Phần 219
Xuyên qua một cái đại sảnh cuối cùng, hai người rốt cuộc đi tới chỗ sâu nhất trong không gian dưới mặt đất này, lại đi qua một thông đạo dài hơn 20 mét, cảnh tượng trong đó lại có sự khác biệt rất lớn so với bên ngoài. Nơi này chỉ có không gian rộng hơn chừng 20 mét vuông được bố trí giống như phòng khách thông thường, bốn phía của phòng khách này, có mấy thứ chỉ nhìn qua đã thấy xa hoa hơn những gian phòng ở tập thể ngoài kia nhiều lắm, lại cực kỳ giống với những phòng khách trong khách sạn sang trọng. Nghĩ tới nơi này chắc hẳn chính là nơi ở của những thành viên cao cấp của quân địch rồi.
Diệp Phi dò xét một chút, phát hiện trong 5 căn phòng này cũng có bốn cái là trống không đấy, vì vậy kéo Liễu Quân Di lẵng lẽ đi đến bên ngoài căn phòng duy nhất có người kia, sau đó nhẹ nhàng nhảy lên, hướng phía trên gian phòng nhẹ nhàng vỗ ra một chưởng.
Bên trong không gian này ngoại trừ chỗ đã được thông ra bên ngoài, còn lại đều là bùn đất vô cùng cứng rắn. Những bùn đất này bởi vì chịu lực ép lâu ngày sớm đã kiên cố hơn cả nham thạch, bằng không cũng không có khả năng chống đỡ một cái không gian lớn như vậy, thế nhưng ở dưới một chưởng nhìn như nhẹ nhàng kia của Diệp Phi, dĩ nhiên lại yên lặng không một tiếng động mà vỡ ra một không gian nhỏ đủ để có thể chứa đựng hai người.
Ở dưới ánh mắt tràn đầy sùng bài và cuồng nhiệt của Liễu Quân Di, Diệp Phi liền mang theo nàng chui vào không gian nho nhỏ kia, sau đó đem một ít bùn đất vừa thu vào trong không gian của mình trong lúc phá động ném ra, ngăn ở bên ngoài cái động nhỏ này, để cho người khác không đến mức có thể dễ dàng phát hiện bọn họ, lại dùng một ngón tay hướng phía dưới điểm ra một cái, mở ra một cái lỗ nhỏ đủ để cho hai người quan sát tình cảnh bên dưới.
Sau khi mở ra cái lỗ nhìn trộm này, cảnh tượng trong căn phòng phía dưới liền được thu vào hết tầm mắt bọn họ, chỉ thấy gã to con da đen tên Thác Khắc kia đang vẻ mặt lo sợ đứng ở chính giữa gian phòng, đối diện với hắn chính là một gã to con khác cao chừng 1m9, tuy rằng độ to cao này có lẽ vẫn còn chưa có thể so sánh được với Thác Khắc, nhưng gã này rõ ràng là một người phương Đông, hơn nữa từ trên người của hắn, Diệp Phi có thể cảm nhận được một loại khí tức không hề thua kém Lý Tư, điều này cũng khó trách tại sao Thác Khắc lại sợ hãi đối với hắn như vậy.
Lúc này người phương Đông kia đang nhắm mắt ngồi ở trên một cái ghế sa lon, thân trên mặc một bộ áo kiểu Tôn Trung Sơn rất là chỉnh tề, tuy nhiên cái quần phía dưới thì lại kéo xuống đến đầu gối, mà ở phía dưới hắn, lại có một người phụ nữ tóc vàng đang quỳ ở đó, đem đầu vùi vào thân dưới của hắn, không ngừng nhấp nhô, mà trên người phụ nữ tóc vàng này lại không một mảnh vãi che thân, mặc dù không nhìn rõ được vật ở dưới đầu người phụ nữ kia thế nhưng chỉ bằng tưởng tượng cũng đã biết rõ bọn họ chính là đang làm chuyện gì rồi.
