Phần 234
Mang theo Lý Vân, Diệp Phi nhanh chóng đi tới tổng bộ Lăng Vân Hội cùng Trương Nhất Đức vẫn luôn trông giữ nơi này chào hỏi một chút. Sau đó lại mang theo Lý Vân đi xuống tầng hầm.
Tầng hầm này nguyên bản chỉ là nơi lưu giữ một ít đồ vật, thi thoảng là nơi bí mật giải quyết một ít phần tử đối địch, hiện tại đã bị Trương Nhất Đức liệt vào nơi trọng yếu nhất của Lăng Vân Hội, chẳng những gia tăng bảo vệ bên ngoài, lại để cho những cao thủ Diệp Phi chế tạo ra trước kia thay phiên nhau âm thầm phòng vệ. Có thể nói hiện tại căn phòng dưới tầng hầm này, ngay cả Diệp Phi cũng không có nắm chắc tuyệt đối có thể ở dưới tình huống không kinh động đến bất cử kẻ nào mà lẻn vào. Điều này lại để cho Diệp Phi cực kỳ thỏa mãn, bởi lẽ những cao thủ được chế tạo kia, bởi vì được cấy vào mệnh lệnh trung thành tuyệt đối, cho nên bọn họ hoàn toàn có thể tín nhiệm được.
Đem Lý Vân đưa vào trong dụng cụ giống hệt cái “hòm” lớn kia, Diệp Phi cùng Trương Nhất Đức liền ngồi xuống bên cạnh. Từ sau lần ở lại nơi này chế tạo hết những cao thủ kia, Diệp Phi cũng đã rất lâu rồi không tới tổng bộ Lăng Vân Hội cho nên hiện giờ có cơ hội Trương Nhất Đức liền hướng hắn báo cáo một ít tình huống trong hội. Có điều đối với việc kinh doanh của hắc đạo, Diệp Phi tuyệt đối là người dốt đặc, hơn nữa ở đây còn có một Trương Nhất Đức đã lăn lộn hơn nửa đời người hỗ trợ quản lý, hắn cũng không cần bận tâm đi quản những thứ kia, cho nên chỉ là để cho Trương Nhất Đức nói sơ qua một chút. Sau khi biết rõ Lăng Vân Hội đã hoàn toàn tiêu trừ ảnh hưởng tiêu cực do Diệp Vũ mang đến trước đó, Diệp Phi cũng không để cho hắn tiếp tục nói thêm, mà hỏi ngược lại:
– Trương gia gia, chuyện của Thanh Long bang xử lý sao rồi?
– Ha ha, có những cao thủ mà ngươi chế tạo kia, lại thêm đám tiểu tử đầu trọc hỗ trợ, Thanh Long bang căn bản là không chịu nổi một kích, hiện tại đã hoàn toàn bị chúng ta san bằng, hơn nữa thành viên của Thanh Long bang cũng đã bị chúng ta hợp nhất(thu nạp vào tổ chức) không sai biệt lắm.
Nói đến chuyện này, Trương Nhất Đức không nhịn được rất là hưng phấn, tại thời điểm Diệp Phi vừa mới quyết định muốn toàn lực đối phó Thanh Long bang, hắn còn có chút bận tâm, sợ Lăng Vân Hội cùng đối phương lưỡng bại câu thương, thế nhưng không nghĩ tới lại ở dưới tình huống gần như không tốn chút sức lực nào liền triệt để đả bại đối phương, điều này làm cho hắn phảng phất như đã thấy được một ngày Lăng Vân Hội quật khởi.
Đối với việc này, Diệp Phi sớm đã nghĩ tới bởi vậy cũng không có phấn khích như Trương Nhất Đức, chỉ cười cười nhàn nhạt, nói ra:
– Nếu Thanh Long bang cũng đã diệt, như vậy những bang phái nhỏ lẽ khác nên hợp nhất cũng đều để cho nó hợp nhất đi. Tuy rằng bọn họ không có uy hiếp gì, nhưng nếu đứng lên gây rối cũng sẽ làm cho chúng ta đau đầu.
– Thật vậy sao?
Trương Nhất Đức nghe được lời này của Diệp Phi, còn hưng phấn hơn khi nãy nhiều lắm, chính hắn mặc dù không có dã tâm quá lớn nhưng mà thống nhất thế lực ngầm ở Vọng Hải lại là tâm nguyện năm đó của Diệp lão gia, mà hắn là lão huynh đệ trung thành nhất với Diệp lão gia tự nhiên cũng xem đó là tâm nguyện của mình. Thế nhưng thời điểm Diệp lão gia cùng Diệp Lăng Vân còn tại thế mặc dù Lăng Vân Hội vẫn là bang đứng đầu Vọng Hải nhưng dù sao cũng không có hoàn toàn thống nhất. Tới thời Diệp Lăng Thiên thay thế, càng bị Diệp Vũ làm cho chướng khí mù mịt. Bất quá những chuyện kia đều đã qua đi, hiện tại nằm ở trong tay Diệp Phi, Lăng Vân Hội chắc chắn sẽ hoàn thành tâm nguyện năm đó của Diệp lão gia và hắn hiện tai, cho nên Trương Nhất Đức làm sao không kích động cho được… Lập tức vỗ ngực cam đoan nói:
– Bang chủ, ngươi yên tâm không tới nửa tháng. Trương Nhất Đức ta sẽ khiến cho toàn bộ Vọng Hải, ngoại trừ Lăng Vân Hội chúng ta ra cũng sẽ không còn bang hội thứ hai tồn tại!
