Phần 16: An bài ( A )
– Hiện tại tình cảnh của Nữ kiếm môn như vậy thật là bi thương, các chư vị chúng nữ có ý kiến gì không…?
– Dương trưởng lão: Dạ thưa chủ nhân theo thiện nữ nghĩ hiện tại Nữ kiếm môn sau thời gian dài khi không có người dẫn dắt, lại gặp đại hoạ khiến cho tâm lý của rất nhiều đệ tử bị lung lay, tư tưởng bị dao động, lập trường không được vững vàng… Chúng ta cần tích cực củng cố tinh thần cho họ, ban phát tài nguyên tu luyện cũng như đào tạo dẫn dắt. Còn chuyện về ngân khố thì theo như thiện nữ được biết thì chúng ta vẫn còn có kho tàng để trấn thủ, hãy nên mở kho tàng này ra để duy trì và phát triển Nữ kiếm môn.
– Ly trưởng lão: Chúng ta bây giờ đang trong tình cảnh khó khăn, lên hạn mức chi tiêu. Mặc dù thu được Linh thiên môn, nhưng chỉ tạm thời đủ dùng cho thời gian trước mắt. Chúng ta cần phải có bước tiến lâu dài và dài hơi nữa…
– Ngọc trưởng lão:………….
– Bách Hoa: thì thấy các Trưởng lão có ý kiến như vậy thì cũng không biết xử lý ra sao để cho ổn thoả, nàng đưa ánh mắt to tròn của mình về phía Hoàng Bách.
Hoàng Bách sau khi lắng tai nghe các ý kiến thì thấy khá là đau đầu, không ngờ lại gặp phải mớ bòng bong to như thế này. Hoàng Bách trầm ngâm suy nghĩ đối sách thì một lúc lâu sau đó khẽ mỉm cười.
– Hiện giờ tình cảnh của Nữ kiếm môn như nào thì các ngươi đã biết rồi, ta không nói lại nữa. Riêng ta thì có ba việc này muốn đưa ra và các ngươi làm.
– Thứ nhất: Tài phú
– Thứ hai: Công lực
– Thứ Ba: Phát triền.
– Ý của các vị như thế nào…?
– Dạ xin lắng nghe ý kiến của Chủ nhân.
* Vấn đề Tài phú:
Hoàng Bách nói xong thì hắn xuất ra một chiếc nhẫn trữ vật mà đêm qua hắn chuẩn bị.
Oạch… oạch… oạch… Đây là nhẫn trữ vật sao…? truyền thuyết là có thât… tất cả hiện lên vẻ kinh ngạc mà ca thán.
– Đúng đây là Nhẫn trữ vật, ta giao nó cho Bách Hoa cùng các vị Trưởng lão giữ. Trong đó là toàn bộ tài phú, đan dược, các loại vũ khí và hệ thống bí kíp võ công… mà ta thu thập được trong thời gian qua. Các ngươi hãy dùng nó mà phát triển. ( chém gió… ngu gì mà đưa hết.) Các ngươi tuyệt đối không được để lộ ra tung tích việc này, kẻo ta và các ngươi sẽ dẫn tới hoạ sát thân đấy. Còn về chuyện Bảo tàng thì tạm thời thì chưa dùng đến, ta nghiệm trị kẻ nào dám để lộ tin tức về bảo tàng này.
– Dạ vâng… thưa Chưởng môn.
Hắn thấy Bách Hoa và các vị Trưởng lão nói thế thì tạm thời yên tâm.
– Mỗi đệ tử được 03 khoả đan dược và đơn dược, các Trưởng lão được 05 khoả, còn Bách Hoa thì đc 06 khoả… cứ thế mà chia.
– Trời đất… ơi…. Thiên địa ơi: Sao ở đâu mà nhiều Kim tệ và đan dược… nhiều như thế này chứ…?
Trước mắt mọi người hiện lên vô số đan dược cấp 1, hệ thống bí kíp võ công, hệ thống tu luyện, các loại vũ kĩ Huyền cấp, các nàng tranh nhau xem từng món bảo đồ sờ vào từng món một. Trong mắt hiện lên từng tia sáng hào quang, trong cuộc đời của các nàng chưa bao giờ được sờ thậm chí là nhìn thấy những bộ võ công cao siêu như thế này, lòng thầm nghĩ nguyện cùng chết với Chủ nhân này…
* Còn về công lực: thì các ngươi mỗi người cầm lấy ba bộ công pháp này, nó là Bộ công pháp giúp các ngươi tu luyện các cấp. Còn riêng bộ này là Nội công và Kiếm pháp của Nữ kiếm môn mà Ngọc Nữ sư phụ đã truyền lại cho ta, còn đây là hệ thống Trận pháp.
