Phần 1
Vào cuối những năm 1960, tôi sinh ra ở một ngôi làng miền núi nhỏ tên là Đào Viên ở chân dãy núi Lang Bang ở phía tây Đồng bằng Hoa Bắc. Thôn trang nơi đây không lớn lắm, chỉ có năm sáu mươi gia đình, nơi này núi rừng rậm rạp, khe suối thì đầy những con suối nhỏ và lớn, cũng có thể gọi là một tiểu thiên đường chốn dân gian. Trong làng không có nhiều ruộng đất vì ở trên vùng đồi nên sản lượng lương thực không cao, nhưng làng chúng tôi có một vườn đào lớn, đào nổi tiếng khắp cả nước, tôi nghĩ tên làng rất xứng đáng với tên gọi của nó. Đào Viên.
Vào thời điểm đó, làn sóng Cách mạng Văn hóa đã quét qua Trung Quốc, thế là ngôi làng miền núi xa xôi và lạc hậu này cũng không tránh khỏi. Trưởng thôn Châu Phong đã bị ảnh hưởng nặng nề bởi các mục tiêu do xã đặt ra về cải tạo đất đai, chống tham nhũng và chủ nghĩa cực hữu do xu hướng đấu tranh giai cấp. Sau vài ngày suy nghĩ kỹ lưỡng, Châu Phong thực sự đã xếp gia đình chúng tôi vào diện phú nông. Lý do là ông tôi đã thuê người ngoài thu hoạch mùa màng cho gia đình chúng tôi trong mùa vụ bận rộn trước giải phóng.
Bây giờ, gia đình tôi rất khốn khổ. Đích thân ông bí thư xã ngồi dựng diễn đàn ở làng chúng tôi, dân quân mang súng bồng bố tôi đi, rồi bố tôi bị trói bởi năm bông hoa “tức năm cô gái trẻ” tiến lên bục phê bình. Sau nhiều lần chỉ trích, người cha cộc cằn đã phải thành thật, tuy da dày thịt dày, sự tra tấn về thể xác chẳng là gì đối với ông nhưng sự sỉ nhục về tâm lý đã khiến tính cách của ông trở nên lạnh lùng.
Sự ra đời của tôi cuối cùng cũng mang lại chút hạnh phúc cho gia đình, bởi vì chị tôi lớn hơn tôi hai tuổi là con gái, không được nối dõi tông đường nên cha tôi không thích chị ấy, bởi ông đã mong có con trai từ lâu. Lần sau, tôi đã hoàn thành tâm nguyện của cha tôi, vì vậy ông rất cưng chiều tôi và đặt tên cho tôi là Chí Dũng, có lẽ vì ông hy vọng rằng tôi sẽ thông minh và dũng cảm.
Nhưng khi tôi lớn lên, cha tôi ngày càng không thích tôi, bởi vì tôi gầy gò và nhát gan, thường xuyên bị bắt nạt ở bên ngoài, và lần nào tôi cũng khóc, cha tôi cho rằng tôi không giống ông ấy chút nào, và tôi đã không có bất kỳ nam tính. Vì đấu tranh giai cấp nên cha tôi rất bị cô lập trong làng nên ở nhà tính tình ông càng hung bạo hơn, đánh đập mắng mỏ vợ con trở nên phổ biến ở vùng quê núi non trùng trùng điệp điệp này, tôi thường bị bắt nạt ở ngoài và về nhà khóc lóc, tôi sợ ông ta như một con hổ vậy, nhưng cũng phải mò về nhà chứ biết đi đâu khi bị các đám kia nó bắt nạt, bởi nó thì đông con tôi thì có một thì sau mà đánh lộn lại nó. May mắn thay, có một người mẹ dịu dàng và tốt bụng và một người chị xinh đẹp sôi nổi và hào phóng, vì vậy không khí ở nhà không quá lạnh nhạt cô quạnh.
Tôi rất thương mẹ tôi nên thường quấn quýt xung quanh mẹ từ khi còn nhỏ, tôi bú mẹ “kiểu cà nanh do con trai cưng” đến năm 7 tuổi, chuyện này ở quê tôi vẫn bị chê cười. Mẹ tôi cũng cưng chiều tôi lắm và luôn cố gắng đáp ứng mọi yêu cầu của tôi, những lúc khó khăn nhất thì đồ ăn ở nhà tôi là ngon nhất, ăn uống thì đủ đầy. Mặt khác, tuy bố tôi hung dữ nhưng ông ấy cũng chăm sóc tôi rất chu đáo, luôn cho tôi ăn món gì ngon trước, có lẽ là hy vọng xương cốt của tôi có thể cứng cáp hơn, để cho tôi khỏi bị bắt nạt nữa. “Bởi vì ở đời là vậy, nếu mình mà yếu quá thì nó cứ đánh hội đồng không à, còn nếu chúng ta mà mạnh quá thì nó nói sau ỷ thế hiếp đáp”. Chị tôi gái cũng cưng chiều tôi lắm, cái gì cũng để tôi làm, nhiều khi tôi bày trò chọc tức chị, thậm chí còn đánh chị vô cớ nhưng chị cũng chịu, chỉ biết ngồi khóc. Chị tôi từ nhỏ đã thông minh, đảm việc nhà, việc đồng áng, nhưng điều tôi không hiểu là tại sao chị ấy lại không chịu học hành.
