trương Nhất Đức, thân thể hướng bên cạnh va chạm, vậy mà mạnh mẽ đem vách tường cứng rắn đụng ra một cái động lớn, đợi thời điểm mọi người đuổi theo ra ngoài, cũng đã không thấy bóng dáng của hắn.
Lúc này Diệp Phi còn không biết rằng Lăng Vân Hội quán đã xảy ra biến cố như vậy, hắn vừa rồi một mực ở chỗ đó quan sát, đám người Diệp Vũ an bài ở bên ngoài cũng là hắn vụng trộm giải quyết đấy, thẳng đến sau khi chứng kiến đám người Minh Nguyệt Tâm tiến đến hắn mới rời đi.
Khu nhà của Diệp Lăng Thiên cách Lăng Vân Hội quán cũng không xa, bởi vậy Diệp Phi cũng không ngồi xe, vừa đi, vừa một bên suy nghĩ vấn đề của nhị thúc, hiện tại cái khối u ác tính Diệp Vũ này cũng đã giải quyết, nhưng thân thể Diệp Lăng Thiên lại trở thành tâm bệnh của hắn, hiện tại xem ra, cũng chỉ có thể tạm thời ổn định hắn, lại cố gắng nghiên cứu chế tạo giải dược, chính là cũng đã hơn hai năm rồi, tổ chức “Tà Thần” không thể nghiên cứu ra, mình muốn tại trong thời gian ngắn làm ra được lại dễ nói vậy sao?
Hẳn là thời điểm đem hết thảy đều nói cho nhị thúc rồi. Nghĩ đến đây, Diệp Phi cũng có chút đau đầu, hắn thật sự không dám tưởng tượng, một khi Diệp Lăng Thiên biết được đứa con nuôi được mình đặt kỳ vọng cao chẳng những phản bội mình, lại còn cho mình hạ độc, sẽ có phản ứng dạng gì.
Bất quá, dù đau đầu cỡ nào, phải đối mặt thì cũng nên đối mặt, trốn tránh cũng không phải là tính cách của Diệp Phi, nghĩ tới những việc này, Diệp Phi rất nhanh liền đi tới trước cửa nhà của Diệp Lăng Thiên, lại phát hiện cửa lớn đã mở ra đấy.
Điều này làm cho Diệp Phi có chút kỳ quái, hiện giờ lúc này, Hứa Thư vân cùng Diệp Tĩnh nhất định là không ở nhà, trong nhà chỉ có một mình Diệp Lăng Thiên, mà hắn cũng không thể nào ra ngoài, vậy như thế nào đại môn lại mở? Chẳng lẽ là có khách nhân nào?
Vào phòng khách lầu một, Diệp Phi giật mình phát hiện, người ngồi cùng một chỗ với Diệp Lăng Thiên, dĩ nhiên lại là Diệp Vũ – kẻ lẽ ra lúc nảy phải bị bắt lấy đấy, thật không biết hắn làm cách nào trốn thoát.
Mang theo bất mãn đối với đám cảnh sát kia, Diệp Phi đi tới, cũng ngồi xuống ở bên người Diệp Lăng Thiên, hai mắt lại nhìn chằm chằm vào Diệp Vũ, cho tới lúc này, hắn cũng không cần tiếp tục che dấu địch ý đối với Diệp Vũ rồi.
Diệp Lăng Thiên khẽ gật đầu đối với Diệp Phi, hướng Diệp Vũ nói:
– Tiểu Vũ, ngươi nói.
Diệp Vũ cũng không có phát hiện biểu lộ có chút bất đồng của Diệp Phi đối với hắn, hắn sở dĩ chạy tới nơi này, là bởi vì hắn biết rõ, cái phụ thân tiện nghi này của mình có rất nhiều quan hệ mà mình biết đến, nhưng vận dụng không được, hiện tại hắn chính là muốn lợi dụng sự tín nhiệm của Diệp Lăng Thiên đối với mình, đem đen biến thành trắng đấy, qua một hồi mới nói ra:
– Trương Nhất Đức chẳng những tỏ vẻ bất mãn đối với Diệp gia chúng ta, mà còn cấu kết với người của tổ chức Tà Thần, hôm nay nếu không phải ta chạy nhanh, chỉ sợ đã phải bỏ mạng trong tay bọn họ rồi.
Diệp Lăng Thiên nhíu mày, nói ra:
– Không thể nào đâu, tiểu Vũ, có phải ngươi nghĩ lầm rồi hay không? Con người Trương thúc ta còn là hiểu rất rõ đấy, hắn đối với Diệp gia chúng ta luôn luôn trung thành và tận tâm, sao có thể lại làm ra chuyện như vậy?
– Ở dưới sự hấp dẫn của quyền lực và tiền tài, bất luận kẻ nào cũng có thể trở nên rất vô sỉ đấy.