Xong xuôi đâu đấy Hoàng Bách kêu Bách Hoa và các Trưởng lão cùng đi ra sau núi, hắn kết thủ ấn rồi hét to: Cửu Thức trận, trận thứ nhất Thiên la địa võng rồi phóng mạnh ra các phía xung quanh Rừng trúc đang bị mây mù che phủ, sấm chớp nổi lên khiến cho nhật nguyệt lu mờ. Từng tầng lớp lớp mây đen kéo tới, sấm chớp đì đoàng, gió bay cát chạy thi nhau kéo về rừng trúc tạo lên một khí cảnh mạnh mẽ khiến cho Bách Hoa và toàn bộ Trưởng lão hết sức kinh ngạc, từng tia sấm sét như trời giáng được đánh mạnh xuống phía dưới. Một lúc lâu sau đó hắn thu hồi lực đạo và nói.
– Đây là hệ thức trận pháp có tên là Cửu thức trận, vừa rồi ta đã kết thủ ấn phóng ra bao trùm toàn bộ rừng trúc. Thời điểm hiện tại trong thế gian này chưa ai có thể phá nổi, các ngươi cứ yên tâm.
Tiếp theo Hoàng Bách xuất công lực tầng thứ 5 đánh mạnh về ngọn núi phía trước, rồi phóng ra từng đợt công kích tạo thành một cái động rất rộng và dài. Hoàng Bách tiếp tục phóng ra quyển sách chứa ảo cảnh vào bên trong động, hắn lấy ở Nhẫn trữ vật ra một cái bàn dài đặt xuống chính giữa rồi tung hết những viên đá phát sáng kì lạ gắn chặt lên trần động như những vì sao trên bầu trời tạo lên một cảnh sắc rất là đẹp mắt.
– Chiếc bàn đá này và những viên đá kia sẽ giúp các người tu luyện nhanh gấp 2 lần, còn phía bên kia là Ảo cảnh giúp các ngươi rèn luyện kinh nghiệm thực chiến. Ta hy vọng các ngươi hãy mau chóng tăng mạnh thực lực, còn sau này hãy để cho các đệ tử được vào để lấy kinh nghiệm.
– Đa tạ chưởng môn…. Đa tạ chưởng môn…. đa tạ chưởng môn.
• Còn việc thứ 3 thì như thế này: Thời gian tới ta muốn thành lập thêm 04 bộ phận.
1: Thành lập việc điều Chế đan và đơn dược
2: Thành lập bộ phận Chuyên nghiên cứ về trận pháp, bày trận.
3: Thành lập bộ phận Thương hội.
4: Thành lập bộ phận Ca vũ.
Còn các Nữ đệ tử thì: Hiện giờ ta chia lại nhân số nữ đệ tử, cứ ba người là một tổ,mười người là một tiểu đội, ba hai người làm thành một trung đội, một trăm lẻ ba người hợp lại thành một đại đội, cứ thế lấy bốn đại đội chính, một đại đội phụ hợp lại một tiểu đoàn, bốn tiểu đoàn chính và một tiểu đoàn phụ thuộc hợp lại thành một Trung đoàn, bốn trung đoàn chính và một trung đoàn phụ hợp lại thành một sư đoàn, bốn sư đoàn chính và một sư đoàn phụ hợp lại thành một quân đoàn…Các Trưởng lão sẽ là người đứng đầu các sư đoàn và chịu trách nhiệm trong khu vực mình quản lý trước Phó chưởng môn Bách Hoa và ta…( bác nào đi Bộ đội trong đơn vị chính quy thì sẽ hiểu ) cứ như thế Hoàng Bách lấy một chút sự hiểu biết về thế giới trước của hắn mà nói ra trong sự kinh ngạc của Bách hoa và các Trưởng lão.