Làng chúng tôi có một trường tiểu học, có năm phòng tượng trưng cho năm lớp, mỗi lớp có từ chục đến hai mươi học sinh, trường có hai giáo viên, một người dạy tiếng Trung(tiếng phổ thông) và một người dạy toán, cả hai giáo viên đều rất quý tôi, bởi vì tôi luôn có thành tích học tập tốt nhất. Mặc dù tôi không học hành chăm chỉ nhưng tôi có thể thông thạo mọi thứ và học nó một cách liền mạch trơn tru. Tôi rất có tài trong học tập, nên các giáo viên ở đây luôn nói rằng làng chúng tôi sắp sản sinh ra những sinh viên đại học trong tương lai mà nhiều năm nay chưa có. Điều này khiến gia đình chúng tôi được một phen sáng sủa.
Nhà tôi chỉ có một căn nhà cũ, được xây từ thời ông nội tôi, sau khi bố mẹ tôi lấy nhau, gia cảnh túng quẫn, dù sân rất rộng nhưng cũng không có tiền xây cái khác. Cả nhà quanh năm ngủ trên chiếu, khi tôi còn nhỏ, tôi chỉ có hai cái chăn, một cái cho bố mẹ, một cái cho chị em tôi. Nhưng tôi tham lam vòng tay ấm áp của mẹ, lúc nào cũng chui vào chăn của mẹ, chỉ khi nằm trong vòng tay mẹ, được sờ vào bộ ngực nở nang của mẹ, tôi mới có thể ngủ ngon. Bố tôi đành phải chui vào chung một cái chăn với chị tôi, mãi đến khi chị tôi mười hai tuổi, mẹ tôi mới khâu một cái chăn khác, cứ như vậy, chị tôi và bố tôi mỗi người một cái chăn, còn tôi vẫn chia sẻ một cái chăn với mẹ tôi.
Tuy nhiên, tôi thường thức dậy vào lúc nửa đêm và thấy rằng mẹ tôi đã chạy vào giường của bố tôi vào một lúc nào đó, và đôi khi tôi thấy họ đánh nhau trên giường vào giữa đêm, bố tôi la hét rất to, nhưng tôi thấy mẹ bị ức chế. Giọng nói thì “ừm ừ ư ư” trong miệng thật lạ… Tôi ngạc nhiên nhưng không dám nói ra, nỗi sợ hãi cha đã ngấm vào xương tủy, ngay cả khi cha tức giận đánh mẹ và chị gái tôi suốt ngày, tôi cũng không bao giờ dám khuyên họ, bởi vì sợ bị đánh lây. Nhiều nhất là tôi sẽ khóc cùng họ để an ủi thôi. Có lần, tôi có kể cho chị tôi nghe về cuộc cãi vã giữa bố mẹ tôi vào ban đêm, và cả những tiếng “ừm ừ ư ư” của mẹ thì khuôn mặt của chị tôi đột nhiên đỏ bừng, và chị ấy thì thầm với tôi rằng đó không phải là một cuộc chiến, vì vậy chị kêu tôi hãy để mọi chuyện qua đi.
Chị gái tôi là cô gái xinh đẹp nhất trong làng của chúng tôi và đã thừa hưởng hoàn toàn vẻ đẹp của mẹ. Tôi nghe người làng kể lại rằng khi mẹ tôi lấy chồng vào làng chúng tôi năm 17 tuổi, bà là người con dâu xinh đẹp nhất lúc bấy giờ, được nhiều thanh niên và cử nhân có học thức lớn tuổi để mắt tới, và cha tôi trở thành người đứng đầu. Người đàn ông đáng ghen tị nhất trong làng. Còn người chị thì dần dần cũng giỏi hơn mẹ hồi đó, tính tình mạnh dạn thẳng thắn, cái miệng nhỏ nhắn lại biết nói, đến cả làng bên cạnh cũng biết tên.
