Phần 194
Lại để cho Diệp Nghĩ không nghĩ tới đó là, mỹ nữ Thần Thương Thủ Vệ Thanh kia vậy mà đã ở chỗ này, nàng không phải vẫn luôn rất không thích mình sao? Vì cái gì hiện giờ cũng tới rồi?
Đang lúc Diệp Phi cảm thấy có chút kỳ quái, Vệ Thanh lại chạy tới trước mặt hắn, trịnh trọng nói:
– Đồng chí Diệp Phi, thực xin lỗi, ta tới nhận lỗi vì chuyện hiểu lầm đối với ngươi lần trước!
Từ trong ánh mắt chân thành của nàng, Diệp Phi có thể thấy được, nàng cũng không phải bởi vì thực lực của mình mới chịu khuất phục mình, mà là thật sự nhận lỗi vì tâm tính xem thường mình của nàng trước kia. Diệp Phi vốn là bởi vì nàng bất kính với tiểu di của mình mà có chút bất mãn, nhưng hiện giờ cảm thấy tính cách ngay thẳng dám làm dám chịu này của nàng cũng có phần đáng yêu, vì vậy cười nói:
– Không có việc gì, trước kia ta cũng có chỗ không đúng, cũng hy vọng ngươi có thể bỏ qua.
Vệ Thanh thầm nghĩ, ngươi đương nhiên là có chỗ không đúng, cho dù thực lực của ngươi rất mạnh, cũng không cần bày ra bộ dạng ai cũng không nhìn ở trong mắt nha, có điều lời này cũng không thể nói ra trước mặt đối phương, vì vậy cũng cười nói:
– Vậy chúng ta liền vui vẻ xí xóa mọi chuyện?
Thấy Diệp Phi gật đầu đáp ứng, Vệ Thanh liền cầm lấy 1 ly rượu đế trên mặt bàn, dùng 1 hơi uống cạn, mặt không đỏ hơi thở không gấp nói:
– Ta kính trước 1 ly.
Diệp Phi vẫn là lần đầu chứng kiến nữ nhân có thể uống rượu theo cách như vậy, không khỏi trừng lớn 2 mắt, tiểu di tuy cũng là quân nhân nhưng bình thường cũng rất ít uống rượu, coi như có uống cũng chỉ là uống chút rượu vang, rượu trái cây các loại đấy, còn chưa thấy qua nàng uống rượu mạnh như vậy, lại càng không cần phải nói tới 1 chén ít nhất ba lạng(300ml) như vậy rồi, về phần mụ mụ cùng di cả, lại càng gần như không uống rượu, duy nhất gặp mụ mụ uống rượu 1 lần, đúng là tại buổi tiệc của tập đoàn Thu Phong lần đó, nhớ tới cảnh tượng kiều diễm đó, nội tâm Diệp Phi không khỏi bừng lên 1 mảnh lửa nóng.
– Tốt, Tiểu Vệ quả nhiên không hổ là 1 nữ anh hùng, chẳng những thương pháp rất tốt, uống rượu cũng không hề thua kém bất cứ kẻ nào!
Trương Cường ngồi cùng 1 bàn với Diệp Phi cầm đầu hô lên 1 tiếng tốt, dẫn tới lượng lớn ủng hộ, rối hướng Diệp Phi nói:
– Tiểu Mãn, hiện tại phải xem ngươi rồi.
Diệp Phi mỉm cười, rồi cũng bưng lên 1 ly khác rót đầy rượu đế, một ngụm uống xuống, hắn chưa bao giờ uống qua rượu mạnh như vậy. Trong lúc nhất thời chỉ cảm thấy từ cuống họng đến trong bụng nóng rát 1 mảnh đấy, có điều bằng thực lực của hắn hiện tại, chút rượu ấy thực sự không tính là gì cả, trên mặt chỉ hơi đỏ 1 chút, lập tức liền khôi phục bình thường.
– Tốt!
