Phần 12
Hoàng Dung khẽ ngâm lên… rồi tát thật mạnh vào bộ hạ của tiểu vũ… rồi không để ý tới Tiểu vũ đang ôm hạ bộ mà lăng qua lăng lại… nàng cười khanh khách… thò tay vét lấy dâm thủy cùng với tinh dịch của Tiểu vũ… Quay đầu hướng Doãn Chí Bình cười duyên dáng đầy dâm đãng… vươn những ngón tay nhác dính đầy khí của bọn hắn vào miệng doãn chí bình… khanh khách cười khi Doãn chí bình… liếm láp bàn tay của nàng… Hoàng Dung kiều mị liếc Doãn chí bình… nói:
– Duẫn chủ nhân… a a… Đừng nóng vội… A… Doãn chủ nhân… Doãn lão gia… mau… á… mau dùng con cặc của ngươi… dâm vào lỗ lồn hư hỏng của mẫu cẩu… trừu sâu vào lỗ lồn nhân gia… a a… Ân… A!!! Nhân gia cầu ngươi… a… dùng tinh trùng của ngươi bắn vào cổ tử cung người ta… A… Lực mạnh điểm… lấy tinh trùng của ngươi… A rửa sạch tinh khí của của tên phế vật… a… a… khỏi lỗ lồn của Nô gia đi… a a… nhân gia chán ghét hắn… Dung nô giờ chỉ thuộc về Doãn chủ nhân thôi… cầu ngươi… a a chấp nhận… Ư ư… Dung nô… a a.
Tiểu vũ nghe Hoàng Dung dâm đãng… trơ mắt nhìn Hoàng Dung ruồng bỏ hắn một cách phũ phàng… lại lại quay sang Doãn chí bình… Cầu xin xin hắn chấp nhận nàng làm nữ nô của hắn… Tiểu vũ một cổ không cam lòng… từ phế phủ hắn phát ra… hắn hối hận khi kéo Doãn chí bình vào cuộc dâm hoang điên loạn này… để rồi hắn nhận lấy nỗi đau ê chề… hắn biết hắn hoàn toàn thất bại trước dâm uy của Doãn chí bình… nhưng hắn sao biết được… nếu không có cuộc dâm hoang này… Doãn chí bình có vô vàng cách thức để Hoàng Dung vẫn phải cầu xin hắn… Hoàng Dung nào còn để ý được những điều đó nữa… Hoàng Dung giờ chỉ quan tâm con cặc vẫn còn có thể sủng hạnh nàng… Hoàng Dung cố gắng lấy lòng của Doãn chí bình… dâm thanh lại một lần nữa ngâm lên.
– … Dung nô… a… chính là cầu ngươi… A… ngươi nhanh dùng con cặc… đến trong lỗ lồn nhân gia… nhanh gội rửa lỗ lồn của Dung nô đi… Hoàng Dung điên khùng mị hoặc dâm đãng cầu xin Doãn chí bình… A… đừng đụ lỗ đít người ta nữa… Mau mau… địt cái lỗ lồn Dung nô đi… Mất… Ta lại ra mất rồi…
Tại Hoàng Dung dâm đãng cầu xin… nịnh nọt hắn… Doãn Chí Bình sung sướng cười rộ lên… Rút con cặc của ra khỏi lỗ đít nàng… Hoàng Dung hét thất thanh… ưỡn mu lồn hết cỡ về phía Tiểu vũ…
Một dòng nước trắng dục… Bắn xối xả lên người tiểu vũ… Doãn chí bình ngay người… Cuồng tiếu…
– Triều phun… ha ha… lại triều phun… Dung nô… ta yêu ngươi chết mất… Ha ha…
Không đợi Hoàng Dung nói gì… Hắn ấn đầu nàng xuống… Nắm chặt tóc nàng… Xoay người nàng… bắt nàng quỳ chổng mông về phía Tiểu vũ… Tiểu vũ có thể thấy được cái lỗ đít nàng đã nở ra to như nắm tay của trẻ sơ sinh… Hắn còn có thể thấy được ít vật phẩm vàng vàng bên trong lỗ đít của nàng… mặt Tiểu vũ cứng đờ… đại não hắn cứ ông ông lên… nhưng vô luận kích thích cỡ nào… con cặc của hắn vẫn không nhúc nhích lên được tí nào…
Mặt Hoàng Dung đối diện thẳng vào háng của Doãn chí bình… nàng sững sờ khi thấy con cặc của hắn to dài gần 28 29cm… nổi đầy gân thịt còn nhiều hơn trước nữa… thân cặc to dài bóng loáng khi dịch từ lỗ đít của nàng bao lấy… Đầu cặc hắn giờ đây có thế ví von là quả trứng gà… đầu cặc Doãn chí bình giờ đây nhiễu từ giọt dịch… có thể thấy cứt của nàng… cũng không ít bám đầy xung quanh con cặc của hắn…
Hoàng Dung không kịp kịp khiếp sợ… hay cảm thán… Đã bị Doãn chí bình nắm đầu mạnh mẽ… tống con cặc thẳng vào tận cuống họng nàng… Nàng trợn mắt… nước mắt nhập vào nước mũi của nàng mà chảy xung quanh con cặc của Doãn chí bình… nhỏ từng giọt xuống cặp đùi nàng… Hoàng Dung không còn cách nào phải cố gắng nuốt sạch những gì dính trên còn cặc hắn… Nào là… nước miếng của nàng và hắn… nào là dịch thủ của lỗ đít nàng tiết ra… một vị cực lạ tràn ngập trong miệng nàng… mùi hôi thối của cứt nàng tỏ ra từ con cặc xấu xí mà uy vũ của hắn.