Chị gái tôi bỏ học tiểu học từ năm lớp 4. Khi chị mới lên 15 tuổi thì đã có người ngỏ ý xin được cầu hôn, thế là một tai họa từ trên trời rơi xuống và gần như phá hủy gia đình tôi. Khi đó, thỉnh thoảng bố tôi vẫn bị chính quyền xã lôi ra để chỉ trích, nhưng rõ ràng tần suất đã ít đi nhiều. Dù gia đình tôi vẫn nguồn gốc phú nông nhưng có lẽ bao năm qua tôi cũng quen dần, ở nhà thì giờ đây bố tôi ít khi nổi nóng. Điều làm cha tôi vui hơn nữa là tổ sản xuất đã bố trí cho ông canh giữ vườn cây ăn trái của những công ty có quan hệ tốt với cán bộ thôn. Mặc dù phải dọn giường mỗi đêm trong suốt một tháng, nhưng cha tôi không hề phàn nàn và làm hết sức mình.
Tuy nhiên, điều khiến tôi cảm thấy kỳ lạ là một hôm, nửa đêm tỉnh dậy, tôi chợt thấy mẹ đã biến mất, tôi hỏi chị gái nhưng chị ấy cũng không biết. Nửa đêm chúng tôi không dám ra ngoài tìm, hai anh em nơm nớp lo sợ nằm chung giường đến gần sáng, mẹ tôi mệt mỏi về nhà cho biết là… mẹ đi thăm bố tôi. “Suỵt” bí mật… Sau đó, mẹ tôi nghiêm túc dặn tôi và chị gái không được nói chuyện này, kể cả với bố tôi. “Tuy tôi còn nhỏ nhưng cũng thấy có vẻ hơi kỳ kỳ, nếu mẹ tôi đi gặp bố thì tại sao không cho chị em tôi nói cho bố nghe là sao?”
Thỉnh thoảng, nửa đêm mẹ tôi lại biến mất nữa, thế là tôi chui vào giường chị để chị ôm tôi ngủ. Cái ôm của chị tôi cũng rất ấm áp, nhưng chị ấy không cho tôi chạm vào ngực của chị ấy, ngay cả khi tôi làm nũng, chị ấy cũng không cho phép. Nhưng một buổi sáng, mẹ tôi về nhà với mái tóc rối bù và nói với chúng tôi rằng có chuyện gì đó đã xảy ra với bố tôi. Tôi và chị gái chưa kịp hiểu chuyện gì đang xảy ra thì đã có mấy người khiêng xác bố tôi vào nhà, cả đời này tôi sẽ không bao giờ quên được vẻ mặt của bố tôi, đôi mắt ông ấy trợn tròn và trông vô cùng tức giận. Người trong thôn nói cha tôi tự canh giữ trộm, trưởng thôn nửa đêm phát hiện hắn trộm đào của đội sản xuất, do hoảng sợ nên rơi xuống vách núi, rồi rơi xuống đất chết. Sau này vụ việc này được báo lên xã coi như một điển hình đấu tranh giai cấp, gia đình chúng tôi vừa mất đi trụ cột, tủi nhục vô cùng, mẹ tôi bỗng tiều tụy, thường bơ vơ một mình.
Trưởng thôn đã ngã và bị què khi đuổi theo cha tôi đêm đó, và trở thành kẻ thù của gia đình chúng tôi, vợ của trưởng thôn mỗi khi nhìn thấy mẹ tôi đều nghiến răng nghiến lợi. Tuy nhiên, Châu Phong, kế toán thôn sống cạnh nhà tôi, là một người tốt, ông ấy thường đến thăm mẹ tôi và mỗi lần ông ấy đến đều mang cho tôi món gì đó rất ngon. Nhà tôi không có bếp, trước đây chúng tôi nấu bằng niêu lộ thiên, chú Châu Phong đã đích thân đóng cho chúng tôi một cái bếp để mẹ tôi nấu ăn mà không lo mưa gió.
Với sự chăm sóc của kế toán Châu Phong, gia đình dần trở lại bình thường, và mẹ tôi cuối cùng cũng có khuôn mặt tươi cười rạng ngời như trước. Nhưng chị gái tôi có vẻ không thích chú Châu Phong cho lắm, mỗi lần chú ấy đến, chị gái tôi đều tức giận nhìn chằm chằm, không bao giờ nói chuyện với ông ấy. Nhưng chú Châu Phong không tức giận, và cứ đến thăm gia đình tôi đều đều. Một hôm, nửa đêm tôi thức giấc, thấy mẹ lại biến mất. Tôi hỏi chị gái tôi, nhưng chị ấy nói không sao đâu, đừng lo lắng về điều đó, rồi bế tôi vào giường của chị ấy luôn. Tôi ngạc nhiên thấy chị tôi đang khóc, liền hỏi chị có chuyện gì với mẹ tôi không, chị bảo không sao, lát nữa mẹ mới về nên kêu tôi đi ngủ nhanh đi.