Biểu hiện của Diệp Phi cũng đưa tới 1 hồi ủng hộ. Tất cả mọi người kể cả Trương Cường bên trong cũng không nghĩ tới Diệp Phi vậy mà có thể 1 hơi uống cạn 1 ly rượu mạnh như vậy. Bởi vì Vệ Thanh mặc dù là nữ nhân nhưng dù sao cũng ở trong chiến đội đặc chủng ngây người hơn 2 năm rồi, mà Diệp Phi là 1 tên lính mới chính cống, hơn nữa cũng chỉ mới có 16 tuổi như vậy càng có vẻ đáng gờm rồi.
Trương Cường nhân cơ hội lôi kéo Diệp Phi, lại để cho hắn đem bên kia địa phương nhường lại, sau đó lại để cho Vệ Thanh ngồi vào chỗ đó, tại Diệp Phi bên tai như tên trộm nhỏ giọng nói:
– Tiểu Mãn, cái nha đầu Vệ Thanh này, nghe nói nàng còn chưa từng uống rượu cùng bất cứ 1 nam đội viên nào đấy vậy mà hôm nay lại chủ động uống rượu cùng với ngươi, xem ra là có chút ý tứ đối với ngươi a. Ngươi nhìn xem có thể đem nàng đào về chiến đội Vọng Hải chúng ta hay không?
– Trương đội trưởng, các ngươi đang nói chuyện gì vậy?
Diệp Phi vẫn chưa nói gì, Vệ Thanh bên kia đã lên tiếng hỏi trước, tuy rằng ngữ điệu như đang tò mò cuộc đối thoại giữa bọn họ, nhưng không khó để nghe ra thanh âm của nàng còn mang theo 1 chút nổi giận.
– Ah? Không có gì, ta đang hỏi thăm thương thế của Tiểu Mãn ấy mà.
Nét mặt già nua của Trương Cường không khỏi ửng hồng, vội vàng che dấu nói. Diệp Phi lại cười thầm trong lòng, từ hơi thở của Vệ Thanh có thể biết rõ, nàng cũng đã luyện qua 1 ít nội công thô thiển đấy, tuy rằng trên phương diện thực chiến không có bao nhiêu tác dụng nhưng lại có thể làm cho nàng tai thính mắt tinh hơn người thường rất nhiều, cái này có lẽ là 1 trong những nguyên nhân khiến kỹ thuật bắn súng của nàng rất tốt đấy, mà thời điểm Trương Cường nói chuyện bên tai Diệp Phi, thanh âm tuy rằng nhỏ, nhưng khẳng định cũng không thể giấu diếm được lỗ tai của Vệ Thanh.
Lý do này mặc dù có chút gượng ép, nhưng dù sao cũng hợp tình hợp lý, mà Vệ Thanh lại không thể đem lời của hắn nói ra. Nên chỉ hung hăn trợn mắt nhìn Trương Cường, quay đầu đi không thèm để ý tới 2 người bọn họ, trên mặt cũng có chút nóng lên. Trước đó, sở dĩ nàng muốn cùng Diệp Phi uống rượu chẳng qua là muốn trêu chọc hắn 1 chút mà thôi, bởi vì tuy rằng thực lực của Diệp Phi làm cho nàng khâm phục, nhưng cái bộ dạng miệng lưỡi ba hoa trước kia của hắn lại để cho nàng có chút canh cánh trong lòng, mà chính nàng từ nhỏ đã không có mụ mụ, người thân duy nhất là lão cha thì lại là 1 tên vua rượu, đã sớm bị cha mình hun đúc, tửu lượng của nàng cũng là từ nhỏ luyện ra được.
