Phần 186
Liễu Quân Di tinh thần chấn động, vội vàng hỏi:
– Có biết được hắn là thành viên của tổ chức nào không?
– Cái này tôi cũng không rõ lắm.
Đội viên kia gãi đầu nói:
– Một năm trước tôi cũng hắn giao chiến qua, khi đó hắn thuộc về 1 tổ chức đánh thuê phía Đông Nam, lúc ấy ta thiếu chút nữa là cùng hắn đồng quy vu tận, sau đó mới khắc sâu ấn tượng đối với hắn, chỉ là hiện giờ cũng không biết hắn thuộc về tổ chức nào?
Liễu Quân Di không khỏi nhíu mày, tin tức này có thể nói là không dùng được, người nọ đã là lính đánh thuê, như vậy đã qua một năm ít người biết hắn đã gia nhập tổ chức gì cũng đều không tính là ngoài ý muốn, vì vậy hướng đội viên kia khoát tay nói:
– Ngươi nghỉ ngơi trước đi, đợi trở về căn cứ lại nói sau.
Sau khi đội viên kia rời đi, Liễu Quân Di đột nhiên thở dài, có chút mềm mại đem đầu tựa trên bờ vai Diệp Phi, sâu kín nói ra:
– Thật không biết ta tiếp nhận ví trị tổng chỉ huy này là đúng hay sai?
– Vì cái gì lại nói như vậy?
Diệp Phi hỏi nói, thầm nghĩ vừa vặn cơ hội này khuyên bảo nàng thoáng 1 chút.
Liễu Quân Di thở dài nói:
– Ta hoài nghi mình không có năng lực này, lúc ở nhà người cũng đã từng nhắc nhở qua, chính ta lại không coi trọng thành chuyện gì to tát, hơn nữa lần này bố trí hành động cũng rất có vấn đề, nếu để cho tất cả mọi người đi cùng 1 chỗ, chỉ sợ cũng không xảy ra chuyện như vậy rồi.
Diệp Phi lắc đầu nói:
– Cái này cũng không thể trách dì được, chuyện này ta cũng không phải chỉ nói qua với 1 mình dì, chính những người khác cũng lựa chọn không tin tưởng đấy, hơn nữa ngay chính cả cháu, chẳng qua cũng chỉ là đón mò mà thôi, căn bản không có căn cứ gì, thậm chí ngay cả chính bản thân mình cũng không quá tự tin đấy.
Hắn có thể nghĩ vậy, đương nhiên là có căn cứ đấy, có điều vì để nội tâm tiểu di khá hơn nên phải tận lực làm thấp đi khả năng phân tích của mình.
Nghe hắn nói vậy, Liễu Quân Di nội tâm quả nhiên khá hơn 1 chút, nói ra:
– Chỉ là ta thật sự nghĩ mãi không rõ, rốt cuộc là ai muốn hại những đội viên đội đặc chủng chúng ta, mà hại chúng ta xong, hắn sẽ được lợi ích gì?
Diệp Phi thở dài.
– Vậy thì khó mà nói, có thể là một ít kẻ dụng tâm kín đáo, muốn loại bỏ những tinh anh cao cấp nhất giống như các ngươi, càng có thể là một ít người có dã tâm, muốn đem đám người đội trưởng các người 1 mẻ hốt gọn, sau đó nhân cơ hội đem người của hắn xếp vào chiến đội đặc chủng các nơi, thậm chí khống chế toàn bộ chiến đội đặc chủng các nơi.
Liễu Quân Di không khỏi kinh hoảng, hiện tại trong lòng nàng có chút loạn, nhất thời cũng không nghĩ nhiều được như vậy, hiện tại được Diệp Phi nhắc nhở 1 câu, càng nghĩ càng thấy hắn nói rất đúng, không khỏi có chút nhu nhược nói:
– Đáng tiếc chỉ sợ những tên phần tử khủng bố này mỗi tên đều là loại tử sĩ kia, bằng không hẳn là có thể biết được một ít thông tin từ bọn chúng.
Diệp Phi lại hỏi:
– Không phải cũng đã nhận ra 1 tên rồi sao? Chúng ta có thể từ người kia tìm hiểu ah.
Liễu Quân Di lắc đầu nói:
– Việc này chỉ sợ rất khó, đó chỉ là 1 tên lính đánh thuê, sau này gia nhập tổ chức nào cũng không ai biết.
Trong nội tâm Diệp Phi khẽ động, lời nói không sợ gây chết người không ngớt, nói ra:
– Cháu hoài nghi những người kia chỉ sợ căn bản cũng không phải là tổ chức gì, mà là 1 đám lính đánh thuê do người sau màn kia từ khắp nơi tìm đến, giả mạo tổ chức khủng bố lừa gạt chúng ta.
Liễu Quân Di lại không quá đồng ý với cách nhìn nhận này của hắn, khẽ lắc đầu nói:
– Khả năng này rất nhỏ, nếu như là thật sư lính đánh thuê các nơi mà nói, căn bản không có khả năng làm ra những hành vi giống như quân cảm tử này.