Ngày hôm sau, tôi hỏi mẹ tôi rằng mẹ tôi đang làm gì vào nửa đêm, mặt mẹ tôi đột nhiên đỏ bừng, và mẹ nói rằng mẹ đã đi vệ sinh rất lâu… Thời gian sau. Tôi lại quấy rầy chị tôi và hỏi tại sao chị ấy lại khóc vào ban đêm, nhưng chị tôi không nói gì. Tôi đủ thông minh để nghĩ rằng chị tôi đang gặp rắc rối với cuộc hôn nhân của mình. Sau khi cha tôi bị tai nạn, không có ai đến nhà cầu hôn chị tôi, thỉnh thoảng có người đến cầu hôn là những lão độc thân có tiếng xấu, đương nhiên chị tôi kiên quyết không đồng ý. Tôi biết những cô gái trạc tuổi chị tôi đều đã có chồng cả rồi, nhưng nhà chúng tôi không chỉ nghèo mà còn là phú nông, cái chết của bố tôi để lại tiếng xấu nên chẳng trách chị tôi không cưới được.
Học xong tiểu học, tôi trúng tuyển được vào thị trấn học trường cấp II, chú Châu cho tôi một chiếc xe đạp để đi học, tuy là xe cũ nhưng rất dễ đi. Thư viện trường là nơi tôi thích đến nhất, rất nhiều sách ngoại khóa khiến tôi mê mẩn, những miêu tả về tình yêu nam nữ trong tiểu thuyết khiến tôi có một khao khát tình dục mơ hồ? Vào học kỳ một của năm thứ hai trung học cơ sở, tôi thức dậy vì đi tiểu vào sáng sớm và vô tình chạm vào dương vật cương cứng buổi sáng, một khoái cảm kỳ lạ và mạnh mẽ ập đến, và tôi đã thủ dâm, kể từ đó… Khi thủ dâm, những gì thường xuất hiện trong đầu tôi là những mô tả về nam nữ hôn nhau và làm tình trong tiểu thuyết, nhưng tiếc là chúng đều trống rỗng và trống rỗng. Tôi tràn đầy khao khát và khao khát khám phá cơ thể bí ẩn và bí ẩn của phụ nữ.
Khi tôi bước vào tuổi vị thành niên, điều tôi muốn biết nhất là phần thân dưới của phụ nữ trông như thế nào. Thật không may, thời đó không có video khiêu dâm và tạp chí khiêu dâm bằng hình ảnh. Hình minh họa âm hộ trong một cuốn sách khoa học nổi tiếng đã mê hoặc tôi và khiến tôi băn khoăn. Nhà vệ sinh trong nhà nằm ở một góc sân, xây bằng gạch không nung, rất đơn giản, bên trong chỉ có một hố xí xổm, cửa ra vào bị tường đất ngăn từ bên ngoài, không có cửa cũng không có rèm che, và nó được chia ngăn ra, bên nam giới và phụ nữ. Khi người bên trong giải tỏa việc, nếu có người bên ngoài muốn vào, thường là báo trước, như vậy chắc chắn sẽ xảy ra va chạm, may mắn đều là người cùng giới nên cũng không cảm thấy khó xử như vậy. Và điều này về cơ bản là trường hợp của mọi hộ gia đình, và mọi người đã quen với nó.
Từ khi bước vào thời kỳ chớm nở tình dục, tôi thường muốn nhân cơ hội nhìn trộm phần dưới của mẹ và chị, nhiều lần khi họ đi vệ sinh, tôi đã rón rén đến gần và đột nhập đột ngột, tất cả những gì tôi thấy là họ đang ngồi xổm, tôi không thể nhìn thấy gì từ góc độ, và tôi không dám cúi xuống, vì như vậy thật quá trắng trợn. May mắn duy nhất là lúc chị tôi vừa đứng dậy thì tôi xông vào, tôi thoáng nhìn thì thấy đám lông mu đen nhánh dưới hạ bộ của chị tôi tạo nên sự tương phản rõ rệt với cặp đùi trắng nõn, tôi cảm thấy máu dồn lên đỉnh não của tôi, và tôi hơi chóng mặt… Tôi chưa kịp nhìn kỹ thì chị tôi đã kéo quần lên, tôi cũng giả vờ đi nhầm vào rồi vội vàng đi ra.
Tôi cứ nghĩ chỉ có thằng con trai như tôi mới có đầu óc bẩn thỉu như vậy, nhưng sau đó tôi phát hiện ra rằng mẹ và chị gái tôi cũng nhiều lần cố tình xông vào khi tôi đang đi vệ sinh để lén xem phần thân dưới của tôi. Có lần đứng dậy đi tiểu nghe tiếng bước chân bên ngoài, tôi ho khan như mọi khi nhưng mẹ tôi vẫn bê một chậu nước vào, vừa rót nước vừa nhìn chằm chằm vào con cặc đang sưng vù của tôi, đôi mắt của mẹ nhìn vào cu tôi hiện tại không che đậy, thậm chí ánh mắt của mẹ tham lam nhìn chằm chằm. Làm tôi xấu hổ lắm, tôi đút vội cái dương vật vừa đái vừa nhễ nhại vào trong quần, thế là mẹ tôi đi ra ngoài không một tiếng động.