– Mặt khác nữa ta phát hiện xung quanh đây có rất nhiều thảo dược có giá trị, các ngươi hãy dùng tài phú kim tệ mở rộng các hiệu thuốc, thu thập các loại Thảo dược để luyện chế đơn và đan dược, các tiệm buôn bán, các cơ sở kinh doanh… Thành lập các thương hội, Đấu giá trường ( đem các vật phẩm có giá trị để đấu giá ) để phát triển dài hơi cho Nữ kiếm môn sau này.
– Mặt nữa là tích cực thu thập tuyển chọn các nữ đệ tử tinh anh có tố chất cao để truyền dạy các kỹ năng cao, làm lực lượng nòng cốt cho Nữ kiếm môn sau này. Đặc biết chú trọng việc tuyển chọn những Nữ đệ tử có tố chất về dược liệu để sau này phụ trách việc Luyện dược. Tuyệt đối không được lộ ra bên ngoài…
– Dạ… vâng thưa Chưởng môn nhân.
– Còn một việc này nữa ta muốn hỏi ý kiến của các Trưởng Lão: ta thấy y phục của tất cả mọi người không được tốt cho lắm nên ta muốn thay đổi toàn bộ y phục của tất cả người của Nữ kiếm môn, ý mọi người ra sao…?
– Dạ… thưa Chưởng môn… chưởng môn nói như vậy chắc là đã có chủ ý…? Ngọc Trưởng lão nói…
– Uhm… ta thấy y phục của Nữ kiếm môn không được tốt cho lắm… Hãy nên như thế này: Nữ đệ tử mới gia nhập thì mặc đồ trắng, đệ tử tinh anh thì mặc áo vàng, đệ tử có tố chất thì áo hồng, đệ tử chân truyền thì mặc áo máu xanh, còn các trưởng lão thì mặc áo tím, phó chưởng môn thì áo đỏ. Còn khi ra bên ngoài hành tẩu thì mặc áo màu trắng có kí hiệu hoặc đồ đen… ý các ngươi sao…?
– Dạ vâng… toàn bộ nghe sự sắp xếp của Chưởng môn.
– Toàn bộ những thứ này ta giao cho Bách Hoa cùng toàn thể các Trưởng lão quản lý, thôi nếu như không có việc gì thì các ngươi về nghỉ ngơi thu xếp mọi việc đi, tối nay chúng ta cùng nhau say sưa, Bách Hoa nàng ở lại ta có chuyện muốn nói riêng.
– Dạ… vâng thưa Chưởng môn….
– Trong thời gian qua thực sự đã vất vả cho nàng rồi… Hiện tại công pháp của nàng đã có tiến triền lớn nhưng vẫn chưa đủ để một mình nàng gánh vác cả Nữ kiếm môn, trong thời gian tới ta sẽ thành lập và phát triển việc Luyện chế dược. Ta thấy trong hàng ngũ Nữ đệ tử có 2 nàng là Lý Ngọc và Hoa Nhi là nhân thủ rất tốt thích hợp cho việc Luyện dược. Nàng thấy thế nào.
– Dạ thưa chủ nhân, về vấn đề Luyện dược thì tiểu nữ thấy trong thiên hạ vô cùng hiếm người, lại thiếu phương thức điều chế. Liệu việc này chúng ta nên làm chứ…? nếu làm thì phải hết sức cẩn trọng vì sợ nhất là thiên hạ sẽ tranh cướp.
– Ừm… ta cũng hiểu về sự việc này lên mới tham hỏi ý kiến của nàng, còn về luyện dược thì chắc nàng chưa biết là hiện tại ta đã là cấp 4 của Luyện dược sư rồi…
– Trời… có thật thế không chủ nhân…?
– Đúng… hiện tại ta đã ở cấp độ đó, còn việc Luyện chế thì chúng ta lên làm ở phía sau núi và từ giờ nơi đấy sẽ là cấm địa của Nữ kiếm môn… Thôi nàng đi về nghỉ ngơi đi nhé.
– Dạ vâng thưa Chưởng môn… Bách hoa nói xong thì nàng liền đi ra ngoài, Hoàng Bách rõi theo thân hình đằng sau của nàng mà tí nữa thì con Cự Long lại bay ra ngoài.