Hoàng Dung bị hắn nhục nhã đến như vậy… nhưng nàng không cảm thấy điều gì… chỉ biết một sự suy nghĩ đánh thẳng vào tâm hồn của nàng là phải cố gắng phục tùng hắn vô điều kiện… một cổ dâm thủy ồ ạt tuôn ra… Hoàng Dung hân phấn chìm vào trụy lạc… Nàng hiện giờ cố gắng lấy lòng hắn mọi cách… miệng không ngừng ngậm con cặc của Doãn chí bình phun ra lâu cắn mạnh vào đầu cặc hắn… một tay không ngừng bóp mạnh vào trứng dái… tay còn lại nàng thọc mạnh vào trong lỗ đít của hắn mà cuồng ngoáy… vì nàng biết hắn là một tên cực kỳ bạo dâm…
Đúng như Hoàng Dung nghĩ… hắn cúi đầu rên hừ hừ… Mắt lim dim nhìn xem một đại mỹ nữ đệ nhất trung nguyên… Hoàng bang chủ… một nữ gia cát kiêu kỳ… nương tử của Quách đại hiệp đại danh đỉnh đỉnh… đang quỳ mọp dưới chân hắn như con chó cái chính hiệu… đang không ngừng vì tranh được hắn sủng hạnh… khuôn mặt đỏ hồng lên… nước mắt… nước mũi… nước miếng trong miệng nàng cứ như vỡ đê mà trào ra…
Nhưng Hoàng Dung không quan tâm những điều đó… Nàng giờ chỉ biết ngậm thật chặt con cặc vĩ đại của hắn phun ra nuốt vào… âm thanh ồng ộc cứ thế vang vọng khắp căn phòng…
Ánh mắt Hoàng Dung ngước lên… vừa dâm đãng lẳng lơ nhìn Doãn chí bình…
– Hảo hảo… Quách phu nhân… Hảo hảo… Ha ha… Hoàng Dung… ngươi thật có tư chất… Ha ha…
Nói xong… hắn rút mạnh con cặc khỏi miệng nàng… hắn cúi xuống… le lưỡi liếm sạch nước mắt… há miệng ngậm toàn bộ lỗ mũi của nàng mà hút mạnh một cái… đại lượng nước mũi nhớt nhát của nàng… tất cả chạy thẳng vào trong bụng hắn… Doãn chí bình vòng tay sau đầu… nắm tóc nàng kéo xuống… làm cả khuôn mặt Hoàng Dung ngửa lên trời…
Hoàng Dung khẽ ngâm nhẹ… ánh mắt ngấn nước vũ mị nhìn hắn… khẽ vươn đầu lưỡi liếm nhẹ hai cánh môi… nước miếng nàng khẽ chảy ra bên khóe môi… Doãn chí bình sao kiềm được mị thái dâm đãng của Hoàng Dung chứ… Bóp nhẹ miệng nàng rồi cút đầu thọt lưỡi hắn vào trong miệng nàng mà tung hoành… hắn say mê thưởng thức nước miếng ngọt ngào của nàng… hắn điên cuồng mút lấy cái lưỡi đinh hương của Hoàng Dung… hai người mút lưỡi gần hơn hai phút… hắn mới buông ra cái lưỡi Hoàng Dung… con mắt bá đạo của hắn như muốn nuốt chửng lấy nàng… Hắn vuốt ve nhẹ gò má của nàng… nhìn ngắm con nữ nô mà hắn ngày đêm mong ước… hắn bỗng đứng dậy… ngửa mặt lên trời mặt cuồng tiếu… âm thanh hắn như có ma lực… vang vọng chạm tới tâm hồn của Hoàng Dung…