Nhìn thấy một màn như vậy, Liễu Quân Di khẽ gắt một cái, có chút đỏ mặt quay sang một bên, đồng thời nhỏ giọng nói ra:
– Ngươi cũng không được nhìn!
Thanh âm tràn đầy ghen tuông kia lại để cho Diệp Phi khẽ nở nụ cười, đem tay đưa tới trong quần Liễu Quân Di, ở trên mông thịt co dãn của nàng nhẹ nhàng nhéo lấy một cái, ghé vào bên tai nàng nói nhỏ:
– Ta sao có thể nhìn cô ta chứ? Phải biết là Quân Di của ta thế nhưng phải đẹp hơn nữ nhân kia gấp trăm lần đấy, có ngươi, ta như thế nào lại có hứng thú với cô gái đó được?
Những lời này của Diệp Phi quả thật không phải nói bừa, mặc dù nữ nhân tóc vàng kia dáng người quả thật nóng bỏng có chút mê người, đặc biệt là cặp mông mập mạp bởi vì tư thế quỳ sấp kia mà lộ ra càng thêm căng tròn, lại khiến cho Thác Khắc đứng ở đối diện cũng không nhịn được mà nuốt nước miếng, nhưng nữ nhân này toàn thân đều là lỗ chân lông thô to lại làm cho người ta cũng hết đi hứng thú…
Câu trả lời của Diệp Phi cũng khiến cho Liễu Quân Di rất là thỏa mãn, bất quá vẫn cố ý làm khó dễ nói:
– Vậy có phải là, nếu như có nữ nhân đẹp hơn ta ở đây, ngươi cũng không thèm liếc nhìn đến ta rồi?
Diệp Phi chợt gia tăng lực đạo trên tay, lại để cho Liễu Quân Di phát ra một tiếng yêu kiều từ sâu trong cổ họng, sau đó yếu ớt dựa vào trên người của hắn, lúc này mới cười nói:
– Cũng có thể, thế nhưng ta lại không nghĩ ra được trên đời này còn có người nào có thể đẹp hơn Quân Di xinh đẹp của ta a!
– Phải không?
Liễu Quân Di đột nhiên duyên dáng cười to lên:
– Theo như ngươi nói, vậy ta chính là nữ nhân đẹp nhất thế giới rồi? Vậy nhị tỷ của ta để đâu? Chẳng lẽ nàng cũng không đẹp bằng ta?
Trong nội tâm Diệp Phi lại một phen lúng túng, bàn tay lớn mang theo hình phạt vốn đặt trên cặp mông của nàng lại khẽ nhúc nhích tiến về phía trước mà hoạt động, trực tiếp ấn lên vùng cấm địa tuyệt vời cũng đã có chút ẩm ướt kia của nàng, thế nhưng lại không hề lên tiếng, bởi vì lúc này gã đại hán phương Đông bên dưới kia cũng đã mở mắt.
– Lão Lý vẫn không có tin tức gì sao?
Thanh âm của gã này cũng mạnh mẽ giống như dáng người của hắn vậy, từ trong giọng kinh thành cực kỳ lưu loát kia, Diệp Phi liền xác định được tên này chính là người trong nước, hơn nữa còn có thể chính là tâm phúc của “người kia”.
Thác Khắc có chút run rẩy đáp:
– Đúng vây, từ sau khi rời đi hôm qua, ngài ấy vẫn chưa trở về.