Sau khi Bách Hoa ra khỏi phòng thì Hoàng Bách liền tiến về cửa sổ rồi phóng tầm mắt ra bên ngoài, trong đầu hắn lúc này đang tính toán mọi thứ rồi khẽ mỉm cười…
Tối hôm đó tại đại điện của Nữ kiếm môn, Hoàng Bách và Bách hoa cũng như toàn bộ Trưởng lão và các Nữ đệ tử cùng quây quần bên nhau, cùng nâng chén rượu thơm nồng chúc tụng, rồi ca hát nhảy múa, để quên đi những phiền muộn lo âu. Cuộc vui diễn ra trong không khí không phân biệt chủ tớ, nhờ có hơi men mà các Nữ đệ tử cũng bạo dạn hơn, ôm vai rồi bá cổ hắn, tâm sự cho nhau nghe những hoàn cảnh, những lúc buồn vui trong cuộc sống, dẫu dù sao cả Nữ kiếm môn có hơn bảy ngàn người, duy nhất chỉ có hắn là nam giới. Điều đó đã khiến cho Hoàng Bách thấu hiểu được thêm những hoàn cảnh khác nhau, hiểu được những buồn vui của các nàng, từng bát rượu đầy được Bách Hoa và các Trưởng lão cùng chúng Nữ đệ tử thi nhau mời hắn và Ngọc sư. Hoàng Bách uống rất nhiều rồi cũng đến lúc say, hắn tuyên bố vài câu rồi được Bách Hoa và Lý ngọc cùng Hoa nhi dìu về phòng.
Về tới phòng hắn liền ngồi lên giường, vội lấy ra một viên đơn dược giải rượu rồi nhét vào miệng, từng luồng dịch thuốc mát lạnh trôi dần qua cổ họng rồi đi xuống phía dưới khiến cho hắn như tỉnh táo lại được phần nào, nhưng vẫn còn lơ mơ lắm. Bách Hoa và Lý ngọc cùng Hoa nhi thấy Hoàng Bách đang điều tiết giải rượu thì cả ba nàng lặng lẽ đi chuẩn bị nước ấm để giúp hắn rửa mặt và ngâm rửa chân, xong xuôi thì cả ba nàng liền chăm chú nhìn hắn, từng mini mét trên ngươi Hoàng Bách dường như là tiết ra một thứ gì đó khiến cho các nàng thêm vạn phần xao xuyến ‘’ đúng là bản năng của giống cái đang mê đắm nhìn giống Đực ‘’ khiến cho đôi má của các nàng đỏ dựng lên theo men rượu nồng.
– Hai ngươi Lý Ngọc và Ngọc Nhi lui xuống đi để ta ở lại với Chủ nhân. Tiếng của Bách Hoa.
– Dạ… thưa Phó chưởng môn, nói xong thì hai nàng cảm thấy vô cùng tiếc nuối như mất một thứ gì đó và đi ra ngoài.
Sau khi hai nàng Lý Ngọc và Hoa Nhi đi ra ngoài, Bách Hoa liền ngồi xuống và tiếp tục ngắm nhìn thân thể Hoàng Bách. Trong thâm tâm nàng hiện lên rõ sự yêu thương, sự thương mến, sự ngọt ngào… đối với vị Chủ nhân này, hai con mắt của nàng dường như đang dán chặt vào gương mặt điển trai phá chút phong trần từng trải, từng lỗ chân lông, từng hơi thở của hắn đang chiếm trọn trong tâm trí của nàng. Từ lâu rồi khi Hoàng Bách cứu nàng một mạng thì nàng đã thấy mình yêu hắn rồi, ngay lúc này đây khi đã thấm hơi men rượu cay nồng thì nàng lại rất muốn được yêu và muốn trao tấm thân này cho hắn, muốn phó thác cả đời này cho vị Chủ nhân này. Hàng đêm đôi khi nàng tỉnh dậy trong giấc ngủ, nàng thường lang thang đi về phía căn phòng của hắn mà ngắm nhìn, khẽ vểnh đôi tai lắng nghe mọi thứ xung quanh, thì nàng nghe thấy được những âm thanh hoan lạc của nhục dục phát ra từ chính cái căn phòng đấy, điều đó đã đánh thức phần ‘’ con ‘’ trong người của nàng. Nàng luôn ao ước được hắn đem lại sự yêu thương, để cái căn nguyên kia ban phát tài nguyên dường như là vô tận, để cho hạt giống được này mần trong sự ẩm ướt của đất trời. Đang mải mê suy nghĩ thì phía trước mặt nàng là đôi mắt đang nhắm nghiền bồng mỡ mắt ra, bốn mắt nhìn nhau khiến cho nàng thêm thập phần bối rồi.