– Quách phu nhân… Hoàng nữ hiệp… nào nói đi… ai ai… ai mới thỏa mãn được sự dâm đãng của tiện nhân ngươi… ai ai… là chủ nhân thật sự mà ngươi muốn… nào nói… nói cho bổn đạo gia ta biết… vừa nói hắn vừa dùng bàn chân to lớn mà dẫm đạp cái mu lồn sưng húp giàn dựa dâm thủy của Hoàng Dung… hắn không ngừng dùng chân chà đạp nàng…
Hoàng Dung nằm ngửa ra trên người tiểu vũ… nàng dạng chân. Banh háng của mình ra… chổng cái mu lồn để tận hưởng thụ Doãn chí bình tra tấn… miệng nàng gào thét thật lớn… cứ như sợ Doãn chí bình không nghe được vậy… dâm thanh của nàng vô cùng mị hoặc…
– Là Doãn chủ nhân… là Doãn chủ nhân làm thoả mãn cái lỗ lồn dâm tiện của Dung Nô… a a… nhanh nhanh… Doãn chủ… nhân… chà đạp cái lồn chó cái này đi… Á… Dung nô nói… á á… Doãn chủ nhân… là Doãn chủ nhân… là… Á… Á… chủ nhân độc nhất của Dung Nô… á á… tên phế vật kia nào… nào xứng đáng… a a ngang hàng với chủ nhân ngươ… cơ chứ… Á Á…
Những hành động… miệng lưỡi của Doãn chí bình… lun lun làm cho Hoàng Dung cảm thấy… bị nhục nhã… bị hành hạ… bị tra tấn… làm thể xác và của nàng… chua xót… đau nhức… nhưng tâm hồn nàng thì hưng phấn tột đỉnh… Tiểu vũ nằm đó… bất động… hai hàng nước mắt lăn dài… nhưng không hiểu sao tim hắn đập rộn ràng không thôi…
Doãn chí bình chết lặng hân phấn tột cùng… hắn buột miệng hỏi Hoàng Dung.
– Vậy tiểu vũ huynh đệ là gì… Hoàng Dung lẳng lơ khanh khách cười… nói ra một câu làm Tiểu vũ chết điếng…
– Hì hì… hắn còn thua con chó nữa… ta từ đầu… a a đã biết… Á. Doãn chủ nhân ngươi lợi dụng… để thông qua hắn… chủ nhân gian dâm được Dung Nô… để Dung Nô… mê luyến con cặc của chủ nhân… và để… ư ư… Á…
Hoàng Dung giờ đây… không cái gì con chó… chỉ cần con cặc của Doãn chí bình sủng hạnh nàng… nàng có thể từ bỏ tất cả… dù là bắn đứng thân nhân của nàng… Doãn chí bình hứng thú càng tăng lực chân của hắn vào cái mu lồn của nàng… Hắn hắc hắc… hỏi…
– Và để làm gì… và con điếm thúi như ngươi làm gì được cho ta… Hoàng Dung hét lớn lên…
– Dung nô á… á… sẽ dân lên cái lồn trinh nguyên mới lớn của con gái Dung nô… Quách phù… cho cho chủ nhân hưởng dụng… a a… nhân gia lại ra nữa rồi… Ư ư… a a… Dung nô sẽ dạy dỗ tiểu Quách tương… thành con chó nhỏ để chủ nhân dắt đi chơi… a a.