Chỉ là sau khi nghe được Trương Cường nói ra, trong nội tâm nàng lại nổi lên 1 chút mờ mịt, tửu lượng của nàng tuy rằng rất lớn, nhưng cũng không hay uống rượu, bằng không cũng không đến mức ngay cả chiến hữu trong chiến đội đặc chủng kinh thành cũng không biết rồi, người nàng uống rượu cùng ngoại trừ cha của nàng cũng chỉ có vài người bạn thân quan hệ rất tốt mà thôi. Thế nhưng hôm nay không biết vì cái gì, vậy mà lại muốn chủ động cùng cái tên tiểu quỷ có chút đáng ghét này uống rượu. Hơn nữa trong nội tâm dường như cũng không phải thật sự chán ghét tên tiểu quỷ này, chỉ là sau khi nhìn thấy hắn lại rất muốn cùng hắn ầm ĩ vài câu mà thôi, loại tâm tình này, lại có chút tương tự Minh Nguyệt Tâm lúc vừa mới nhận thức Diệp Phi.
Vệ Thanh từ sau khi gia nhập chiến đội đặc chủng, mỗi ngày đều đối diện 1 đám người thô kệch trong mắt chỉ có thực lực, bọn họ có phần kính trọng đối với nàng cũng chỉ là vì kỹ thuật bắn súng thiện xạ kia của nàng, mà sau khi về đến nhà cũng chỉ có 1 lão cha nghiêm túc, lại thêm nàng vốn không thích đi ra ngoài chơi bời, cho nên trong 2 năm qua gương mặt xinh đẹp khuynh quốc khuynh thành kia 1 mực không có người nào thưởng thức. Tuy rằng nàng cũng không quá để ý đến chuyện này, nhưng ít nhiều cũng hy vọng có người có thể ca ngợi vẻ đẹp của mình đấy. Chỉ là hôm trước khi nhìn thấy Diệp Phi, nguyện vọng ở chỗ sâu nhất trong nội tâm mới có thể thực hiện, thời điểm Diệp Phi nhìn nàng tuy rằng ánh mắt hắn làm cho nàng cảm thấy có chút háo sắc đáng ghét, nhưng trong lại nhịn không được có 1 tia mừng thầm. Đây cũng là nguyên nhân nàng cảm thấy Diệp Phi có chút đáng ghét nhưng vẫn muốn tiếp cận hắn, chỉ có điều nguyên nhân này chỉ sợ ngay cả chính nàng cũng không quá rõ ràng.
Bị Vệ Thanh khiến cho có chút mất mặt, Trương Cường cũng không hề đề cập đến chuyện để cho Diệp Phi đem nàng đào đi nữa rồi, lại cùng đám đội viên hô to gọi nhỏ nâng ly cạn chén. Trong lúc đó, cũng không có ít người mời rượu Diệp Phi mà ngay cả Trương Cường cùng Vệ Thanh ngồi ở bên cạnh hắn cũng không có buông tha. Diệp Phi đương nhiên là ai đến cũng không cự tuyệt mà Trương Cường cùng Vệ Thanh cũng theo đó uống không ít, đợi đến thời điểm kết thúc cũng đã là 2 giờ chiều, ngoại trừ Diệp Phi ra tất cả mọi người đều có bảy tám phần say mèm rồi.
– Được rồi, đã uống không sai biệt lắm, nếu không trở về chỉ sợ sẽ bị sĩ quan chỉ huy trách mắng a.
Vệ Thanh trong miệng có chút ú ớ nói ra, nàng uống cũng không ít hơn Diệp Phi bao nhiêu, lúc này cũng là mắt say lờ đờ, vịn lấy bả vai Diệp Phi mà lắc lư đứng lên, bỗng nhiên lại cười hì hì nói:
– Đúng rồi, chỉ huy là tiểu di của ngươi a, có ngươi ở đây nàng nhất định sẽ không mắng chúng ta đâu, ngươi cùng ta trở về đi.
Diệp Phi cũng lộ ra vẻ cười khổ, đưa tay đỡ lấy Vệ Thanh, lớn tiếng nói:
– Tốt lắm, tất cả mọi người trở về đi, bằng không nói không chừng sẽ thực sự bị trách phạt đấy.
Nói xong lại kêu ra chủ quán, quẹt thẻ trả tiền, ngược lại trở thành Diệp Phi mời mọi người.