Phần 209
Trong nội tâm 2 người đều rùng mình 1 cái, Liễu Quân Di vội vàng hỏi:
– Vậy chúng ta có đội viên nào thương vong hay không?
Trương Cường lắc đầu nói:
– Cũng không có, chỉ có vài huynh đệ bị trúng đạn, nhưng mà chỉ bị thương ở tay chân, cũng không có gì đáng ngại.
Liễu Quân Di lúc này mới nhẹ nhàng thở ra, phân phó người bên cạnh đi thông báo với tất cả các chỉ huy từ trung đội trưởng trở lên đến phòng họp tạm thời họp mặt, sau đó hướng Trương Cường nói:
– Đem tình huống cụ thể lúc đó nói cho chúng ta 1 chút!
Trương Cường khẽ gật đầu, nói ra:
– Ban đầu sau khi Diệp Phi và Liễu Quân Di rời đi vào lúc sáng, đại đội ở lại thương lượng tốt biện pháp, liền từng bước hướng vào trong rừng rậm tìm kiếm. Mãi cho đến hơn 2 giờ chiều, mới rà soát được khu vực không đến 5 dặm. Đang lúc mọi người cho rằng tình hình cũng sẽ giống như ngày hôm qua, chuyện gì cũng sẽ không phát sinh thì ở sâu trong rừng rậm đột nhiên truyền đến vài tiếng súng vang lên, mấy đội viên phân tán ra khỏi đại đội hơi xa 1 chút liền lập tức trúng đạn, tất cả mọi người đều kinh hãi, vội vàng hướng qua bên đó phản kích, thế nhưng sau khi vài tiếng súng ở bên kia vang lên xong, trong đó lại không có 1 chút động tĩnh, mặc dù mọi người đều rất là tức giận, muốn tiến vào truy kích, nhưng mà lại nhớ đến lời dặn dò của Liễu Quân Di cuối cùng vẫn là nhịn xuống, quyết định vẫn nên quay trở về cứ điểm trước, đợi cho Liễu Quân Di quay trở về quyết định đối sách.
Liễu Quân Di nghe xong đôi mi thanh tú chăm chú nhíu lại 1 chỗ, trong nội tâm có chút không thoải mái, vừa nghĩ tới mình và Diệp Phi ở trong sơn cốc khoái hoạt 1 ngày, mà trong đội lại bị tập kích, mặc dù không có người nào bị thương nặng hoặc hy sinh nhưng nàng vẫn cảm thấy cực kỳ áy náy.
Từ biểu lộ có chút tự trách của Liễu Quân Di, Diệp Phi biết rõ trong lòng nàng đang nghĩ điều gì, tại thời điểm người khác không chú ý liền khẽ nắm lấy bàn tay mềm mại của nàng, ở bên tai nàng nhỏ giọng nói:
– Chuyện này cũng không thể trách tiểu di, cho dù có người ở nơi đây, khẳng định là cũng không thể ngăn cản được lần tập kích này đấy, cho nên vẫn là ngẫm lại xem làm thế nào đối phó với những người kia a.
Liễu Quân Di cũng hiểu rõ Diệp Phi nói rất đúng, nàng cũng chỉ là nhất thời có chút áy náy mà thôi, hiện tại Diệp Phi nói như vậy, nàng cũng lập tức bình ổn tâm tình trở lại, đối với việc mỗi lần Diệp Phi đều có thể đoán đúng tâm sự của mình, làm cho nàng cảm thấy 2 người có 1 loại vô cùng ăn ý và thấu hiểu, nội tâm thiếu nữ lại cảm thấy cực kỳ ngọt ngào, mà điểm này chỉ sợ cũng là bệnh chung của tất cả nữ nhân đang rơi vào luyến ái a.
Trong lúc nói chuyện, mấy người cũng đã đi đến phòng họp lâm thời của cứ điểm, cái phòng họp này quả nhỏ rất nhỏ, xa xa không thể so sánh với cái trụ sở kia được, có điều tất cả mọi người đều là quân nhân, đối với việc này hiển nhiên là không có bất cứ vấn đề gì, đối với bọn hắn mà nói, chỉ cần có được 1 nơi yên tĩnh có thể thương lượng đối sách là đã đủ rồi.
Thời điểm 3 người đi tới, tất cả trung đội trưởng trở lên đều đã có mặt, Liễu Quân Di ngồi xuống chỗ cao nhất, trực tiếp đi thẳng vào vấn đề hỏi:
– Đối với chuyện ngày hôm nay, tất cả mọi người có ý kiến gì không?
Tại thời điểm 2 người Diệp Phi còn chưa trở về, bọn họ cũng đã thương lượng qua những sự tình này rồi, trong lòng đều cho rằng người phía sau màn kia rất có khả năng đã biết được âm mưu của hắn đã bị phát hiện, cho nên mới không thể chờ đợi được nữa, muốn đem toàn bộ người trong hành động lần này tóm gọn 1 mẻ, thậm chí không tiếc ra ngoài bao vây đánh lén, bởi vậy thời điểm Liễu Quân Di hỏi tới, mọi người đều xôn xao nói ra quan điểm của mình.
Liễu Quân Di nghe xong phân tích của mọi người, lông mày nhíu lại, rơi vào trầm tư, ánh mắt không tự chủ hướng qua Diệp Phi, trong lúc vô hình, tính ỷ lại của nàng đối với Diệp Phi lại càng ngày càng mạnh rồi, không quản đụng tới chuyện gì, đều không tự chủ muốn hỏi qua 1 chút ý kiến của hắn.