Trên mặt gã đàn ông cao lớn kia liền lộ ra vẻ dữ tợn, trực tiếp tóm lấy nữ nhân tóc vàng bên dưới, đem đầu của nàng giơ lên, lộ ra một gương mặt tuy rằng có chút kiều diễm nhưng cũng không được coi là quá xinh đẹp. Diệp Phi vội vàng đưa tay bịt chặt hai mắt của Liễu Quân Di, bởi vì theo đầu của nữ nhân tóc vàng rời đi, phía dưới của gã kia cũng đã trực tiếp lộ ra bên ngoài rồi, hắn cũng không muốn nữ nhân của mình chứng kiến chỗ đó của nam nhân khác, tuy vậy hắn lại quá lo lắng rồi, cho dù hắn không che mắt Liễu Quân Di, Liễu Quân Di cũng sẽ không xem đấy. Bởi vì trừ hắn ra, Liễu Quân Di cũng không hề cảm thấy hứng thú đối với thân dưới của bất kỳ nam nhân nào, thậm chí còn là vô cùng chán ghét.
Nữ nhân tóc vàng sau khi bị kéo ra một cách thô bạo như vậy, cũng không lộ ra có vẻ gì bất mãn, mà là hiểu ý khẽ nở nụ cười, sau đó tách ra hai chân ngồi vào trên người gã kia, bắt đầu nhẹ nhàng nhấp nhô, gã đàn ông vạm vỡ này một bên hưởng thụ nàng hầu hạ, một bên nói với Thác Khắc:
– Ngươi đem chuyện hôm qua nói lại một lượt với ta, tuyệt đối không được bỏ sót!
Con mắt Thác Khắc vụng trộm liếc nhìn cặp mông đang vận động như bay của nữ nhân kia, âm thầm nuốt từng ngụm nước bọt. Lúc này mới đem chuyện ngày hôm qua kể lại kỹ càng cho đại hán kia một lần.
Gã cau mày nói:
– Ngươi nói là, lão Lý trước khi đuổi theo dường như có phát hiện ra điều gì?
– Đúng vậy.
Thác Khắc gật đầu nói:
– Ta hoài nghi lão Lý phát hiện ra điều gì, cho nên mới đuổi theo xem sao đấy.
– Phát hiện điều gì?
Gã to con kia đột nhiên cười lạnh dần lên:
– Ta thấy hắn là nhân cơ hội bỏ chạy mới đúng, ta đã sớm nói loại người như hắn là không thể dùng đấy, vậy mà chủ nhân còn không nghe…
Thác Khắc tựa hồ biết rõ mâu thuẫn giữa hai người bọn họ, bởi vậy cũng không nói lời nào, chỉ là im lặng đứng một bên.
Gã kia lại hỏi:
– Các ngươi đều đã chuẩn bị sẵn sàng rồi chứ? Đợt tổng tiến công của bọn chúng chính là trong mấy ngày tới đấy.
Thác Khắc gật đầu nói:
– Đúng vậy, đều đã chuẩn bị sẵn sàng!
– Tốt!
Gã đại hán kia nhe răng cười nói:
– Đợi ta nắm được lộ tuyến hành động lần này của bọn chúng, sẽ tiến hành phân phối nhiệm vụ cho các ngươi, lần này nhất định phải cho bọn chúng có đi mà không có về! Ngươi ra ngoài trước đi!
Nói xong liền hướng Thác Khắc phất tay.
Thác Khắc có chút trông mà thèm khẽ liếc thoáng qua nữ nhân tóc vàng kia, sau đó mới lui ra ngoài, đợi cho Thác Khắc rời khỏi, gã đại hán kia mới dùng sức vỗ mạnh lên mông lớn của nữ nhân kia một cái, quát:
– Ngươi dùng thêm sức cho ta!
– Nha…
Nữ nhân phát ra một tiếng kêu to phóng đãng, sau đó động tác trở nên mạnh mẽ dần lên.
Nhận thấy rốt cuộc cũng đã không nghe được thêm tin tức gì hữu dụng, hai người Diệp Phi đương nhiên không có tâm tình nhìn bọn họ làm tình, vì vậy rất nhanh liền đi ra khỏi khe hở kia, theo đuôi Thác Khắc tiến ra khỏi căn cứ dưới mặt đất.