Diệp Vũ thấy Diệp Lăng Thiên không quá tin tưởng mình, không khỏi có chút sốt ruột, rồi lại hướng Diệp Phi làm ra cái ánh mắt, hỏi nói:
– Tiểu Mãn, ngươi nói xem có đúng hay không?
Hắn nghĩ đến, Diệp Phi còn có việc yêu cầu mình, tự nhiên sẽ giúp mình nói chuyện.
– Vũ ca, ngươi nói quá đúng.
Diệp Phi gật đầu đồng ý quan điểm của Diệp Vũ, nhưng ở thời điểm Diệp Vũ còn không kịp lộ ra vẻ tươi cười đắc ý, hắn lại cười lạnh một chút nói ra:
– Thời điểm một người vô sỉ tới cực điểm, chuyện gì cũng đều có thể làm ra, chẳng những muốn mưu đoạt gia sản của dưỡng phụ, hơn nữa còn có thể ngoan độc đến mức cho cha nuôi giống như thân sinh của mình hạ độc.
Diệp Vũ sắc mặt đại biến, bất quá vẫn là cường chống nói:
– Ngươi đây là ý gì?
Diệp Phi cười lạnh nói:
– Có ý gì ngươi vẫn chưa rõ sao? Ngươi dám nói độc dược đặc biệt của tổ chức Tà Thần trong người nhị thúc không phải là do ngươi hạ?
– Ngươi nói bậy bạ gì đó? Ta sao có thể làm ra chuyện như vậy?
Sắc mặt Diệp Vũ càng thêm khó coi, hướng Diệp Lăng Thiên giải thích:
– Ba ba, hắn đây là muốn châm ngòi ly gián tình cảm phụ tử chúng ta, ngươi không nên tin hắn!
Tuy rằng sau khi Diệp Lăng Thiên trúng độc tính tình liền trở nên táo bạo, nhưng dù sao cũng là một đời kiêu hùng, hiển nhiên là có khả năng quan sát nét mặt đấy, hơn nữa hắn cũng đã được nghe nói loại sản phẩm phụ của tổ chức Tà Thần này, hiện tại ngẫm lại, thật sự cùng trạng thái hiện giờ của mình giống như đúc, lại thêm trong hai năm qua trong việc ăn uống của mình đều là Diệp Vũ tự mình phụ trách đấy, nơi nào còn có thể không rõ.
– Ngươi, tên súc sinh này!
Hiểu rõ hết thảy Diệp Lăng Thiên nổi giận quát to một tiếng, mạnh mẽ phóng qua, hai tay siết chặt ở cổ Diệp Vũ, tính cách hắn vốn là trở nên cực kỳ táo bạo, lúc này lại biết rõ hài từ mình nuôi nấng từ nhỏ lại muốn hại mình, nơi nào còn có thể kiềm chế được.
Diệp Phi chứng kiến hết thảy, cũng làm như không để ý tới, hắn biết rõ, nhị thúc mặc dù không có luyện qua chút nội công gì, nhưng từ nhỏ lớn lên tại Lăng Vân Hội, đó cũng là thân kinh bách chiến đấy, thu thập một cái Diệp Vũ căn bản là không nói chơi, hắn hiện tại nghĩ mãi mà không rõ chính là, Diệp Vũ làm cách nào từ chỗ cảnh sát còn có Trương Nhất Đức tầng tầng vây quanh mà đào thoát đấy.
Vấn đề này cũng không có làm phức tạp Diệp Phi quá lâu, bởi vì theo Diệp Vũ nói ra một câu:
– Ngươi đã biết rồi, vậy thì đi chết đi!
Chỉ nghe Diệp Lăng Thiên hét thảm một tiếng, cả người từ trước người Diệp Vũ bay lên, nặng nề đụng lên trần nhà, đến lúc rơi xuống lại bị Diệp Phi cũng đã kịp phản ứng tiếp được.
Hai tay ôm thân thể đã không còn bao nhiêu sức sống của Diệp Lăng Thiên, Diệp Phi điên cuồng nhìn chằm chằm vào Diệp Vũ, trong nội tâm càng là ảo não không thôi, kỳ thật hắn nên sớm nghĩ đến, Diệp Vũ đã có thể từ nơi đó trốn tới, thân thủ khẳng định không đơn giản, nhưng là sự hiểu rõ về Diệp Vũ từ trước tới nay lại che mắt phán đoán của hắn.
– Không thể tưởng tượng được chuyện của ta vậy mà lại bị hủy trong tay ngươi, bất quá cũng không có việc gì, chỉ cần các ngươi đều chết, hết thảy vẫn là của ta!
Diệp Vũ nhe răng cười nói, nhanh chóng hướng Diệp Phi đánh tới.