Từ sau khi làm ra quyết định muốn khống chế toàn bộ chiến đội đặc chủng, Diệp Phi mọi lúc đều nổ lực hướng đến phương diện này, mà nếu như thật sự đem lực lượng đặc thù của quân đội này khống chế, hắn đương nhiên không thể tự mình dẫn đầu bọn họ, đến lúc đó nhất định là do Liễu Quân Di tới lãnh đạo, cho nên uy vọng của nàng nhất định không thể mất đi, biện pháp tốt nhất chính làm cho nàng biểu hiện ra đầy đủ cơ trí, sau đó lại phối hợp với thực lực gần như vô địch kia của mình, khiến cho đám đội viên đối với 2 người mình đều vô cùng khâm phục, đến lúc đó nhất định sẽ tận tâm đi theo 2 người mình, mà mình và Liễu Quân Di căn bản lại là 1 thể đấy, muốn khống chế chiến đội đặc chủng liền dễ dàng hơn rất nhiều.
Đối với cách nhìn của mọi người, trong lòng của Diệp Phi lại có ý kiến bất đồng, có điều bây giờ cũng không thể nói ra từ trong miệng của mình, mà phải làm như thế nào để cho Liễu Quân Di nói ra đạo lý này, mới là điều khiến cho Diệp Phi có chút đau đầu.
Nhìn qua ánh mắt không ngừng hướng tới mình của Liễu Quân Di, Diệp Phi cảm thấy rất là đáng tiếc vì nàng cũng không có năng lực biết được ý nghĩ của mình giống như tiểu muội, nếu không mình nghĩ cái gì, chỉ cần vái cái nháy mắt là có thể âm thầm truyền đạt tới nàng rồi.
Thầm truyền đạt tới nàng? Trong nội tâm Diệp Phi đột nhiên khẽ động, không khỏi nhớ tới 1 phương pháp là “truyền âm nhập mật”, lấy thực lực hiện giờ của mình, nếu như thật sự khẳ thi, nhất định là có thể sử dụng được đấy. Vì vậy Diệp Phi ngưng khí đem thanh âm tụ thành 1 đường, thử thăm dò kêu lên:
– Tiểu di!
Liễu Quân Di nghe được Diệp Phi gọi mình, còn tưởng rằng hắn có ý nghĩ gì mới, trong nội tâm không khỏi vui vẻ, vội vàng hướng hắn nhìn qua, mà những người khác hiển nhiên là không nghe được thanh âm của Diệp Phi, cũng đều là trầm tư hoặc là vẻ mặt chờ mong nhìn Liễu Quân Di.
Phát hiện này lại để cho Diệp Phi mừng rỡ, vội vàng ngưng âm nói ra:
– Tiểu di, đây là ta đang dùng mật pháp nói chuyện với ngươi, ngươi không nên cử động, chỉ cần nghe là được rồi.
Liễu Quân Di tuy rằng không rõ hắn đang giở trò quỷ gì, có điều hiện giờ trong nội tâm đã đem hắn trở thành “lão công”(chồng yêu ^^) của mình, nàng đương nhiên sẽ không phản đối lời của hắn, lập tức không đổi sắc mặt khẽ gật đầu, lại làm ra biểu lộ trầm tư như vừa rồi.
Diệp Phi mặc dù không muốn cho những nữ nhân của mình có thêm cái gì áp lực, nhưng mà Liễu Quân Di vốn là người trong lực lượng đặc chủng, mà mình muốn khống chế toàn bộ các chiến đội đặc chủng còn cần tới nàng ra mặt, cho nên ý nghĩ này đúng là vẫn nên nói cho nàng biết, vì vậy đem tính toán của mình nói với nàng 1 lượt, sau đó còn nói ra cách nhìn của mình đối với chuyện ngày hôm nay.
Liễu Quân Di đối với mục đích muốn khống chế chiến đội đặc chủng của Diệp Phi cũng không phải rất rõ ràng mà chính nàng cũng chưa từng có qua loại dã tâm này, có điều Diệp Phi đã muốn, nàng đương nhiên là không chút do dự mà ủng hộ, hơn nữa đối với việc mình có thể giúp đỡ được Diệp Phi, trong lòng nàng cũng cảm thấy vô cùng vui vẻ đấy.
Sau khi nghe Diệp Phi nói xong, Liễu Quân Di hằn giọng 1 cái, hỏi:
– Tất cả mọi người đều cho rằng người ẩn nấp phía sau kia đã biết chúng ta phát hiện ra âm mưu của hắn?
Đám đội trưởng nhìn nhau 1 cái, vị đại đội trưởng chiến đội Đông Bắc kia nói ra:
– Chỉ sợ điều này là khẳng định rồi, bằng không kẻ địch làm sao có thể đến khu vực ngoại vi như vậy tiến hành tập kích? Đây nhất định là hắn muốn nhanh chóng đem toàn bộ chúng ta, những kẻ giống như cái đinh trong mắt này trừ bỏ rồi.
Những người khác đều gật đầu tán thành.
Liễu Quân Di lắc đầu nói:
– Nhưng ta lại không cho là như vậy, nếu thật sự là như vậy, số người của bọn chúng cũng lớn hơn rất nhiều so với chúng ta, vậy tại sao lại không đồng loạt tấn công, cùng chúng ta quyết 1 trận tử chiến?