Trước kỳ thi vào cấp ba, tức từ lớp 9 lên lớp 10 thì thành tích học tập của tôi đã giảm sút đôi chút, và việc suy nghĩ về những thứ lộn xộn đó trong đầu hàng ngày đương nhiên ảnh hưởng đến kết quả học tập của tôi. Và do thường xuyên thủ dâm nên tôi cũng bị lãnh cảm suốt ngày. Một buổi trưa chủ nhật, sau khi ăn trưa ở nhà, tôi nằm xuống chiếu đánh một giấc, sáng tỉnh dậy đã thấy mẹ và chị không có ở nhà, tôi vuốt ve con cu, đầu óc thì nhớ lại những cảnh ân ái của hai người, những người đàn ông và phụ nữ trong tiểu thuyết khiêu dâm một lúc, rồi tôi nghĩ đến những bóng hình xinh đẹp của mẹ và em chị tôi, dáng người mảnh khảnh của chị gái tôi bỗng trở nên gợi cảm và hấp dẫn trong tâm trí tôi từ đó…
Ngay khi tôi đang làm tình một mình, tức đang thủ dâm thì đột nhiên cánh cửa kêu cọt kẹt và chị gái tôi đột ngột bước vào. Tất cả là do vừa rồi tôi quá mê say men tình ái từ cuốn tiểu thuyết khiêu dâm nên không nghe thấy tiếng bước chân của chị, bây giờ che đậy cũng đã muộn, con cặc to dài, cứng ngắc đã phơi bày trần trụi trước mắt chị… Chị tôi quay người lại và đi ra ngoài, nhưng sau đó quay trở lại. Trong nhà, tôi đang vội vàng thu dọn quần áo. Chị gái tôi nhìn tôi mặt đỏ như máu, và đột nhiên đi về phía tôi. Tôi xấu hổ, nghĩ rằng chị gái tôi sẽ tức giận và đánh tôi vì chuyện vừa rồi? Ngồi bên cạnh, chị gái tôi nhìn chằm chằm vào mắt tôi, nhưng nhẹ nhàng nói với tôi:
– Em bắt đầu làm việc đó từ khi nào vậy?
Biết chị đang ám chỉ điều gì, tôi cúi đầu nhẹ nhàng đáp:
– Dạ! Hơn một năm rồi…
Chị tôi khẽ thở dài, dịu dàng hơn hỏi tôi:
– Có phải vì em muốn… đàn bà quá không?
Tôi xấu hổ vô cùng, cúi đầu thấp giọng nói:
– Chị, em sai rồi… Lẽ ra em không nên làm như vậy.
Thấy tôi bối rối, chị gái tôi phá lên cười:
– Hihihi… Chí Dũng à, chuyện này thực ra cũng bình thường thôi. Lớn lên rồi nên bắt đầu nghĩ đến phụ nữ đi. Hihihi…
Nụ cười của chị tôi làm dịu đi bầu không khí ngượng ngùng, lời nói của chị dường như hàm chứa sự thấu hiểu, bao dung và cả sự động viên? Đầu óc tôi quay cuồng, ngẩng đầu nhìn khuôn mặt xinh đẹp của chị gái, mạnh dạn đánh trả:
– Chị, vậy… chị có muốn đàn ông không?
Chị tôi đỏ mặt, ngập ngừng giây lát, khẽ cắn môi, bẽn lẽn nói:
– Chị nhớ có câu: “Trai nào chẳng si tình, gái nào chẳng yêu xuân”.
Bởi cùng tuổi với chị tôi chưa lấy chồng là chuyện rất hiếm ở đây, mà chị cả thì vẫn còn lận đận trong tình duyên… Chị cả cũng đã hạ quyết tâm, nếu không tìm được người đàn ông ưng ý, chị sẽ không bao giờ lấy chồng, và quyết sống bảo vệ mẹ con của chúng tôi. Hoàn cảnh của chị luôn là nỗi đau trong lòng tôi, nếu không phải sinh ra trong một gia đình như vậy, e rằng màn cầu hôn đã vượt qua ngưỡng cửa… Chị tôi đáng thương, vậy tại sao lại không phải là tôi? Cơ hội tìm được một người vợ xinh đẹp trong tương lai của tôi thậm chí còn mong manh hơn. Chị em tôi đúng là một đôi oan gia cùng số phận!
