Phần 92
Làm một người buôn bán lão luyện, Liễu Diệc Như đối với các loại hợp đồng ký kết này, cơ bản là rất quen thuộc đấy, nàng rất rõ ràng, phần hiệp ước này cũng không có điểm lừa gạt hay bẫy rập nào cả, tập đoàn Thu Phong tự đem mình đặt ở ví trí bất lợi nhất, thậm chí có thể nói, dựa trên phần hiệp nghị này, nếu như Liễu Diệc Như muốn hại tập đoàn Thu Phong mà nói, chỉ cần tùy tiện tạo ra một ít vấn đề nhỏ, là có thể khiến cho đối phương rơi vào tình cảnh phá sản rồi.
Cẩn thận phải đem hiệp ước nhìn lại một lần, Liễu Diệc Như cực kỳ kinh ngạc nhìn qua Lý Tuyết Nhi, Lý Tuyết Nhi cười nói:
– Liễu a di hiểu rõ ý của chúng ta sao?
Liễu Diệc Như gật đầu nói:
– Cái này thì ta hiểu rõ rồi, chỉ là ta lại không hiểu rõ tại sao các ngươi phải làm như vậy.
Lý Tuyết Nhi cũng đã nhận được lệnh từ Diệp Phi, không thể đem sự thật nói cho Liễu Diệc Như, cho nên cũng chỉ có thể tỏ ra bất đắc dĩ nói:
– Kỳ thật ta cũng không hiểu, phần hiệp nghị này là do lão bản của ta tự tay định ra đấy, ta chỉ là người làm công mà thôi, đương nhiên là lão bản phân phó như thế nào liền làm như thế đó rồi.
– Lão bản của ngươi là ai?
Liễu Diệc Như tràn ngập tò mò đối với vị lão bản sau lưng Lý Tuyết Nhi kia, nàng nghĩ như thế nào cũng không hiểu, người nọ vì cái gì lại giúp đỡ mình như vậy.
Lý Tuyết Nhi lắc đầu nói:
– Thực xin lỗi, tại trước khi lão bản đồng ý, ta không thể nói ra thân phận của hắn, tuy nhiên ta có thể nói rõ cho a di biết, ngươi có thể hoàn toàn yên tâm đối với lão bản của ta, coi như là toàn bộ người trên thế giới muốn đối nghịch với ngài, hắn cũng sẽ tuyệt đối đứng ở bên cạnh ngài đấy.
Bộ dạng nghi hoặc của Liễu Diệc Như để cho Lý Tuyết nhi có chút không đành lòng, cho nên muốn ám hiệu nàng một chút:
– Hơn nữa tập đoàn Thu Phong của chúng ta cũng là vì hắn muốn trợ giúp hai nhà Diệp Liễu vượt qua khốn cảnh trước mắt mà thành lập đấy, ta cũng vậy chỉ có thể nói như vậy thôi, tóm lại, ngài chỉ cần biết rõ, tập đoàn Thu Phong chúng ta chỉ là vì ngài mới tồn tại là được rồi.
Cho đến khi cùng Lý Tuyết Nhi cáo biệt, đi ra khỏi phòng khách, Liễu Diệc Như vẫn cảm thấy mơ mơ màng màng, nàng không biết trời sập là tư vị gì, nhưng hiện tại nàng biết được đấy, quả thực có thể nói là bầu trời đổ xuống chậu châu báu rồi.
Sờ lên phần hiệp ước bị mình cất kỹ trong người, Liễu Diệc Như chỉ cảm thấy trong nội tâm bỗng chốc một mảnh an bình, u buồn mấy ngày nay lập tức bị quét sạch sẽ, tuy rằng vẫn còn có chút nghi hoặc người phía sau Lý Tuyết Nhi tại sao phải giúp đỡ mình như vậy, nhưng càng nhiều hơn là vui sướng, từ việc người nọ tùy tiện có thể làm ra một cái tập đoàn không thua gì đại tập đoàn Phi Việc, có thể thấy đây nhất định không phải là cực hạn của hắn, hiện tại có một người như vậy ủng hộ, nàng còn sợ cái gì?
Liễu Diệc Như vốn không phải là người muốn dựa dẫm vào người khác, chỉ là khoảng thời gian này phát sinh quá nhiều chuyện, làm cho nàng có chút không kịp nhìn, thậm chí có chút ít bất an rồi, hiện tại trong giây lát có được một cái trợ giúp lớn như vậy, làm cho nàng tràn ngập tò mò và không khỏi có đôi chút ỷ lại vào người thần bí kia, có điều cảm giác ỷ lại này cũng giống như hài tử dựa dẫm vào sự che chở của tiền bối trong nhà vậy.
Lâm vào trầm tư Liễu Diệc Như bất tri bất giác đã lên đến tầng cao nhất, mấy người Diệp Phi đang một mực chờ đợi lập tức thấy được nàng, Diệp Phi dẫn đầu chạy tới, biết rõ còn cố hỏi nói:
– Mụ mụ, cái tiểu nha đầu kia tìm ngươi rốt cuộc là chuyện gì a?
– Một món đồ chơi của nàng bị rớt xuống cống ngầm rồi, nàng nhờ ta giúp nàng tìm lại.
Bởi vì bị Lý Tuyết Nhi thỉnh cầu phải giữ bí mật, Liễu Diệc Như thuận miệng nói dối một phen, chuẩn bị sau khi về đến nhà sau lại cùng nhi tử nói tỉ mỉ mọi chuyện, bất chợt trong nội tâm lại khẽ động, Thu Phong? Diệp Phi? Thời điểm gió thu thổi tới lá cây bay, xem ra người kia thật đúng là dụng tâm lương khổ a, liền danh tự công ty cũng cùng danh tự của con mình có liên quan.