– Còn gì nữa… nhanh nói…
– Á… Dung nô sẽ tặng thân xác thực phùng hằng mẫu thân của Dung nô cho… cho chủ nhân… hắn nhíu mày… Hoàng Dung biết được hắn nghĩ gì… vội nói…
– Hự hự… thật ra mẫu thân nhân gia đã mất… nhưng cũng thật sự chưa mất… thân thể nàng được phụ thân ta… giữ trong cổ quan cốt tuỷ băng tinh… miệng nàng ngậm Hoàn dương tụ hồn phách… nên… a… nên… nàng có thể vẫn chưa chết… Doãn chí bình thở ồ ồ… khi cảm giác được cả nhà ba thế hệ… Cùng nhau quỳ xuống cầu xin hắn hành hạ… cơn nứng kích thích toàn bộ dây thần kinh của hắn… vội vã kéo Hoàng Dung đứng dậy… hắn quỳ mọp xuống… vội úp cái mặt vào lồn nàng… hắn bú mút chùn chụt cái lồn sưng húp của nàng… từng giọt nước lồn của Hoàng Dung chảy thẳng vào trong bụng hắn… hắn cạ cạ khuôn mặt vào cái lồn của nàng… tham lam hít hà mùi hương từ lỗ lồn nàng phát ra… hắc ngước mắt nhìn nàng… ban lệnh đầu tiên của hắn…
– Nhanh… Dung nô… đái ra… đái ra cho chủ nhân ngươi uống… rồi há miệng thật ta… kê xát vào mu lồn nàng… như đợi chờ nàng ban phúc… Hoàng Dung khanh khách cười… rùng mình đái thẳng vào mặt vào đầu Doãn chí bình… từng dòng nước đái của Hoàng Dung trào ra từ miệng hắn… làm hắn ướt sũng… hắn hét lên… thật ngon thật ngon… hắn đứng dậy… bắt nàng chống tứ chi xuống… hắn thích nhất khi được ngắm Hoàng Dung… và đụ nàng như một con chó… mỹ diệu thay… khi hắn để nàng quỳ xuống mà lỗ lồn nàng tềnh hênh trước mặt tiểu vũ… Doãn chí bình muốn cho tiểu vũ thấy… hắn sủng hạnh Hoàng Dung ra sao… hắn liếc mắt nhìn tiểu vũ đã vô thần… Doãn chí bình… nhìn khinh bỉ tiểu vũ… khi lỗ lồn lúc đầu của Hoàng Dung là thuộc về tiêu vũ…
Con cặc hắn bỗng tràn ngập vào trong lồn Hoàng Dung… đầu cặc như xé mở cổ tử cung của nàng… Hoàng Dung hét thảm… nàng tưởng như tử cung nàng đã bị chủ nhân nàng xé nát… từng dòng âm tinh từ tử cung nàng trào ra… Hoàng Dung lúc này biết rằng lỗ lồn nàng cuối cùng được Doãn chủ nhân nàng ân sủng… Nàng vô lực chỉ còn biết hiện tại lồn nàng đã bao chọn con cặc của hắn… Dâm thủy của nàng hiện giờ chảy lênh láng khắp mặt tiểu vũ… Nhưng nàng đã coi tiểu vũ là kẻ vô hình rồi… Nàng dâm thanh cuồng loạn… hét lên…
– “Doãn chủ nhân… thân chủ nhân… A! Ngươi thật mạnh mẽ nha… Đều làm cho người ta… A… tử cung nhân gia rách mất… ư ư! Ngươi… A! Quá hạnh phúc… nhanh chà đạp nhân gia nữa đi… A…”
Doãn Chí Bình được nàng cổ vũ… không muốn cam lòng làm nàng thất vọng… tay hắn không vỗ mạnh vào cặp mông của nàng… tay kia nắm tóc Hoàng Dung kéo ngược sau, Hoàng Dung bị hắn điên cuồng bạo hành… trước ngực hai đầu vú… tự động bắn sữa liên tục…
Bởi vì cái này tư thế của Hoàng Dung phi thường dễ dàng để hắn đem đầu con cặc hắn xuyên thẳng qua miệng tử cung của Hoàng Dung… Hoàng Dung trợn cặp mắt trắng dã… điên khùng rên rỉ… Doãn Chí Bình dâm tiếu cười hắc hắc… cuồng bạo lỗ lồn Hoàng Dung, dâm thủy nàng không ngừng bắn thẳng vào mặt tiểu vũ…
Hoàng Dung dâm thanh lại vang lên…
– Không… Á nhân gia lại ra… nha… nha! Doãn chủ nhân… chủ nhân của ta… A… ta chết mất…
Doãn Chí Bình không để ý Hoàng Dung, không ngừng dùng quy đầu xuyên nát hoa tâm của nàng… làm tử cung Hoàng Dung liên tục xuất ra âm tinh… mị nhãn nàng như tơ… Toàn thân co giật… trong miệng không ngừng đích rên rỉ:
– Hảo chủ nhân… người ta chết mất… A… chủ nhân đừng có ngừng… kệ ta… Ác… Lực mạnh.