Chị gái Tiểu Tuyết của tôi trông thật đáng yêu và đáng thương, tôi tự nhiên cảm thấy thương hại, tôi không thể không nhẹ nhàng nắm lấy bàn tay nhỏ nhắn mượt mà của chị gái mình, nghiêm túc nói:
– Chị, hãy yên tâm, nếu không có người đàn ông nào khác muốn cưới chị. Chị vẫn còn em, và em sẽ chăm sóc chị cả đời…
Lời vừa ra khỏi miệng, tôi liền cảm thấy có chút hối hận, bởi vì ẩn ý trong câu nói này giống như trêu chọc hơn. Khuôn mặt của chị gái tôi càng đỏ hơn, chị ấy nhìn tôi với đôi mắt to ngấn nước, dịu dàng nói:
– Chí Dũng, em thực sự là em trai tốt của chị. Em trai, chị rất cảm động trước lòng tốt của em, kiếp này chị cũng sẽ đối xử tốt với em. Nào, lại đây với chị nào…
Vừa nói, thân hình mảnh mai của chị ấy nhẹ nhàng tựa vào trong vòng tay tôi. Tim đập loạn xạ, tôi ôm lấy vai chị gái, tôi thích làn da phụ nữ quá nên không nhịn được mà hôn nhẹ lên mặt chị, rồi nơi môi tôi chạm vào là làn da mỏng manh trên khuôn mặt xinh đẹp của chị gái tôi lúc này nóng như lửa đốt. Tôi thì thầm vào tai chị:
– Ưm! Chị, em muốn hôn chị…
– Ừm…
Chị tôi nói bằng giọng như muỗi kêu, chị nhẹ nhàng nhắm mắt lại, và bắt gặp đôi môi của tôi đang tiến lại gần nên kêu thêm “Ừm” lần nữa. Tôi hôn lên đôi môi anh đào căng mọng của chị gái, cảm giác thật mềm mại và ngọt ngào, và tôi lén lút vuốt ve bộ ngực căng phồng của chị gái bằng một tay… Cơ thể của chị gái tôi đột nhiên trở nên cứng đờ trong vòng tay của tôi, rồi mềm nhũn ra, và tiếng thở hổn hển trong miệng của chị ấy trở nên tồi tệ hơn, nhưng điều đó không ngăn được những bàn tay như tên trộm của tôi vuốt ve và nhào nặn bộ ngực của chị ấy.
Tôi và chị gái chưa có kinh nghiệm trong nụ hôn đầu tiên, chị ấy mím chặt môi, tôi không biết đưa lưỡi vào miệng chị ấy thế nào nên tôi chỉ tham lam hôn và mút lấy môi chị ấy. Nhưng nụ hôn này là trải nghiệm ngây ngất nhất mà tôi từng có. Sự dịu dàng và ngoan ngoãn của chị gái tôi đã làm thỏa mãn dục vọng của tôi lần đầu trải nghiệm, và nó tốt hơn những gì có trong tiểu thuyết khiêu dâm, bởi vì nó phê hơn, và bàn tay tôi thò vào cạp quần của chị gái tôi thám hiểm. Ngỡ ngàng, chị gái tôi đưa tay ra chặn lại, nhưng tôi không kìm được mà đi thẳng xuống, cuối cùng chạm vào vùng kín của phụ nữ mà tôi đã ngày đêm nghĩ đến, thịt âm hộ tinh tế đã cho ngón tay của tôi một trải nghiệm mới. Chị tôi khẽ thở dài, từ bỏ sự ngăn cản, hai tay rút ra ôm chặt lấy eo tôi. Tôi tiến lên và đưa ra yêu cầu táo bạo hơn:
– Huơ! Chị ơi, em muốn xem… cơ thể của chị!
Chị gái Tiểu Tuyết của tôi không trả lời ngay mà chị ấy mở to mắt nhìn tôi, một lúc sau mới nói:
– Ưm! Em thực sự… thực sự muốn xem nó?
– Ừm…
Tôi vui sướng quá nên vội vàng gật đầu, biết hôm nay thu hoạch nhất định không nhỏ. Quả nhiên chị tôi do dự một lúc rồi khẽ gật đầu như tôi. Như nhận được chiếu chỉ của triều đình, tôi nhẹ nhàng đặt chị Tiểu Tuyết lên giường và bắt đầu cởi quần chị. Chị gái tôi nâng mông lên, và hợp tác với tôi để cởi quần dài và quần lót, nhưng lại ngượng ngùng khép hai chân lại với nhau. Tôi cúi xuống, nhẹ nhàng tách hai chân của chị Tiểu Tuyết ra mà thèm thuồng nhìn chằm chằm vào cái âm hộ xinh đẹp của chị gái còn non nớt, cặp đùi trắng ngần, bộ lông mu đen nhánh như bụi rậm, hai môi âm hộ hồng hào khép chặt vào nhau, và sự đối lập và tương phản màu sắc mạnh mẽ tạo thành một bức tranh tuyệt đẹp.