– Bá mẫu, đại cô, thì ra các ngươi ở nơi này a, ta còn đi tìm các ngươi khắp nơi đâu.
Lúc này cách đó không xa vang lên một thanh âm, lại là Diệp Vũ không biết tới từ lúc nào, vừa thấy được mấy người, liền tiến đến bên cạnh bọn họ chào hỏi, sau đó rồi hướng mấy thiếu niên nói:
– Tiểu Mãn, Khinh Khinh, Linh Linh, các ngươi cũng tới rồi.
Không biết tại sao, lại bỏ qua Tiêu Nguyệt Hàm đang đứng cùng một chỗ với bọn họ.
Chứng kiến Diệp Vũ, Diệp Ngưng Sương không khỏi nhíu đôi mi thanh tú, hỏi:
– Tiểu Vũ ah, cha ngươi đâu?
– Cha của ta không tới.
Diệp Vũ cười nói:
– Hắn nói, từ nay về sau loại xã giao này đều để ta làm chủ rồi, ngài cũng biết, mấy năm này thân thể hắn không được tốt lắm, không nên làm việc quá mức mệt nhọc đấy.
Nghe vậy Diệp Phi liền có chút cau mày, phải biết rằng, tập đoàn Thu Phong tổ chức yến hội lần này chính là không thấp hơn chút nào so với hai nhà Diệp Liễu đấy, mà nhị thúc của mình hiện tại là người làm chủ Diệp gia, nói như thế nào cũng nên tham dự một chút đấy, vậy mà hắn lại phái Diệp Vũ tới, chẳng lẽ hắn thật sự đã tín nhiệm Diệp Vũ đến trình độ này? Một chút cũng không nhìn ra kẻ này lòng muông dạ thú sao?
Diệp Vũ tựa hồ cũng nhìn ra những trưởng bối này không có gì ấn tượng tốt với mình, vì vậy chuyển hướng về phía Diệp Phi, cười nói:
– Tiểu Mãn, thật không ngờ ngươi cũng tới, thật sự là cao hứng, đi, ca ca mang ngươi đi nhận thức mấy vị bằng hữu tốt của ta!
Cho tới nay, thái độ của Diệp Phi đối với Diệp Vũ đều là không tệ đấy, cũng đã thành công mê hoặc được hắn, lại để cho hắn vẫn cho rằng Diệp Phi chính là một cái cậu ấm phế vật trong nhà, bởi vậy đối với Diệp Phi không có một điểm cảnh giác, hiện tại càng muốn đem Diệp Phi kéo vào kia hội ăn chơi trác táng kia, triệt để hủy hoại hắn.
– Được!
Diệp Phi rất sảng khoái đáp ứng, hắn hiện giờ càng ngày càng không có hảo cảm với Diệp Vũ rồi, chuẩn bị đem cái sâu mọt này của Diệp gia nhổ bỏ, chỉ là trở ngại mặt mũi nhị thúc, không thể làm rõ rệt mà thôi, cho nên cũng muốn trà trộn vào trong hội kia của hắn, chuẩn bị làm một ít căn cứ chính xác để cho nhị thúc có thể tỉnh ngộ, dù sao Diệp Vũ mặc dù âm trầm, nhưng trong đám bằng hữu a miêu a cẩu của hắn cũng có không ít “bao cỏ” đấy.
– Ca!
– Diệp Tử ca ca!
Diệp Vân Khinh cùng Lâm Linh cũng không nghĩ tới, Diệp Phi vậy mà lại đáp ứng lời mời của Diệp Vũ, cũng không khỏi có chút bận tâm, đồng thời đưa tay tóm lấy quần áo của hắn kéo lại.
Nhìn qua hai cái nữ hài tình căn thâm chủng đối với mình, trong nội tâm Diệp Phi có chút cảm động, quay đầu cười nói:
– Không có chuyện gì, ta đi theo Vũ ca, các ngươi còn lo lắng cái gì a?
Nói xong lại vụng trộm cho Diệp Vân Khinh một cái nháy mắt.
Diệp Vân Khinh lúc này mới ý thức được, mình dưới tình thế cấp bách vậy mà quên mất thực lực hiện giờ của ca ca còn mạnh hơn cả chính mình, hơn nữa nàng cũng coi như hiểu rõ, tại thời điểm đối mặt với những người xấu như Diệp Vũ, ca ca yêu mến của mình tuyệt đối còn muốn xấu xa hơn cả bọn họ, khẳng định không có khả năng ăn thiệt thòi từ bọn họ đấy, vì vậy cũng yên tâm, lôi kéo Lâm Linh nói:
– Ca ca nói không sai, hắn đi cùng với Vũ ca, sao có thể có việc gì, chị dâu, ngươi cứ yên tâm đi.
Tuy rằng Lâm Linh không rõ vì cái gì Diệp Vân Khinh lại bỗng chốc thay đổi thái độ, nhưng nàng cũng biết, huynh muội hai người nhiều lúc có thể tâm ý tương thông, hiện tại Diệp Vân Khinh nói vậy, chuyện kia khẳng định sẽ không có việc gì, vì vậy cũng buông ra y phục của Diệp Phi, nhưng vẫn có chút không yên lòng nói:
– Vậy ngươi cẩn thận một chút a.
Diệp Phi khẽ gật đầu, đối Diệp Vũ nói:
– Vũ ca, chúng ta đi thôi.
Diệp Vũ nhìn qua Lâm Linh xinh đẹp như thiên tiên hóa người lại quan tâm đến Diệp Phi như vậy, trong nội tâm ghen ghét đến độ nhanh muốn nổi giận rồi, hắn như thế nào cũng nghĩ không thông, một cái phế vật như Diệp Phi, vì cái gì lại được tất cả mọi người đối xử tốt như vậy.