– Tốt lắm, đợi đến sau khi hoàn thành việc thống nhất, ngươi hãy đem những người được thu nạp kia mang tới nơi này, ta sẽ giúp bọn họ cải tạo thân thể.
Chí hướng của Diệp Phi cùng Trương Nhất Đức cũng không giống nhau, Trương Nhất Đức muốn chỉ là thống nhất hắc đạo Vọng Hải thế nhưng điều Diệp Phi muốn lại là triệt để khống chế thành thị có đến gần 10 triệu nhân khẩu này. Trong khoảng thòi gian ở lại rừng rậm nguyên sinh kia, hắn cũng đã hạ quyết tâm, mặc dù hiện giờ muốn xưng bá thế giới còn có chút hơi sớm, nhưng “đại bản doanh” Vọng Hải này của mình lại phải nhanh chóng khống chế, bởi vì hắn muốn vì người thân, người yêu của mình mà tạo ra cho các nàng một hoàn cảnh tuyệt đối không có cái gì trói buộc. Cho nên hắn mới muốn đem những người thu nạp kia để chế tạo thành cao thủ tuyệt đối trung thành với mình. Tin tưởng có mấy vạn thủ hạ tương đương cao thủ Tiên Thiên trấn giữ, người bên ngoài muốn nhúng tay vào Vọng Hải căn bản chính là “người si nói mộng”.
Về phần tác dụng phụ của dụng cụ này, Diệp Phi lại căn bản không để ý đến nó, lúc để cho Lý Vân sử dụng Diệp Phi lo lắng đến suy nghĩ của hắn, đó là bởi vì Lý Vân là chiến hữu của mình, càng là một người bề trên mà hắn có thể tin tưởng tuyệt đối, mà đối với người ngoài, đặc biệt là những người đã từng đối địch với mình, Diệp Phi cũng không cần quan tâm đến suy nghĩ của bọn họ. Dù sao sau khi cắm vào mệnh lệnh bọn họ cũng sẽ tuyệt đối trung thành với mình đấy, tất nhiên sẽ không bởi vì có ý kiến mâu thuẫn mà phản bội.
Một giờ sau, đèn báo hiệu trên thùng chợt tắt, Diệp Phi biết được Lý Vân đã hoàn thành cải tạo thân thể, vì vậy từ bên ngoài đem thùng mở ra.
Lý Vân từ bên trong nhảy ra, khua khua cánh tay, lại đá đá cái chân, có chút không dám tin tưởng hỏi:
– Ta vậy là khỏi rồi?
Diệp Phi cười khẽ nói:
– Đương nhiên là tốt rồi, bằng không ngươi còn tưởng rằng đây là đang nằm mơ sao? Lý thúc, như thế nào? Có cảm giác mình có cái gì khác biệt hay không?
– Khác biệt?
Lý Vân vừa rồi mừng rỡ, thật sự không có chú ý đến trạng thái bản thân của mình, lúc này Diệp Phi vừa hỏi mới dùng sức siết chặt nắm tay, đột nhiên cười ha hả nói:
– Quá khác biệt, ta cảm giác mình bây giờ có thể một mình đấu với một cỗ xe thiết giáp rồi!
Nói xong hưng phấn mà xoay người lăn lộn mấy vòng, hắn hiện giờ, nơi nào còn có hình tượng của một người trung niên mang chức vụ trung đội trưởng chiến đội đặc chủng, hoàn toàn chính là một đứa trẻ vừa mới chiếm được món đồ chơi thú vị.
Một mình đấu xe thiết giáp? Ngươi tại sao không nói một mình đấu kim cương biến hình đi?
Diệp Phi không khỏi có chút không nói được gì nhưng hắn thực sự cũng có thể hiểu được sự hưng phấn của Lý Vân lúc này, bởi vì thời điểm hắn vừa mới có được lực lượng cũng chẳng thua kém hơn so với Lý Vân chỗ nào, hơn nữa trước kia hắn cũng chỉ là thân thể yếu đuối mà thôi, tối thiểu tại thời điểm Trương Nhất Đức thống nhất các bang hội khác có thể ít đi một phần băn khoăn.
Cho đến khi sắc trời đã đen lại, ba người mới cùng một chỗ rời khỏi tầng hầm. Diệp Phi vốn là không có ý định đi đến quân khu thế nhưng có một cuộc điện thoại có chút ngoài ý muốn lại làm cho hắn thay đổi dự định của mình.
Trông thấy sau khi Diệp Phi nhận điện thoại liền cùng mình lên xe, Lý Vân không khỏi nghi hoặc:
– Ai gọi điện thoại tới vậy? Ngươi không phải là muốn trở về nhà sao?
Diệp Phi vẻ mặt đau khổ nói:
– Là Đông Phương a di gọi tới đấy, nàng biết rõ ta tự tiện mang ngươi đi, chỉ sợ là muốn tìm ta hỏi tội rồi…