Tôi tiến lại càng lúc càng gần, chóp mũi chạm vào làn lông mu mềm mại của chị gái, một mùi hương nóng bỏng của Tiểu Tuyết xộc vào mũi, tôi không kìm được thè lưỡi liếm nhẹ hai bờ môi âm hộ quyến rũ đó… Chị Tiểu Tuyết kêu lên một tiếng “Á” hơi giống âm thanh dâm đãng phát ra từ miệng mẹ khi bố mẹ “lâm trận” vào ban đêm. Hai chân chị đột nhiên duỗi thẳng, một giọt chất lỏng trong suốt lặng lẽ rỉ ra từ khe hở giữa môi âm hộ của chị ấy… Tôi không ngần ngại liếm nó trong miệng, một vị mặn, quyến rũ, tôi nghĩ đây đơn giản là thứ ngon nhất trên thế giới có lẻ là đây. Chị gái tôi lại hét lên một tiếng “A”, đưa tay đẩy đầu tôi, vội vàng nói:
– Á… Đừng… chỗ đó bẩn… ư ư… lắm…
Tôi chưa kịp nhìn rõ thì chị tôi đã đứng dậy, kiên quyết vén quần lên và nói với tôi:
– Ơ… Chị không thể làm thế này được nữa, chị sợ quá.
Tôi chưa kịp nói thì chị tôi đã hốt hoảng chạy đi. Trong vài ngày tiếp theo, tôi xúc động đến mức phấn khích đến nỗi cả đêm không ngủ được, tôi luôn mơ tưởng về những gì có thể xảy ra tiếp theo với chị gái xinh đẹp còn trinh nguyên của mình, và tôi thủ dâm thường xuyên hơn khi suy nghĩ. Vào ban ngày, khi tôi cuối cùng đã nắm bắt được cơ hội để sống lại những giấc mơ cũ với chị tôi, tôi đã bị đánh vào đầu, chị tôi nghiêm túc nói với tôi rằng chúng ta dù sao cũng là chị em, và chúng ta không thể tiếp tục nữa. Yêu cầu tôi quên đi khoảng thời gian đó và tập trung vào việc tham gia vào việc học của mình.
Tôi chứng nào tật nấy, nên đã không hòa giải và tiếp tục quấy rầy chị ấy. Chị gái tôi bị tôi quấy rầy đến mức không thể nhịn được, cuối cùng đưa ra tối hậu thư, nếu tôi thi tốt vào kỳ thi vào cấp ba lần này, chị ấy sẽ cho tôi một cơ hội khác, nếu không tôi sẽ không bao giờ nghĩ đến nữa trong cuộc sống này. Tôi biết tính khí của chị gái mình, tuy bề ngoài ngoan ngoãn nhưng thực chất chị ấy là người có rất nhiều ý tưởng, nếu chị ấy đã quyết định thì không ai có thể thay đổi được.
Tôi đồng ý với điều kiện của chị gái, bắt đầu thu dọn tâm trạng và học hành chăm chỉ. Kỳ thi tuyển sinh trung học cuối cùng cũng kết thúc, và tôi đã làm rất tốt. Tôi có thể học cả trường trung cấp kỹ thuật và trường trung học phổ thông. Mẹ tôi biết chuyện, vừa mừng vừa lo, mừng là tôi đã tiến gần hơn đến mục tiêu vào đại học, nhưng lo là kinh tế gia đình eo hẹp, học phí liên tục tăng nên khiến tôi phải trả giá đắt, cái cau mày của tôi.
Châu Phi, con trai của kế toán Châu Phong hàng xóm, học cùng lớp với tôi và là người bạn duy nhất của tôi, anh ấy kém tôi 3 điểm trong bài kiểm tra năm nay, vì vậy anh ấy quyết định thi vào trường nông nghiệp của huyện. Trường nông nghiệp là một trường trung học kỹ thuật mới mở, sau khi tốt nghiệp, hầu hết họ sẽ về quê làm kỹ thuật viên nông nghiệp, nhưng hộ khẩu của họ sẽ bị đổi thành “hộ khẩu phi nông nghiệp”, có thể coi là làm dân đen nhưng lại ăn cơm cung đình. Châu Phi nói rằng cha anh đã định sẵn cuộc đời cho anh, và anh sẽ tiếp quản lớp học của mình khi trở về, “tức kiểu cha truyền con nối”, trong tương lai, anh ta sẽ là trưởng thôn, bí thư thôn, trưởng thị trấn, trưởng huyện… Một lợi thế khác của nông nghiệp trường học là học phí thấp, mỗi tháng có 200 tệ, trợ cấp thực phẩm đa dạng, về cơ bản không cần tiêu tiền ở nhà.