Diệp Phi gật đầu nói:
– Nói cũng đúng, bất quá chúng ta cũng không cần đoán bừa, đợi sau này tìm được hang ổ của đám người này, tin tưởng có thể tìm được ít thông tin hữu dụng đấy.
Liễu Quân Di cũng khẽ gật đầu:
– Không sai, chúng ta sau khi tập hợp xong liền trở về nghỉ ngơi hồi phục một chút, sau đó tất cả mọi người lại cùng 1 chỗ hành động, cũng không thể tiếp tục phân tán lực lượng để cho kẻ địch tiêu diệt từng bộ phận như vậy.
Nói xong lại không khỏi nghĩ tới sai lầm lần này của mình, cảm xúc vốn có chút khôi phục lại hạ xuống.
Diệp Phi vội nói:
– Đây không phải là sai lầm của dì, vốn quyết định chia làm 10 tổ 1 chút cũng không sai đấy, chỉ có điều địch nhân biết được hành tung của chúng ta mà thôi, cho dù chúng ta hành động chung 1 chỗ, chỉ sợ cũng không tránh được bị mai phục, hơn nữa số người mai phục chỉ sợ sẽ càng nhiều.
– Tại sao lại nói như vậy?
Liễu Quân Di có chút khó hiểu hỏi lại Diệp Phi:
– Chúng ta đều ở cùng 1 chỗ, hơn nữa có gần ngàn người, cho dù có gặp phải tập kích, cũng không phải sợ hãi vì ít người hơn kẻ địch à?
Diệp Phi lắc đầu nói:
– Chính vì lượng địch nhân xa xa không chỉ từng này, lần này đám người phục kích các ngươi, cháu đếm 1 chút đã có hơn 300 người, mà tổ của ta vừa rồi cũng gặp phải hơn 200 người phục kích, chỉ tính chỗ này cũng đã hơn 500 người, cháu đoán chỗ này cũng chỉ là 1 phần của bọn chúng thôi.
– Các ngươi cũng lọt vào phục kích rồi?
Liễu Quân Di không khỏi lắp bắp kĩnh hãi, nàng còn tưởng rằng Diệp Phi âm thầm đi theo bảo vệ mình, không ngờ hắn từ 1 cái chiến trường khác chạy tới, vội vàng hỏi:
– Vậy thương vong có lớn hay không?
Diệp Phi lắc đầu nói:
– Không lớn, chỉ có Lý thúc vì ta mà bị thương, những người khác không có việc gì.
Liễu Quân Di lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, lại hỏi:
– Vậy làm sao ngươi biết vị trí của chúng ta, hơn nữa còn nhanh như vậy đã chạy tới?
Diệp Phi cười nói:
– Dì không thấy được 1 đám pháo hiệu vừa rồi sao?
Liễu Quân Di giờ mới hiểu được nguyên nhân Trường Cường đột nhiên vô duyên vô cớ thả 1 cái pháo hiệu bất đồng với pháo hiệu tập hợp kia, đoán được đây nhất định là do Diệp Phi kêu hắn làm, trong lúc nhất thời trong lòng không khỏi làm cảm thấy ấm áp, nội tâm từ trước đến nay chỉ có tại thời điểm ở cùng với Ngọc Vô Hà mới bị kích động, vậy mà lúc này bỗng nhúc nhích, hơn nữa cảm giác kia vậy mà sao với lúc ở với Ngọc Vô Hà lại làm cho người ta cảm thấy ngọt ngào và an tâm.
– Tiểu Mãn, cảm ơn ngươi!
Liễu Quân Di không khỏi đem thân thể chen chúc hướng vào ngực Diệp Phi, hai tay ôm chặt eo của hắn, đem đầu vùi trước ngực của hắn, từ đáy lòng nói ra 1 câu.
Mặc dù thời điểm lúc còn nhỏ cũng thường để cho Liễu Quân Di ôm, nhưng Diệp Phi cảm thấy được nàng ôm như vậy vẫn là lần đầu tiên trong đời hắn, trong nội tâm không khỏi kinh hoàng 1 trận, cũng dùng 2 tay ôm lấy vòng eo mảnh khảnh của nàng, ở bên tai nàng nhẹ giọng cười nói:
– Sau nay ta vẫn bảo vệ tiểu di như vậy cả đời đấy, nếu nói cảm ơn, chẳng phải cứ nói như vậy cả đời sao?
– Ân.
Liễu Quân Di cũng không biết có nghe rõ lời hắn nói hay không, khẽ ừ 1 tiếng, lại đem thân thể dán vào người hắn thật chặt hơn, trong nội tâm lần đầu tiên sinh ra 1 loại cảm giác: “Thì ra cảm giác được 1 nam nhân che chở thật sự không tồi, mặc dù nam nhân trước mắt này chỉ là 1 thiếu niên”