Biết hoàn cảnh gia đình khó khăn, tôi bàn với mẹ cho đi học trường nông nghiệp. Mẹ tôi biết rằng điều này sẽ cắt đứt con đường vào đại học của tôi, và bà cảm thấy hơi buồn. Đồng thời, mẹ cũng rất hài lòng về sự hiểu biết của tôi, để gia đình không phải lo lắng cho việc tôi đi học. Và đó cũng là điều mà mẹ tôi rất hạnh phúc khi được trở về quê hương của mình trong tương lai và ở bên cạnh bà ấy. Sau khi chị gái Tiểu Tuyết của tôi phát hiện ra, chị ấy cũng giống như mẹ tôi, trong mắt có cả sự hối hận và tán thưởng tôi vì biết suy nghĩ cho kinh tế gia đình hạn hẹp. Tôi nhân cơ hội yêu cầu chị ấy thực hiện lời hứa của mình, chị gái tôi đỏ bừng mặt như ánh nắng ban mai có pha thêm chút đỏ, ngón tay thon dài chọc nhẹ vào trán tôi, nũng nịu nói:
– Hừm! Đừng lo lắng, chị đã hứa với em. Điều đó chắc chắn sẽ được thực hiện.
Một buổi sáng trước khi đi học, mẹ tôi đến phòng kế toán Châu Phong bên cạnh để may cho tôi một chiếc chăn bông cho ký túc xá của trường khi có mùa giá lạnh, vì dì Linh Nhi vợ của chú Châu Phong không chỉ xinh đẹp mà còn khéo léo, ấm áp và hào phóng. Nhờ dì Linh Nhi giúp làm chăn bông thì còn gì nữa cho bằng. Ở nhà chỉ còn mình chị tôi, tôi nháy mắt với chị, chị cười ra vẻ hiểu ý, tôi vội đi đóng cửa sân lại, quay vào khóa cửa lại thì thấy chị đã ngồi trên giường đỏ mặt tía tai. Chị cắn môi, bình tĩnh nói với tôi:
– Ưm! Chí Dũng, hôm nay chị hứa với em, nhưng em cũng phải hứa với chị ba điều kiện.
Vẻ mặt của chị gái tôi khiến tôi cảm thấy đáng ngại, vì vậy tôi vội vàng gật đầu, có hơi cảm thấy bất an. Tiểu Tuyết cúi đầu suy nghĩ một chút, sau đó kiên định nói:
– Chí Dũng, hôm nay chị có thể để cho em xem bao nhiêu tùy ý, nhưng em chỉ có thể xem, không thể sờ, và đặc biệt là không được dùng miệng liếm vào chỗ đó của chị…
– Ơ… Sao kỳ dạ!
Tôi sững người một lúc, lưỡng lự rồi từ chối đồng ý, vì nó khác xa với mong đợi của tôi. Thấy thái độ của tôi, chị gái tôi tức giận nói:
– Hừm… Sao, em không đồng ý à?
Tôi nhanh chóng lùi lại và vội vàng nói:
– Chị, em hứa, em hứa mà!
Tiểu Tuyết thấy tôi như vậy thì khẽ mỉm cười, tiếp tục nói:
– Hihihi… Em trai, đây là lần cuối cùng, đừng nghĩ nữa, vô dụng thôi nha! Hihihi…
– Ừm…
Thấy giọng điệu kiên quyết của chị, tôi biết có nói gì cũng vô ích nên buồn bã gật đầu. Chị gái tôi an ủi tôi và nói:
– Nè! Đây cũng là vì lợi ích của chúng ta. Sau này em vẫn sẽ có ai đó và kết hôn. Chị không muốn ảnh hưởng đến chuyện của em sao này.
Thấy tôi còn muốn cãi lại, chị gái tôi xua tay nói tiếp:
– Hừm! Còn nữa, chuyện của chị em chúng ta không được nói cho ai biết, kẻo nó bê bối trong gia đình.
– Ừm…
Tôi không phản đối điều này và sẵn sàng đồng ý. Thế là chị gái tôi vui vẻ lên giường, rồi chị lần lượt cởi quần áo, xếp gọn gàng rồi nằm ngửa trên chiếc giường ngủ. Nhìn thân hình nõn nà của chị mà tôi nuốt nước bọt, chị có dáng người cân đối, nước da trắng ngần, hai bầu ngực nhỏ như cái bát sứ, trên đỉnh có hai núm vú hồng hào, dưới cặp mông tròn trịa là hai đôi chân thon dài. Hình ảnh cảm động của vẻ đẹp tạo hóa. Tôi cúi xuống, tập trung đôi mắt háo hức của tôi vào đáy quần của chị gái tôi và nói một cách dâm đãng:
– Huơ… Chị ơi, dạng chân ra.
Chị gái tôi rên rỉ một cách quyến rũ, quay đầu sang một bên, nhắm mắt lại, dang rộng hai chân và đưa tay ra để hơi tách môi âm hộ của mình ra, để tôi nhìn kỹ hơn. Tôi ghé sát mặt thèm thuồng vào chỗ thiêng liêng của phụ nữ, đó không chỉ là chỗ riêng tư nhất của phụ nữ mà còn là nguồn sống, là thiên đường mà đàn ông khao khát nhất…